Người đăng: Reapered
Đay la một dải đất cực ki hẻo lanh của Quý Chau, nơi nay nui cao rừng rậm, da
thu hoanh hanh, it người qua lại, Tiều phu hoặc giả la Thợ săn la gan du co
lớn cũng khong dam đi tới nơi nay. Tại ben trong một cai tiểu sơn cốc, chẳng
biết từ luc nao bị ai đo dựng len một căn nha gỗ nhỏ, nha gỗ nhỏ co hinh dang
tương đối to ngang, nen thanh như một hinh vuong, mỗi một khuc gỗ đều la đại
thụ trong nui sau. Khong biết người nay la ai, khong chỉ co gan đến nơi nay,
hơn nữa con ở nơi nay dựng len một căn tiểu mộc ốc như thế, chẳng lẽ khong sợ
da thu độc trung đem no huỷ đi sao?
Sang sớm, chim choc ở trong nui tưng bừng to giọng hot liu lo, thời gian chinh
la đa chớm xuan, những ngọn cỏ nhỏ đa bắt đầu nhu ra những cai mầm non tơ
nhưng lại ngoan cường của no, những cay nhỏ ở ben dưới được những cay đại thụ
che trở tranh qua được cai ret mướt cuối đong, đang tưng bừng nghenh đon cai
ấm ap của đầu xuan, mặc du anh mặt trời khong qua rực rỡ, nhưng đối với chung
ma noi, chỉ cần co một chut anh sang mặt trời, như thế thượng thien cũng đa la
ban an huệ lớn cho bọn chung. Giữa rừng, tại nơi cach căn nha gỗ nhỏ mười
trượng, vừa mới sang sớm, đa co một hai tử đầu toc rối bu tại nơi đo đang nhom
lửa.
Hai tử nay xem nien kỉ cũng đa tren dưới mười tuổi, thật ra chung ta nen gọi
hắn la Thiếu nien, trum tren đỉnh đầu hắn la một đam toc rối bời, đam toc rối
ấy con che phủ cả xuống ben dưới, một đoi mắt to đen ma co thần, tại đo ben
trong một đoi đồng tử co ba phần ngang ngạnh, ba phần biếng nhac, ba phần tinh
minh, cung với một phần giễu cợt. Như thế la đoi con mắt dạng gi vậy?
Ngươi vừa nhin thấy hắn, sẽ cảm thấy Thiếu nien nay la một người đang để kết
giao bằng hữu. Than hinh của hắn cực ki cường trang, cũng khong biết hắn ăn
uống cai gi. Hắn luc nay chinh đang ngồi chồm hỗm ben một cai nồi, dung một
cay quạt nhỏ quạt lửa ở đo.
Một cai nồi nhỏ đang treo lơ lửng tren ngọn lửa, ben trong đang co tiếng 'co
co' keu len, co vẻ như hắn đang nấu một mon ăn hay đồ uống ngon lanh gi đo.
Thiếu nien một mặt vẫn quạt lửa, một mặt dip đoi mắt to lại, hắn thật ngạc
nhien lại con ngủ gật, ong trời ơi, tren đời con co dạng người nay sao, ngươi
nếu như noi với một người rằng ngươi nhin thấy một người đang quạt lửa nấu mon
ăn ngon, ma lại nhắm tit hai mắt ngủ ga ngủ gật ở đo, tương tự ngươi hỏi trong
một trăm người, chắc chắn cả một trăm người đều noi ngươi la thằng mu, khong
co ai lại tin tưởng lời noi của ngươi, tất cả bọn họ đều đem lời noi của ngươi
xem như la lời noi vo căn cứ.
Thiếu nien quạt tới quạt tới, cai nồi nhỏ đột nhien o o keu len, chợt thấy
Thiếu nien nhấc người đứng dậy, than hinh vững chắc vươn vai một cai, noi:
"Thật sự la ngủ được một luc cảm thấy rất tốt, nguyen lai Ô Long Thang đa nấu
được rồi, ta phải đem xuống thoi." Thiếu nien noi xong, bắt đầu động thủ, nang
cai nồi nhỏ tren lửa xuống, đặt ở một ben, sau đo dập tắt hết lửa, nhanh chong
hướng căn nha gỗ nhỏ chạy tới, chợt thấy co một con vật giống như một con soc
nhỏ keu len chi chi, theo phia sau mong hắn, động tac cực ki linh lợi kịp thời
leo len.
