Võ Đang Phi Tinh


Người đăng: Reapered

Địch Hướng Thu rơi ra phia sau ngay người ngẩn ngơ, hinh như hắn vẫn chưa tin
nổi la minh lại "dễ dang" bị Trọng Dương lao nhan đanh lui như vậy. Nhưng hắn
lại khong thể khong thừa nhận, quả thật đa hoan toan bị người ta đanh bại, hơn
nữa tren canh tay hắn con một viết thương nhỏ phia trong ống tay ao. Vết
thương tuy la nhỏ nhưng cũng la vết thương, hắn nhin một luc rồi ngửa mặt len
trời cười lớn noi:

- Trọng Dương tiền bối quả nhien la Vo lam cao thủ chan chinh, tại hạ bội
phục!

Noi rồi chuyển than lui tới ben cạnh Sử Đan Phong. Sử Đan Phong thấy hắn bị
đanh lui nhưng vẫn khong bị đả thương, trong long cảm thấy ki quai khong nhịn
được mở miệng hỏi:

- Địch huynh, Trọng Dương lao nhan chưa đả thương được huynh khong thể tinh
la huynh thua được! Huynh mau quay trở lại ep hắn lui xuống!

Địch Hướng Thu lắc đầu, đại khai quan hệ giữa hắn va Sử Đan Phong vo cung tốt,
cũng khong sợ hắn giễu cợt liền keo ống tay ao len một chut cho hắn thấy vết
thương nọ. Sử Đan Phong thấy thế biến sắc thấp giọng hỏi:

- Địch huynh, khong co chuyện gi chứ?

Địch Hướng Thu cũng cười đap:

- Khong sao, hom nay ta mới biết thế nao la "Thien ngoại hữu thien, nhan
ngoại hữu nhan". Thiết tụ của Trọng Dương lao nhan nay quả thật quỷ dị kho
lường, cho du co đanh lại thi vẫn thua thoi!

Sử Đan Phong khong nen được quay lại nhin Trọng Dương lao nhan, chỉ thấy vẻ
mặt hắn cực ki cao ngạo đắc ý mười phần, tựa như tren đời nay khong co ai co
thể pha được thần cong thiết tụ của hắn vậy.

Phương Kiếm Minh nghe Hoa đại ca noi xong liền thấp giọng hỏi:

- Hoa đại ca, tại sao huynh khong thượng trang một phen?

Hoa đại ca ko noi gi, chỉ nghe Ngo Thế Minh cười tiếp lời:

- Kiếm Minh, ngươi cũng khong phải ko biết Hoa đại ca la ai, chẳng nhẽ Hoa
đại ca lại la loại người vi bảo vật ma động tam hay sao? Kiếm Minh, ngươi ko
len thi để ta len vậy!

Phương Kiếm Minh cười cười đap:

- Thế Minh ca, huynh cứ len đi, ta sẽ trợ trận cho huynh!

Ngo Thế Minh nghe vậy liền gật đầu cười, đang định bước ra thi đa bị Hoa đại
ca loi lại noi nhỏ vai cau, Ngo Thế Minh nghe xong thi ngẩn người ra mất một
luc. Trọng Dương lao nhan đang đắc ý đứng giữa trang chợt nhin thấy Hoa đại ca
noi nhỏ vao tai Ngo Thế Minh điều gi đo thi tren mặt chợt nở ra một nụ cười
quỷ dị. Phương Kiếm Minh nhin thấy thế cũng khong khỏi băn khoăn nghĩ thầm
trong đầu:

" Ko hay, chỉ sợ lao quỷ nay lại giở tro, ko biết hắn co quỷ kế gi nữa đay!"

Đang định gọi Ngo Thế Minh trở lại thi hắn đa đi tới trước mặt Trọng Dương lao
nhan, om quyền chao hỏi. Phương Kiếm Minh thấy thế đanh phải nuốt lời định noi
vao trong bụng, im lặng quan sat!

