Vẫn Lạc


Người đăng: Shone

Sử dụng Khai giải khi hồn khí chưa hoàn chỉnh, có thể sử dụng giải phóng phong
ấn tầng một của hồn khí cho dù người được coi là Đấu Thần vĩ đại nhất, Chân Võ
cũng không làm được, người ta lấy mốc Trung Cấp khi Chân Võ Khai giải hồn khí
làm thướt đo cao nhất của chúng thần.

Tử là trường hợp đầu tiên phá vỡ kỷ lục đó, chuyện này trong toàn bộ học viện
chỉ có nhóm người Ngã Đạt biết được, không phải ngẫu nhiên cậu đứng top cường
bảng khóa Sơ Cấp.

Thanh hắc kiếm kêu ong ong từng hồi, kích thướt của nó từ 2m nay chỉ còn hơn
20cm, cầm thanh đoản kiếm trên tay, Tử chém thẳng.

Xoẹt !!

Thanh đoản kiếm nằm gọn trong lòng bàn tay Tử bất chợt phóng lớn cả về độ dài
lẫn kích thước nhắm hướng Song Tà chém tới.

Song Tà dùng một tay đỡ đầu lưỡi kiếm, nhấc lên ném mạnh về phía trước nhưng
hắn nhanh chóng phát hiện mình có lực mà không thể dùng, bằng một cách nào đó
thanh kiếm đã biến mất, nó trở về năm gọn trên tay Tử.

“ Dù biết sẽ rất đau nhưng ta không còn cách nào khác. “

Song Tà run rẩy đưa tay móc vật thể hình thoi đính trên mi tâm, từ nó một dòng
máu nhỏ chảy dài xuống dưới, hắn khó khăn nuốt nó vào miệng.

Tử một lần nữa phát động tấn công, thanh hắc kiếm được phủ bởi Hoàng Hỏa đỉnh
phong nhắm thẳng vào giữa ngực Song Tà tuy nhiên hắn không hề né tránh, thanh
kiếm nhanh chóng đâm xuyên qua chém hắn thành hai nữa.

Tử nhíu mày nhìn kết quả mình đạt được, cơ thể Song Tà chẳng mấy chốc dần vỡ
vụn ra thành từng mảnh nhưng ngay sau đó Tử liền biết được đáp án.

Giữa những tảng thịt vương vãi tứ tung là một thân ảnh màu máu, không khó để
nhận ra kẻ này chính là Vương Hạo chỉ khác là sau lưng hắn một đôi Phong Dực
với hai cánh thiên thần, ác quỷ hai bên và những hoa văn kỳ dị kéo dài từ mi
tâm xuống dưới.

“ Ta nên gọi ngươi là Song Tà hay Vương Hạo? “

Tình trạng của Song Tà hiện không một vết thương trong khi Tử bị hao mòn thể
lực lẫn thần khí trầm trọng.

“ Dĩ nhiên là Song Tà, ngươi nghĩ ta bị tên phế vật kia thôn phệ sao? “

Song Tà cười ha hả, đánh giá lại thân thể mình một lúc, hắn nói.

“ Ngạc nhiên đúng không?, để ta nói cho ngươi biết lý do Thần Ma nhị giới
không tiếc đại giá bắt tay với nhau truy sát bộ tộc mẹ ta. “

Tử khá ngạc nhiên khi nghe Song Tà nói điều này, cậu tranh thủ thời gian điều
tức lại cơ thể đồng thời cố gắng tìm cách đối phó khi Song Tà chủ động nói.

“ Phệ Thần tộc có ba thiên phú đặc biệt, thứ nhất chính là năng lực phệ thần,
nó chỉ có tác dụng đối ma và thần tộc bọn ngươi, khả năng thứ hai của chúng ta
là hấp thụ ký ức, khác với những chủng tộc hay các loại công pháp ở Tam giới,
khi chúng ta hấp thụ ký ức sẽ không chịu phản ứng phụ và cuối cùng là thiên
phú đáng sợ nhất, phủ định. “

Nhìn Tử một lát, thấy cậu chăm chú lắng nghe, Song Tà cười nói.

