Gian Nan Trùng Khiếu.


Người đăng: nguyenvanquanga

Bỏ qua bức thạch điêu, đi thêm tầm mười dặm hướng vào sâu bên trong phế tích
cổ thành Vạn Hoa Quân mới cảm nhận được hết được sự âm hàn của địa phương này,
cái rét không đủ khiến cho thiên địa đóng băng mà khiến cho nhân tâm tê tái,
tựa hồ là tử khí bốc lên từ sâu thẳm cõi U Minh vậy.

Làn da Vạn Hoa Quân bắt đầu có dấu hiệu tím tái, đôi môi run rẩy, tứ chi nặng
trĩu, hệt như một người du mục đang hành tẩu giữa sa mạc nóng bỏng, duy chỉ có
khung cảnh trước mắt là hoàn toàn trái ngược.

Lại đi thêm một dặm, hàn khí lúc này đã dày đặc đến trình độ ngưng tụ lại gần
như thực thể, hoá thành một bức tường sương mù, xung quanh u vụ chập chùng,
Vạn Hoa Quân đảo mắt ngó nghiêng mấy lần cũng không sao nhìn thấy bóng dáng
Thiết Ngưu, hắn đưa tay khuơ khoắng thì thình lình va vào một vật cứng ngắc,
lạnh toát như băng đá.

" Thiết Ngưu! Ngươi đâu rồi? " Vạn Hoa Quân lo lắng kêu to.

" Ta đứng bên cạnh ngươi đây! Hoa Quân a! Chúng ta đi vào tuyệt âm chi địa cấp
độ chí ít cũng là Hoàng cấp rồi, ở đây đã là cực hạn thừa nhận của phàm nhân,
ta nghĩ ngươi nên dừng lại thôi, nhanh chóng rời khỏi địa phương này, qua thêm
một đoạn thời gian nữa dễ dẫn đến hàn khí công tâm " Thiết Ngưu đáp lời, thanh
âm như gió thoảng.

" Ta vẫn còn có thể chống chịu, khó khăn lắm mới đi được đến đây, Thiết Ngưu
a! Ngươi không thấy địa phương này là nơi tu luyện rất hoàn hảo sao? Hàn khí
bão hoà, chỉ một cái hô hấp cũng hơn xa ở bên ngoài ăn vào mấy đầu Hàn Bối Ngư
" Vạn Hoa Quân thở dốc, cắn răng nói.

" Biết vậy, nhưng mà tu chân giả như ta khi cùng đường còn có thể dùng đến
linh lực trong huyết dịch để khu trừ đi hàn khí, mà ngươi thì! " Thiết Ngưu
trầm ngâm đáp, trong lòng bắt đầu cảm thấy hãi nhiên, hắn không thể ngờ một kẻ
thậm chí còn chưa bước chân vào Khí Huyết cảnh như Vạn Hoa Quân lại có thể
chống chịu lâu đến như vậy, nếu đổi lại là người khác ở trong hoàn cảnh này
kiên trì được mười cái hơi thở đều xem như kỳ tích.

Bản thân hắn từ trước đã sớm điều động linh lực tạo thành một quả huyết cầu
ngăn chặn hàn khí, sở dĩ Thiết Ngưu vẫn luôn đi bên cạnh Vạn Hoa Quân là để đề
phòng chuyện xảy ra ngoài ý muốn.

Thiết Ngưu tự nhiên hiểu, muốn thâm nhập sâu vào Cơ Nghiệp Chi Thành là loại
chuyện bất khả thi, Khí Huyết cảnh tu chân giả như hắn quá lắm cũng chỉ chèo
chống được hàn khí ở cấp độ Huyền cấp trong vòng mười cái hơi thở mà thôi.

" Hoa Quân! Ngươi sao rồi? " Vạn Hoa Quân im lặng khiến cho Thiết Ngưu lo lắng
kêu to.

" Ta không sao! " Vạn Hoa Quân cười nhạt trấn an đối phương.

Khí huyết trong cơ thể Vạn Hoa Quân vốn đã ở trạng thái bão hoà lúc này lại bị
hàn khí từ hô hấp, từ mười vạn lỗ chân lông thẩm thấu dung nhập bắt đầu có dấu
hiệu trở nên nhộn nhạo, tại khí hải hình thành nên một cái vòi rồng đang miệt
mài trùng kích cốt hải.

