Chương 161: Để Anh Hôn Một Cái!


Phương Dật Thiên nhìn nhìn sắc mặt Tiêu di, chứng kiến sắc mặt nàng không có thay đổi, tựa hồ hoàn toàn tin tưởng lời nói của hắn, cho rằng tối qua hắn cũng không có tìm nữ nhân khác khoái hoạt, lúc này mới thoáng yên lòng.

Thầm nghĩ cuối cùng cũng làm cho Tiêu di tin tưởng, thật sự là không dễ dàng a, nếu để nàng biết hắn có hai nữ nhân bên ngoài ngày sau còn muốn gần gũi nàng chẳng phải sẽ khó khăn sao.

“Hôm nay ta còn tưởng rằng tối hôm qua là anh đi … ha ha, xem ra là ta hiểu lầm anh, thật sự ngượng quá.” Tiêu di mỉm cười nói.

Phương Dật Thiên nhún vai, làm như có thật nói: “Không sao cả, anh thường xuyên bị hiểu lầm, tuy chẳng thoải mái gì, nhưng anh cũng quen rồi.”

Tiêu di hơi nao nao trong dạ, có hứng thú nhìn Phương Dật Thiên, cười cười, nói: “Nghe giọng nói cũng biết là anh đang trách em, có phải không? Được rồi, em sẽ bồi thường cho anh được chưa, anh có yêu cầu gì, em sẽ tận lực thỏa mãn anh.”

“Bồi thường? Còn tận lực thỏa mãn?”Phương Dật Thiên thoáng rung mình, quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu di, chứng kiến vẻ mặt ửng đỏ thành thục hấp dẫn mê người tựa như trái đào chín của Tiêu di, lúc này nhìn vào khuôn mặt của nàng, Phương Dật Thiên đột nhiên có cảm giác nhịn không được muốn cắn một cái!

Lúc này một tia xúc động mãnh liệt, Phương Dật Thiên đầu nóng lên, cũng không có suy nghĩ nhiều liền thốt ra: "Vậy để anh hôn một cái có được không!"

Lời nói vừa thoát ra, trong xe nhất thời hoàn toàn yên tĩnh, Tiêu di đôi môi hồng cực kỳ mê người khẽ mở ra, ngạc nhiên đến quên khép lại, đôi mắt mê người như hoa đào toát ra một tia kinh ngạc vẻ thẹn thùng, đúng là kinh ngạc nhìn Phương Dật Thiên, rồi sau đó khuôn mặt trắng nõn nhất thời đỏ bừng lên!

Nàng tuyệt đối không ngờ Phương Dật Thiên có thể đưa ra một cái yêu cầu như vậy, điều này làm cho nàng có đôi chút lưỡng lự, cho Phương Dật Thiên hôn một lần sao? Như vậy sao được, thật ngượng quá a, nếu cho hắn hôn chẳng phải là khẳng định tình chàng ý thiếp sao? Nếu không cho hắn hôn, thành ra không giữ lời nói lúc trước là tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn, phải làm như thế nào bây giờ?

Nhưng thật sự là Phương Dật Thiên nói xong cũng có chút hối hận, hắn nhịn không được trong lòng thầm mắng mình, mja nó chứ sốc quá, cho dù có muốn hôn Tiêu di một lần cũng không thể yêu cầu trực tiếp như vậy, thế này không phải trực tiếp lộ ra mình lòng lang dạ thú sao? Nhưng mà cũng tốt, mình thật thật giả giả cho nàng một lần, chỉ là trêu đùa nàng một lần, bằng không cũng không có cách nào khác để hạ đài!

“Ách…Tiêu di, mới vừa rồi, vừa rồi lời nói của anh em không cần để trong lòng, ta, ta chỉ nhất thời buột miệng thôi, …Ài, đều do ta không kiềm chế được, Tiêu di em đừng để phiền lòng nha!” Phương dật Thiên vội vàng lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc, nói.

