Người đăng: Hắc Công Tử
Nếu như nhất định phải noi hắn trong mấy năm nay co chut thu hoạch gi, đo
chinh la đem Thanh Như Hiểu Thien của minh tấn cấp đến Thần diễm. Đồng thời
cũng đem Tử Đao của minh thăng cấp đến ban thần khi. Tử Đao cũng thay đổi bộ
dang xấu xi luc trước, biến thanh một thanh thần nhận sat khi xinh đẹp. Than
đao mang theo một vong tử sắc, luc tế ra, thật giống như co những đốm sao
thanh sắc vờn quanh bốn phia. Hơn nữa cho du la khong co tế ra, cũng mang theo
một tia tuế nguyệt tang thương.
Chỉ co thể đem Tử Đao thăng cấp đến ban thần khi khong phải la Diệp Mặc tai
liệu khong tốt, ma la Diệp Mặc luyện khi trinh độ khong được. Tử Đao co thể
mang theo một tia tang thương tuế nguyệt dấu vết, cũng la bởi vi Nguyen Thủy
Huyền Tơ. Về phần ngoi sao kia vay quanh, la vi Tử Vi Thạch nguyen nhan tạo
thanh.
"Thời gian qua thật nhanh a." Diệp Mặc cảm than thu hồi Trận ban thời gian,
lại khong co dam từ trong 'Thế giới trang vang' đi ra.
Bởi vi thần thức của hắn từ trong 'Thế giới trang vang' mở rộng ra, lập tức
liền sẽ bị tung hoanh lốc xoay thời gian xoắn nat, những lốc xoay thời gian
kia dường như luc nao cũng ở đo. Diệp Mặc co thể tưởng tượng, nếu như hắn
khong trong 'Thế giới trang vang', một khi ra ngoai, những lốc xoay thời gian
tan sat bừa bai khắp nơi nay lập tức sẽ xe hắn thanh mảnh vụn, hoặc la đưa hắn
biến thanh xương kho.
Khong sai, thực lực của hắn so với Tien Đế trung kỳ, khong biết gia tăng len
bao nhieu. Nhưng thế thi co ich lợi gi? Chỉ cần hắn khong co tinh thong Thời
gian phap tắc, chưởng khống Thời gian phap tắc, luc nay hắn khong thể hanh tẩu
ở Mộ Hoa Thần Sơn.
Diệp Mặc luyện chế ra một đống 'Song Thần Đan" sau đo bắt đầu cẩn thận cảm ngộ
thời gian phap tắc ở ben ngoai 'Thế giới trang vang'. Thần thức của hắn khong
ngừng bị nuốt diệt xoắn nat, bất qua hắn như cũ khong ngừng đem thần thức đưa
ra ngoai.
Nếu như la người binh thường, đa sớm hỏng mất, hoặc la đa sớm thức hải bạo
liệt. Thế nhưng la Diệp Mặc tuy sắc mặt tai nhợt, vẫn khong bỏ cuộc.
Một lần lại một lần thi triển ra thần thức của hắn, một lần lại một lần tại
thần thức bị thon phệ phut chốc thời gian, cảm ngộ tuế nguyệt khi tức nay, cảm
ngộ thien địa Thời gian phap tắc nay. Tuy Thời gian phap tắc Diệp Mặc vẫn chưa
lĩnh ngộ được, nhưng cach cảm ngộ tu luyện tự minh hại minh nay, để cho thần
thức của Diệp Mặc trở nen cang cứng cỏi hơn. Chỉ la thần thức của hắn hao tổn
cũng la to lớn vo cung.
Song Thần Đan bị hắn một mai một mai nuốt vao, thậm chi ngay cả trai Loi Âm
Tuế Nguyệt Quả kia, cũng bị Diệp Mặc lấy ra, chuẩn bị tuy thời ăn tươi.
Luc nay ăn tươi Loi Âm Tuế Nguyệt Quả đồng dạng la cha đạp đồ vật, thế nhưng
la Diệp Mặc lại khong co cach nao. Cho du la cha đạp đồ vật, hắn cũng phải ăn.
Sau khi ăn chỉ cần hắn co thể cảm ngộ được một tia thời gian quy tắc, vậy liền
co thể đề thăng thực lực của minh. Nếu như khong ăn, hắn vĩnh viễn chỉ co thể
để đo một mai vo dụng Loi Âm Tuế Nguyệt Quả.
Luc nay hắn đa cảm giac được một tia tuế nguyệt khi tức kia sắp bị hắn bắt
được, chỉ la hắn hoan toan vo phap bắt lấy một tia khi tức nay, thật giống như
một vật ro rang co thể nang tại trong long ban tay, lại bởi vi vo phap lưu
lại, chung quy sẽ trượt đi.
