Ảo Cảnh Huyền Diệu


Người đăng: hunterdemon

Thiên Lâm bay ra khỏi phòng hắn trên lưng long dực cũng không tự chủ mà mở ra,
đôi cánh ấy to lớn phản chiếu lại ánh cực kì bắt mắt.

Từ phòng hắn đến lớp không xa nên chỉ cần hai tức là hắn đã vào đến lớp.

-Nhìn kìa đó là lớp trưởng đó.

-Thương thế của lớp trưởng đã khỏi rồi sao.

-Trong lớp trưởng thật tiêu soái.

Trong lớp khắp nơi đều đang bàn tán về Thiên Lâm, đủ mọi loại truyện của Thiên
Lâm được kể ra nhưng đôi khi cũng có một số thiếu nữ liếc nhìn hắn làm cho hắn
đỏ mặt.

Đúng lúc này thì, sau lưng hắn Tịch Thủy và Vương Thanh cũng đã xuất hiện, bọn
họ thấy hắn đỏ mặt liển nhéo vào hông hắn.

Thiên Lâm lúc này bỗng nhiên bị nhéo hắn võ hồn cũng không tự chủ mà phóng
thích, hai người kia bỗng nhiên đứng như mất thần.

-Tịch Thủy đây là cái gì.

Vương Thanh bỗng nhiên phát hiện mình ở một không gian đen tối tràn ngập bóng
đêm.

-Ngươi hỏi ta, ta còn không biết nữa đây này.

Răng rắc.

Bỗng nhiên lúc này ảo cảnh phá tan, Thiên Lâm võ hồn ba con mắt lúc này cũng
đã nhắm nghiền lại.

-Thiên Lâm ngươi vừa cái gì vậy.

Vương Thanh hai mắt tràn đầy hiếu kì Thiên Lâm, đôi mắt ấy long lanh óng ánh
làm cho Thiên Lâm cũng rùng mình một cái.

-Ta xin lỗi là do ta không khống chế được mình hồn kỹ mới.

Thiên Lâm lúc này đại não cũng đã vang lên một tiếng nhắc nhở từ sư phụ hắn,
hắn vội vàng thu lại hồn lực, nếu hắn cứ phóng thích hồn lực như vậy rất có
khả năng chấn cho hay người kia thức hải bị thương.

-Ngươi cái này mới hồn kỹ quá kì lạ, khi nãy bọn ta ở trong đó dù muốn thúc động hồn lực cũng khống có cách nào.

Tịch Thủy hai mắt cũng nhìn chầm chầm vào Thiên Lâm, nàng đã được giảng về rất
nhiều loại võ hồn và hồn kỹ nhưng đây lại là lần đầu tiên gặp cái này hồn kỹ.

-Đây có phải là lĩnh vực không Thiên Lâm.

Vương Thanh lại một lần con mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Thiên Lâm, nếu
Thiên Lâm sở hữu lĩnh vực thì chả phải sức mạnh của đội tăng lên rất nhiều
sao.

-Đây không phải là lĩnh vực hồn kỹ.

Lúc này cô Chu cũng đã bước vào lớp, trên gương mặt tràn đầy bất ngờ, cái tên
này trước đầy là một học sinh được đặc cách bây giờ lại là khủng bố nhất học
viên tồn tại.

-Vậy đây là cái gì vậy cô Chu.

Cả lớp nghe thấy vậy cũng ồ lên hỏi cô Chu, một cái hồn kỹ mà có thể dem hai
người kia triệt để khống chế thì không phải lĩnh vực thì đây là gì.

-Ta cũng không biết, cái này chỉ có thể hỏi lớp trưởng hắn.

Cô Chu cũng chỉ lắc đầu, tuy nàng biết rõ về khái niệm lĩnh vực nhưng cái này
hồn kỹ không nằm trong phạm vi khái niệm này.

Lúc này cả lớp cùng hướng mắt nhìn về phía Thiên Lâm tràn đầy hiếu kì, còn
Vương Thanh hắn lúc này trên mặt cũng nở một nụ cười nhìn hắn.

-Thưa cô Chu cái này của em hồn kỹ chính là ảo cảnh.

Thiên Lâm đứng lên, hắn lúc này từ khi nào không biết đã trở thành trung tâm
của lớp.

-Ảo cảnh là gì.

-Ta cũng không biết trước giờ chưa từng nghe.

Cả lớp không ngừng bàn tán về cái này ảo cảnh của hắn.

-Im lặng, Thiên Lâm ngươi đi theo ta.

Cô chu hét lên, rồi ngay lập tức dắt theo Thiên Lâm ra khỏi lớp đến phòng của
hồn điện điện chủ.

-Cô Chu cô tìm ta là có việc gì.

Điện chủ lúc này hắn cũng đã nhìn thấy Thiên Lâm.

-Điện chủ, hôm nay ta đến đây là muốn nói về Thiên Lâm hắn.

Cô Chu sắc mặt lúc này cực kì nghiêm túc nhìn về phía Thiên Lâm hắn.

-Nói cái gì về hắn.

Hồn điện điện chủ nhìn nét mặt cô Chu như vậy cũng hiếu kì nhìn về Thiên Lâm.

-Hắn sở hữu ảo cảnh hồn kỹ.

Cô Chu lời nhẹ nhàng nói ra như lôi kinh sấm nổ trong đầu hồn điện điện chủ,
cái này ảo cảnh hồn kĩ cực kì đáng sợ chính là trăm năm trước hắn trứng kiến
nó uy lực khủng bố.

-Ng... ngươi nói hắn sở hữu cái đó kinh khủng sao.

Nét mặt của điện chủ lúc này cũng biến đỗi thành cực kì háo hức, hắn lúc này
cũng đã bước lại Thiên Lâm chăm chú nhìn hắn.

-Thiên Lâm, ngươi hãy phóng thích ngươi hồn kỹ đi.

-Vâng thưa điện chủ.

Xoẹt!

Toàn bộ không gian nơi đây bị bóp méo, hai người cô Chu và điện chủ đã bị
Thiên Lâm cuốn vào hắn ảo cảnh.

Nơi đây không có bất cư thứ gì khác chỉ có vô tận bóng tối và hàn ý lạnh thấu
xương công kích bọn họ tinh thần.

-Hảo hảo, dừng ngươi ảo cảnh lại đi Thiên Lâm.

Bỗng lúc này sắc mặt hai người lần nữa lại biến đỗi, bọn họ nhìn thấy sau lưng
Thiên Lâm hồn hoàn, một cái tinh khiết màu xanh lam hồn hoàn lơ lững.

-Đâ...đây..là cái gì hồn hoàn.

Giọng của điện chủ lúc này rung rung nhìn về phía Thiên Lâm, Thiên Lâm đem hắn
từ bất ngờ này đến bất nhờ khác.

-Thiên Lâm, ngươi cái này hồn là cái gì hồn thú biến thành.


Thiên Mệnh Cải Biến - Chương #24