Tiêu di nghe vậy sau đó liền phản ứng, thoáng quay đầu lại, khuôn mặt tươi đẹp như hoa đào nổi lên từng đọt đỏ ửng, gương mặt nóng lên, tim đập nhanh như hươu chạy không ngừng, Phương Dật Thiên nói nàng đừng thấy vậy mà phiền lòng, nhưng là vừa rồi câu nói kia của Phương Dật Thiên nàng như thế nào có thể như chưa từng nghe thấy chứ?

“Tiêu di…em, em sẽ không trách ta chứ?” Phương Dật Thiên thấy Tiêu di yên lặng không nói lời nào lúc sau trong lòng không nhịn được hơi hoảng, nhịn không được cất tiếng hỏi.

“Ha ha” Tiêu di cười, có thể nhìn ra được nàng mượn tiếng cười để che dấu vẻ mặt thẹn thùng xấu hổ, nàng nói, “Yêu cầu vừa rồi là tận trong lòng anh phát ra hả?

“Không, không, không, hoàn toàn là lỡ lời thôi, nhất thời buột miệng mà nói ra thôi.” Phương Dật Thiên vội vàng thanh minh.

“A, là buột miệng a, cứ vậy bỏ qua sao.” Tiêu di nụ cười giảo hoạt, nhàn nhạt nói.

"A? Cái gì quên đi?" Phương Dật Thiên nhịn không được hỏi.

“Ta không phải là đã đáp ứng anh một yêu cầu sao, một khi vừa rồi anh đã nói ra yêu cầu… ‘hôn em một lần’ anh không muốn vậy quên đi!” Tiêu di cười cười vui vẻ nói.

"¥%#¥¥※※... . . ." Phương Dật Thiên rùng mình, sau đó trong lòng trong nhịn không được thầm mắng mình, mẹ nó thế là hết rồi, sớm biết như vậy sẽ không dối trá, làm lãng phí mất đi cơ hội một lần được hôn Tiêu di!

Tiêu di khóe mắt liếc trộm thần sắc Phương Dật Thiên, chứng kiến hắn thần tình cùng hình dáng đúng là buồn bực, trên mặt nụ cười càng vui vẻ hơn, trong lòng đúng là nổi lên một tia cảm giác ngọt ngào.

“A, đúng rồi, vừa rồi trong tòa nhà thương mại gặp người kia ;à bằng hữu của Tiêu di à?” Phương Dật Thiên thuận miệng hỏi.

“Ân, cứ xem là như vậy đi.” Tiêu di nhàn nhạt trả lời câu hỏi, sau đó quay đầu nhìn về phía Phương Dật Thiên, ngữ khí có chút bâng quơ nhưng trong lòng rất để ý hỏi, “Anh quan tâm đến nàng sao? Nàng có phải là rất mỹ lệ không?”

“Ha ha, Tiêu di biết nói đùa, nàng rất mỹ lệ, nếu lấy Tiêu di để so sánh, như vậy nàng cũng rất bình thường.” Phương Dật Thiên nhàn nhạt cười nói, bất quá, tưởng tượng lên Phan Mộng Liên gương mặt yêu tinh vóc dáng thành thục mê người tựa ma quỉ hắn trong lòng nhịn không được nổi lên một cảm giác khác thường.

Tiêu di mỉm cười từa hồ với câu trả lời của Phương Dật Thiên là rất vừa lòng, nàng nói tiếp: “Nàng Phan Mộng Liên kia, là bạn học với ta hồi đại học, tại đại học trong trường nàng nổi tiếng là gái hồng lâu (kỹ nữ), hiện tại tên của nàng ở xã hội thương lưu thành Thiên Hải này cũng rất có tiếng.”

Tiêu di nói xong trong lòng như nhớ tới chuyện cũ, âm thầm cất tiếng thở dài, năm đó tai đại học thời điểm đó Tiêu di được công nhận là hoa hậu giảng đường, mà Phan Mộng Liên trong trường học cũng nổi tiếng là gái hồng lâu, lúc trước tại trong trường học, vô luận là việc gì Phan Mộng Liên cùng Tiêu di so sánh, tựa hồ là muốn hoàn toàn áp chế Tiêu di dưới ánh hào quang của nàng.