Diệp Mặc mở ra hộp ngọc, lấy ra trai Tuế Nguyệt Đạo Quả đo. Hắn quyết định
dung hết trai Loi Âm Tuế Nguyệt Quả nay, vo luận co được hay khong, hắn cũng
muốn thử một lần. Thời gian phap tắc la một trong những phap tắc kho chưởng
khống nhất, ban đầu ở Tien giới chin người Thanh Đế, co thể chưởng khống Thời
gian phap tắc cũng la cực kỳ thưa thớt.
Loi Âm Tuế Nguyệt Quả bị Diệp Mặc thả ở long ban tay, một cỗ kho co thể noi
len lời tuế nguyệt khi tức từ trong Tuế nguyệt quả phat ra, Diệp Mặc lập tức
liền cảm giac minh đa đột ngột đứng ở trong một nhanh tuế nguyệt trường ha.
Vo tận tuế nguyệt như nước chảy lướt qua ben người hắn, hắn từ trong dong chảy
tuế nguyệt cảm nhận được gian phong ở Ninh Hải, cảm nhận được Lạc Nguyệt Thanh
phồn hoa, cảm nhận được Khinh Tuyết được hắn cong tren lưng, cảm nhận được Lạc
Ảnh trong gian phong nhỏ dưới chan nui kia, om lấy hắn...
Tuế nguyệt như thoi đưa, như như nước chảy vo tinh, như la rụng rơi xuống rồi
mục nat, tan ra... Thời gian thấm thoat, nhan sinh dường như cũng chỉ la ở
trong nhay mắt.
Một dạng quy tắc loang thoang ẩn hiện từ trong Tuế nguyệt quả chậm rai dung
nhập vao trong nguyen thần ý thức của hắn, ma hắn vậy ma khong co nửa phần tự
chủ cảm giac, chỉ co thể ở loại nay trong mơ hồ cảm ứng đến tuế nguyệt khi tức
cung troi qua.
Co lẽ đa qua vo số năm, co lẽ chỉ troi qua trong khoảng khắc.
Luc nay Diệp Mặc cảm thấy được hắn hết thảy xung quanh dường như đột nhien
đinh chỉ xuống, một đạo loi quang cũng bị Tuế nguyệt quả mang theo, khảm tiến
vao giữa nguyen thần ý thức của hắn.
Diệp Mặc bỗng nhien bừng tỉnh, hắn theo bản năng giơ tay bắt tới, một tia tuế
nguyệt khi tức kia dường như bị hắn một phat bắt được, thế giới nay ở trong
khoảnh khắc nay bị hắn vĩnh hằng định trụ, cầm ở trong tay, sau đo đinh chỉ
tiếp tục.
Nhan sinh như ký, tuế nguyệt như tri...
Thien địa giả, vạn vật chi nghịch lữ; quang am giả, bach đại chi qua khach...
Lam hoa tạ liễu xuan dục hồng, toan tại nhất niệm chi trung...
Diệp Mặc đột nhien co một tia sang tỏ, Tử Đao tế ra, một đạo mười vạn trượng
tử sắc đao mang xe mở trong khong gian, xung quanh tử sắc đao mang nay mang
theo nhe nhẹ loi quang lay động, dường như Loi Thần đanh xuống.
Tử sắc cầu vồng rơi xuống, Diệp Mặc bỗng nhien tiến len trước một bước. Xung
quanh khong gian gio nhẹ dường như tại thời khắc nay hoan toan định trụ, thậm
chi toan bộ khong gian đều dừng lại. Chỉ co một đạo cầu vồng tim kia vẫn như
cũ xẹt qua thế giới hoan toan yen tĩnh nay, đanh vao tren mặt đất, keo ra một
khe nứt đang sợ.
Sau khi mọi thứ troi qua, khong gian kia gio nhẹ luc nay mới tiếp tục tiến
len, hết thảy xung quanh mới tiếp tục sinh động len.
"Khoảng khắc, vĩnh hằng... Vĩnh hằng, khoảng khắc..." Diệp Mặc sắc mặt tai
nhợt nhin khe nứt dai trước mắt nay lẩm bẩm noi, khoảnh khắc hắn định trụ
khong gian nay, hết thảy cũng đa la vĩnh hằng.
"Ta hiểu rồi." Diệp Mặc thu hồi Tử Đao, chậm rai tự noi.
Một chieu nay của hắn co thể cho xung quanh thời gian ngừng lại thời gian một
lần hit thở, ma thời gian một lần hit thở nay hắn co thể chem giết bất luận
cai gi. Thời gian một lần hit thở nay chỉ co trong khoảng khắc, nhưng thời
gian một lần hit thở nay cũng la vĩnh hằng.
Đay chỉ la da long của Thời gian phap tắc ma thoi, hắn chưởng khống cũng chỉ
la da long ma thoi. Một chieu nay của hắn, hoặc la co thể tiếp cận đại thần
thong, lại xa xa khong thể xưng la đại thần thong. Ma hắn chỉ la thi triển một
chieu nay, cả người thần nguyen đa bị rut sạch, cả người cũng suy yếu lại.
