Kim Viễn Hầu


Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯

Đế đô, đập vào mắt Huyền Tôn vẫn là một tòa siêu cấp đại thành chọc thẳng vào
trời xanh, binh sĩ trên tường thành đều vẫn là khuôn mặt lãnh khốc vô tình
toàn thân bao phủ bởi một tầng sát khí dày đặt sắp thành thực chất, tay cầm
trường thương đen nhánh vừa thô vừa to loáng thoáng có thể nghe được tiếng kêu
gào, khóc lóc khiến người ta tê cả da đầu, đó là oán niệm của những người chết
dưới thương.

Có thể nói cảnh vật, con người mọi thứ đều như cũ duy chỉ có một thứ không
phải, đó là Huyền Tôn lần trước hắn đến đây có thể xem là tên ăn mày không kém
bao nhiêu nhưng lần này nếu so sánh với tiểu gia tộc hắn có thể gọi là giàu
nức vách đổ tường trừ những đại gia tộc ra không tính.

Huyền Tôn đi trong thành nước chảy mây trôi, thưởng thức cảnh đẹp ven đường,
tướng mạo của Huyền Tôn kết hợp với khung cảnh xung quanh làm tăng thêm mị lực
của hắn, ánh mắt Huyền Tôn đảo đến thiếu nữ nào là người thiếu nữ đó đỏ cả mặt
không dám nhìn thẳng Huyền Tôn, ngay lập tức chân tay luống cuống, Huyền Tôn
chỉ lắc đầu cười sau đó đi đến trước cửa của một tửu lầu, hắn ngước đầu lên
thấy năm chữ Phấn Nộn Nộn tửu lâu thì giật mình, thầm nhủ : "tên tửu lâu sao
giống lầu xanh quá vậy." lắc đầu mặc kệ, Huyền Tôn cất bước đi vào.

Phấn Nộn Nộn tửu lâu trang trí khắp nơi toàn màu hồng, ngay cả tiểu nhị,
chưởng quầy cũng là y phục màu hồng khắp nơi còn trang trí hoa văn hình con
bướm, Huyền Tôn nhìn thấy là lạ cũng không quan tâm tùy tiện chọn đại một chỗ
ngồi xuống.

"Xin hỏi khách quan dùng gì." không thể nói Phấn Nộn Nộn tửu lâu này làm việc
rất khá, Huyền Tôn vừa mới ngồi xuống đã có tiểu nhị tiếp đãi mặc dù tựu lâu
rất đông khách.

"Ở đây ngươi có món gì ngon đem tất cả lên cho ta." Huyền Tôn nói xong thưởng
cho tiểu nhị hai khối tinh thạch, lập tức, tiểu nhị mừng như điên rối rít nói
tạ, dù sao hắn cũng chỉ là người bình thường hai khối tinh thạch nếu đổi thành
ngân lượng đủ để hắn sống phung phí suốt đời.

"Nghe nói tháng sau Kim Nguyên Bảo Thương Hội mở cuộc đại đấu giá mỗi năm một
lần ngươi có nghe nói không!"

"Tất nhiên là có, nghe nói lần này vật phẩm áp tràng bị các đại cự đầu của đế
đô nhìn chằm chằm chắc chắn lần này cạnh tranh rất dữ dội!"

Trong lúc ngồi chờ đợi tiểu nhị mang thức ăn lên Huyền Tôn nghe loáng thoáng
tiếng bàn tán về cuộc đấu giá gì đó, một lúc sau tiểu nhị dọn đồ ăn lên Huyền
Tôn, hỏi : "ta nghe mọi người bàn tán về đấu giá hội gì đó, ngươi biết về nó
không?"

"Khách quan chắc không phải người của đế đô, đấu giá hội lần này là do Kim
Nguyên Bảo thương hội tổ chức mỗi năm một lần." tiểu nhị nhận tinh hạch của
Huyền Tôn cũng rất có trách nhiệm giải đáp.

"Ta đích thực không phải là người của đế đô, ngươi tiếp tục nói về đấu giá
đi." Huyền Tôn nói.

"Nghe nói đấu giá năm nay sẽ có nhiều thứ đặc sắc hơn mọi năm, cụ thể thế nào
ta không biết chỉ biết các đại cự đầu của đế đô cũng rất quan tâm." Tiểu nhị
thành thật trả lời.

Huyền Tôn suy nghĩ một lát rồi, nói : "Ngươi chuẩn bị một căn phòng thượng
hạng cho ta."