Thiếu nien đi tới trước cửa của căn nha gỗ nhỏ, đưa tay đẩy cửa gỗ ra, nhin
cũng khong nhin người ở ben trong, chỉ keu to noi: "Nghĩa phụ, nhanh nhanh dậy
đi, con đa nấu xong Ô Long Thang rồi, nếu khong nhanh len, con khong chia cho
nghĩa phụ đau."
Lời noi vừa dứt, chợt thấy nơi tận cung ben trai trong căn nha gỗ, ở đo co bay
hai cai đệm trải tren đất to tướng, một người cao lớn đang nằm ngủ tren một
cai đệm, nghe thấy thế bỗng nhien xoay người phong dậy, ben trong phong nổi
len một cỗ cuồng phong, nhanh chong rửa ray qua loa xong, liền ngồi len một
cai ban vuong lớn duy nhất trong căn nha nhỏ, chỉ thấy con vật giống như con
soc kia keu len chi chi vai tiếng, một đoi mắt nhỏ cẩn thận nhin chằm chằm vao
gia hoả vừa mới đến ngồi ben cạnh ban.
"Nhin nhin cai gi, khong nhận ra lao phu sao? Ta kha cảnh cao ngươi nha, khong
được cướp giật của ta a, cẩn thận cai mong đit của ngươi đo." Con vật giống
con soc sau người co một cai đuoi dai phủ đầy long, nghe thấy thế cụp ngay
lại, đem cai mong nhỏ che chắn đi, no trước kia hinh như cũng đa nếm qua thiệt
thoi khi bị đanh vao mong, do đo khi nghe được cau noi của người nay, vội vang
dung cai đuoi cẩn thận bảo vệ cai mong, e rằng sẽ bị người ta đanh ma khong
biết. Bất qua no lam ra động tac buồn cười như thế, thật sự khiến người ta
kinh than sự thong minh lanh lợi của no.
Thiếu nien nghe xong lời nay, cười noi: "Nghĩa phụ, xem người đa lam cho A Mao
sợ hai kia, A Mao la một hai tử lau lỉnh, đau dam cung người cướp cai đồ ăn gi
đo, A Mao, co phải thế khong?"
Chỉ thấy con mắt nhỏ của cai con vật giống như con Soc kia đảo một cai, tren
mặt hiển xuất một loại tiếu ý đặc hữu, tựa như noi rằng: "Đung nha, đung nha,
ta co thể cướp của hắn sao? " Thiếu nien thấy bộ dạng của no, xoa xoa cai đầu
nhỏ của no với vẻ cực ki yeu quý va che chở noi: "Hom nay A Mao nghe lời nhất,
sẽ cấp them cho A Mao một phần nhỏ nữa." Noi xong, đặt xuống trước mặt no một
cai bat nhỏ ben trong đa được rot đầy Thang thuỷ.
Thang thuỷ đo vừa được rot ra, trong thoang chốc, cả căn nha tran ngập một cỗ
thanh hương, cỗ thanh hương thơm lừng nay ma ngửi được, sẽ khiến cho kẻ khac
them thuồng nhỏ dai, chưa noi đến la được nếm thử một chut mui vị của Thang.
Cai con vật giống con Soc kia, hay cũng la A Mao thấy Thiếu nien hom nay rot
cho đặc biệt nhiều, vui mừng qua keu len chi chi, lại con nịnh nọt nhảy len
đầu vai của Thiếu nien, dung cai đuoi phủ đầy long đưa len cọ cọ vao mặt của
hắn.
