Bế Quan


Người đăng: cunbongcai@


Hai năm sau...

Tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm ngoại vực, kề sát bên núi cao sừng sững có vài hồn
thú nhởn nhơ qua lại

Hồn thú ở đây khá yếu, tu vi chỉ mười năm, có vài con là trăm năm nhưng đều là
chủng loại công kích, phòng ngự yếu, không đáng bàn tới

Chừng hai mươi thước phía trên có một cái hang động nhỏ, cửa động chỉ cao tầm
ba thước, phía ngoài có vài cây dây leo nhỏ mọc quấn xung quanh

Phủ gần cửa động là một lớp màn mỏng màu xám. Hiển nhiên đây là kết giới mà ai
đó đã giăng ra để bảo vệ bên trong động.

Trong động, ánh sáng mặt trới chiếu từ ngoài vào rất yếu ớt, chỉ lờ mờ thấy
cảnh tượng bên trong.

Ngồi gần sát phía bên ngoài có một thân hình nhỏ nhắn đang ngồi khoanh chân,
mái tóc dài màu bạch kim rũ xuống nền đất đã được trải sẵn một tấm thảm nhung
màu đỏ

Quần áo của nàng mỏng tang, màu xanh nhạt. Điều kì lạ là toàn thân nàng đều
không có lấy một vết bẩn. Tà áo màu lam nhẹ nhàng bay trong gió, không nhiễm
một hạt bụi

Làn da trắng nõn như ngọc, mềm mịn mọng nước làm người ta lo chỉ véo nhẹ liền
chảy nước. Thân thể mảng mai của nàng toả ra hào quang nhàn nhạt.

Mái tóc bạch kim dài đã muốn quá năm thước, vài sợi tóc dài đang ôm lấy khuôn
mặt nhỏ nhắn của nàng.

Hàng mi cong dài mỏng như cánh ve khẽ động, lộ ra con ngươi màu chanh bên
trong. Đôi môi như hai cánh đào khẽ mấp máy, một thanh âm nhẹ nhàng, vang vọng
như tiếng ngọc phát ra


  • Vậy là đã bế quan xong xuôi...

Đây đúng là Lâm Dạ Y, cách đây hai năm sau khi hấp thu xong hồn hoàn thứ hai,
nàng bế quan hơn nửa năm rồi tiếp tục tấn cấp. Lần này đã là lần bế quan thứ
ba, mất hơn một năm thời gian để ổn định cảnh giới

Hai năm vừa qua đỗi với các hồn kỹ của hồn hoàn hay hồn kỹ của hồn cốt nàng
đều rất thông thuộc.

Hai khôi hồn cốt của Lôi Đế và Băng Bích Hạt đều đã hấp thu triệt để. Do lần
trước đau đớn và thống khổ để lại ấn tượng quá khủng khiếp, thậm chí đến giờ
nàng nghĩ lại vẫn thấy gáy hơi lạnh nên hai lần sau hoàn toàn không cảm nhận
được một chút đau đớn nào.

Băng Bạo Thuật làm nàng tốn công mò lên tận Cực Bắc Chi Địa bế quan, nhưng từ
đấy tầm hiểu biết vẫn thông sâu hơn, về Cực Hạn Chi Băng vỡ lẽ nhiều thứ hơn
rất nhiều.

Lôi Đế cũng truyền thụ cho nàng cực kì nhiều thông tin về Cực Hạn Chi Lôi mà
nàng nắm giữ, quả thực sâu không thấy đáy.

Về tinh thần lực Lâm Dạ Y cũng tăng lên một chút, tuy không phải là nhảy từ
cảnh giới này sang cảnh giới khác nhưng giờ nàng cảm thấy mọi thứ đều có cảm
nhận sâu sắc hơn.


  • A, một năm bế quan liền thân thể đều sạch bong sao ?

Lâm Dạ Y cười khổ, hai lần trước nàng bế quan, thậm chí còn rơi vào trạng thái
minh tưởng sâu, khi tỉnh dậy toàn thân đen sì, bẩn không thể chấp nhận được

Vậy mà giờ tất ả đều sạch sẽ một cách khủng khiếp, da dẻ còn có vài phần non
mịn hơn, cả người còn toả ra hương tuyết liên nhàn nhạt, dễ chịu vô cùng

Lâm Dạ Y đứng phắt dậy, nhanh chóng lai ra khỏi cửa động.

Sau lưng Lâm Dạ Y, sáu đôi cánh thiên sứ trắng muốt mở ra, khí tức thần thánh
ngay lập tức bao phủ cả cơ thể nàng. Mái tóc màu vàng sau lưng rối tung, uốn
theo gió.