"Khách quan đợi một lát ta đi thông báo du trưởng quầy đã." Tiểu nhị trả lời,
nói xong quay đi, một lát sau quay lại dẫn Huyền Tôn đến phòng của hắn, Huyền
Tôn thưởng cho tiểu nhị thêm mấy khối tinh thạch, tiểu nhị khấu tạ không thôi
còn đòi lấy thân báo đáp, Huyền Tôn chán đầy hắc tuyến đương nhiên không chịu
rồi, lập tức cho hắn một cước xuống lầu, mới vừa vào tửu lâu này là lạ hắn đã
nghi nghi rồi, bây giờ thì mới biết tửu lâu này lạ ở chỗ nào, những ngày sau
Huyền Tôn cũng không có ra tửu lâu chuyên tâm tu luyện đợi đến ngày đấu giá.

Đế đô, ở bên trong Nghị Sự đường của một tòa Vương Hầu phủ đệ, tụ tập một nhóm
người, mỗi người đều tinh khí nội liễm đánh giá một cái là thâm bất khả chất
ấy vậy mà ở nghị sự đường trên cao nhất có một người trung niên nam tử không
tỏa ra bất kỳ khí thế gì cũng làm cho mọi người có cảm giác áp bức, thít thở
không thông, ai cũng quay đầu xuống đất không dám nhìn hắn.

"Đấu giá hội lần này sẽ có vật phẩm từ chỗ đó lấy ra nhất định phải đạt được
nó." Nam tử trong hai mắt ẩn chứa vô tận lôi hải, toàn thân phun ra nuốt vào
từng tia vừa thô vừa to khủng bố sấm chớp nói ra, âm thanh rất bình thường
nhưng lại cho mọi người trong sảnh có cảm giác áp bức đè nén.

"Lần này nếu như quả thật là vật kia ở trong chỗ đó lấy ra chắc chắn những
người khác cũng sẽ động, phụ thân đại nhân, lần này do ta thực hiện đi."

"Ngươi làm ta cũng yên tâm, nhớ kỹ nếu là vật kia không được để lọt vào tay kẻ
khác."

Ở Nghị Sự đường trong một tòa Vương Hầu phủ đệ khác, một đám cường giả quỳ ở
dưới đất hành lễ với một người đàn ông ở Nghị Sự đường trên cao, nói : "hầu
gia vật kia hình như xuất hiện rồi."

"Kim Viễn Hầu cùng Lôi Uy Hầu chắc cũng sẽ nhúng tay vào chuyện này, Đinh
Thuận việc này do ngươi lãnh đạo, ba chúng ta không thể tham gia can qua quá
lớn." một vị lão giả phun vân nạp vụ phệ lấy hỗn độn khí mang cực kỳ khủng
khiếp nói ra.

"Vâng, phụ thân đại nhân việc này cứ để ta lo." một người thiếu niên ngồi trên
ghế đứng dậy khom người nói.

Đế đô phía bắc, một tòa Vương Hầu phủ đệ rộng lớn, từng tốp hoàng kim binh sĩ
ba bước một tốp canh năm bước một trạm gác canh giữ phủ đệ, bên trong một gian
mật thất.

"Bên phía Lôi Uy Hầu, Thọ Đình Hầu cũng động rồi, hai tên kia chắc chắn cũng
sẽ không nhúng tay vào, chuyện này chỉ có tiểu bối các ngươi tham gia, vật kia
nhất định phải đạt được." một người đàn ông trung niên giống như một vị chí
tôn ngồi trên bảo tọa nói, toàn thân được bao phủ bởi một tầng không rực rõ mà
lại nhu hòa kim quang, không thể nhìn rõ chân thân, đây là cảnh giới đạt tới
đăng phong tạo cực mà thành, từng lỗ chân lông tán phát ra khủng bố cực điểm
khí tức.

"Phụ thân đại nhân cứ yên tâm, trong tam gia luận nội tình Phương gia ta là
thâm hậu nhất, vật kia nhất định sẽ về tay ta." một thanh niên tinh khí nội
liễm nhưng vẫn khủng bố đến cực điểm đứng dưới bảo tọa nói.

"Nói là như vậy nhưng cũng không được khinh suất, phải rồi Phương Sinh nó đâu
rồi." Trung niên đàn ông dạy bảo người thiếu niên.

"Nó nói vào Xích Cương sơn mạch làm cái gì đó, mấy ngày rồi chưa trở về."
Thiếu Niên trẻ tuổi trả lời nói.

"Hỗn trướng, chờ nó trở về phạt nó diện bích nửa năm không cho ra ngoài."
Người đàn ông mang theo giọng điệu tức giận nói, kinh khủng khí tức tràn ngập
khắp mật thất, làm cả tòa Vương Hầu phủ đệ rung chuyển dữ dội.

(Hôm nay tay ta nhức quá không viết nhiều được nợ lại hai chương ngày sau ta
bù lại chư vị đọc giả thông cảm.
Năm bước trạm canh ba bước một tốp gác là ta viết đại nếu có sai mọi người sửa
lại giùm)


Thiên Tử Huyền Tôn - Chương #22