Hoa Văn Kì Lạ


Người đăng: cunbongcai@


Buổi đêm lẳng lặng, thanh bình. Ánh trăng mập mờ che khuất sau mây đen. Toàn
bộ không gian xung quanh bao phủ bởi sự yên tĩnh lạ thường.

Hai đạo thân ảnh nhanh như lôi điện phóng qua trên nền trời đêm, dường như khả
năng không chế tốt đến mức có thể thao khống cả sức cản gió. Từ trên bầu trời,
hai bóng đen lao thẳng xuống mặt đất.

Thanh âm nữ tử vang lên, mũ áo choàng rơi xuống lộ ra dung nhan tuyệt mĩ, song
mâu nàng khẽ nháy, mái tóc màu tím mềm mại xoã phủ kín tấm lưng, trào phúng
nói :


  • Nơi này linh khí quả thực chả bằng nổi một thành của Ma Giới. Chả hiểu sao
    ngài lại mang người kia để lại tại đây.

Vị nam tử bên cạnh dung mạo cũng tuyệt đối phi phàm, cao ngạo. Nếu nhìn kĩ
cũng sẽ nhận ra hắn chính là người mà bốn năm trước đem bỏ một tiểu hài tử ở
nơi này.

Đôi mâu màu ngân của hắn lạnh dần, nhìn qua tựa hồ biển, sâu không thấy đáy.

Hắn trầm giọng nói, hướng tầm nhìn về phía cô gái bên cạnh


  • Vô Nhược, ý chỉ của ngài không đến lượt chúng ta quản.

Hắn chuyển tầm mắt sang căn nhà nhỏ đối diện, trong mắt dâng lên một tầng tiếu
ý. Nữ tử tóc tím hừ lạnh một tiếng, lè lưỡi làm mặt quỷ


  • Rồi rồi, suốt ngày làu bàu ! Ngươi còn ít niên kỉ hơn ta mà như ông cụ non

Ngân mâu nam tử trừng măt nàng rồi nhìn căn nhà kia.

Hai người tâm ý tương thông, tóc tím nữ tử gật gật đầu rồi tiến vài bước về
phía trước.

Nàng đi chừng 5 bước thì dựng lại. Một cây quyền trượng dài màu tím rơi vào
lòng bàn tay trắng trẻo. Nàng nâng cây quyền trượng lên, môi mấp máy một loại
ngôn ngữ kì dị.

Tức thì một tấm màn mỏng dần hình thành bao phủ kín cả ngôi nhà, mang Nàng
ngoái đầu lại, trong giọng mang theo một tia phẫn nộ :


  • Nhanh nhanh chút !

Nam tử ngân mâu chậm rì rì tiến vào, nàng hừ một tiếng rồi che phủ không gian
phong toả lại, thu lại quyền trượng rồi thong dong bước đi.

Nam tử ngân mâu không thèm để ý đên nàng, giọng ngâm xướng chú ngữ vang lên.

Hai đạo quang mang màu đỏ giáng thẳng từ trên trời xuống, hình thành một khối
lệnh bài màu đen tuyền trong tay hắn. Trên bầu trời, lôi điện kéo tới, nổ rung
động cả không gian. Gió xung quanh rít gào, tạo nên những âm thanh quái dị.

Quang mang màu đỏ dần hình thành những dòng chú văn trên khối lệnh bài, một cỗ
cường đại áp lực thả ra.

Hai người có chút thở không thông, nữ tử tóc tím lau mồ hôi, không khỏi tán
thưởng :


  • Lệnh bài của ngài mới chỉ có một phần nhỏ khí tức mà đã vậy rồi. Tuyệt đối
    phi phàm !

Hắn cũng chie nhàn nhạt gật đầu. Ở bên ngài cả vạn năm, thế nào mà hắn không
hiểu thực lực của ngài.

Bên ngoài hắn cường hãn là vậy, nhưng khi gặp ngài thì chỉ có năng lực bằng
một con sâu con kiến nhỏ bé.

Hai bóng đen tiến vào trong ngôi nhà, toàn bộ thời gian trong không gian này
đều bị ngưng đọng.

Tóc tím nữ tử chậm rãi bế ra một tiểu cô nương chừng 4 tuổi. Làn da nàng trắng
trẻo, còn có cảm giác như da thịt tạo từ băng mà nên, mát lạnh vô cùng. Ngũ
quan nàng phi thường tinh xảo, mỗi phần đều là tuyệt thế hoàn mỹ. Một đầu tóc
màu trắng rối tung phía sau, mềm mại bay theo nhịp bước đi của tóc tím nữ tử.

Tóc tím nữ tử không khỏi kinh hỉ mà khoe mẽ với ngân mâu nam tử :


  • Ngươi xem, nhỏ như vậy mà đã có dung mạo yêu nghiệt như vậy, sau này sẽ
    thành một nữ tử yêu nghiệt nhường nào ?

