Thiên Huyền Đại Lục


Người đăng: Shone

Lấy Thiết Sửu làm trung tâm, Phan Binh và Phan Chu hai cánh bên tạo thế cánh
én, chúng nối với nhau bởi thần khí từ thanh vũ khí linh hồn của mỗi người.

Thiết Sửu nắm chặt thanh trường côn trong tay, vòi xoáy đầu rồng quấn quanh
trường côn phá không lao tới, hắn hét lớn: “ Long Quyển Tàn Vân, trò chơi kết
thúc. “.

Tử lặng im nhìn ba người bọn họ thở dài, điểm mạnh của Đấu Thần chính là sự
hiếu chiến, cuồng dại nhưng đó cũng là điểm yếu của họ, khẽ nâng bàn tay điểm
một chỉ ngay vị trí tiếp xúc đầu côn trước ánh mắt chế giểu của bộ ba, Tử lẩm
nhẫm: “ Tàn Hỏa – Thức thứ nhất. “

“ Dừng tay “

Khoảng cách giữa đầu chỉ và trường côn chỉ trong gang tấc bị phá vỡ bởi một
người, đòn tấn công cả hai như sa vào bùn lầy dễ dàng bị hóa giải.

Cặp núi đôi hùng vĩ ẩn hiện sau bộ đồ bó sát vàng nhạt, thân hình nóng bỏng vũ
mỹ theo từng động tác, mái tóc vàng kim óng ả tung bay trong gió, Minh Nguyệt.

“ Việc này ta khuyên cô không nên xen vào. “, biết mình không phải đối thủ
nhưng Thiết Sửu vẫn mạnh miệng, hắn không phải không nhận ra khoảng cách thực
lực đôi bên.

“ Việc này ta quản, tốt nhất các ngươi nên rời khỏi đây. “, Minh Nguyệt lạnh
nhạt nói.

Chần chừ đôi chút cuối cùng Thiết Sửu cắn răng rời đi, Phan Chu một bụng đầy
lửa giận không có chỗ phát tiết hắn hừ lạnh: “ Việc này chưa xong đâu. “, nói
rồi theo bóng Thiết Sửu li khai.

Chờ bóng lưng bộ ba dần khuất, chào hỏi Tử vẫn là món ăn quen thuộc, “ đệ tỉnh
dậy sớm hơn ta nghĩ đấy. “, cặp bánh bao hùng vĩ đập thẳng vào mặt khiến Tử
ngơ ngẩn trong chốc lát.

Minh Nguyệt ôn nhu vuốt ve Tử trong lòng mình cho dù chiều cao hai người đã
gần như tương đồng nhau, cảm giác này đối với Tử quá quen thuộc, nó đẽ theo
cậu cả mười năm nay.

Tử bất ngờ vòng tay ôm lấy eo Minh Nguyệt, áp cô ngược lại vào lòng mình trong
ánh mắt ngỡ ngàng của cô gái, Minh Nguyệt không tỏ ra kháng cự, khuôn mặt đầy
vẻ hưởng thụ cùng Tử sải bước về Ngự Thần Điện.

Cánh cửa đại sảnh dần mở ra, Tử liền hấp dẫn ánh mắt của những người khác,
đứng bên cạnh bức tượng thiên sứ giữa đại sảnh là nhóm người Ái Ni, họ đang
bàn tán về một chủ đề nào đó.

Sự xuất hiện của Tử liền kinh động tới bọn họ, Ái Ni là người phát hiện ra đầu
tiên, cô hô lớn: “ Tử . . .”, rồi chạy về phía trước.

“ Này . . .này . . .cô mất bình tĩnh quá rồi “, Minh Nguyệt cười cười đẩy Ái
Ni ra, cô khoác lấy tay Tử như chứng minh quyền sở hữu của mình.

“ Hai người . . từ khi nào? “, Ái Ni trợn tròn mắt hỏi, ở đây ai cũng biết
Minh Nguyệt yêu thích Tử từ lâu nhưng mà như vậy cũng quá nhanh đi, Ái Ni cũng
không quan tâm lắm, chuyện tình cảm để Tử tự giải quyết, việc trước mắt là
phải thông báo cho mọi người bớt lo lắng.

“ Mọi việc để sau, đệ nên an ủi hai cô bé trong phòng trước đi, sắc mặt họ có
vẻ không tốt, ta đi thông báo cho ngài phó viện trưởng. “

Cũng chẳng đợi lâu Tử đến khu ký túc xá, cậu muốn đi một mình nhưng Minh
Nguyệt cứ nằng nặc đòi theo, bất đắc dĩ phải đưa cô ta thep cùng.

Cánh cửa được Tử chậm rãi mở ra nhưng đúng lúc không có ai trong phòng, ba
người kia không biết đã chạy đi đâu, Minh Nguyệt thấy thế mặt ngày càng đỏ,
tim đập liên hồi không biết đang nghĩ gì.

