Đừng cho rằng ‘Xử Nữ’ là một cái tên quái lạ, trong giới sát thủ, thậm chí là giới lính đánh thuê trên toàn thế giới, có thể không ai không biết đến ‘Mười hai cung hoàng đạo’! Mười hai cung hoàng đạo là một tổ chức sát thủ, nghe nói chỉ có mười hai người, đều đặt tên theo các chòm sao, cũng được xưng là sát thủ mười hai chòm sao.
Nói tới đây, các bạn học sinh thông minh khẳng định đã biết đáp án. Đúng vậy, người đàn ông lạnh lùng có mùi máu tươi này là cung Xử Nữ của Mười hai cung hoàng đạo trong truyền thuyết!
Đương nhiên, nói lời lương tâm, một người đàn ông tên là Xử Nữ, đúng là một chuyện khiến nhân thần cộng phẫn… Tối thiểu là lúc trước Thường Nhạc rất bất mãn với cái tên này, nó đã từng một lần làm cho nhân sinh quan và thế giới quan trong thời gian ngắn ngủi rơi vào trạng thái sụp đổ.
Bốn năm trước Mười hai cung hoàng đạo đã danh chấn giới sát thủ toàn cầu, hiện tại đã được công nhận là một trong bốn tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới. Hiếm có người biết thân phận thật sự của bọn họ, cũng không có ai đã từng chứng kiến thực lực chân chính của bọn họ, bởi vì toàn bộ những người chứng kiến đều đã chết.
Người khác không biết, nhưng Thường Nhạc đương nhiên biết những người này, thậm chí rất quen thuộc bọn họ, có thời gian rảnh còn có thể hẹn gặp mặt uống trà nói chuyện lý tưởng cuộc đời… Bởi vì, Mười hai cung hoàng đạo là mười hai vị đệ tử cuối cùng của nghĩa phụ hắn - lão đại xã hội đen phương Bắc, được xưng là ‘Vạn nhân trảm’ Liễu Tùy Phong!
Nếu như nói đám vệ sĩ áo đen kia là đội cảnh vệ hệ thứ của Thường Nhạc, Huyết Thủ chính là bộ đội trực hệ của Thường Nhạc, như vậy Mười hai cung hoàng đạo tuyệt đối được xưng tụng là thân vệ hệ chính của Thường Nhạc, mười hai tên siêu cấp thích khách này giống như thân binh hoàng gia cổ đại hoặc là hoành tráng như Đại nội mật thám.
Xử Nữ sờ sờ cái đầu mào gà giống như vỏ sò của anh ta, duy trì thái độ ngẩng đầu hướng lên trời của cái mào gà kia, sau đó đi đến bên cạnh Hoàng Phiêu Nhiên đã hôn mê, giống như cao thủ võ hiệp trong truyền thuyết thu nhận đồ đệ nhéo nhéo gân cốt Hoàng Phiêu Nhiên, lại vỗ vài cái trên người gã, sau đó trên mặt có mùi máu tươi thản nhiên lộ ra nụ cười quỷ bí, dùng giọng nói trầm thấp biến thái độc hữ nói:
- Ha ha, thiếu gia, thân hình thằng nhóc này không tệ, bộ mông rất gợi cảm!
Thường Nhạc cố nén ác hàn sâu trong nội tâm, trên mặt là vẻ chết lặng thấy nhưng không thể trách, thản nhiên nói:
- Xem thằng nhóc này có biết đạo lý hay không, nếu như lát nữa nó không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ mà nói… Hắc, vậy mặc anh giải quyết!
- Thật tốt quá!
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Xử Nữ lộ ra nụ cười mờ ám vô hạn, ánh mắt lưu luyến liếc nhìn Hoàng Phiêu Nhiên một cái, rất thức thời nịnh bợ Thường Nhạc:
- Thiếu gia, vẫn là lăn lộn với cậu mới đủ dễ chịu nha, không uổng công tôi đặc biệt đến một chuyến, sư phụ ông ấy rất nghiêm khắc…
- Nghĩa phụ không phải rất tốt với mười hai người các anh sao? Còn tốt hơn cả tôi…
- Ô, đó chỉ là biểu hiện bên ngoài! Sư phụ ông ấy bất công nghiêm trọng nha!