Trọng Dương lao nhan thấy Ngo Thế Minh thi lễ với minh cũng mỉm cười, chậm rai
dương đoi thiết tụ len, Ngo Thế Minh thai độ trầm trọng, trường con để dọc
than, chan đứng chẳng ra cai thế tấn gi, tựa hồ như hắn đang đối mặt khong
phải la cao thủ vo lam nhất đẳng ma chỉ la một kẻ binh thường nhất vậy, hoan
toan khong để Trọng Dương lao nhan vao trong mắt. Trọng Dương lao nhan thấy
vậy mặt may biến sắc, ong ta het lớn một tiếng đồng thời đoi thiết tụ cung luc
cong ra. Ngo Thế Minh khong chut nao nung cười ha hả noi:

- Trọng Dương lao nhan, thần cong thiết tụ của ngươi đa bị Hoa đại ca của ta
nhin thấu rồi, ngươi con dam mua may trước mặt ta sao!

Noi rồi trường con trong tay chợt đam xeo ra, mũi con mang theo một luồng chan
lực cực ki hung hậu đam thẳng vao cổ tay đối phương. Hắn khong hề đối pho với
đoi thiết tụ ma lại chỉ chăm chăm đanh vao cổ tay đối phương, chieu nay quả
thật qua cao minh. Nếu cổ tay bị đả thương thi thiết tụ co dũng manh tới đau
cũng khong thể thi triển ra được, một than cong phu luc ấy hoan toan trở thanh
vo dụng. Một chieu nay của Ngo Thế Minh cũng la do vị Hoa đại ca nọ chỉ bảo,
đay chinh la cach tốt nhất để pha giải thần cong thiết tụ của Trọng Dương lao
nhan. Chỉ nghe Trọng Dương lao nhan cười ha hả, than hinh chợt bay len, đoi
thiết tụ từ tren cao quật thẳng xuống đỉnh đầu Ngo Thế Minh, ứng biến co thể
noi la vo cung mau lẹ. Trọng Dương lao nhan vừa đanh vừa mở miẹng noi:

- Tiểu tử, vừa rồi chỉ la hư chieu ma thoi, đay mới la sat chieu chan chinh!
Ta xem ngươi lam sao pha giải!

Ngo Thế Minh biến sắc mặt, lao gia nay thật sự qua giảo hoạt, vừa rồi ong ta
đa nhin thấy Hoa đại ca noi nhỏ với hắn đa đoan ra được đối phương đang chỉ
điểm cach pha giải thần cong của minh nen trước hết cố ý dụ Ngo Thế Minh xuất
chieu liền biến chieu khiến hắn khong kịp ứng pho. Chieu nay quả thật nằm
ngoai sự suy đoan của mọi người!

Thật ra thiết tụ thần cong của hắn cũng co thể xem la một loại vo cong lợi hại
nhất đẳng, cho du hắn co đường đường chinh chinh thi triển thi Ngo Thế Minh
cũng chưa chắc đa co thể pha giải được!

Ngo Thế Minh thấy thiết tụ đa ập tới trước mặt khong kịp suy nghĩ lập tức trở
con quet ra một đon, dồn hết cong lực ngạnh khang một chieu của đối phương.
Lập tức giữa trường vang len một loạt am thanh va chạm "binh binh binh…" khong
ngớt. Thiết tụ của Trọng Dương lao nhan quả nhien la vo cung cương manh,
trường con của Ngo Thế Minh cũng khong thể khang cự được. Chỉ nghe Trọng Dương
lao nhan het lớn một tiếng "Lui!" thi đa thấy thiết tụ đảo lộn quất ra, đem
Ngo Thế Minh đanh văng ra ngoai. Ngo Thế Minh đang bay tren ko trung thi đa ha
miệng oi ra một ngụm mau tươi. Hoa đại ca thấy thế vội vang phi than len đỡ
lấy than hinh hắn, đồng thời hai tay nhanh như chớp điểm hơn mười huyệt đạo
tren than hắn. Thấy sắc mặt Ngo Thế Minh đa binh ổn trở lại Hoa đại ca liền
quay sang cười ha hả rồi noi:

- Ta vốn khong muốn động thủ nhưng xem ra hom nay khong ra tay ko được rồi!

Giao Ngo Thế Minh trong tay cho Phương Kiếm Minh rồi đang định đi ra thi đa
nghe một người cười noi:

- Vị thi chủ nay, bần đạo xem cũng đa ngứa ngay chan tay, khong biết co thể
nhường cho bần đạo thượng trang lần nay được khong?