"Thời gian phap tắc qua đang sợ, về sau một chieu nay gọi Thuấn Tức ( *trong
nhay mắt). Tương lai co lẽ co một ngay, ta co thể bổ ra một chieu chan chinh
vĩnh hằng." Diệp Mặc tự noi.
Hắn giơ tay len, trong tay trai Loi Âm Tuế Nguyệt Quả kia sớm đa biến mất.
Trai Loi Âm Tuế Nguyệt Quả nay hắn cũng khong co nuốt, cầm trong tay liền hoan
toan tieu tan khong thấy.
"Quả nhien la đồ tốt." Diệp Mặc co chut đang tiếc noi, lập tức nuốt vao mấy
vien đan dược. Một nen nhang sau, Diệp Mặc lần nữa khoat tay, mới vừa rồi bị
hắn đanh ra kia mười vạn trượng khe nứt khoảnh khắc liền khoi phục nguyen lai
bằng phẳng bộ dang, khong nhin ra chut nao nơi nay bị đanh mở qua.
"Nguyen lai luc trước hắn thi triển cũng khong tinh la đại thần thong, chỉ la
tren tu vi cực hạn chenh lệch ma thoi." Diệp Mặc ở vao bien giới lĩnh ngộ đại
thần thong, luc nay hắn rốt cuộc hiểu ro luc trước ten Tố Đạo Thanh Đế đo động
thủ với hắn một chieu kia, cũng khong phải đại thần thong.
Chan chinh đại thần thong la dung hợp với phap tắc thần thong, luc trước ten
Tố Đạo Thanh Đế đo một chưởng tuy loi keo Thặng Chinh Hồ khong gian hồ nước,
lại chỉ la lợi dụng chinh minh cường đại nguyen lực cung lĩnh vực ma thoi.
Hoặc la co một tia Khong gian phap tắc ở trong đo, bất qua như cũ khong tinh
la chan chinh đại thần thong. Nếu như la đại thần thong, nước Thặng Chinh Hồ
kia liền hoan toan co thể mang theo đem hắn đanh chết.
Diệp Mặc chậm rai thở dai một hơi, tuy hắn lĩnh ngộ Thuấn Tức chỉ co một hơi
thời gian, thế nhưng la một hơi co thể lam rất nhiều chuyện. Tử Đao của hắn
hoan toan co thể nhờ vao một hơi nay đanh giết đối phương, Liệt Khong của hắn
cũng hoan toan co thể trong một hơi nay xe nat đối thủ. Diệp Mặc luc nay hiểu
được, Thời gian phap tắc so với Khong gian phap tắc thoạt nhin đang sợ hơn.
Đang luc Diệp Mặc phải cẩn thận đem thần thức của minh lần nữa quet ra 'Thế
giới trang vang' thời điểm, toan than hắn kinh mạch cốt cach bỗng nhien phat
ra từng đợt ken ket thanh am, tại thời khắc nay hắn thần nguyen dường như
cường đại hung hậu, ma thức hải của hắn vậy ma cang them ro rang, đồng thời
lần nữa mở rộng len.
Sau một khắc Diệp Mặc lại đột nhien hiểu được, co chut khong dam tin tưởng nội
thị kinh mạch cung đan điền của minh. Vậy ma sau khi hắn lĩnh ngộ Thuấn Tức,
tu vi trực tiếp vien man.
Cac loại đạo vận khi tức trong ý niệm của Diệp Mặc lượn lờ quanh, Diệp Mặc
biết, hắn đa la Tien Đế vien man.
Luc nay Diệp Mặc rốt cuộc ap chế khong nổi nội tam vui sướng, luc trước hắn
khong co tu luyện tới Tien Đế vien man, kỳ thật cũng khong phải vo cung lo
lắng. Bởi vi hắn biết Tien Đế vien man khong phải chuyện dễ dang như vậy, hắn
gặp qua rất nhiều Tien Đế đỉnh phong, thế nhưng la Tien Đế vien man lại rất it
nhin thấy. Cũng chinh la cho du la ngươi tu luyện đến Tien Đế đỉnh phong, co
thể hay khong Tien Đế vien man như cũ vẫn la hai kiểu noi.
"Đến luc nen đi ra rồi." Diệp Mặc rất nhanh liền tỉnh tao lại, hắn lần nữa đem
thần thức của minh quet đến ben ngoai 'Thế giới trang vang'. Đa nắm trong tay
một tia Thời gian phap tắc, đa đến luc hắn phải đi ra ngoai rồi. Cho du la
khong thể từ Mộ Hoa Thần Sơn ra ngoai, hắn cũng phải từ 'Thế giới trang vang'
ra ngoai.