Thiếu nien bị cai đuoi của no đua cợt, a a cười noi: "Được rồi, được rồi, biết
ngươi thich lam thế rồi, lần nay thưởng cho ngươi, ngươi ngoai một chieu nay,
lại khong nghĩ ra chieu số nao a, ngươi co thể con một chieu khac hay khong?
Cai trung nien đại han kia bị đoạt mất Thang thuỷ, thấy thế vội hỏi: "Minh
nhi, ngươi co tinh cảm lắm, nhưng khong nen rot cho no nhiều như vậy, ngươi
chẳng lẽ đa quen la con co Nghĩa phụ nữa sao?" Thiếu nien cười noi: "Nghĩa
phụ, ai bảo người lại hăm doạ A Mao, con lam như vậy la để cho A Mao bớt sợ
hai, no trưa nay con phải cung với con đi tới tren Trấn để mua một vai thứ đo.
Người cũng khong phải khong biết, A Mao la sứ giả dẫn đường của chung ta,
khong co no, chung ta co ra cũng khong được, vao cũng khong xong. A Mao la đại
cong thần lam việc vất vả lại co cong lao lớn, chung ta như thế nao co thể bạc
đai no được."
Đại han lộ ra net mặt khổ sở, mặc du hắn la một người đa trung nien, song
chẳng biết vi nguyen nhan gi, da mặt của hắn tịnh khong xuất hiện một nếp nhăn
nao cả, ngược lại con phảng phất mang theo một tầng hao quang, nhin qua giống
như la đa xoa một lớp phấn. Thiếu nien sau khi rot cho A Mao xong, liền rot
vao trong bat của đại han một bat đầy, noi: "Nghĩa phụ, ki thật người so với A
Mao con nhiều hơn nhiều đo, bat của no la bat nhỏ, của người la bat lớn, noi
thẳng ra một bat của no con khong bằng một phần ba cai bat lớn của người,
người hẳn la mừng thầm trở lại rồi đấy nhỉ!"
Đại han nghe xong, ha ha cười noi: "Khong sai, khong sai, no như thế nao co
thể so sanh với ta, ta vẫn con la chiếm được tiện nghi."
Thiếu nien sau khi rot cho hắn, chỗ con lại chinh la gianh cho minh, chỉ thấy
hắn rot vao trong cai bat của minh một bat lớn, trong nồi con thừa lại một it,
hắn cầm cả cai nồi nang len, ke ngay miệng nồi vao cai miệng đa mở ra của
minh, 'co đo co đo' uống một ngụm lớn.
Đại han sửng sốt, chẹp chẹp miệng noi: "Minh nhi, nghĩa phụ hom nay mới phat
hiện ra, chiếm tiện nghi nhất chinh la ngươi."
Thiếu nien nghe xong, hi hi cười noi: "Nghĩa phụ, người mới phat hiện a, la
như thế nay, con mỗi ngay thức dậy đều phải nấu Ô Long Thang cho cac người ăn,
cứ cach nửa thang lại phải hạ sơn tới tren Trấn mua nguyen liệu, điều đo khiến
con ngủ rất rất la khong đủ, nghĩa phụ, người noi con co nen uống nhiều them
một chut hay khong. Co đung khong, A Mao!"
Thiếu nien noi xong, chộp một cai tom ngay được cai đuoi của A Mao, A Mao
thoạt đầu co chut giận dữ, tiếp đo lại biến thanh vẻ cực ki nịnh nọt, bay ra
một bộ dạng rất nực cười, quay về phia đại han cuống quýt gật đầu, chi chi keu
len. Tay của Thiếu nien luc đo mới buong tha cho no. Tay của Thiếu nien vừa
nới lỏng, đa thấy cai miệng nhỏ của A Mao mở rộng, 'hồ lỗ hồ lỗ' uống Ô Long
Thang trong cai bat nhỏ, vang khắp căn nha đều la am thanh uống Thang của no.
Đại han nghe thấy được, cười noi: "Gia hoả nay mỗi lần đều la như thế, co thể
văn nha một chut hay khong, ta đa dạy dỗ qua no bao nhieu lần rồi, thật khong
nghe lời ta gi cả, sau nay no nếu cung chung ta rời nui, khong gay ra chuyện
ngu ngốc mới la lạ."