Hoa đại ca quay lại nhin thi thấy người noi la một lao đạo sĩ, theo sat phia
sau con một tiểu đạo sĩ om một thanh bảo kiếm trong người. Hoa đại ca liền
liếc Trọng Dương lao nhan một cai rồi noi với lao đạo sĩ:

- Nếu đạo trưởng đa noi như thế thi tại hạ ko xuất thủ nữa vậy, xin mời đạo
trưởng đại triển than thủ. Tại hạ xin lui lại chiem ngưỡng!

Noi rồi lập tức lui về ben cạnh Phương Kiếm Minh, nắm lấy tay Ngo Thế Minh xem
xet nội thương của hắn. Ngo Thế Minh vẫn rất tỉnh tao, hắn đưa tay lau vết mau
ben khoe miệng rồi cười noi:

- Đại ca, Kiếm Minh, ta khong sao. Thần cong thiết tụ của lao gia nay thật la
quỷ dị kho đối pho!

Hoa đại ca liền cười mắng:

- Đa bị nội thương ma con mạnh miệng như vậy, ta thật đung la hết cach với
ngươi. Nếu khong phải vị đạo trưởng kia co lời ta thật muốn len xem Thiết tụ
thần cong của hắn co bao nhieu lợi hại!

Lao đạo sĩ nọ mang theo tiểu đạo sĩ đi ra giữa san nhưng lỗ tai vẫn vo cung
linh mẫn, nghe được mấy lời nay liền xoay người chắp tay xa Hoa đại ca một cai
rồi mới quay lại đi tiếp ra giữa san, sau lưng vẫn la T ds ko rời nửa bước.
Hai thầy tro Lao đạo sĩ đi tới trước mặt Trọng Dương lao nhan con khoảng mười
trượng thi dừng lại chắp tay noi:

- Vo lượng thien ton, Trọng Dương lao nhan lao đạo hữu lễ!

Trọng Dương lao nhan liếc mắt đanh gia Lao đạo sĩ rồi hỏi:

- Lao đạo ngươi la ai? Xuất than ở đạo quan nao?

Lao đạo sĩ cười ha hả đap:

- Trọng Dương chưởng mon, ngươi ko nhận ra lao đạo nhưng lao đạo lại biết
ngươi. Sư huynh lao đạo đối với ngươi vo cung kinh ngưỡng!

Trọng Dương lao nhan ngẩn người hỏi:

- Sư huynh ngươi la ai?

Lao đạo sĩ cười cười đap:

- Sư huynh lao đạo chinh la Chưởng mon phai Vo Đang - Phi Hồng chan nhan!

Trọng Dương lao nhan nghe vậy vo cung ngạc nhien, hắn cũng biết rằng trong
phai Vo Đang, ngoai Phi Hồng chan nhan ra thi cung bối phận với ong ta cũng
chỉ co Vo Đang ngũ lao ma thoi. Mặt khac Vo Đang ngũ lao đều la sư huynh của
Phi Hồng chan nhan. Năm đo Phi Hồng chan nhan chinh la cao thủ đệ nhị của phai
Vo Đang chỉ sau đại sư huynh của ong ta ma thoi, nhưng người nay lại khong
mang đến chuyện tiếp quản sư mon nen chức vị Chưởng mon mới được giao lại cho
Phi Hồng chan nhan!

Vo Đang ngũ lao gồm Phi Nguyệt, Phi Điện, Phi Tuyết, Phi Sương va Phi Vũ. Địa
vị của năm người nay trong phai Vo Đang cũng tương đương với viện trưởng Đạt
Ma viện va Giới luật viện trong Thiếu Lam tự vậy, co thể noi la quyền cao chức
trọng, cho du la Chưởng mon cũng phải nhường họ ba phần. Nghe noi tren bọn họ
con một vị sư ba nữa đa nhiều năm khong đi lại tren giang hồ, cũng khong ai ro
phap danh của ong ta la gi. Lao đạo tự xưng la Phi Tinh lao đạo nay chinh la
lần đầu tien nghe thấy. Nghe hắn noi thi Vo Đang con một trưởng lao vo danh
nay khong khỏi cảm thấy co chut ki quai, người nay khi độ bất pham, huyệt thai
dương gồ cao nhất định la một cao thủ nội lực vo cung tham hậu, tuyệt đối co
thể xếp vao hang cao thủ đệ nhất vo lam. Nhưng Trọng Dương lao nhan lại chưa
từng nghe noi đến danh tiếng của ong ta, tựa như Phi Tinh lao đạo nay vừa gia
nhập phai Vo Đang vậy, thử hỏi ong ta sao lại khong kinh ngạc cho được, nghĩ
một luc rồi Trọng Dương lao nhan trầm giọng hỏi:

- Vo Đang trưởng lao hinh như khong co ai ten la Phi Tinh, ngươi quả thật la
trưởng lao của phai Vo Đang sao?

