Tinh Đấu Đại Sâm Lâm


Người đăng: cunbongcai@


Nàng chọn một góc tối, đảm bảo không có ai nhìn thấy rồi đứng tại đó

Bàn tay nhỏ nhắn lấy ra cái vòng màu đen, khắc những hoa văn kì bí rồi lên cổ
tay trái

Đây đúng là vòng biến đổi chân thân. Nàng phát hiện ra rằng bất cứ lúc nào
cũng có thể sử dụng cái vòng này được, nhưung sau mỗi lần sử dụng nó sẽ rơi
vào trạng thái như ngủ say

Thời gian dùng càng lâu, thời gian ngủ càng dài

Mái tóc màu bạch kim mềm mại sau lưng dần phủ lên một màu đen tuyền, che kín
tấm lưng áo choàng màu trắng.

Đôi mắt chậm rãi đổi thành màu đen thẫm, đáy mắt chứa vài phần huyền bí, tà
niệm, sâu không lường được.

Gương mặt có phần dài ra đôi chút, ánh mắt sắc sảo hơn. Nét non nớt, ngây thơ
hoàn toàn biến mất. Hai bờ môi son khẽ nhếch lên thành một đường cong quỷ dị

Thân hình cao bổng lên, chừng một mét tám. Tuy đã được lớp áo choàng che chắn
nhưng bộ ngực đầy đặn vẫn lồ lộ ra.

Đôi chân trắng trẻo soải bước ra khỏi góc tối.

Chiếc mũ áo giừo đang buông xuống, để lộ ra dung nhan như hoa như ngọc của
nàng.

Bây giờ vẫn còn là ban ngày, thậm chí còn chưa tới buổi trưa nên nơi này tuy
khá xa nhưng người đi lại vẫn tương đối nhiều

Toàn bộ ánh mắt đều đổ lên người nàng.

Có ghen tị, có ngưỡng mộ, còn có cả ganh ghét.

Lâm Dạ Y quay mặt đi, không thèm liếc nhìn bọn chúng một cái

Tà áo choàng màu trắng viền màu tím sậm, trên có những hoa văn kì dị tại góc
phiêu dật trong gió, nàng lao lên trên không trung, phi không mà hướng thẳng
hướng Đông mà tới.

Mọi người đứng phía sau sững sờ, ai mà ngờ một cô gái nhỏ nhắn lại bay được cơ
chứ


  • Không phải liền Hồn Thánh mới có thể phi không được sao

Một cô gái chừng mười sáu tuổi lên tiếng. Cô cũng là một hồn sư nên tất nhiên
phải biết điều này

Nói trắng ra thì đã là hồn sư liền đều biết chỉ có từ cấp Hồn Thánh trở lên
mới có thể ngự không phi hành

Tất nhiên là không tính những người dựa vào tính chất của võ hồn hay đung hồn
đạo khí

Không biết rằng nếu mọi người nhận ra đứng trước mặt họ không chỉ là một Hồn
Thánh mà còn là một Cực Hạn Đấu La thì sẽ ra sao

Phía Đông là một khu rừng lớn, diện tích khoảng chừng trên dưới ngàn km vuông.
Khắp nơi bao phủ một màu xanh, càng nhìn về phía xa khung cảnh càng mờ dần.

Chỉ thấy một lớp sương mù mờ mờ che phủ, đem tầm nhìn thu hẹp lại.

Đây là khu rừng lớn nhất trên toàn đại lục, đồng thời sở hữu nhiều hồn thú
cường đại nhất - Tinh Đấu Đại Sâm Lâm

Chủ yếu hồn sư sinh sống tại thành Sử Lai Khắc, Đế Quốc Thiên Hồn hay Đế Quốc
Tinh La đều liệp sát hồn thú tại đây.

Tuy còn có Lạc Nhật Sâm Lâm, ... nhưng hồn thú làm sao sáng bằng ở đây ?

Có một số người lựa chọn Truyền Linh Tháp, nhưng cũng không ít người chọn đi
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm hồn hoàn cho mình.

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chia làm ba khu vực.

Phần nằm ngoài cùng, chiếm diện tích thứ hai so với toàn thể. Số lượng hồn thú
cá thể cũng xếp thứ hai

Thực lực của đám này gần như không đáng kể đến. Chung chung chỉ là mười năm,
trăm năm. Cùng lắm thì ở đây xuất hiện ngàn năm.

Tuyệt không có vạn năm xuất hiện.

Đương nhiên việc mà Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo tìm được Thiên Mộng Băng Tằm
một trăm vạn năm ở đây là một điều hoàn toàn khác

Sở dĩ Thiên Mộng Băng Tằm thuộc loại Kim Sắc Băng Tằm sống tại Cực Bắc Chi Địa

Loại hồn thú này công kích gần như bằng không, chỉ có lực lượng tinh thần cực
kỳ khủng bố.

Thiên Mộng Băng Tằm sau khi xơi hết mớ hàn băng tuỷ thì mới mò đến Tinh Đấu
Địa Sâm Lâm làm mồi cho kẻ khác.

Suy cho cùng, việc Linh Băng Đấu La gặp Thiên Mộng Băng Tằm cũng là một vận
may siêu cấp đi

Khu trung gian thì nhiều hơn, lượng hồn thú nhiều thứ nhất. Ở đây phải nói số
loại là vô cùng hỗn tạp, đủ từ trăm năm, ngàn năm cho tới vạn năm cấp bậc

Mười vạn năm thì chỉ khi nào có mấy con rảnh rỗi không biết làm gì bèn mò ra
mà thôi.

Mười năm tu vi quá yếu, vào đây căn bản thức ăn cũng không xứng.

