400000 Ngàn Năm


Người đăng: phuongtu202

40 vạn năm .....

Hoa mai đêm xuân

Trời sao mùa hạ

Trăng thu sáng tỏ

Tuyết trắng mùa đông

Sâu trong bắc cực băng nguyên thuộc Đại Nam quốc là cấm địa Thiên Băng, nếu là
người phàm đi vào 3 bước sẽ trở thành tượng băng, chết trong lạnh giá...

Nhưng không ai biết rằng trung tâm của đại cấm địa này là một động thiên.

Động Đình Hồ là 1 trong 72 động thiên có linh khí dồi dào và thành tựu tiểu
thế giới gần như chân thực nhất,thuộc sở hữu Tĩnh Lặng tiên tổ,nhưng....đó đã
là chuyện của 40 vạn năm trước rồi

Nay cả Động Đình Hồ hoang tàn xơ xác,chỉ trơ trọi 1 đình viện giữa hồ nước
băng,nơi có 2 cổ quan tài băng vĩnh cữu theo năm tháng

Bấy giờ 1 nắp quan tài băng mở ra,bên trong có một linh hồn u linh nằm đó,hắn
đang mở mắt nhìn bầu trời toàn 1 màu trắng tinh khôi,đúng như vậy hắn...chỉ là
1 u linh không thân xác,nhưng...nàng đâu rồi!!!

Hắn bay ra lơ lửng nhìn chiếc quan tài băng bên cạnh....trống không...

- TẠI SAO

Hắn gầm to làm chấn động cả hàn đàm,từng tia nức trên mặt hồ băng và cả không
gian xung quanh như báo hiệu rằng đả tới giới hạn chịu đựng

Sau khi hồi tưởng lại tất cả,hắn trầm mặt một hồi lâu như cố nhớ thứ gì đó đả
phai theo thời gian,xong hắn lẩm bẩm chỉ đủ bản thân nghe

-Có vẻ như thiên đạo đả mất,ta ...củng đả mất...nhưng có Bất Tử Bất Diệp Pháp hồi sinh linh hồn ta,phải nhanh tìm kí chủ phong ấn lại để nhanh chóng tìm kiếm Diệt Thế thạch hồi phục chân thân thôi.

Nói xong hắn bay vào màn chắn kết giới xuyên qua cấm địa như bình thường không
1 chút áp lực.

Đại Nam quốc là 1 quốc gia nhỏ tu chân,hoàng triều do 3 thế lực tu chân
Phật,Đạo,Ma cùng chung lãnh đạo.hoàng đế đúng là 1 bù nhìn rơm hàng thiệt giá
thiệt.

Tĩnh Thanh vương là vương gia thứ 15 em của hoàng đế Tĩnh Thiên,ông có 3 người
con trai.

Con lớn 27 tuổi Tĩnh Văn ham võ nghệ thích bộc lộ độ trẻ trâu từ nhỏ thường
gây chuyện với mọi người từ nhỏ,thích nhất là bắt nạt em trai nhà mình,đúng là
1 cậu ấm phá gia số 2 không ai số 1

Con thứ Tĩnh Võ từ nhỏ ham văn,xét về thi phú ca từ,thả thính các loại gần như
vô đối,năm nay 26 tuổi.

Đứa con út tên Tĩnh Hậu từ nhỏ do là con của nha hoàng nên bị bỏ rơi bên
ngoài,không biết làm thế nào mà 20 cái xuân rồi nhưng hắn vẫn chưa đi" bán
muối".mẹ Tĩnh Hậu mất năm hắn 15 tuổi vì rét,không 1 ai chịu giúp đở mẹ con
hắn cả,đáng lí năm đó hắn củng đả chết vì lạnh nhưng không hỉu sau hắn vẫn
sống,vả lại cái thân thể dở hơi trời lạnh thì ấm,trời nắng cháy nhà thì hắn
lại thấy mát mới đau chứ, còn có thêm cái vụ xuất hiện những thứ linh tinh
trong đầu nữa chứ,tóm lại hắn không cần biết.

-Miễn sống được là ok.....mà ok là cái vẹo gì,ba con sâu hả???

Hôm nay Tĩnh Hậu vào đầm băng bắt cá thiên tuyết về bán,chỉ cần 1 con là có 2
lượng vàng rồi,đủ để hắn sống 2 năm ấy chứ. Tuy cá Thiên tuyết không phải yêu
thú nhưng củng là linh vật có nhìu thường dân sẽ mua với giá cao ăn tẩm bổ
thân thể.thịt thì siu ngon.

Hắn thả câu vào hố băng như thường làm,xong củng ngó nghiên nhìn về xa cách đó
vài trăm mét.bên đó làm cấm địa tuyết sơn thần vào thần chết ma bơi nhầm vào
ma củng quẹo luôn, đáng sợ vô cùng.

Do thân thể Tĩnh Hậu không thấy lạnh nên hắn có thể vào tới đây câu cá,không
thì đả biến thành 1 người băng trong bộ sưu tập băng kinh dị giống xung quanh
rồi.

