Dị Hồn Hoàn


Người đăng: hunterdemon

Thiên Lâm lại một lần nữa khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện, bên trong
thức hải hắn con mắt tử kim kia vẫn không có một tí phản động mặc cho hắn tinh
thần lực thâm dò.

Từng luồn tinh thần lực tiến vào bên trong con mắt, bỗng nhiên con mắt rung
lên rồi trực tiếp xóa bỏ hắn toàn bộ tinh thần lực dò xét, rồi từ trong con
mắt ấy hư huyễn một bóng người chậm rãi hiện ra.

-Thiên Lâ... ta đang chờ rất lâ...

Một giọng nói cổ xưa chậm rãi cất lên, lời nói của hắn tràn đầy uy nghiêm, mọi
thứ đều là giun dế trước mặt cái kia bóng mờ, Thiên Lâm đại não như bị chấn
động bởi lời nói đó.

Lúc này cái kia tử kim con mắt bắt đầu giao động, rồi tiến vào hắn thức hải mà
chìm xuống triệt để dung hợp với hắn thư nhất võ hồn.

Hắn võ hồn cũng bắt đầu nổi lên, hắn đôi mắt mở ra chiếu rọi tất cả mọi thứ
nhìn thấu tất cả, nhưng lúc này biến hóa vẫn chưa triệt để kết thúc hắn mi tâm
bắt đầu mở ra một con mắt dọc.

Cái này con mắt dọc tỏa ra từng đợt tưng thần lực dò xét mọi thứ trong phạm vi
năm mươi trượng, một khối hình ảnh lập thể của toàn bộ phạm vi này được gửi về
hắn thức hải.

Toàn bộ phạm vi này hắn có thể nhìn thấy tất cả một cách rõ nhất cho dù hắn
hai mắt vẫn nhăm như thể đang có một con đại bang đang từ trên vòm trời dòm
ngó mọi thứ rồi gửi về hắn thức hải.

Một cái hồn hoàn chậm rãi nổi lên, chậm rãi chuyển từ màu vàng đến màu xanh
lam rồi mới dừng lại, cái này võ hồn hoàn toàn không phải 10 vạn năm võ hồn
hay bất kì loại khác võ hồn.

-Sư phụ cái này hồn hoàn là gì.

Thiên Lâm vò hắn cái đầu nghĩ ngợi, đây chính là dị võ hồn đầu tiên xuất hiện
trong thế giới võ hồn này.

-Cái này ta cũng không biết, con hãy thử vận dụng nó thử xem.

Bóng mờ thanh niên chậm rãi hiện lên, gương mặt hắn lúc này cũng bất ngờ từ
vạn năm trước khi hắn còn là bá chủ một phương kiến thức bao la như biển nhưng
đây là lần đầu hắn gặp dị biến hồn hoàn.

Răng rắc!

Toàn bộ không gian nơi này cứ như bị hắn bóp méo, đây không phải là bóp méo
không gian mà là bóp méo nhận thức của một người gây nên một loại ảo giác, nếu
hắn tu vi càng mạnh thứ ảo giác này càng mạnh.

-Thiên Lâm, đây chính là ảo cảnh không ngờ con lại nhận được chỗ tốt như thế này.

Bóng mờ thanh niên lúc này cũng bắt đầu hưng phấn.

-Ảo cảnh là gì vậy sư phụ.

Thiên Lâm hắn hai mắt tràn đầy háo thức, cái hồn hoàn này vượt xa hắn nhận
thức phải biết đây là dị hồn hoàn.

-Ảo cảnh là ảo giác do con tạo ra khiến đối phương rơi vào một trạng thái kì diệu mà trong đó con có thể làm bất cư gì mình muốn với đối phương, nếu tu vi con càng mạnh thì ảo cảnh sẽ càng khó thoát ra.

Bóng mờ thanh niên chậm rãi phân tích cho Thiên Lâm, ảo cảnh hắn quá quen
thuộc vì đây hắn đã từng lĩnh ngộ thứ này ảo cảnh ảo diệu nếu không phải hắn
đạo tâm vững mạnh thì e là đã thân tử đạo tiêu lâu rồi.

-Mạnh như vậy sao sư phụ.

Hai mắt Thiên Lâm lúc này cũng sáng rực lên, không ngờ hắn dị hồn hoàn lại đem
cho hắn mạnh đến như vậy khả năng vượt xa mười vạn năm hồn hoàn.

-Đương nhiên, con phải biết tu sĩ chỉ chuyên tâm tu luyện thân thể còn họ thức hải phải nói là vô cùng yếu đuối.

Bóng mờ thanh niên tràn đầy thất vọng nói, hắn khoát tay rồi lập tức biên mất
khỏi Thiên Lâm thức hải.

-Hôm nay ta cần phải tiếp tục tu luyện để củng cố lại mình tinh thần lực.

Từ trong hắn thức hải, một cái nhỏ bé tiểu nhân giống Thiên Lâm y đúc đang
ngồi, nó lúc này cực kì mờ nhạt nhưng đang được từ từ hình thành rồi được hắn
tinh thần lực ôn dưỡng.

Thiên Lâm lúc này đã tiến vào trạng thái tu luyện nên cũng chả để ý đến mình
thức hải, cái kia tiểu nhân cũng đang tu luyện từ từ nó bắt đầu trờ nên thực
chất hơn.

Lại một tuần nữa qua đi, Thiên Lâm lúc này cũng đã kêt thúc tu luyện, bông
nhiên trong thức hải hắn vang lên một tiếng gọi.

-Thiên Lâm, tiểu tử ngươi vào đây ngay.

Tiếng gọi ấy là đến từ hắn sư phụ, khi Thiên Lâm tiến vào hắn thức hải thì lúc
này không chỉ nhìn thấy bóng mờ sư phụ hắn mà còn có cái kia tiểu nhân giống
hắn y đúc.

-Sư phụ đây là.

-Đây chính là hồn linh.

Bóng mờ sư phụ hắn khẩu khí trầm lại rồi tiếp tục nhìn ánh mắt kinh ngạc nhìn
về phía hắn.

-Hồn linh là cái gì vậy sư phụ.

Thiên Lâm hắn ngơ ngác, cái này tiểu nhân lại y như hắn sao lại có thể.

-Đây chính là của con hồn linh chỉ khi đạt đến đấu tông mới có thể ngưng tụ, khi có hồn linh chỉ cần nó không thì tôn thương thì cho dù con đã chết vẫn có thể sống lại.

Bóng mờ thanh niên chấp tay sau lưng điệu bộ phong vấn ngước nhìn cái kia tiểu
nhân đang ngồi, hắn trong lầm không ngờ mình cái này truyền nhân lại khủng bố
đến như vậy.

-Vẫn có thể nghịch thiên sống lại, cái này tiểu nhân thật là lợi hại.

Thiên Lâm mừng rỡ như muốn hét to lên, không ngờ hắn lại có thể ngưng kết được
cái này tiểu nhân.

-Được rồi, con hãy đi kiếm bọn người kia đi.

Bóng mờ thanh niên chấp tay sau hông rồi lại biến mất không thấy bóng dáng.

-Lâu như vậy rồi chưa xuất hiện nếu giờ ra chắc sẽ bị họ quần một trận đây.

Thiên Lâm lúc này cũng đã khoác thẳng áo vào người rồi mở tung cửa phòng ra,
hắn hai mắt vận chuyển đến cực hạn lúc này phạm vi dò xét từ năm mươi trượng
đã trở thành bảy mươi trượng.


Thiên Mệnh Cải Biến - Chương #23