Phi Tinh lao đạo cười ha hả đap:

- Lao đạo cần gi phải giả mạo lam người của phai Vo Đang. Trọng Dương chưởng
mon, mấy vị sư huynh của ta danh tiếng vang dội nhưng ta lại khong thich ben
ngoai, rất it khi hạ sơn. Đừng noi ong khong nhận ra lao đạo ma cả đệ tử bổn
mon cũng ko co mấy người biết đến lao đạo!

Trọng Dương lao nhan nghe vậy liền noi:

- Nếu ngươi la Trưởng lao Vo Đang thi vo cong chắc phải cao tham khon lường.
Chẳng lẽ ngươi tới một minh sao, sư huynh Phi Hồng chan nhan của ngươi đau sao
khong thấy?

Phi Tinh chan nhan cười ha hả đap:

- Chưởng mon sư huynh trăm cong nghin việc, đau co nhan rỗi ma tới đay lam
chuyện dư thừa nay. Lao đạo ở trong phai Vo Đang cũng nhan rỗi khong co việc
gi nen xin Chưởng mon sư huynh cho ta hạ sơn quan sat một phen, rốt cục Thien
Ha bảo lục la bảo vật gi ma co thể khiến cho vo số nhan sĩ vo lam ko mang sinh
tử liều chết tranh đoạt như vậy? Hom nay thấy được cũng rất mong chờ, Thien Ha
bảo lục nay thật sự qua thần bi, pham nhan chung ta lam sao co thể thấu hiểu
hết được. Hắc hắc, noi nhiều như vậy thật khong phải. Lao đạo xin cung kinh
chờ thiết tụ của Trọng Dương chưởng mon, sao Trọng Dương chưởng mon con chưa
xuất chieu?

Trọng Dương lao nhan nghe xong ngửa đầu cười lớn rồi noi:

- Phi Tinh lao đạo, ngươi thật sự muốn thử Thiết tụ thần cong của lao phu
sao?

Phi Tinh lao đạo cũng cười đap:

- Nếu lao đạo khong muốn thử thi cần gi phải ra đay, chi bằng đứng một ben
xem nao nhiệt co phải la tốt hơn khong?

Trọng Dương lao nhan lại mỉm cười noi:

- Phi Tinh lao đạo, đừng tưởng ngươi cung bối phận với lao phu ma phach lối,
Thiết tụ thần cong của lao phu sử ra chắc gi ngươi đa đỡ được. Đến luc đo chỉ
sợ danh tiếng của Vo Đang bị tổn hao ma thoi!

Phi Tinh lao đạo cười ha hả đap:

- Trọng Dương chưởng mon, lao đạo vốn chẳng coi cai danh tiếng đo ra gi! Hơn
nữa lao đạo khong co danh tiếng, co thua cũng chẳng mất gi. Con về phần phai
Vo Đang chung ta ma noi, hắc hắc… Noi thật, lao đạo hom nay thượng trang la đa
được sự cho phep của sư mon. Khong những thế Thiếu Lam tự cũng co cử đệ tử
đến!

Trọng Dương lao nhan nghe ong ta dai dong như vậy khong nhịn được thet lớn:

- Phi Tinh lao đạo, lao phu xuất chieu đay, ngươi cẩn thận!

Lời vừa ra khỏi miệng hai chan liền chung xuống, hai tay xoay tron tạo thanh
hinh xoắn ốc đanh thẳng về phia Phi Tinh lao đạo, một đoi thiết tụ tựa như hai
lưỡi đại phủ chem thẳng vao ngực đối phương.