Ngân mâu nam tử thường ngày luôn bảo trì trạng thái trầm mặc, bất quâ thấy
dung mạo yêu nghiệt như vậy vẫn không khỏi ngẩn ra một chút. Hắn ngay lập tức
lấy lại tinh thần, nhàn nhạt nói :


  • Đặt người lên ghế đi.

Tóc tím nữ tử xếp tiểu cô nương tóc trắng an vị trên ghế, chậm rãi bước ra sau
quan sát.

Nàng bỗng lên tiếng :


  • Lần này giả khai cái gì ?


  • Sát niệm


Tóc tím nữ tử ngây người ra, thấy gáy có chút lạnh. Nàng làm sao không nhớ
chuyện của 5 vạn năm trước.

Một cô gái tóc đen dài, đôi mắt màu đen như Quỷ Thần từ Địa Ngục bước ra. Cả
người nàng bao phủ đầy huyết nhục? Trên mặt đất, thân thể bị quăng khắp nơi,
mỗi khi bước qua, nàng lại đem thỉ thể của một người dẫm nát bét dưới chân.

Nàng lại gần đem một chiếc vong ngọc nhỏ màu đen vào, chậm rì rì đeo lên cổ
tiểu nha đầu kia.


  • Hi vọng cái này sau này giúp người sống tốt hơn.

Đừng nhìn hai người học trẻ tuổi như vậy mà khinh thị. Nữ tử kia so với cấp
bậc Phong Hào Đấu La chỉ cần búng tay là xong, Siêu Cấp Đấu La chưa chắc đã
chịu nổi của nàng một kích. Nam tử kia thì càng cường đại hơn, so với nàng còn
muốn hơn vài bậc. Vậy mới nói không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Ngân mâu nam tử trong tay lệnh bài chậm rãi bay lên, huyết quang rực rỡ, mang
theo nồng đậm sát ý. Hắn chầm chậm đọc chú ngữ, đưa tay di chuyển lệnh bài bay
về hướng tiểu cô nương tóc bạc.

Thân thể nhỏ nhắn của nàng bay bổng lên giữa căn nhà. Lệnh bài dần sát nhập
vào da thịt nàng. Một tầng mồ hôi mỏng hiện lên trên cái trán bé nhỏ, đôi môi
đỏ mọng trắng bợt hẳn đi.

Mái tóc dài màu bạc mạnh mẽ bay sang hai bên, để lộ ra dấu ấn hình sáu đôi
cánh màu đen sau lưng nàng. Từ sáu đôi cánh ấy toả ra nồng đậm sát niệm, có hồ
có thể khủng bố người khác bằng ý niệm.

Tóc tím nữ tử nâng nàng quay trở về phòng, nhìn dấu ấn sau lưng nàng nhạt dần,
thở dài :


  • Người yên tâm, người sẽ rất nhanh trở nên phi thường cường đại, đến lúc ấy,
    chúng thần chào đón người trở về.

Hai đạo thân ảnh nhanh chóng phi ra ngoài, tóc tím nữ tử thu lại kết giới,
nhìn lên ánh trăng :


  • Minh, ngươi nghĩ bao lâu nữa chúng ta sẽ quật khởi ?

Ngân mâu nam tử cười lạnh, khiêu mi nói, trong giọng mang đầy í khiêu khích :


  • Sớm thôi, không lâu đâu. Đợi khi người về, chúng ta liền tiến công.

Tóc tím nữ tử cuồng ngạo cười, nhanh chóng phi thân lên bầu trời. Hại đạo thân
ảnh màu đen chẳng hề hẹn trước mà phóng vụt đi.

Tiểu cô nương tóc bạc cũng không biết rằng, sau ngày hôm nay sẽ mang lại cho
mình tương lai khủng khiếp đến mức nào.


Trong căn phòng nhỏ, một tiểu cô nương tóc bạc chậm rãi lấy ra cái máy tính
bảng, trầm ngâm nhìn hình ảnh bên trong.
Trong đó, hình biểu tượng của học viện số một đại lục - Học viện Sử Lai Khắc
nổi bật trên tà áo vest xanh lục. Bên cạnh là muôn vàn lời quảng bá cho học
viện, xem chừng muốn lên tận mây xanh. Bất quá những lời đó cũng không ngoa.

Những ngón tay trắng trẻo đặt trên màn hình, nàng không khỏi cuồng ngạo cười
lớn :


  • Nơi này xem chừng rất thú vị.

Kể từ một ngày cách đây năn năm, nàng từ một tiểu nha đầu ngây thơ ngôc nghếch
liền thành một cô bé giảo hoạt, đẫm máu bên trong vẻ ngoài dễ thương, yêu

nhược, tạo cho người ta cảm giác thương tâm

À thì hôm nay Thương nhi rảnh nên bùng nổ chương, đề cử cho Tiểu Thương
nhaaaaa :>
Chương sau giới thiệu thêm về nữ chính nèkkkk, đoán coi nữ chính tên gì :>
Đoạn đầu giới thiệu khủng bố tưaaa. Hóng điiii -.-


Thiên Tài Tuyệt Sắc - Chương #2