Xong vẫn thấy lạnh mỏ ác thấy bà luôn, nên hắn quyết tâm câu 1 con rồi về,sau
khi hì hục 30 giây hắn câu ngay 1 con cá 1kg,có lẽ lũ cá lâu lắm mới thấy mồi
lạ nên tranh nhau đớp thính.Nhưng đúng như mong ước của Tĩnh Hậu,từ trong cấm
địa 1 luồng sáng bay ra 1 luồng sáng xanh đen bay ra đập vào ót sau đó xông
vào não hắn.@-@

- Ăn hành rồi!!!!

Hắn bay ra khỏi cấm địa sau đó quan sát chung quanh

- Hể!!!sao toàn người băng không thế này,người sống đâu,ta cần gấp 1 em người
sống đây

Đúng lúc này hắn thấy 1 tên dở hơi vừa câu cá vừa liếc nhìn xung quanh như ăn
trộm

- Đây rồi...Thâu Thiên Hoán Nhật Tá Hồn Kỉ

Sau khi bắt quyết hô nhỏ 1 cái hắn xông vào thiên linh cái tên phàm nhân xấu
số tiến hành kí chủ nguyên hồn....

Tĩnh Hậu sau 1 lúc lâu tỉnh dậy phát hiện con tuyết ngư mình câu đang 2 mắt
dòm đăm đăm hắn như muốn nói " chết lạnh oan ức quá" hắn ngồi dậy kiểm tra
toàn thân.

- Quái lạ,rõ ràng có ai đánh ngất mình nhưng không lấy thứ gì nhỉ.hay là có
tên "biến thái" nào đó thích xem nạn nhân ngủ trên băng.ghê quá phải mau về
bán cá thôi.ta mà biết ai là không xong với ta đâu.ít nhất phải dùng tre thông
nát ass chục lần.hahaha @-@

Tĩnh Hậu quay về sau khi bán con cá cho viên ngoại họ Lý thành tây 2 lượng
vàng hắn chạy ngay về phòng.nói là phòng chớ thật ra là 1 sơn động trên vách
núi phía sau thành tây đại đô Đại Nam quốc do hắn phát hiện khi hái thuốc cho
mẹ lúc nhỏ

- Đã mua đủ lương thực và chứa đủ nước trong 1 năm,giờ ta phải bế quan luyện
cho đến Linh Động kì đại viễn mãn sau đó trùng kích luyện khí kì mới được.mối
thù đó...

Nói đến đấy tơ máu trong 2 mắt Tĩnh Hậu đỏ lên nhìn như 1 sát thủ mang dép mủ
mới giết người. Đúng... hắn không thể quên sự sỉ nhục rẻ lạnh và bỏ mặt mẹ hắn
chết của người cha kia,hắn nhất định phải báo thù,nhưng người ta là Trúc Cơ kì
viên mãn,Tĩnh Hậu vẫn chưa phải đối thủ,nên Tĩnh Hậu nhịn nhục giả ngu sống
qua ngày.

- Có luyện 1 năm hay 10 năm ngươi củng chả bước vào luyện khí kì đâu.

Đúng lúc này 1 âm thanh vang lên làmTĩnh Hậu rụng cả tim,hắn đả ở đây 5
năm,làm gì có ai biết, vả lại hắn lấp cửa hang rồi mà,giữa lưng chừng núi ai
có thể vào,trừ khi là lão tổ Kim Đan kì có thể ngự khí phi hành.nhưng làm gì
có lão tổ nào rãnh háng như vậy.Điều này càng làm Tĩnh Hậu rối não.

- Ai,là ai,mau ra đây,ta không sợ ma đâu@•@

÷ Ta là ai không quan trọng,bởi vì ta đang trong cơ thể ngươi để điều
dưỡng,không ra ngoài được nữa rồi

Tĩnh Hậu đứng hình,sau đó hắn nhớ hình như vụ này quen quen,hắn từng nghe qua
rồi.ôi mẽ ơi không lẻ xui vậy sao.

-Đoạt xá.trời ơi đừng vậy mà,ta còn là trai tân đó,chưa cào miu em nào hết mà,tha cho ta đi,huống chi ta cùi bắp gần chết,đừng đoạt xá mà đại ca.

÷ Đoạt cái đầu ngươi,ta chỉ cộng sinh vào ngươi 1 thời gian thôi,sau 1 khoản
thời gian ta đủ sức tìm ra vật chế tao chân thân sẽ đi ngay

Tĩnh Hậu mừng rỡ,vừa rồi quả thật là sợ lắm luôn,rung cả chân,nhưng khi nghe
vị tiền bối đại ca này nói vậy thì Tĩnh Hậu yên tâm hơn chút

- Vậy đại ca muốn ở bao lâu.

Sau khi lấy lại tinh thần,biết mình khó thoát nên Tĩnh Hậu bình tĩnh hỏi

- Chắc khoảng 2,3....ngàn năm gì đó...@•@

- What? Nói cái gì....2,3 ngàn năm.


Thiên Không - Chương #1