“ Phủ định chính là phủ nhận tuyệt đối sự tồn tại của một sự vật, hiện tượng
ngay cả chính cái chết, sức mạnh này sẽ lớn dần theo thời gian, nếu không phải
tộc nhân chúng ta khả năng sinh nở cực kỳ khó khăn thì kẻ thống trị Tam giới
là chúng ta chứ không phải Thần Ma nhị giới, chứ đừng nói đến Nhân tộc, giờ
thì ngươi hiểu chứ, trận đấu vừa rồi thật tuyệt, cũng nên chấm hết thôi, vĩnh
biệt. “

Song Tà đạp cánh phi thẳng lên cao, những dòng khí lưu trên khắp hành tinh
được hắn kéo lại, chúng bị nén đến cực hạn thành một quả cầu nhỏ đường kính
chưa tới 3cm.

Tử giờ như nỏ mạnh hết đà, địch thủ quá mạnh, quả thật cậu một bụng nghẹn
khuất, lần đầu xuất đạo lại đụng thứ quái thai này ai mà chịu được.

Tử cắn răng, ánh mắt hiện lên sự điên cuồng, đến nước này cậu cũng bất chấp
tất cả, không thành công thì thành nhân.

“ Ngã Đạt, Thiên Thanh, Phương Tuyết và tất cả mọi người . . .ta xin lỗi. “

Giọng Tử rất nhỏ, chỉ mình cậu nghe được, sử dụng dịch chuyển xuất hiện ngay
trước mặt Song Tà, đánh ra một kích tối hậu, thanh hắc kiếm vỡ vụn thành từng
mảnh, huyết hoa bay đầy trời.

Thiên giới sử dụng thủ pháp Mệnh Đăng cho tất cả các thiên thần, nhất là đối
với những thiên tài như Tử việc đó lại càng cần thiết, nó cho phép xác định
được sự an nguy của một người dù họ ở bất kỳ nơi đâu.

Ngự Thần Điện – Thần Đường.

Thần Đường nơi lưu giữ Mệnh Đăng của mọi người trong Ngự Thần Điện, vì nhân số
ít ỏi nơi đây chỉ có khoảng 100 cái Mệnh Đăng như thế.

Trông coi Thần Đường là Lãnh Phong một người quen của Tử, Lãnh Phong cũng sắp
tốt nghiệp học viện, chuẩn bị tham gia chiến trường tại Ma giới và thực hiện
các nhiệm vụ từ Chấp Pháp Viện.

Bên cạnh Lãnh Phong là Liên Y, tình cảm của họ sau 10 năm đã tiến triển tốt
đẹp, nếu không có vấn đề gì thì có lẻ cuối năm họ sẽ thành hôn.

Liên Y lúc này ngồi trong lòng Lãnh Phong, thỉnh thoảng cô nàng cười lên khúc
khích, tại nơi này ai không biết Lãnh Phong say mê Y Liên thế nào, ai cũng
hiểu mà một người không hiểu, nếu không nhờ nhóm người Tử thì còn lâu Liên Y
mới nhận ra được thành ý từ người mà cô cho là đáng ghét này.

C rắc k ! ! !

Tiếng động rất nhỏ nhưng tác động không nhỏ chút nào, hai người nhanh chóng
bật dậy chạy thẳng vào Thần Đường, nằm sát vị trí trung tâm, một chiếc Mệnh
Đăng với chữ Tử đỏ chót đang dần rạn nứt, nó như có thể tan vỡ bất kỳ lúc nào.

“ Nhanh . . . nhanh thông báo tất cả mọi người. “

Lãnh Phong hốt hoảng, Tử là người mà Lãnh Phong coi trọng nhất nếu không có
Tử, Lãnh Phong làm sao dám thổ lộ tình cảm của mình trước mặt Liên Y, Tử không
những là người bạn mà còn là ân nhân của anh.

Trên tòa tháp chuông gần khu ký túc xá của Tử, từng hồi chuông vang vọng kéo
dài không dứt, đã rất lâu rồi nó không lên tiếng nhưng bất cứ ai cũng hiểu
điều đó đại diện cho cái gì.

“ Chết tiệt! . . .chuyện gì đang xảy ra . . .là ai . . rốt cuộc là ai . . .? “

La Đinh gầm lên giận dữ, Ngự Thần Binh vốn là báu vật của Thiên giới, tiếng
chuông này đại biểu cho tính mệnh của một người chuẩn bị ra đi, không như
nhưng phân viện khác, do nhân số ít ỏi nên tình cảm mọi người rất tốt.

Tất cả những người trong Ngự Thần Điện nhanh chóng tụ tập lại tại vị trí tháp
chuông, La Đinh mục diện cực xấu khi tiếp nhận Mệnh Đăng từ tay Lãnh Phong.

