Hạng Nhất Đến Tay


Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯

Từ lúc khảo thí bất đầu đến nay đã trải qua được ba ngày rồi, hôm nay đã là
ngày thứ ba, lúc này mọi người ai cũng chăm cú nhìn lên Minh Sinh Ngọc Thạch
xem bảng xếp hạng.

Đột nhiên thanh quang sáng lên bao phủ Minh Sinh Ngọc Thạch, tên của Huyền Tôn
lại thăng thêm một hạng, vả lại tốc độ tích phân tăng lên rất nhanh, chẳng mấy
chốc sẽ có thể đuổi kịp hạng nhất.

"Nhìn xem lại tăng một hạng!"

"Huyền Tôn này đúng là quá nghịch thiên rồi, suốt đêm qua tích phân của Chu
Thúc một đường tăng lên, cứ tưởng sẽ đuổi kịp hắn không ngờ vẫn bị hắn bỏ xa,
hơn nữa bây giờ lại thăng hạn!"

"Đây chẳng là gì đâu, các ngươi nhìn tốc độ tích phân tăng lên của Huyền Tôn
xem chẳng mấy chốc hắn sẽ lại thăng hạng thôi!"

Nhìn thấy tốc đô tích phân tăng lên của Huyền Tôn, mọi người đều là miệng đắng
lưỡi khô không biết phải nói gì.

Ở bên trong Thiên Giới, Huyền Tôn nhíu mày nhìn lên tích phân một trăm mười
chín vạn tám nghìn, đây là tích phân của Lý Thiên, hơn nữa tốc độ tích phân
tăng lên cũng rất dọa người, chẳng mấy chốc cũng sẽ lên đến một trăm hai mươi
vạn tích phân thôi, cất đi ngọc bài Huyền Tôn tiếp tục săn giết yêu thú.

Ở những nơi khác trong Thiên Giới, tám sinh linh đều nhíu mày nhìn bảng xếp
hạng, họ đều là tám người còn lại ở trước mười bảng xếp hạng, nhìn thấy tốc độ
tích phân tăng lên của Huyền Tôn, bọn họ ai cũng cảm giác nồng đậm nguy hiểm.

Duy chỉ có một người không cảm thấy như vậy, mà còn tỏa ra vô cùng thích thú,
người này chính là người có tích phân đứng đầu bảng xếp hạng Lý Thiên.

"Lần này không nhàm chán rồi." nhìn thấy tốc độ tích phân của Huyền Tôn tăng
lên Lý Thiên gật đầu lẩm bẩm cười nói.

Vài canh giờ sau, thanh quang lại sáng lên bao phủ Minh Sinh Ngọc Thạch, Huyền
Tôn trên bảng xếp hạng lại thăng một hạng, lúc này quảng trường một mảnh tĩnh
lặng, bọn họ đều không còn lời gì để nói về tốc độ thăng hạng kinh người của
Huyền Tôn.

"Vốn chỉ xuất hiện một Lý Thiên đã ép chúng ta thở không nổi, giờ lại thêm một
Huyền Tôn rốt cục có muốn cho chúng ta sống không đây!"

"Nguyên vốn đã có sẵn bọn người như Lý Thiên chẳng qua là bọn họ ẩn nấp không
muốn lộ danh thôi, Huyền Tôn có lẽ là một trong số bọn họ thôi!"

Nhìn thấy Huyền Tôn lại thăng hạng, đám thiếu niên tham gia khảo thí Tề Thiên
các đều một phen cảm thán.

Sau đó cứ cách vài canh giờ thanh quang lại sáng lên bao phủ Minh Sinh Ngọc
Thạch, lúc này mọi người không cần nhìn cũng biết đó là do Huyền Tôn thăng
hạng, cảm giác của mọi người bây giờ đều đã chết lặng hết rồi.

Lại một lần nữa thanh quang sáng lên, lúc này Huyền Tôn đã thăng đến thạng
hai, bây giờ mọi người ai nấy cũng chăm chú nhìn tích phân của Lý Thiên cùng
Huyền Tôn tăng lên.

Có khi thì tích phân của Huyền Tôn đột nhiên tăng mạnh lên đến mấy chục vạn
còn Lý Thiên lại tăng lên mấy vạn tích phân, khi thì Lý Thiên tích phân tăng
lên mấy chục vạn còn Huyền Tôn tăng lên mấy vạn tích phân.

Cứ như vậy liên tục xảy ra mấy ngày liền, trong vòng mấy ngày này Huyền Tôn
cũng đã mấy lần lên hạng nhất, cái ghế hạng nhất bảng xếp hạng đều do Huyền
Tôn cùng Lý Thiên hay phiên ngồi.

Ở trong Thiên Giới, Huyền Tôn đang cùng một con Độc Giác Xà giao đấu, nó toàn
thân đen nhánh giống như ô kim đúc thành, to lớn như vại nước, trong miệng lúc
nào cũng phát ra tiếng "rit rit" nhìn chầm chầm Huyền Tôn.

Thông thường tu sĩ nhìn thấy Độc Giác Xà đều chọn đường vòng mà đi, nó cực kỳ
khó dây dưa tính tình phi thường thù dai, ngươi đã không chọc nó thì thôi, nếu
đã chọc đến nó thì hãy chuẩn bị tâm lý bất kỳ lúc nào cũng có thể bị nó tập
kích.