Lúc ấy trong trường đại học có nam sinh mọi phương diện đều xuất sắc đang theo đuổi Tiêu di, chẳng qua Tiêu di cũng không để ý đến nam sinh này, sau đó, Phan Mộng Liên không ngờ liền chủ động câu dẫn nam sinh này, câu dẫn được rồi thời gian sau nàng ngay lập tức đá văng nam sinh đó, tựa hồ là khoe khoang cùng thị uy với tiêu di.

Đối với điều này, Tiêu di chỉ cười trừ cho qua, nàng cũng không có ý cùng Phan Mộng Liên tranh đoạt cái gì.

Tốt nghiệp đại học Phan Mộng Liên tiếp tục xoay theo dòng chẩy cùng với nam nhân xã hội thượng lưu, còn Tiêu di vội vàng kiếm tìm con đường lập nghiệp, nếu Tiêu di đến ở tại Thiên Hải, như vậy rõ ràng, danh hiêu đứng đầu mỹ nhân trong tam đại mỹ nhân của thành phố Thiên Hải không đến lượt Phan Mộng Liên.

Chẳng qua từ các phương diện trên mà nói, Phan Mộng Liên cũng có thể nói là một nữ nhân gợi cảm thành thục thuộc loại vưu vật của tạo hóa, đặc biệt trên người nàng đích kia cỗ mị lực kết hợp cùng với dã tính, thật đúng là điểm mấu chốt để khiêu khích tâm lý một người nam nhân!

“Ha ha, thì ra Tiêu di cùng nàng là bạn đồng học a.” Phương Dật Thiên cười, nói.

Tiêu di gật gật đầu, rồi sau đó nhớ tới cái gì đó, vội vàng nói: "Phương Dật Thiên, về sau ngươi cần phải cách nàng xa một chút, ta không hy vọng ngươi bởi vì nàng dính vào những chuyện thị phi."

Phương Dật Thiên sửng sốt, lập tức cười nói: "Tiêu di, ngươi nhiều quá lo lắng rồi, ta sao lại không nhận biết nàng, cùng nàng về sau cũng sẽ không có cái gì vãng lai,lui tới.

Tiêu di nghe vậy sau có điểm ngượng ngùng cười cười, nàng nghĩ nghĩ, đúng là cảm thấy mình lo lắng quá nhiều, Phan Mộng Liên muốn kết giao đều là những nam nhân không đại phú đại quý thì cũng là quyền cao chức trọng, phỏng chừng nàng cũng chướng mắt Phương Dật Thiên đi sao.

Lúc này Phương Dật Thiên đã lái xe về tới Mân Côi trang viên, hướng tới Lâm gia biệt thự chạy nhanh vào.

Dừng lại xe sau đó Phương Dật Thiên đang muốn mở cửa xe đi xuống, lúc này Tiêu di thình lình gọi lại hắn: "Anh từ từ..."

"Làm sao vậy Tiêu di?" Phương Dật Thiên quay đầu lại nhìn Tiêu di, ngạc nhiên hỏi.

"Cái kia... Anh, anh không phải nói muốn hôn một lần đúng là thật chứ, ta, ta cũng đáp ứng yêu cầu của anh..." Tiêu di khẽ cắn môi dưới, mặt đỏ lên, nhẹ giọng nói xong, thần thái, biểu tình, có thể nói là mười phần mê người!

"Cái gì?" Phương Dật Thiên hoàn toàn đờ đẫn, hắn tuyệt đối không nghĩ tới lúc này Tiêu di lại đưa ra yêu cầu này, phải không muốn cho hắn tại Lâm gia biệt thự, ở trong xe mặt thân nàng?

Phương Dật Thiên bất ngờ không kịp đề phòng, hắn vốn tưởng rằng hắn phía trước thốt ra cái kia yêu cầu như gió thoảng mây bay, thật không nghĩ tới kết cục lòng vòng thế này, Tiêu di không ngờ lại chủ động thỏa mãn yêu cầu gần như vô lý của hắn, hắn ngây dại cả người, nhìn Tiêu di vẻ mặt thẹn thùng gương mặt ướt át xinh đẹp nhất thời hắn không kịp phản ứng!

Thiếp Thân Đặc Công - Chương #161