“ Cũng nên nằm nghỉ một lát “, Tử thả người nằm sấp xuống, cậu chỉ muốn ôm
Thiên Thanh ngủ một lát, đáng tiếc cô bé không có ở đây.

“ Ngươi có tâm sự à? “, Minh Nguyệt nhẹ nhàng ôm lấy Tử nói nhỏ.

Tử không trả lời, cậu xoay người ôm cô vào lòng, xác thực là cậu đang có tâm
sự và nó liên quan đến Huyết Hỏa hay nói cách khác là gia tăng chiến lực của
nó.

Muốn Huyết Hỏa tiến giai phải thông qua chém giết, thu thập oán niệm, số lượng
địch nhân chết dưới tay cậu càng nhiều sẽ càng cường đại, điều đó đi ngược lại
những gì cậu được học.

Cảm nhận hơi thở nam tử bên cạnh mình, Minh Nguyệt liền nóng ran toàn thân,
tuy được mệnh danh là đại sắc nữ nhưng ngoài Tử ra Minh Nguyệt chưa từng tiếp
xúc thân mật với bất kỳ một người nào khác, cô thuộc thể loại có sắc tâm nhưng
không có sắc đảm.

Minh Nguyệt lén lút nhìn Tử, thấy cậu đang đi vào giấc ngủ, đôi môi anh đào
khẽ mở ra chạm nhẹ vào khuôn mặt thanh tú kia.

Cánh cửa một lần nữa mở ra, Phương Tuyết cực độ không vui chứng kiến cảnh này,
cô bé nghiến răng kèn kẹt chạy tới lôi Tử xuống đất.

“ Ngươi có biết ta lo cho ngươi thế nào không, tỉnh lại không đến gặp ta lại
chạy đến ôm nữ nhân khác trong mắt ngươi ta là cái gì? “, Phương Tuyết hét
toáng lên.

Tử ngơ ngác nhìn Phương tuyết tự hỏi mình đang đối mặt với chuyện gì, bỗng
nhiên Phương Tuyết chạy đến nổi điên với cậu nhìn theo phía song cửa cậu còn
thấy Thiên Thanh đứng sau đó mặt lạnh nhìn mình.

“ Thế này là thế nào? “, Tử bỗng nhiên cảm thấy đối mặt với họ còn khó khăn
hơn cả lúc đối chiến cùng Song Tà, áp lực tâm lí đè nặng khiến cậu như muốn
chạy khỏi đây.

“ Lúc ta về thì không thấy ai trong phòng cả. “, Tử ấp úng giải thích, ba cặp
mắt xung quanh vẫn nhìn cậu chằm chằm không buông, Tử nói lớn: “ ta có việc
cần gặp ngài phó viện trưởng, lúc sau gặp mặt. “, trước khi chúng nữ kịp phản
ứng cậu đã chuồn đi mất.

“ Tên đầu gỗ “, Thiên Thanh rủa thầm bỏ qua cặp mắt trêu tức từ Minh Nguyệt,
Phương Tuyết thì trực tiếp chạy theo Tử, cô bé hôm nay còn cảm thấy ức chế hơn
cả cậu và nguyên nhân thì ai cũng biết.

Tử nói thế chỉ là cái cớ nói thật cậu cũng không biết La Đinh đang ở đâu, đi
qua khu vực đại sảnh bắt gặp Liên Y đang tươi cười ở đó, Tử liền xuống bắt
chuyện.

“ Liên Y học tỷ, không biết La Đinh lão sư hiện ở đâu? “, Liên Y đầy thâm ý
nhìn Tử, nhìn dáng vẻ bếch bác của cậu như đang làm chuyện mờ ám.

“ Tỷ đừng nhìn ta, ta thật sự có việc. “, Tử cố gắng nặn ra nụ cười tươi nhất,
Phương Tuyết đang ở phía sau, cậu lúc này không muốn đối mặt với cô ấy.

Liên Y như cười như không nói: “ ngài ấy đến nơi gọi là Thiên Huyền đại lục,
hai cô gái nhỏ của cậu đang ở nơi đó đấy. “, Tử ngẩn người ra một lúc, thật sự
cậu không biết hai cô gái nhỏ trong lời Liên Y là ai.

Thấy vẻ mặt của Tử, Liên Y cười tủm tỉm, trên tay cô là một chiếc Định Thần
Thạch khắc họa tọa độ nơi cô và Lãnh Phong đưa hai người Saeko và Shizuka đến.

Liên Y liền đưa nó cho Tử, Tử cũng không chần chờ lập tức cầm lấy, cậu cũng
muốn biết hai người Liên Y nói rốt cuộc là ai với lại cậu cũng thấy bóng dáng
Phương Tuyết thấp thoáng sau cuối hành lang.