Phi Tinh lao đạo thấy chieu nay của hắn cũng khong co gi thần ki, trong long
khong khỏi cảm thấy ki quai vi sao hắn lại co thể dương danh thien hạ, lien
tiếp đả thương va đẩy lui ba ga thanh nien vo nghệ cao cường. Nghĩ vậy nen ong
ta cũng khong them quay đầu lại ma chỉ mở miệng het len một tiếng:

- Xuất kiếm!

Than hinh loe len như một tia chớp lao đến ben cạnh Tiểu đạo sĩ rut thanh bảo
kiếm ma người nay vẫn om theo minh, dưới chan vận lực sử ra một chieu "Te ngưu
vọng nguyệt". Tiểu đạo sĩ thấy vậy liền cười cười, chỉ thấy hắn nhun chan một
cai đa phi than lại sau hơn ba trượng; chỉ một chieu nay thoi đa khiến chung
nhan kinh hai vo cung. khong ngờ thiếu nien nay cũng chỉ chừng mười lăm mười
sau tuổi ma khinh cong đa đạt đến mức đăng đường nhập thất như thế!

Trọng Dương lao nhan thấy Phi Tinh lao đạo xuất kiếm đon chieu thi đoi thiết
tụ lập tức phất mạnh về phia trước, Phi Tinh lao đạo đang muốn biến chieu thi
chợt cảm thấy toan than tựa như đang bị vo van sợi day vo hinh troi chặt, cang
cố dẫy dụa thi sợi day vo hinh nay lại cang siết chặt hơn khong khỏi thất kinh
sợ hai. Mọi việc xảy ra chỉ trong chớp mắt, chỉ nghe một tiếng "đinh…" choi
tai vang len, lại nghe tiếng Phi Tinh lao đạo cười ha hả noi:

- Hảo cong phu, hoa ra ben trong thiết tụ thần cong của ngươi con ẩn chứa
cong phu ta lực đả lực thần ki như vậy. Ngươi học được bản lanh nay ở đau vậy,
khiến lao đạo suýt chut nữa cũng phải chịu thiệt thoi rồi!

Chỉ thấy giữa san hai người đang khống chế lẫn nhau đứng yen tren mặt đất, bảo
kiếm của Phi Tinh lao đạo thi cắm thẳng vao trong thiết tụ của Trọng Dương lao
nhan, con thiết tụ của Trọng Dương lao nhan cũng quấn chặt lấy trường kiếm của
đối thủ. Hai người trợn mắt nhin nhau trừng trừng, cung am thầm vận nội lực
đẩy vao vũ khi. Kinh khi tương tranh bung phat ra xung quanh tạo thanh một đạo
kinh phong quet bụi đa bay len mu mịt che phủ hết cảnh vật trong phạm vi một
trượng. Ngoai mấy người nhom Tiếu lao đầu ra thi những người con lại thấy một
man nay đều vo cung khiếp đảm.

Hai người bọn họ đều đa tam, chin mươi tuổi; nội cong hỏa hậu tuy khong thể so
sanh với nhom Tiếu lao đầu nhưng trong chốn vo lam hiện nay cũng co thể xem la
cao thủ hạng nhất, hơn nữa than phận của họ người la chưởng mon nhất phai,
người lại la một trong số cac đệ nhất cao thủ của một phai ma lại co cong lực
như vậy thử hỏi lam sao khiến người ta khong kinh hai cho được. Hai người duy
tri trạng thai so ke như vậy được một lat thi đa thấy từ tren đỉnh đầu Trọng
Dương lao nhan co một luồng bạch khi bay len, con khuon mặt gia nua của Phi
Tinh lao đạo từ từ chuyển thanh mau lam co chut sắc tia. Phương Kiếm Minh thấy
sắc mặt của Phi Tinh lao đạo như thế liền giật minh nghĩ thầm:

"Đay khong phải la Tử Khi Thần Cong của phai Vo Đang sao? Hắc hắc, xem như
biểu hiện nay thi l ds đa luyện tới tầng thứ tam rồi, thật kho tin!"