Xử Nữ lộ ra vẻ mặt lòng đầy căm phẫn cực kỳ bi ai, giống như quả thực tâm muốn chết đều đã có, chỉ nghe anh ta từ từ tường thuật lại chân tướng:
- Nói về mấy năm trước đi, sư phụ đặc biệt giới thiệu cho lão đại một người bạn gái. Tôi vừa thấy có loại chuyện tốt này, bảo sư phụ cũng giới thiệu cho tôi một người bạn trai, kết quả… Hu hu, trời xanh không có mắt, sư phụ mắng cho tôi một trận, suýt nữa còn là phẳng tôi trước mặt mọi người, cuối cùng còn bảo tôi làm người bình thường!! Thiếu gia, trời đất chứng giám, cậu cảm thấy người đàn ông phong cách như Xử Nữ tôi, sao có thể thích phụ nữ chứ? Nghĩ tới thôi quả thực đã phải rớt nước mắt rồi!
Một giọt mồ hôi lạnh khổng lồ đọng trên trán Thường Nhạc, thấy Xử Nữ cách mình ngày càng gần, Thường Nhạc khoát tay nói:
- Ừ, chuyện đó, bản thiếu gia rất thông cảm với cảnh ngộ của anh… Nhưng anh đứng lại trước đã, mời duy trì khoảng cách một thước trở lên với tôi, cảm ơn hợp tác!
Xử Nữ đột nhiên thu lại thái độ cợt nhả, khôi phục lại bộ dạng máu tanh biến thái, vểnh tai lắng nghe động tĩnh nơi xa.
Giống như âm hồn xuất hiện trong đêm đen, hai cái bóng người phá không gian mà đến.
Không hề nghi ngờ, người tới chính là Hứa Quy Lâm và Lưu Mãnh đuổi theo Thường Nhạc và Hoàng Phiêu Nhiên.
Hai người vừa có mặt, thân hình liền không nhịn nổi rung động mãnh liệt, theo bản năng đàn thần đề phòng. Một mình Thường Nhạc vốn đã đủ khiến bọn chúng nhức đầu, hiện tại đột nhiên lại xuất hiện thêm một kẻ địch, khiến bọn chúng không thể không đề cao phòng bị. Điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là, Thường Nhạc không hề mai phục đại đội nhân mã, mà chỉ tìm một gã để giúp đỡ. Nhưng người trợ giúp này lại khiến Hứa Lưu hai kẻ sinh lòng thoái ý.
Người này đứng ngay phía trước bọn chúng, người mặc một bộ quần áo bò nền đen có hình bộ xương trắng cổ quái, tay áo và quần đầy lỗ thủng, tất cả phụ tùng lớn nhỏ trên người đều là màu bạc, trên mười ngón tay mang đầy nhẫn bạc rất nặng, trên cổ tay các loại đều có cả. Người này dung mạo cũng được xem là anh tuấn, nhưng kiểu tóc vừa giống cái chổi lại giống mào gà kia, màu sắc lại giống như ngọn lửa khiến anh ta có vẻ vô cùng suy sút, vô cùng… quái dị!
Đáng sợ hơn chính là trên người anh ta còn có hơi thở khát máu, còn có ánh mắt quỷ dị mờ ám, làm cho người ta từ chỗ sâu trong đáy lòng cảm thấy sự lạnh lẽo thấu triệt cốt tủy!
Thường Nhạc châm điếu thuốc, vểnh mặt bắt chéo chân ngồi trên thùng hàng, nhàm chán lấy điện thoại chơi Tetris, miệng ngậm điệu thuốc lười biếng mơ hồ không rõ nói:
- Các vị, cứ từ từ đánh, đánh xong bảo tôi một tiếng…
Nghe thấy lời nói hoàn toàn không để bọn họ vào trong mắt, hai người Hứa Lưu đều trợn mắt, còn chưa kịp mắng to vài câu để lấy lại danh dị, Xử Nữ đã xuất thủ.