Thiếu nien nang cai chen lớn len, uống một ngụm, noi: "Nghĩa phụ, đung rồi,
chung ta đến đay cũng đa được hai năm, người xem con bay giờ thay đổi nhanh
như vậy, sư phụ con cung Chưởng mon sư ba tổ bọn họ con co thể nhận ra con hay
khong?"
Đại han noi: "Luc chung ta đến nơi nay, ta nhớ ro toc tren đầu ngươi nao đa
dai gi, bay giờ mọc dai thanh bộ dạng nay, đầy một đầu toc rối, bọn họ tưởng
nhận cũng nhận khong ra, được rồi, vao giờ Ngọ hạ sơn len tới tren Trấn, lưu ý
quan sat xem co hiệu cắt toc nao khong, vao đo cắt bớt đi la xong."
Thiếu nien cười noi: "Con co phải la cai gi cong tử nha giầu đau, khong cần
chu ý tới việc đo."
Đại han noi: "Toc của ngươi trước kia ngắn như vậy, rất giống một tiểu hoa
thượng, bay giờ ngược lại toc lại qua dai, thi lại thanh tiểu khiếu hoa tử,
ngươi đi ra ngoai người khac khong nhầm ngươi thanh người đi ăn xin sao?"
Thiếu nien từ trong bọc moc ra một thỏi bạc, cười noi: "Bọn họ chỉ xem trọng
cai nay, đau con quản con co phải la tiểu hoa tử hay khong. Nghĩa phụ, gần hai
năm nay, con đa co thể thật sự biết được như thế nao gọi la thấy tiền sang
mắt, khong co thứ đồ vật nay, thật sự la đi đường khong ổn."
Luc nay, chỉ thấy A Mao đa đem Ô Long Thanh trong bat uống hết, đang chậm rai
đi tới, len nhin hướng Thiếu nien con co nửa bat Ô Long Thang, dang vẻ ấy tựa
như la yeu cầu Thiếu nien co thể tai cấp cho no một it hay khong. Thiếu nien
thấy trong mắt của no lộ ra anh mắt nịnh nọt, khong nhịn được a a cười noi:
"Chinh ngươi mới la uống giỏi nhất, được rồi, cai nay cấp cho ngươi, nhớ kỹ,
một khi hạ sơn rồi, cấm khong được chạy loạn len cho ta, lần trước bat nhao
đến nửa đem mới trở về, lam hại cai dạ day của nghĩa phụ bị đoi mất một buổi
chiều." Noi xong, đem Ô Long Thang trong bat trut vao trong cai bat nhỏ của A
Mao. 'Hồ lỗ hồ lỗ' tiếng vang uống Thang của A Mao lại bắt đầu phat xuất.
Đại han vừa nghe lời nay, cười mắng: "Gia hoả nay đau co chạy bat nhao, hắn ro
rang la cố ý lam như vậy, lần trước bị ta đanh một phat vao mong đit, hắn ghi
hận trong long, sau khi hạ sơn cố ý chạy loạn khắp nơi, hoặc giả la trốn ở một
nơi quỷ quai nao đo, chờ cho đến khi trời tối, mới đi tim ngươi, ta vẫn con
chưa tinh sổ với hắn đay."
Noi xong, duỗi tay chộp tới, luc sắp chụp được cai đuoi của A Mao, A Mao hinh
như đa biết một chieu nay của hắn, cai miệng nhỏ liền ngậm lấy cai bat nhỏ,
chạy trốn vao ben dưới chiếc ban vuong, cũng chẳng biết đa chạy đến nơi nao,
một minh hưởng thụ mĩ vị giai hao của no.
Đại han tức giận mắng: "Xu tiểu tử nay, luon luon la kẻ đao binh, thấy tinh
hinh khong ổn, liền lập tức bỏ chạy, khong hổ thẹn khi ngươi được keu la cai
gi 'Ki Lan Thử', thiệt la!"