“ Tại sao chuyện này có thể xảy ra, với thực lực của Tử nhiệm vụ D cấp có thể
dễ dàng hoàn thành. “

Minh Nguyệt đẫm nướt mắt, khóc không thành tiếng, không ai ngời sắc nữ nổi
tiếng cũng có bộ mặt như vậy.

“ Chuyện này đừng để nhóm người Ngã Đạt biết nếu không sẽ cực kỳ rắc rối, tính
khí tên Ngã Đạt đó ai không biết trước hết chúng ta cần tìm phương án giải
quyết. “

Ái Ni trầm giọng nói.

“ Dù cho có đến chân trời góc bể ta cũng sẽ băm vằm tên khốn nào dám giết hắn.

La Đinh siết chặt nắm đấm, ai cũng biết ông sắp bạo nộ rồi, người học trò ông
tự hào nhất có thể đã vẫn lạc, làm sao ông có thể giữ được bình tĩnh.

“ Hãy tỏ ra thật bình tĩnh, ta đến Chấp Pháp Viện một chuyến chỉ cần không cho
ta một lời giải thích xác đáng, đừng mong được yên ổn . . . Lãnh Phong chuẩn
bị mở Thời Không Môn. “

Thân ảnh La Đinh dần tiêu thất, mặc dù cố gắng tỏ ra bình thường nhưng toàn
Ngự Thần Điện đều chìm trong không khí u ám, nếu ai tinh mắt sẽ thấy được sự
lo lắng hiện lên trên gương mặt mỗi người.

Phong cầu đi được nữa đường thì mất mục tiêu, Tử xuất hiện đột ngột trước Song
Tà một kích đánh tới, nó như có linh tính bất chợt đổi hướng đâm thẳng vào
xuyên thủng cả hai, một lỗ máu nhỏ đâm qua tâm thất mỗi người.

Vampire mất tim vẫn có thể sống, Song Tà một tay chặn đường kiếm, tay còn lại
đâm xuyên qua ngực Tử, Tử cắn răng nhịn đau, một quả quang cầu nhỏ được cậu
nhét vào vị trí vết thương ngay tim Song Tà.

“ Quang Bạo “ Tử yếu ớt nói.

Bụp . . .Bụp . . .Bụp . . .!!!

Trên ngực Song Tà là một mảng bầy nhầy máu thịt, toàn bộ cơ ngực của hắn nổ
tung, quang minh vốn là khắc tinh của sinh vật hắc ám, Song Tà cũng không
ngoại lệ, một phần chân thân của hắn là vampire điều này cũng dễ hiểu.

“ Có thể dồn ta đến nước này, thật sự rất tốt nhưng đối với ta nó vô dụng. “

Sử dụng thiên phú phủ định, các vết thương lần lượt biến mất, cơ thể Song Tà
hoàn hảo như lúc ban đầu.

“ Ngươi không có thắc mắc gì sao? “

Dùng tay che vết thương ngay ngực, Tử nói.

“ Cố gắng vô ích, ngươi đang kéo dài thời gian sao? “

Song Tà mất kiên nhẫn, ở đây càng lâu hắn càng nguy hiểm, thông qua ký ức hắn
nhận được lúc trước, Song Tà cũng biết một vài bí mật của Thiên giới.

“ Khai giải. “

Những mảnh kiếm vỡ vụn trong không khí, được Tử đưa vào cơ thể Song Tà ngay
khi hắn sử dụng thiên phú của mình, đây mới thực sự gọi là Khai giải, khả năng
phân rã vật chất, Tử có thể phân rã thanh kiếm của mình ở cấp độ còn nhỏ hơn
cả phân tử, chúng mang theo kịch độc tiêu hủy tế bào xâm nhập cơ thể vật chủ
và phá hủy chúng.

“ Phủ định cũng có cooldown đúng không?, thiên đạo luôn công bằng sẽ không cho
phép bất kỳ một dị số nào tồn tại, giờ thì ngươi đi được rồi, câu này hãy để
ta. . .vĩnh biệt. “

Tử điểm nhẹ vào cơ thể Song Tà, một đời cường giả chính thức ngã xuống, từ cơ
thể Tử những tinh điểm li ti dần bay ra, cậu đang đi đến những phút cuối của
cuộc đời.

“ Ngươi sẽ không bỏ qua hắn đúng không? “

Cơ thể Song Tà nhanh chóng biến mất, ngẩng mặt lên trời Tử cười nhẹ.

“ Cảm giác này cũng không tệ. “


Thiên Thượng Chí Thần - Chương #22