Từng đợt khí lạnh màu máu xông ra từ thân mình Xử Nữ, gió nhẹ lượn lờ bên cạnh anh ta, từng vòng quang điện màu vàng phát ra những tiếng va chạm rất nhỏ, phiêu nhiên rơi xuống mặt đất. Trong thời gian ngắn, mười thước xung quanh thân thể Xử Nữ, lấy thật thể màu vàng kim là điểm tỏa sáng, bên ngoài được bao vây một tầng quầng sáng kim hồng sắc như viên đạn bay ra khỏi nòng súng bắn về phía hai người Hứa Lưu!
Hai người Hứa Lưu đều vô cùng hoảng hốt, một cơn lốc xoáy tuyệt đại vô hình quay xung quanh hai người Hứa Lưu, bốn phía cát bay đá chạy, vô số cát bụi đá cục đều bị hút vào trong lốc xoáy, dường như không khí trong phạm vi mười thước đều bị rút sạch, thân hình vốn mập mạp của Hứa Quy Lâm nay càng trở nên béo phệ, giống như một quả bóng căng khí… Người này, không ngờ trời sinh là người Khống Khí!
Mà Lưu Mãnh thì rít lên một tiếng, thân thể mạnh mẽ bay lên giữa khoảng không, hai tay liên tục huy động, bên ngoài cơ thể nổ ra một tầng ánh sáng rừng rực màu lửa, phát ra những tiếp ‘lốp bốp lốp bốp’ liên tục, khiến da đầu người ta run lên.
Chỉ thấy trong bầu trời đêm bỗng nhiên xuất hiện đám mây đẹp lạ thường, vô số điểm sáng màu kim hồng và ánh sáng rực rỡ màu trắng đan xen cùng một chỗ, vặn vẹo thành hình thù quỷ dị, sau đó nổ tung.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ long trời lở đất truyền đến, ba người đều lui về sau một bước, nhìn qua có vẻ vẫn chưa phân thắng bại.
- Người dị năng C-4? Sao có thể, thằng nhóc miệng còn hôi sữa này sao có thể tu luyện tới cảnh giới này?
Lưu Mãnh kinh sợ kêu lên một tiếng, lại lui về phía sau một bước, máu tươi đang róc rách chảy ra từ một lỗ hổng trên bàn chân.
- Kim Mang Huyết Chú? Liễu Tùy Phong là gì của mày?
Vẻ khiếp sợ trên mặt Hứa Quy Lâm càng mạnh hơn Lưu Mãnh, gã kiến thức rộng rãi lúc này đây ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình, lần này làm không tốt thì cái mạng già sẽ bồi thường ở chỗ này.
- Liên quan cái đít gì đến chúng mày!
Xử Nữ rõ ràng đã nhận được được sự ‘hun đúc tốt bụng’của Thường Nhạc, hừ lạnh một tiếng, màu vàng và đỏ trên người lại sáng rực lên, dường như linh hầu cũng nhảy dựng lên, làm một chiêu thức diều hâu đập thỏ ở trên không trung, mục tiêu nhắm thẳng vào Hứa Quy Lâm!
Trán Hứa Quy Lâm toát mồ hôi lạnh, trầm quát một tiếng, không khí xung quanh lại bị gã tụ tập lại, hóa thành vài luồng khí linh hoạt, sắc bén như trường kiếm bắn về phía Xử Nử… Không ngờ Xử Nữ lại vặn vẹo thân thể, ở giữa không trung dẫm lên thanh kiếm khí đó, mượn điểm này hóa thành lực đạo đột nhiên thay đổi phương hướng, huyết quang màu vàng chói mắt đến mức tận cùng như quỷ hút máu lao thẳng tới Lưu Mãnh!
Tất cả chuyện này quá mức đột ngột, cho dù là Lưu Mãnh luôn trong trạng thái đề cao cảnh giác cũng không kịp phản ứng, hơn nữa thực lực của cấp bậc C-1 và C-4 hoàn toàn không giống nhau, thực lực vô cùng chênh lệch. Gần như không có bao nhiêu trì hoãn đáng nói, một bàn tay của Xử Nữ mạnh mẽ khắc lên ngực Lưu Mãnh, người bay về phía sau như một chiếc diều bị đứt dây lộn mấy vòng trên không trung, còn bị đụng cho không ngừng chảy máu, cuối cùng nặng nề ngã rầm xuống đất, hiển nhiên là đã bị trọng thương!