Nguyen tổ sư đời thứ nhất của phai Vo Đang la Trương Tam Phong ten tục la
Trương Quan Bảo được ca tụng la "tư thai khoi vĩ, quy hinh bối hạc, tai to mắt
sang, rau toc như cước. Nong lạnh khong chạm đến than, thổ nạp như gio thoảng
mặt hồ, co thể mấy thang khong cần ăn ma vẫn khỏe mạnh binh thường". người nay
tri tuệ uyen bac tri nhớ sieu việt, pham la sach đọc qua một lần la nhớ. Bổn
tam bac học đa tai lại co them phong độ thần tien phieu dieu pham trần, ngoai
ra do ong ta khong tu hanh trong đạo quan ma phần lớn thời gian la lang du tứ
hải nen được người trong giang hồ xưng la "Trương lạp thap". Trương Tam Phong
tuổi trẻ vốn lớn len ở Thiếu Lam tự cho nen quan hệ rất sau đậm, sau khi rời
khỏi Thiếu Lam tự du hanh giang hồ thi nhin thấy cảnh Nguyen binh của Mong cổ
hoanh hoanh ba đạo tren đất trung nguyen khong khỏi phẫn chi phat thệ tu thanh
vo nghệ. Nhờ cơ duyen tại nui Chung Nam gặp được Hỏa Long đạo nhan truyền cho
thuật luyện đan, sau đo lại xem biến hoa của nhật nguyệt phong van, vận dụng
cảm ngộ của minh sang tạo ra một bộ vo cong thien cổ ki danh - Thai Cực Quyền.
Sau nay lại dẫn theo đệ tử tới nui Vo Đang liền dừng chan lập lều cỏ tu đạo,
được một thời gian thi lại bỏ đi dạo chơi trong thien hạ, chỉ để lại một lời
nhắn "giữ dị sơn nay tất đại hưng" va dặn do đệ tử chăm lo hương khoi ma thoi.
Chung đệ tử mất nhiều năm thăm do ma vẫn khong nghe ngong được chut tin tức
nao, chỉ co thể than la "Thần long thấy đầu khong thấy đuoi". Đạo hạnh cao
tham, vo cong sieu việt tạo thanh nhất phai, danh tiếng vang lừng khắp thien
hạ; đến cả Hoang đế chi ton nhan gian cũgn muốn mời ong ta lam Hộ quốc cung
phụng. Năm Hồng Vũ thứ hai mươi tư (tức năm 1391 SCN) Chu Nguyen Chương từng
phai người đi tim ong ta khắp cac dị sơn thanh địa ma vẫn khong được. Đến năm
thứ năm đời Minh thanh tổ Vĩnh Nhạc vẫn con tiếp tục tim kiếm khắp nơi. Tinh
từ luc tổ sư phai Vo Đang Trương Tam Phong kết lều cỏ tu đạo cũng đa hơn trăm
năm troi qua, phai Vo Đang cũng dựa vao vo cong cao tham ma trở thanh nhất đại
mon phai, sanh ngang với Thiếu Lam tự. Trương Tam Phong sở học thong thien,
trước khi mất tich đa lưu lại cho phai Vo Đang vỗ số vo học cao tham, trong số
cac mon vo cong trấn mon co mon nội cong tam phap "Tử Khi thần cong"!

Tử Khi thần cong tổng cộng chia ra lam mười hai tầng, kể từ khi khai mon lập
phai đến nay cũng chỉ co Trương Tam Phong la đa tu luyện đến tầng thứ mười
hai, phần lớn đệ tử tu luyện mon thần cong nay cũng chỉ đạt tới tầng tam ma
thoi. Luyện đến tầng chin cũng chỉ co duy nhất một người chinh la đại đệ tử
của Trương Tam Phong. Theo truyền thừa của phai Vo Đang tinh từ tổ sư Trương
Tam Phong đến nay cũng đa trải qua hơn mười đời, Phi Tinh lao đạo co thể tu
luyện Tử Khi thần cong đến tầng thứ tam quả nhien xứng la một trong những cao
thủ đứng đầu phai Vo Đang. Khi Phương Kiếm Minh con nhỏ đa từng nghe Phương
trượng chua Thiếu Lam đề cập tới Tử Khi thần cong, noi rằng một khi sử ra Tử
Khi thần cong sắc mặt sẽ biến thanh mau lam, tu vi cao hơn thi sắc mặt sẽ trở
nen sậm hơn, đến khi sắc mặt trở thanh mau tim thi co thể noi la vo địch khắp
thien hạ. Luc nay khuon mặt gia nua của Phi Tinh lao đạo dần trở nen tai xam
chứng tỏ thần cong của ong ta đa luyện tới tầng thứ tam, với nhận thức của
Phương Kiếm Minh thi ong ta quả la một đại cao thủ!

