Chương 82: Ta Không Phải Cố Ý


Bởi biến cố quá bất ngờ, kiều đồn tròn trịa của dì Tiêu dán sát vào thằng bé đang ngóc đầu của Phương Dật Thiên, tuy nói dính sát vào nhau thật ra còn cách một lớp quần, nhưng là, dì Tiêu là nữ nhân từng trải đối với thân thể mình cực kì mẫn cảm, vì thế nàng rõ ràng cảm giác được thằng nhỏ của Phương Dật Thiên thật lớn, kết quả làm cho nàng đỏ hồng khuôn mặt, hơi hơi xuất hiện vẻ kinh ngạc, hiển nhiên thằng nhỏ đó vượt kích thước tiêu chuẩn trong tưởng tượng của nàng. (DG:Mất máu nhiều quá hic hic hic)

Bởi vậy, thân thể dì Tiêu nhất thời rã rời, vốn loại chuyện kích thích xảy ra bất ngờ ngoài ý muốn này luôn có thể lay động đến nội tâm của nữ nhân từng trải và mẫn cảm, ngay sau đó, nàng vậy mà lại cảm thấy bụng dưới mình dâng lên một dòng khí nóng khác thường.

Đừng nói dì Tiêu, ngay cả Phương Dật Thiên lúc này đây cũng không chịu nổi, chuyện tình xảy ra quá bất ngờ khiến hắn không biết phải làm sao, vấn đề đạo đức trong tiềm thức thúc dục hắn phải dời xa dì Tiêu một chút, không thể cứ giữ tư thế khiến cả hai đều xấu hổ như vậy mãi, nhưng là sâu trong lòng hắn lại không muốn kết thúc cảm giác tuyệt vời này, tiến thoái lưỡng nan, tư thế của hai người vẫn duy trì trước sau như một.

Trời gian mỗi một giây trôi qua, đối với hai người có thể nói, chỉ trôi qua nửa giây cũng cảm thấy cực kỳ chậm chạp, một thoáng mà dài như cả thế kỉ.

Lúc này, ngoài biệt thự vang lên những tiếng bước chân dồn dập, theo sau là âm thanh ngọt ngào của Lâm Thiên Tuyết truyền tới:

- Dì Tiêu, dì Tiêu, dì về rồi đúng không? Cháu ra sân bay đón dì thì máy bay đã hạ cánh, gọi điện thoại cho dì thì không liên lạc được, dì Tiêu, dì Tiêu…

- Lâm Thiên Tuyết đã về?

Phương Dật Thiên trong lòng hoảng sợ, thật đáng chết, tại sao lại về vào lúc này chứ?

Dì Tiêu nhất thời phản ứng, lộ ra khuôn mặt đỏ bừng, mắng nói:

- Mau buông tay, hỗn đản, Tiểu Tuyết đã về!

Phương Dật Thiên vẫn còn đang trong trạng thái kinh ngạc, nghe lời nói của dì Tiêu như nhắm mắt bịt tai.

- Dì Tiêu, dì có phải ở hậu viện hay không?

Lâm Thiên Tuyết nói xong liền đi tới hậu viện tòa biệt thự.

Đợi cho Phương Dật Thiên phản ứng lại, khi đang chuẩn bị buông cánh tay đang ôm chặt dì Tiêu, Lâm Thiên Tuyết đã đi đến bên cạnh bể bơi, cứ vậy mà đứng trước mặt hắn cùng dì Tiêu.

Trong khoảnh khắc đó, Lâm Thiên Tuyết nhìn thấy hai người Phương Dật Thiên cùng dì Tiêu đang ôm nhau, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân nhất thời ngây dại, trên mặt hiện vẻ kinh ngạc, khiếp sợ, nghi hoặc, thần sắc không thể tin được..., có thể nói, trong khoảnh khắc đó biểu tình trên mặt Lâm Thiên Tuyết cực kỳ đặc sắc.

Phương Dật Thiên vội vàng buông lỏng cánh tay đang ôm chặt dì Tiêu, đối với ánh mắt kinh ngạc khó hiểu của Lâm Thiên Tuyết, dù cho hắn da mặt rất dày nhưng cũng không đỡ được hơi hơi nóng lên. (DG: Da mặt không có lớp chân không cách nhiệt mà)

- Tiểu, Tiểu Tuyết cháu đã về, di động của dì hết pin, bởi vậy xuống máy bay cũng thể gọi điện thoại cho cháu được, đành thuê xe taxi đi thẳng về đây.

Khuôn mặt của dì Tiêu xinh đẹp động lòng người, sắc hồng trên mặt vẫn chưa mất đi nói.

- Nga, thì ra là như vậy a, nhưng là ….dì Tiêu dì, dì như thế nào lại cùng hắn…

Lâm Thiên Tuyết nhịn không được nghi hoặc trong lòng liền hỏi.

Lúc này dì Tiêu không khỏi nổi giận trong lòng, nói:

- Tiểu Tuyết, nam nhân này là ai? Rất không lễ phép! Sau khi dì về tới nghe thấy có tiếng vang từ bể bơi, còn tưởng là cháu bơi lội, vì thế dì cũng di tới bơi, ai biết lại gặp hắn, hơn nữa…Còn bị hắn tự nhiên ôm lấy, quả thực làm dì tức chết a, Tiểu Tuyết, cháu nhanh đi báo cảnh sát, nói hắn là kẻ lưu manh.