Đi ngủ cũng phải phòng bị, đi nhà xí cũng phải phòng bị, thậm chí là nhữn lúc
đang cùng muội tử ấy ấy cũng phải phòng bị, cứ như vậy cho dù không bị Độc
Giác Xà tập kích mà chết thì cũng phòng bị thành điên.

"Cheng!"

Nấm đấm của Huyền Tôn đánh lên trên thân của Độc Giác Xà không thể xuyên thủng
lân giáp trên thân nó mà chỉ lóe lên vài tia lửa.

"Phốc!"

Quang hoa lóe lên Thuận Thiên kiếm xuất hiện nơi tay, Huyền Tôn chém ra một
nhát cắt đôi Độc Giác Xà, mặc dù bị cắt làm hai nhưng Độc Giác Xà vẫn còn giẫy
giụa không chết, đúng lúc Huyền Tôn định ra thêm một kiếm kết thúc Độc Giác Xà
thì một trận quang huy lóe lên bao phủ hắn.

Đến khi quang huy biến mất Huyền Tôn đã ở nơi khác, hắn vừa xuất hiện ở nơi
đây lập tức có vô số ánh mắt tập trung lên người hắn, nếu là người khác bị vô
số ánh mắt tập trung lên người mình, nhất định sẽ rụt rè thiếu tự nhiên, nhưng
Huyền Tôn lại không như vậy.

Hắn đứng ở đó hai tay chắp sau lưng, thong dong nhàn định hoàn toàn không tỏa
ra một chút gì là rụt rè thiếu tự nhiên, ở phía xa nhìn thấy biểu hiện của
Huyền Tôn, các trưởng lão của Tề Thiên Các đều âm thầm gật đầu.

Chỗ của Huyền Tôn đứng không chỉ có một mình hắn mà còn có những thiếu niên
khác, họ đều là những người đi đến Tầng hai của Thiên Giới, thông thường người
nào đi đến tầng hai của Thiên Giới, thì xem đã như thông quả khảo thí rồi,
việc săn giết yêu thú lấy tích phân cũng chỉ để xếp thứ hạng, làm như vậy là
để chọn những người thông qua khảo thí có thứ hạng cao nhất mà trọng điểm bồi
dưỡng.

Lúc này các thiếu niên đều chia nhau trở về vị trí của gia tộc mình báo tin
vui, còn Huyền Tô ngóng nhìn xung quanh thấy Đoàn Bách Hùng đang vẫy tay chào
hắn sau đó bước đến.

"Chúc mừng chủ nhân giành được hạng nhất." Đoàn Bách Hùng đến trước mặt Huyền
Tôn nói.

Huyền Tôn nhìn lại trên Minh Sinh Ngọc Thạch, thấy phía trên nhất hai chữ
Huyền Tôn cực kỳ sáng lạng nằm ở đó hắn thầm gật đầu, có một việc thật rất xảo
đó là tích phân của Huyền Tôn lại cao hơn tích phân của Lý Thiên chỉ có một.

Sau đó Hứa Dự trưởng lão đứng ra chủ trì cho người tiếp dẫn những người thông
qua khảo thí rời đi, còn Huyền Tôn cùng một vị thiếu niên khác được đích thân
Hứa Dự trưởng lão tiếp dẫn đến một chỗ.

"Cha chính hắn là người đã đả thương chúng ta!"

"Đúng vậy đó cha, hắn còn cướp đi không gian giớ chỉ cùng ngọc giản của chúng
ta nữa!"

Nhìn thấy Hứa Dự trưởng lão tiếp dẫn Huyền Tôn đi Tào Doanh cùng Tào Phi hướng
về một vị trung niên nói.

"Hắn đạt được hạng nhất khảo thí lần này, Tề Thiên Các nhất định sẽ giữ gìn
hắn như châu báo, tạm thời các người đừng động đến hắn có biết không." trung
niên tử nói rằng.

"Dạ, hiểu rõ!" mặc dù không cam lòng nhưng bọn Tào Doanh không thể cãi lời nên
đành gật đầu xác nhận.

...

Huyền Tôn cùng thanh niên nhân được Hứa Dự trưởng lão tiếp đón đến một tòa
cung điện, nơi đây là chỗ thượng nghị của cao tầng Tề Thiên Các.

Lúc dừng ở ngoài cung điện Huyền Tôn nhìn thấy nơi đây tiên sương mù lượn lờ,
cung điện ở trong tiên sương lúc ẩn lúc hiện trong vô cùng thánh khiết.

(Tối hôm qua từ lúc 10h ta đã bất đầu viết chương viết đến 12h thì xong, đang
định đăng chương thì không hiểu sao cái office bị lỗi gì đấy dâng ra ngoài mà
ta lại chưa có lưu chương nữa, lúc đó đã là 12h ta mệt mỏi quá nên không thể
viết lại hôm nay ta cố ý giành thời gian ra chương sớm hơn bình thường để bù
cho hôm qua)


Thiên Tử Huyền Tôn - Chương #43