“ Đừng cho cô ấy biết đệ đi đâu nhá. “, trước khi đi Tử không quên dặn trước,
kích hoạt truyền tống thân ảnh Tử dần biến mất để lại Phương Tuyết hậm hực
phía sau.

Nói đi tìm La Đinh thực chất chỉ là cái cớ, cậu hiện tại muốn lánh mặt một
thời gian chờ mọi chuyện êm xuôi rồi trở về, vì được đặc cách nên Tử không cần
thiết tham gia khảo hạt vào Trung Cấp, theo như lời Minh Nguyệt kể lại khi
trên đường trở về thì còn hơn một tuần nữa mới nhập học nên Tử không lo lắng
cho lắm.

. ..

Thiên Huyền đại lục, tông môn san sát nhau, các thế hệ cường giả xuất hiện lớp
lớp là nơi ma pháp, đấu khí tung hoành cũng như nhiều vị diện khác, nơi đây
lấy thực lực vi tôn, không có thực lực thì đừng nói tới tôn nghiêm ngay cả
người thân của mình cũng không bảo vệ được.

Đây là một trung đẳng vị diện, khi bước vào đây Tử không thể tùy tiện sử dụng
quyền năng của mình như thế sẽ gây ra sự phản ứng của thiên đạo, dù gì cậu
cũng là người từ bên ngoài, mang theo hơi thở thế giới khác nồng nặc.

Tuy nhiên không thể sử dụng thần thuật không có nghĩa là Tử yếu đi, khả năng
sử dụng thần thuật của cậu vẫn rất hạn chế, trong số các học viên mặc dù được
coi là người sử dụng thành thạo nhất nhưng Tử chỉ có thể sử dụng được bốn loại
trong tổng số những gì được dạy.

Cậu vẫn còn Huyết Hỏa và Hồn Khí của mình, chỉ riêng kỹ năng chiến đấu cá nhân
đã đủ sức cho cậu tung hoành tại đại lục này.

Quang Minh giáo hội

Trong một căn phòng bằng đá hoa cương lớn, Quang Minh Giáo Hoàng Ngã Lai đang
cung kính quỳ gối trước một người, lão ta mặc một bộ áo choàng trắng với viền
hoàng kim ngay mép áo, nhìn từ bên ngoài sẽ không phân biệt được tuổi tác bởi
thông thường các thiên thần luôn ẩn mình sau bộ áo choàng hoặc chiến giáp, trừ
khi họ nguyện ý cởi ra còn không thì không thể, đây như là một dạng quy tắc.

Người này không ai khác chính là La Đinh, lão rãnh rỗi không có việc nên chạy
đến đây tìm vui, đứng bên cạnh giáo hoàng là những nhân vật cấp cao nhất của
Quang Minh giáo hội.

Saeko và Shizuka mặc hai bộ y phục tế tự bên người, riêng Saeko còn đỡ, về
phía Shizuka cho dù bộ áo tế tự rộng thùng thình đi nữa vẫn không thể che hết
bộ ngực vĩ đại của cô.

“ Thật vinh dự khi được người ghé thăm, thiên sứ đại nhân tôn kính. “, Ngã Lai
dang rộng hai tay lên đồng thời cúi người xuống theo nghi lễ truyền thống, sau
lưng ông những người khác cũng làm hành động tương tự.

Hai người Saeko với thân phận thánh nữ đặc biệt do chiến tay thiên sứ ban tặng
được đặc cách đãi ngộ cao nhất, La Đinh nhìn về hai người mỉm cười hài lòng,
mặc dù được ngoại lực hỗ trợ, cả hai cũng đạt đến Ma Đạo Sư, đối với những
người thuộc ngoại vị diện chưa từng tu luyện như vậy cũng tốt lắm rồi.

“ Các ngươi đứng lên đi. “, La Đinh phất tay ý bảo đứng lên, ông nhìn một lượt
những người trong phòng, những thành viên chủ chốt của Quang Minh giáo hội.

“ Gần đây có sự kiện gì không? “

Ngã Lai dường như đang trông chờ vào câu nói này, ông ta liệt kê một loạt
những khó khăn giáo hội đang mắc phải, chẳng hạn như xung đột với Hắc Ám giáo
hội hay những phiền toái từ công hội Luyện Dược Sư.

“ Hai người thấy thế nào? “, La Đinh quay về phía hai người Saeko hỏi.

“ Tình hình hiện tại của giáo hội cũng không khả quan cho lắm, đúng là chúng
ta có gặp một số rắc rối nhỏ. “, Shizuka lên tiếng xác nhận.

Mặc dù đây chỉ là một trung đẳng vị diện nhưng không vì thế mà La Đinh bỏ qua
nó, nhất là khi nơi đây có sự hiện diện kẻ thù truyền kiếp của Thiên giới.

Tại địa điểm tiếp dẫn từ Chính Điện, quang mang bất chợt sáng chói, từ đó đi
ra một bóng người.


Thiên Thượng Chí Thần - Chương #25