- Lưu huynh!
Hứa Quy Lâm cực kỳ bi thương hét lớn một tiếng, cái gọi là thỏ chết cáo thương, đồng bạn của gã đã chết gã đương nhiên khổ sở trong lòng, quan trọng hơn là không có Lưu Mãnh thì tên họ Hứa kia cũng không chắc có thể sống sót được,
- Thằng đánh lén, lão Hứa hôm nay liều mạng với chúng mày!
Lời vừa nói xong, khuôn mặt dài rộng của Hứa Quy Lâm trở nên vô cùng dữ tợn ghê tởm, giống như bị vô số thể khí rửa đi, da thịt của gã không ngờ lại trở nên trong suốt, giống như bên trong da có hàng loạt luồng khí lưu động, hiển nhiên là đang nổi sát chiêu lợi hại gì.
Ngáp một cái, Thường Nhạc đứng lên.
Sắc mặt Xử Nữ cũng cẩn thận một cách hiếm thấy, không chút do dự áp dụng chủ động công kích, vô số điểm sáng không ngừng bắn về phía Hứa Quy Lâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, giữa không trung có vô số điểm sáng màu vàng và kiếm khí thật lớn như hai tay kiếm sĩ đang đụng chạm kịch liệt với nhau. Đừng nhìn ánh sáng màu vàng này chỉ là điểm nhỏ, cái gọi là áp súc đều là tinh phẩm, những điểm sáng này ẩn chứa năng lượng quả thật khủng bố đến cực hạn. Giải thích theo vật lý học, dưới sự tác dụng lực đồng dạng, diện tích chịu lực càng nhỏ thì sức chịu nén lại càng lớn, những điểm năng lượng đó đọng lại thành thực thể lấy lực đạo của Xử Nữ bắn ra xa, xa hơn so với viên đạn bình thường bắn đi rất nhiều lần! Ngược lại là kiếm khí thật lớn kia tuy nói thoạt nhìn rất hù dọa người, nhưng lại bị điểm sáng màu vàng đánh ra rất nhiều lỗ thủng…
Hứa Quy Lâm cũng ý thức được mình đánh như vậy sẽ rất chịu thiệt, khẽ quát một tiếng, mãnh liệt lấn thân lên, bàn tay dài rộng đánh về phía Xử Nữ. Xử Nữ lúc này cũng đánh lại một chưởng, bàn tay của hai người đụng chạm cùng một chỗ, giống như cao thủ võ lâm đổi chưởng, thoạt nhìn vô cùng hài hước. Nhưng khuôn mặt hai người đều nghiêm túc, mồ hôi ướt đẫm, ý đồ dùng năng lưc của mình để áp chế đối phương.
Hứa Quy Lâm lúc này có chút đắc ý, gã âm thầm rút sạch khí lưu bốn phía, khiến Xử Nữ căn bản không thể hít thở, dưới trạng thái thiếu dưỡng khí này, chỉ cần gã dính chặt lấy Xử Nữ, sớm hay muốn cũng khiến Xử Nữ không hít thở được mà chết!
Chẳng qua gã hình như đã quên ở bên cạnh còn có một người sống tồn tại, trong khoảng thời gian chỉ bằng cáinháy mắt, Hứa Quy Lâm chưa kịp hừ một tiếng đã nặng nề ngã phịch xuống đất, thân hình to béo kia quỳ rạp xuống mặt đất giống như một con gấu chó vô cùng tức cười.
Xử Nữ rất kinh ngạc mở to mắt, chỉ thấy trong tay Thường Nhạc cầm một cây côn gỗ to như cánh tay, còn rất tự nhiên phóng khoáng đứng sau lưng Hứa Quy Lâm. Trình độ đánh lén vô cùng chính xác này đánh trúng ót của Hứa Quy Lâm, trực tiếp đánh cho vị cao thủ này hôn mê bất tỉnh.