Nội vực hay Cấm địa thì khỏi nói. Tất cả đều là những tên siêu cấp trâu bò.

Một trăm ba mươi vạn năm qua đi, liền đã xuất hiện một lớp Thập Đại Hung Thú
mới.

Chủng loại so với lớp từ đời Long Thần và Linh Băng Đấu La liền không có sai
biệt lắm

Phỉ Thuý Thiên Nga Du Trì hạng sáu, tu vi sáu mươi vạn năm.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng hạng năm, tu vi sáu mươi bảy vạn năm.

Tà Nhãn Bạo Quân hạng hai, tu vi tám mươi vạn năm

Còn lại Lâm Dạ Y không rõ cho lắm.

Chui vào đến Cấm địa rồi mà không có đủ thực lực cũng chỉ có nước đi chịu
chết.

Mấy loại trong Thập Đại Hung Thú hiển nhiên là nằm vật vạ trong Hồ Sinh Mệnh
rong chơi cho qua ngày dài.

Tại đó có Đế Hoàng Thuỵ Thú Tam Nhãn Kim Nghê, liền tu vi được trợ giúp phi
thường to lớn.

Đúng như cái tên, loại này phải nói là cả đời nhàn nhã, gặm rau cỏ sống mà
không cần nhấc tay nhấc chân

Là con cưng của thần Sinh Mệnh thì đâu phải dạng vừa

Mặc dù loại này thực lực xác thực chả đáng để nói đến, nhưng theo dau lúc nào
cũng có một team hồn thú theo làm bảo vệ thì tính sao

Lại còn có Thập Đại Hung Thú bảo kê thì đúng là được chiều đến lên trời rồi

Hồn thú theo bảo vệ Đế Hoàng Thuỵ Thú cũng không đơn giản, liền mười vạn năm
cũng có.

Đi đâu cũng được chào đón, cũng được yêu mến là bậc nào sung sướng.

Thật là giống tiểu thư của gia đình giàu có, ăn chơi nhàn nhã, chết rú trong
nhà mà vẫn nhàn hạ, cơm bưng nước rót


Tạm thời dẹp qua cái vụ Đế Hoàng Thuỵ Thú, Lâm Dạ Y lúc này đã tiến đến bìa
rừng, sát với ngoại vực.

Không phải là phi hành chậm, mà là Lâm Dạ Y muốn thong dong lượn lờ.

Bỗng sau lưng một tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến

Lúc này Lâm Dạ Y đã khôi phục lại hình dáng một tiểu cô nương vẻ mặt ngây thơ,
mái tóc dài màu bạch kim búi gón hai bên, đem hai cái dây lụa màu tím buộc gọn
lên.

Tà sao choàng trắng cùng viền tín tuyệt đối tương hợp với mọi thứ trên cơ thể
nàng.

Đôi mắt màu đỏ thẫm mang theo thiên chân bộ dáng. Nhưng đáy mắt lại có một
tầng sát niệm vô cùng nhạt

Hai thanh âm vang lên, một nam một nữ.

Cô gái chừng mười ba tuổi, tóc màu tín buộc thành đuôi ngựa rũ xuống sau lưng.

Làn da nàng trắng trẻo, mềm mịn, đem bộ quần áo đơn giản màu lam càng thêm nổi
bật.

Cái quần màu trắng hơi phồng ra, tà áo sau lưng như đuôi tôm, phủ đến tận
ngang bắp chân

Gương mặt của nàng cũng có thể coi như một tiểu mĩ nhân, hai hàng mi dài, cong
cong cười híp lại, khẽ chạm vào nhau trong giây lát.

Hai bờ môi như cánh hoa đào nở một nụ cười siêu cấp rực rỡ, có thể cùng ánh
mặt trời so với.

Chàng trai bên cạnh chừng mười bốn tuổi. Hắn nhìn nàng trìu mến, khoé miệng
nhếch lên thành một đường cong lớn, mang theo vài vị sát tình

Mái tóc màu đỏ rực rỡ rối tung phía sau gáy, thân hồng y phiêu dật trong gió,
phải nói là cực kì anh tuấn.

Mặt hắn khá tuấn tú, trên khuôn mặt mang theo vài phần đào hoa, phong lưu lãng
tử

Thân hình hắn cao ráo, phi thường cân đối, tuy không có cơ bắp nhưng nhìn qua
cực kì rắn chắc làm người khác muốn dựa dẫm vào

Đôi bàn tay rắn chắc của hắn đan xen cùng với đôi bàn tay trắng trẻo, non mịn
bên cạnh

Lâm Dạ Y nhìn qua tuyệt đối chắc chắn là hia người này đang yêu nhau, nàng bèn
quay đầu lại, định tiến bước tiếp tục đi về phía trước

Dĩ nhiên là không thể chầy chật ra ở đấy đứng làm cái bóng đèn sáng quắc được
rồi

Đôi mắt màu lam trong trẻo của cô gái bỗng chuyển tầm nhìn về phía Lâm Dạ Y ở
trước mặt.

Đôi gò má cô hơi đỏ lên một chút, lập tức rút tay đang xiết chặt tay của người
con trai ở bên cạnh ra.

Cô nhẹ nhàng hỏi, đôi chân nhanh chóng chạy đến bên nàng:


  • Tiểu muội muội, sao ngươi lại một mình đi vào đây ? Nguy hiểm lắm a


Chúc mọi người mùng Một vui vẻ. Mùng Một mình chỉ vạ vật ở nhà thôi nên sẽ cố
viết thêm chương cho mọi người. :>


Thiên Tài Tuyệt Sắc - Chương #7