Người đăng: hunterdemon
Năm năm sau, đứa trẻ ấy trở thành một tiểu hài tử nghịch ngơm chạy khắp nơi
quậy phá nhưng mọi người không bao giờ la mắng nó vì tuy nó rất nghịch ngợm
nhưng luôn nghe lời mọi người là một cái hoạt bát tiểu hài tử.
-Thiếu gia cẩn thận chờ ta.
Một tên gia nô chạy theo hắn vào rừng nhưng bỗng lạc hắn, cái này tinh nghịch
thiếu niên ngơ ngác nhìn mọi thứ con mắt anh tràn đầy hưng phấn, đây là lần
đầu tiên hắn ra khỏi gia tộc vào rừng.
Hài tử chạy vào rừng nơi sâu xa hắn nhìn thấy một con báo đang bị thương, hắn
tiến lại gần con báo nhìn thấy bầy con đang nhìn mẹ của chúng.
Con báo kia đã ngất hắn liền tiến lại gần xé mình hai áo băng cho con kia báo,
báo con nhìn thấy hắn gầm gừ nhưng lại không làm gì được hắn, Thiên Lâm băng
bó cho con kia báo rồi lấy ra trong mình một miếng thịt lấy cho báo con ăn.
Hắn ở đây chơi đùa với báo con rồi ngủ thiếp đi, toàn Vô gia vô cùng lo lắng
đi tìm hắn, bọn họ đi khắp rừng nhưng không gặp hắn.
-Thiếu gia người ở đây.
-Thiên nhi ngươi đang ở đâu.
-Thiếu gia.
Từng tiếng người gọi tên hắn nhưng hắn vẫn ngủ còn báo mẹ đã tỉnh nó nhìn vết
thương được băng bó rồi nhìn Thiên Lâm đang ngủ cùng con nó, nó nhẹ nhàng lay
đưa nhỏ kia tỉnh.
Thiên Lâm tỉnh dậy một tay trực tiếp ôm lấy cổ báo mẹ, báo mẹ cõng nó lên rồi
đưa nó đến một nơi, tại nơi đây Thiên Lâm nhìn thấy một cái nhỏ tiểu cô nương
đang như sắp rơi xuống vực.
Thiên Lâm lao đến kéo tiểu cô nương lên nhưng hắn lại ngã xuống.
-Thiên Lâm.
Mỹ phụ tìm thấy hắn ở dưới đáy vực toàn thân rách rưới vô cùng lo lắng, hắn
được đưa về Vô gia chữa thương nhưng chưa bao giờ gặp lại cái kia tiểu cô
nương.
Chín năm sau.
-Thiên nhi chạy đi.
-Thiếu gia mau trốn.
Á!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên nơi đay máu chảy xuống càng nhiều, hắn phụ
thân một thân chiến giáp đang chiến đấu với quân linh của hoàng đế.
Ngày hôm đó cái tên Vô gia hoàn toàn bị xóa bỏ, Vô gia không còn ai nhưng
không ai biết Thiên Lâm đã trốn thoát đã chạy đến Hoàng Long học Viện, hắn
thiếu niên luôn được yêu thương ngày hôm nay chứng kiến tộc diệt đã kích.
Toàn thân hắn lạnh lẽo sát cơ nỗi lên.
-Ta lấy ta huyết thề với thiên địa một ngày ta nhất định sẽ diệt Đế Linh Quốc.
Thiếu niên ngây thơ dấy lên huyết ấn thề với thiên địa, thiếu niên từ một
người vui tươi trở nên lạnh lẽo thề rằng sẽ diệt đi toàn bộ cái kia dơ bẩn đế
quốc