Nội Bộ Lục Đục


Người đăng: nguyenphong124

Quân doanh của Lê Chân, tinh thần suy sụp, nhuốm màu tang tóc.

Binh sỹ bị thương nhẹ túm năm tụm ba, ánh mắt vô thần điện bộ chán nản, binh
sỹ bị trọng thương thì bị bỏ rơi ở 1 góc quân doanh chờ chết, thực tế trình độ
y học lúc bây giờ không đủ sức cứu họ . Phần lớn binh sỹ còn lại bộ dạng lãnh
cảm, thời chiến mà đánh nhau suốt ngày thế này mạng người như cỏ rác không
biết mình còn sống được đến ngày mai không hơi đâu mà quan tâm đến kẻ khác.

Cao Mãnh múc một bát cháo cho A Minh, thằng này hôm nay đánh nhau rất dũng
cảm còn đỡ cho Cao Mãnh hắn một đao nữa ,và hơn hết đã nhìn thấy máu tức là đã
có tư cách trở thành một lão binh rồi a . Minh cầm lấy không nói không rằng
húp sùm sụp húp hết còn thè lưỡi sạch bát cháo trong ánh mắt thèm thuồng của
bọn tạp binh.
Cao Mãnh thở dài lương thực quân ta vốn dĩ thiếu thốn, Rút khỏi chiến trường
Bạch Đằng, mà nói đúng ra là bị thủy quân địch đánh bật ra khỏi khu đó vừa
đánh vừa chạy ,mạng còn không mang nổi .Lúc đó chỉ hận sao cha mẹ sinh ra
không có bốn chân để chạy cho nhanh ,hơi đâu còn mang theo lương thực nữa .
Trên đường đi cũng có làng xóm người việt, nhưng toàn người mình cả ai nỡ
lòng nào cướp lương đâu.
Chiến binh còn có cái ăn chứ tạp binh xác con mẹ nó định là đói.

Về cơ bản quân khởi nghĩa chia thành 3 loại ;
Thấp nhất là tạp binh được đám này vũ khí chỉ là tre gỗ vót nhọn sức chiến đấu
rất thấp .Con em Cao gia là chiến binh gia tộc nên nên lúc đầu không là tạp
binh, đám này lúc chiến đấu thường được đem ra thí mạng để tiêu hao nhuệ khí
của quân địch. Vậy nên bọn này còn sống để trở thành đao thuẫn thủ không dễ
chút nào.

Hơn 1 chút là đao thuẫn thủ (đặt theo quân hán ), tạp binh giết mười Hán quân
trở lên sẽ được làm đao thuẫn thủ vũ khí đồng dạng là đơn đao, kiếm ,việt
đồng và khiên gỗ.

Cao cấp hơn nữa là trường thương binh, trường thương binh được trang bị giáp
nhẹ mặc dù không ngăn được cung tiễn nhưng lại biểu trưng cho thân phận nên
các đao thuẫn thủ đều cố hết sức mình để trở thành trường thương binh.

Đao thuẫn thủ và trường thương binh là 2 lực lượng chiến đấu chính của quân
khởi nghĩa, sau khi tạp binh làm tiêu hao 1 phần sức mạnh quân địch thì họ
được tung vào trận chiến.
Có thế lực hơn 1 chút nữa là cung tiễn thủ, họ được xem là binh chủng an toàn
nhất của quân Nam chỉ cần không gặp phải thiết kỵ như hôm nay thì họ cơ bản có
cơ hội sống sót rất cao.

Cuối cùng là tinh binh.

Mỗi thủ lĩnh, lạc tướng đều chọn trong quân những người khoẻ mạnh cường tráng
làm tinh binh, tinh binh được trang bị giáp nặng vũ khí sắc bén, có thể còn có
cả chiến mã, họ thường được thủ lĩnh cho đi theo bảo vệ chỉ khi có những tình
huống đặc biệt thì họ mới tham chiến.
Giống như trận đánh hôm nay Lê Chân mắc mưu khinh địch ,tưởng rằng thiết kỵ
quân địch chỉ là đám ô hợp tay sai Dương Việt tộc với bọn thám báo ,nên mang
tinh binh lên trước ,khiến tinh binh thiệt hại nặng nề .Trái lại tạp binh
thường dùng để thế mạng thì lại thiệt hại rất ít

Trên thực tế sự tàn khốc của thời này hơn xa sự tưởng tượng của con người, tàn
khốc hơn sự miêu tả trong truyện lịch sử gấp ngàn lần. Như Cao Mãnh hắn có tri
thức vượt hơn người xung quanh 2000 năm có thể đoán trước được tương lai nhưng
ở thời đại dã man đầy máu tanh này việc trở nên nổi bật vẫn khó như lên trời.
Mà chính hắn cùng với đám anh em này còn sống đã là rất khó rồi
Cao Mãnh đưa bát cháo thịt lên đổ vào mồm nuốt ừng ực như hổ đói cắn nát cả
xương cầy trong miệng không bỏ xót tẹo nào.
Bọn tạp binh cùng binh lính như nhận được lệnh lao vào phân chia múc cháo ăn
như hổ đói.

Bốp
Một tiếng roi vang lên ,tiếp đó A Viên kêu lên đau đớn . cái bát rơi trên đất
bùn
Cao Mãnh mở choàng mắt ra, chỉ thấy Viên tay ôm mặt nằm lăn ra đất, cái bát mẻ
nằm trên mặt đất, một bàn chân to lớn dẫm lên nó nhấn nó sâu vào đất.

Cao Mãnh nắm lấy đao đứng bật dậy mắt bắn ra tia hung hãn như dã thú. Trải qua
1 tháng trong thử thách tàn khốc hắn hiểu rõ rằng, muốn sống sót trong thời cổ
đại phải đủ tàn nhẫn, phải ác hơn kẻ khác, hiền lành nhất định bị kẻ khác
giết chết.


Thiết Huyết Đại Việt - Chương #4