Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯
Tào Thiên Chính không thể tiếp chiến, Huyền Tôn nhảy lên trở thành đệ nhất
ngoại môn, mãi đến thẳng hoàng hôn cũng không có ai khiêu chiến Huyền Tôn chỉ
khiêu chiến những hạng khác ngay cả xếp hạng thứ hai Mai Thanh Hiển cũng vậy,
nói giỡn hả ba, thằng này xếp hạng đệ tam Trương Trí Nghiêu mà cũng bị hắn một
quyền oanh xuống đài, lên khiêu chiến hắn tức là khiêu khích tử thần, muốn
chết cũng không phải chết như vậy a.
Huyền Tôn thành công trở thành ngoại môn đệ nhất, đến lúc xuống đài đi ngang
qua Trương Tấn Lợi, Huyền Tôn không nói lời nào chỉ mang theo nụ cười trào
phúng cùng ánh mắt khinh bỉ trở về biệt viện, lần này có thể nói là vương giả
chiến thắng vinh quang trở về.
Trở thành mười người mạnh nhất ngoại môn có được rất nhiều lợi ích, đầu tiên
là không cần làm nhiệm vụ sư môn chỉ cần toàn tâm tu luyện là được, ngoài ra
còn có thịt yêu thú để ăn tăng nhanh tiến độ tu luyện.
Huyền Tôn định tiến đến Tàng Kinh Các lựa chọn một môn vũ kỹ bởi vì hắn sắp
phải vào núi tu luyện hắn muốn mau chóng đột phá đến Tụ Linh Cảnh không có
linh lực rất là bất tiện.
Đó không phải là lý do quan trọng, lý do quan trọng nhất là vào núi tu vi của
hắn mới có thể tiến cảnh hung mãnh không bởi vì lý do gì khác, chỉ bằng hắn là
thiên chi sủng nhi, được thiên phụ ưu ái chỉ cần bước chân ra khỏi cửa cũng có
thể tùy tiện nhặt được nghịch thiên công pháp, bất thế truyền thừa, tuyệt thế
bảo vật kéo đến để cho hắn sử dụng, chỉ kém bảo vật còn không nghịch thiên đến
mức tự mọc ra chân tay tự mình chạy đến chỗ hắn thôi.
Ngoài việc đó ra hắn còn có một thứ báo vật nữa đó là Thuận Thiên Kiếm ngoài
việc có thể hấp thụ sinh mệnh lực chuyển hóa thành năng lượng cho hắn hấp thụ
nó còn có khả năng tầm bảo, mặc dù không có linh lực phát huy xuất mạnh của
Thuận Thiên kiếm nhưng tầm bảo thì chỉ cần dựa vào ý chí điều khiển Thuận
Thiên kiếm chỉ hướng rồi đi tìm thôi.
Đi đến Tàng kinh các Huyền Tôn một phen cảm khái tuy Chiến Minh Tông là một
môn phái nhỏ bé chỉ có thể xưng hùng ở Thiên Hàng thành nhưng có thể thấy nó
không như mặc ngoài đơn giản như vậy từng có một đoạn huy hoàng thuộc về mình
chỉ có điều đã xuống dốc thôi, luận cơ nghiệp không kém bất kỳ thượng đẳng
tông môn nào ở chỗ kia mà chỗ kia là nơi mà cường giả như rừng, thiên tài như
củ cải trắng ngoài đường chất đầy, đó là nơi mà bất kỳ võ giả nào cũng hướng
đến, Tàng Kinh các ẩn ẩn mang theo cổ lão mà tang thương khí tức nó rộng lớn
vô ngần, muốn đi hết Tàng Kinh chắc phải đi vài ngày mới có thể đi hết tàng
kinh các, Tàng Kinh các có hai tầng, tầng một là nơi chứa vũ kỹ giành cho đệ
tử của Chiến Minh Tông, tầng hai là nơi cất Bảo kỹ là trấn tông chi bảo của
Chiến Minh Tông chỉ có cao tầng Chiến Minh Tông được đến.
Tàng Kinh các là trọng địa của Chiến Minh Tông tất nhiên là sẽ có cao thủ tọa
trấn, ở bên trong tàng kinh các có một vị lão giả râu tóc bạc phơ, ngồi xếp
bằng giữa không trung, mang đến cho người ta cảm giác áp bức giống như một tòa
đại cự sơn xuyên qua vô tận thương hải tan điền chất chứa bao la khôn cùng bất
tận tế nguyệt trấn áp thiên địa muôn đời sừng sững vạn cổ, tỏa ra loáng khí
tức thần thánh mạnh mẽ mà tràn đầy uy nghiêm.
"Vãn bối tân tấn ngoại môn hạng nhất đệ tử Huyền Tôn bái kiến tiền bối." Huyền
Tôn hướng vị lão giả ngồi xếp bằng giữa không trung nói.
"Lão phu là Thạch Trung Thiên, ngươi cứ gọi ta là Thạch trưởng lão, ngươi có
thể tùy ý ở tầng một chọn một bộ vũ kỹ chọn xong thì đến tìm ta." Thạch Trung
Thiên nói ra, âm thanh nói ra giống như đại đạo minh tại đang giảng giải đại
đạo đất trời, bí mật của thiên địa.