Hai dải lụa dài màu xanh buộc nửa mái tóc phía trên của nàng lên, phần dưới
được uốn thành từng sóng to, mềm mại

Y phục màu trắng mỏng nhẹ phiêu dật trong gió, sạch sẽ không nhiễm bụi trần,
nhìn qua như tiên tử trên trời

Tròng mắt màu hổ phách sáng quắc, lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Môi mọng câu lên một nụ cười tươi rói, tất cả ánh sáng mặt trời đếu chiếu lên
thân hình nhỏ nhắn xinh xắn kia, sáng bừng sức sống

Sáu đôi cánh của nàng hai năm qua khác biệt không lớn lắm, nhưng tốc độ phát
trướng vô cùng a

Nháy mắt thân hình Lâm Dạ Y đã tiếp cận mặt đất, đem khói bụi xung quanh tung
lên mịt mù.

Cái tốc độ này, có thể so ra cùng một cái hồn sư cao cấp mãn công hệ rồi a


  • Yaaaa, phải nhanh lên không muộn giờ báo danh mất !

Lâm Dạ Y không thèm bận tâm đến mọi thứ xung quanh, lập tức vỗ cánh xông ra
ngoài bìa rừng

Chả mấy chốc liền đến nơi, nàng đem chính mình vũ hồn thu lại. Hai năm qua
nàng lĩnh ngộ rất lớn, còn có một tuyệt chiêu liền đem toàn bộ hồn hoàn giấu
đi hoặc thay đổi màu sắc hồn hoàn

Như vậy cũng có thểm giảm bớt phiền toái, nhất là cái hồn hoàn màu đỏ bự chảng
kia

Lâm Dạ Y chạy bộ ra tận khu trung tâm thành, gọi một cái hồn đạo khí taxi rồi
nhanh chóng hướng đi

Sở dĩ nàng chọn đi xe vì như vậy sẽ đem thực lực nàng ẩn dấu sâu một chút, chứ
cách đi nàng không thiếu

Qua cửa kính xe, Lâm Dạ Y nhàn nhạt nhìn cảnh sắc xung quanh, khoé miệng bất
giác nhếch lên tạo thành một đường cong rạng rỡ

Bao nhiêu lâu, cuối cùng cũng được ngắm nhìn nơi này

Nàng ngốc ở nhà hơn chín năm trời, có ra ngoài cũng là đi đồ sát người khác,
máu me tanh tưởi, làm gì có những lúc thư giãn thảnh thơi như này

Chiếc vòng kia cung coi như một phần nhân cách khác của nàng, bỏ nó ra, Lâm Dạ
Y vẫn chỉ là một tiểu nha đầu bình thường như bao đứa khác, có khac biệt cũng
chỉ là trưởng thành hơn, trầm ổn hơn, nhanh nhạy hơn một chút thôi

Xe cứ lướt băng băng trên đường,đưa nàng tới một cái cổng với nhiều gian hàng
nhỏ xung quanh liền dừng lại

Lâm Dạ Y bước xuống xe, quan sát thật kĩ mọi thứ xung quanh.

Những gian hàng bên ngoài chủ yếu là vài tiệm hồn vật nhỏ lẻ, không đáng kể.

Đập vào tấm mắt nàng là một cái biển màu xanh lục, trên có khắc một dòng chữ
màu vàng kim to đùng

Thành Sử Lai Khắc

Hiển nhiên đây là khu vực thành trung tâm, gần với vị trí học viện Sử Lai Khắc
đi

Lâm Dạ Y chậm rãi tiến vào, đạp vào mắt nàng là một hàng người đông nghẹt

Mỗi năm học viện Sử Lai Khắc lại tuyển sinh một lần. Có hai hình thức tuyển
sinh

Một là nhập học với tư cách học sinh mới. Cái này bắt buộc phải trải qua đủ
loại khảo nghiệm mới được. Học viện đứng đầu đại lục đâu có dễ xơi !

Hai là nhập học với tư cách học sinh chuyển trường tiến vào nội viện. Cái này
đòi hỏi tư chất phải cực kỳ cao, trong học viện Sử Lai Khắc tất cả đều là tinh
anh trong tinh anh, trong nôi viện còn hơn thế nữa, tàng long ngoạ hổ, thiên
chi kiêu tử đầy rẫy

Nàng đang ngẩn người suy nghĩ thì phía sau có một giọng gọi lớn cất lên,đầy ý
vui mừng

Lâm Dạ Y có IQ siêu cao, gương mặt nàng đã gặp, giọng đã nghe qua đều cực kì
rõ ràng

Khoé miệng nàng không tự chủ mà nhấc lên một đường cong sáng lạn, hướng tiếng
gọi kia mà cười rạng rỡ



Thiên Tài Tuyệt Sắc - Chương #15