Hai đại cao thủ đấu nội lực khiến cho toan trường đều bị bất ngờ, ngay cả mấy
người nhom Tiếu lao đầu cũng khong kịp chuẩn bị lập tức bị kinh phong quet qua
ran rạt. Đột nhien mọi người chợt nghe Phi Tinh lao đạo het dai một tiếng,
than hinh đằng khong bay len, đồng thời Trọng Dương lao nhan cũng bị chấn văng
ra ngoai, than hinh tren khong trung quay cuồng mấy vong, đoi thiết thủ khong
ngừng phach ra để giảm chấn lực, uy thế khong giảm chut nao. Phi Tinh lao đạo
cười ha hả noi:

- Trọng Dương chưởng mon, hom nay nhất chieu nay lao phu khong thể đả bại
ngươi thi lao phu sẽ lập tức xuống nui đi!

Noi rồi kiếm trong tay hoa len, chỉ trong chớp mắt đa đanh ra mười ba kiếm,
kiếm quang rợp trời, kiếm khi tung hoanh ngang dọc, trong kiếm lại con co
kiếm, hư hư thực thực khiến người ta khong thể nao nhận ra đau la thực kiếm
của ong ta. Đay chinh la Thai Cực kiếm phap của phai Vo Đang! Mấy người nhom
Tiếu lao đầu với Phi Long Tử thấy vậy cũng phải mặt may biến sắc, tren mặt lộ
ro vẻ khiếp sợ. vị Hoa đại ca nọ lại lộ ra một nụ cười tan thưởng gật đầu nhe
nhẹ. Long Bich Van tren mặt vẫn khong co gi thay đổi, vẫn la bộ dang ung dung
tự tại ấy. Cong chua Ma giao Đong Phương Thien Kiều cũng khong khỏi lộ ra vẻ
kinh ngạc. Con về phần hai nữ tử của Ma mon vi dung sa đen che kin khuon mặt
nen mọi người khong thể nao đoan được tam tinh của hai nang. Phương Kiếm Minh
thấy chieu nay trong long khong khỏi am thầm khen ngợi:

"Hay thật, Thai Cực kiếm của lao đạo nay uy lực vo cung, chỉ e la Trọng Dương
lao nhan phải chịu thua rồi!"

Đột nhien Trọng Dương lao nhan quat lớn một tiếng, một đạo kiếm phong vừa lướt
qua đầu lao cắt đứt mấy sợi toc khiến cho chung bay lả tả trong khong trung
trong vo cung thảm hại, Trọng Dương lao nhan vội vang lien tục thối lui. Phi
Tinh lao đạo được thế khong tha, trường kiếm trong tay lại xoay chuyển rồi
chợt từ một goc độ khong thể ngờ được đam tới, chỉ nghe một tiếng "xoẹt" gọn
gang vang len, hong ao của Trọng Dương lao nhan đa bị cắt mất một mảnh lớn.
Phi Tinh lao đạo cười ha hả phi than lui lại, người con ở tren khong trung
cũng khong them ngoảnh lại nhin ma nem ngược trường kiếm về phia sau, một
chuỗi va chạm reng rẻng vang len choi tai, bảo kiếm đa nằm gọn trong vỏ kiếm
ma tiểu đạo sĩ vẫn om ben người. Ông ta hạ than xuống đất im lặng đứng nhin
Trọng Dương lao nhan, khong noi lời nao.

Trọng Dương lao nhan bị bảo kiếm của Phi Tinh lao đạo hớt mất một lọn toc lại
"xin" them một miếng vải ben hong khiến cho bộ dang của ong ta trong vo cung
thảm hại, mặc du chưa bị thương nhưng cũng rất mất mặt rồi. Vừa trụ vững than
hinh liền giận giữ trợn mắt nhin Phi Tinh lao đạo một cai, hậm hực mang theo
ten đệ tử Vương Lam nhanh chong biến mất ở dưới nui.


Thiếu Lâm Bát Tuyệt - Chương #136