Khủng Bố Nghiền Ép.


Người đăng: hunterdemon

Tiếp tục liên đấu Thiên Lâm hắn càng đánh càng hăng liên tiếp mười tràng chưa
thể có dấu hiệu suy yêu, từ hắn chiến huyết đang sôi trào.

-Thiên Lâm để ta thử xem ngươi cõ nào mạnh mẽ.

Một giọng nói vang lên toàn trường đệ tử quay đầu lại nhìn, Thiên Lâm hắn nhìn
thấy cài này người đúng cảm thấy ngạc nhiên, tên kia thân mang áo xanh hoa văn
ngưới nhìn Thiên Lâm rồi nhảy lên đài.

-Mạnh Thiên Chính sư huynh hăn đến rồi hắn thật sự đến rồi.

-Lần này chúng ta có cơ hội rồi.

-Thiên Lâm xong.

Toàn trường đệ tử vui mừng nhìn tên thanh niên đang đứng trên sân.

-Đệ nhất thiên tài đúng là phong thái uy vũ.

Thiên Lâm cười lạnh nhìn tên kia, đây là người mà hắn cảm thấy mạnh nhất trong
đám người đã từng cùng hắn giao thủ.

-Ta không thích nhiều lời, động thủ đi.

Vừa nói hắn thân ảnh mờ ảo liên tục biến mất rồi lại xuất hiện, từng bước chân
hắn hiện lên từng đóa hoa sen băng tuyết gió tuyết nổi lên.

-Thật quỷ dị thân pháp.

Thiên Lâm thân hình cũng động, sau lưng hai cánh mở ra từng bước từng bước hư
ảo để lại từng bóng người.

Ầm!

Giao phong giữa hai người diễn ra, trận chiến lấy tốc độ làm chủ hai thân ảnh
bọn họ liên tục biến mất rồi lại xuất hiện, Thiên Lâm từng kiếm chém ra không
bảo lưu.

-Vĩnh Cực Băng Phong.

Mạnh Thiên Chính hét lên hắn võ hồn thứ tư hồn hoàn phát, màu một màu đen sáng
lên từng sắc anh, vạn năm hắn thứ tư hồn hoàn là vạn năm hồn hoàn.

Thiên Lâm sắc mặt không biến vẫn tiếp tục chiến nhưng hắn bước chân đã bị băng
phong không thể di chuyển.

-Lần này ta thắng.

Mạnh Thiên Chính lao đến một tay bắt vào Thiên Lâm mi tâm, Thiên Lâm thân hình
động né được hắn một chưởng.

-Hảo thân thủ, Băng Trảo

Mạnh Thiên Chính không đừng lại phóng thích tiếp thứ hai võ hồn, hắn cánh tay
hóa thành băng tuyết lại vồ vào Thiên Lâm, lần này hắn chỉ kịp sướt qua Thiên
Lâm bịt mi tâm.

Một giọt máu từ Thiên Lâm trán nhỏ xuống, hắn vải băng cũng đứt rơi xuống đất
Mạnh Thiên Chính thân hình đứng tại chỗ nhìn Thiên Lâm mà cười nhưng nụ cười
của hắn cứng lại.

Răng rắc!

Không gian xung quanh vặn vẹo hoàn toàn biến mất, Mạnh Thiên Chính rơi vào ảo
cảnh bên trong tại đây hắn tinh thần liên tục bị tấn công từ từ suy yếu.

-Mạnh Thiên Chính sư huynh đang bị gì tại sao hắn lại ngây người ra.

-Mạnh sư huynh ngươi tại sao lại dừng.

Toàn trường đệ tử thấy Mạnh Thiên Chĩnh ngây người ra tỏa vẻ không vui nhưng
bọn hắn cảm thấy có gì đó không đúng.

Bọn hắn nhìn vào mắt Thiên Lâm, đôi mắt mà trước đây bị che dưới vải băng,
toàn trường đệ tử sắc mặt tái nhợt phun máu cùng một lúc.

-Đây là cái gì.

Các trưởng lão trên đạo đài thấy vậy không khỏi ngạc nhiên nhìn vào hai mắt
Thiên Lâm.

-Không được nhìn vào mắt hắn.

Một thân ảnh thân niên xuất hiện hét lên quát toàn trường, các trưởng lão liền
rùng mình hướng tầm mắt đi chỗ khác không dám nhìn vào Thiên Lâm hai mắt.

Thiên Lâm phá nát băng rồi hắn nhìn toàn trường đệ tử, một cảnh tượng hãi hùng
nơi đây nhìn hắn một cách đầy sợ hãi, hắn nhắm hai mắt lại lấy ra một miếng
khác vải băng quấn lại.

-Thật kinh khủng đây là cái gì năng lực.

-Đúng ta chỉ nhìn vào mắt hắn mà thức hải bị tổn thương.

Toàn trường đệ tử sắc mặt tái nhợt nhìn Thiên Lâm thấy hắn quấn vải bẳng không
khỏi rét lạnh, bọn họ đã hiểu vì sao hắn lại quấn vải che mắt vì cái này tả
đồng quá kinh khủng.

Mạnh Thiên Chính hắn đã ngất xỉu do tao phải quá nặng tổn thương tinh thần
lực, Thiên Lâm thương hại nhìn tên kia quá ngu xuẩn lại làm hắn vải băng rơi
xuống nên mới bị như vậy.

-Được rồi chuyện ngày hôm nay coi như là một buổi tập luyện Bách Kị Đại Chiến ngày mai mới chính thức bắt đầu.

Thanh niên kia phất tay nói rồi biến mất kéo theo Lục Dương đi, chũng đệ tử
nghe vậy cũng mừng rỡ trở lại vì nếu không như vậy e sợ là bọn họ sẽ chả được
gì.

-Tên tiểu tử kia sức chiến đấu quá mạnh chưa tính đến cái kia tả đồng khủng bố uy lực, Vương Thanh thật biết chọn người.

Lục Dương bị kéo đi lại xuất hiện trong cũng điện cười to, người thanh niên
kia cũng tỏ vẽ hài lòng về cái này Thiên Lâm, hắn bày ra thực đã chính thức
chinh phục họ.

Nói về Thiên Lâm hắn qua mười ba tràng chiến cũng thu được to lớn lợi ích, hắn
lúc này mới nhận biết được cái này tả đồng thế nào kinh khủng,

Trong chiến trường chỉ cần bất cẩn như Mạnh Thiên Chính một chút là sẽ dễ dàng
rơi vào bẫy của người khác mà ngã xuống.


Thiên Mệnh Cải Biến - Chương #32