- Ngươi…Phương Dật Thiên, ngươi thật sự ghê tởm, thế nào ngay cả dì Tiêu ngươi cũng …cũng phi lễ?

Lâm Thiên Tuyết nghe vậy giận không nói lên lời, thân thể mềm mại run rẩy.

Phương Dật Thiên vẻ mặt vô tội, cười khổ một tiếng, nói:

- Lâm tiểu thư cô đừng hiểu lầm, dì Tiêu nàng nghĩ tôi là kẻ trộm, nàng không tin tôi là vệ sĩ của cô, nói thế nào cũng muốn báo cảnh sát, bất đắc dĩ tôi mới phải làm như vậy ngăn trở nàng

- Tiểu Tuyết, hắn, hắn thật là là vệ sĩ của cháu?

Tiêu di âm thanh nghi hoặc hỏi.

- Hắn là do ba ba tìm về làm vệ sĩ cho cháu, cháu cũng không muốn cho hắn làm bảo tiêu đâu! dì Tiêu, hắn cũng không làm gì quá đáng chứ? Nếu thật sự là như vậy cháu liền đi báo cảnh sát!

Lâm Thiên Tuyết nói.

Tiêu Di nghe vậy trong lòng mới tin tưởng Phương Dật Thiên đúng là vệ sĩ của lâm Thiên Tuyết, theo như vậy đúng là tình huống vừa rồi là hiểu lầm, lại nói Phương Dật Thiên ngoài ôm lấy nàng cũng không có làm chuyện gì khác, với bản tính thiện lương của mình nàng cũng không muốn tiếp tục truy cứu đến việc này nữa, liền mở miệng nói:

- Thì ra hắn đúng là bảo tiêu của cháu, nếu là như thế thì thôi vậy, hắn …hắn cũng không có làm gì quá đáng! Bất quá cũng không phải là thứ tốt lành gì!

- Hắn quả thực chính là người cực kỳ hỗn đản, chờ ba ba xuất ngoại trở về cháu không muốn hắn làm vệ sĩ nữa!

Lâm Thiên Tuyết thở hổn hển nói xong, ngữ khí lại chuyển, nói:

- Tiêu Di, dì mau lên đây đi, đừng cùng một chỗ với tên hỗn đản này.

Dì Tiêu nghe vậy sau đó tức giận trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên một cái, Phương Dật Thiên trong lòng biết, từ giờ khắc này trở đi, hình ảnh của hắn trong lòng dì Tiêu rất là xấu xa, trong mắt Tiêu di đã định nghĩa hắn trở thành một người xấu rồi.

Hắn âm thầm cười khổ một tiếng, nói:

- Dì Tiêu, vừa rồi tôi không phải cố ý .

Dì Tiêu nao nao, nhất thời nghe ra ý trong lời nói của Phương Dật Thiên, chỉ là vừa rồi hai người hai bộ vị mẫn cảm thân mật không phải cố ý, nhất thời, Tiêu Di khuôn mặt xinh đẹp như hoa nóng lên, trong đầu không khỏi hiện lên cái ấy ấy kinh người của Phương Dật Thiên, thân thể mềm mại vậy mà hơi hơi phát sốt.

Dì Tiêu không nói gì nữa liền ra khỏi bể bơi, sau khi đi lên bể bơi, Phương dật Thiên mới tận mắt thấy được phong thái mê người của dì Tiêu mặc bộ đồ tắm bikini hai mảnh, mấy số đo đáng kiêu ngạo này thật khiến người ta máu huyết sôi trào máu mũi giàn giụa, hơn nữa nữ nhân ở tuổi dì Tiêu còn có thêm phong vận thành thục rất đặc biệt, cùng với cỗ khí chất cao quý trên người nàng, quả thật là minh chứng cho khí chất mê người của một cực phẩm thục nữ!

Nữ nhân như vậy mới có thể gọi là nữ nhân chân chính a, đối với nam nhân mà nói, tuyệt đối không có khả năng kháng cự lại loại mị lực này.

Phương dật Thiên nhìn dì Tiêu cùng Lâm Thiên Tuyết hai người niên kỷ khác nhau, nhưng lại giống nhau một điểm là đều xinh đẹp động lòng người đang đi vào phòng khách, hắn chỉ có cười khổ một tiếng, thầm nghĩ cảm nhận sau này của hai người về hắn đúng là kẻ thô tục không chịu nổi.

Trải qua hiểu lầm vừa rồi, Phương Dật Thiên cũng không còn tâm trạng tắm táp, hắn cũng muốn ra khỏi bể bơi, nhưng vấn đề là, thằng nhỏ của hắn vẫn đang mạnh mẽ biểu tình, có thể nghĩ, nếu đi lên trước mặt hai nữ nhân thì trực tiếp khoe ra hắn đang nhất trụ kình thiên, như vậy tiếng xấu càng khó rửa.

Bất đắc dĩ, phương dật thiên chỉ có đợi cho tình hình yên tĩnh rồi đi lên, bất quá, thân thể dì Tiêu lại tỏa ra hương thơm tự nhiên thành thục ý mị khiến Phương Dật Thiên càng khó có thể quên, liền nghĩ lại cảnh hai người vừa rồi thân mật tiếp xúc, trái tim Phương Dật Thiên không khỏi nhảy lên vài cái.

Thiếp Thân Đặc Công - Chương #82