Vòi rồng kia sơ khai chỉ là một sợi tơ linh lực bàng bạc xoắn xuýt, bất quá,
sau khoảng thời gian cực ngắn liền tích tụ đủ lớn để hoá thành một cái mũi
khoan sắc bén gào thét xông phá cốt hải, mà một khí cốt hải mở ra Vạn Hoa Quân
chính thức tiến giai Hoá Cốt cảnh.

Đau nhức cùng cực, cảm giác như ai đó châm vào phế phủ hàng ngàn hàng vạn mũi
kim, Vạn Hoa Quân cắn răng thừa nhận.

Linh khí lớp lớp như sóng triều cỗn đãng nhằm cốt hải tích cực công phá, bất
quá cũng chỉ là muỗi đốt thạch điêu.

Cốt hải của tu chân giả tất cả có tám tầng tương tự khí hải gọi là bát khiếu,
mà để khai mở hoàn toàn thì độ khó của tầng trước hơn hẳn nhiều lần so với
tầng sau.

" Để ta nếm thử cảm giác trùng kích cốt hải, nhất khiếu, vỡ cho ta! " Vạn Hoa
Quân rống to, mặt nổi gân xanh, đôi mắt đục ngàu vặn vện tơ máu, quả thực loại
thống khổ đến từ cả trong lẫn ngoài này không gì so sánh được.

" Ầm.. Ầm " Thể nội nổ vang, mũi khoan linh lực đâm sâu vào đại môn cốt hải,
Đàm thôn công pháp vận chuyển khiến cho u vụ xung quanh cơ thể Vạn Hoa Quân
vặn vẹo không ngừng.

" Phá! " Vạn Hoa Quân ho ra một búng máu, nhất khiếu quả thực vô kiên bất tồi,
cứng rắn không khác gì tường đồng lũy sắt, lần trùng khiếu này xem như thất
bại, Vạn Hoa Quân cũng dính nội thương.

" Hoa Quân! Ngươi làm sao vậy? " Thiết Ngưu bắt lấy cánh tay Vạn Hoa Quân, sốt
sắng hỏi.

" Không sao! Ta trùng kích khí hải nhưng thất bại! " Vạn Hoa Quân thở dốc đáp,
lấy hết sức lực trong cơ thể chèo chống nhục thân ngồi bệt xuống mặt đất điều
tức trị thương.

" Ngươi điều tức đi, cứ bình thường không có gì phải gấp gáp, yên tâm, ta bên
cạnh thủ hộ cho ngươi, trùng kích khí hải đâu phải loại chuyện ngày một ngày
hai, lão tử mất đến tận nửa năm mới có thể nhất cử thành công ! ".

Thiết Ngưu nhẹ giọng an ủi, bản thân hắn biết đối với Vạn Hoa Quân địa phương
này mặc dù hung hiểm nhưng đồng dạng cũng là một hồi tạo hoá hiếm gặp, ở dưới
tuyệt âm chi địa mượn âm hàn khí trùng kích khí hải thì tỷ lệ thành công đâu
chỉ gia tăng thêm năm thành.

Nghĩ vậy Thiết Ngưu liền điều động linh lực trong khí hải đến cực hạn khiến
cho phạm vi ảnh hưởng được nới rộng thêm vài trượng hòng che chở Vạn Hoa Quân.

" Huynh đệ tốt! " Vạn Hoa Quân trong lòng cảm khái, sở dĩ hắn ẩn giấu tu vị
của mình cũng là vì tránh cho Thiết Ngưu khỏi đả kích không đáng có.

Hắn biết rõ đạo tâm của Thiết Ngưu, nhanh chóng mạnh mẽ để báo thù nhà, bảo hộ
cho hảo hữu duy nhất là Vạn Hoa Quân hắn, Thiết Ngưu bỏ ra tận bảy năm, nếu
không muốn gọi đạo tâm thì cũng là chấp niệm, bất quá, Vạn Hoa Quân đâu còn là
hài tử ốm yếu thường xuyên bị bắt nạt như ngày trước, hắn không muốn thấy đạo
tâm Thiết Ngưu bị rạn nứt hay lung lay, hắn muốn chính mình phải là người đi
bảo hộ cho đối phương.

" Dục tốc bất đạt " Vạn Hoa Quân thầm nghĩ, nếu lần này không trùng kích thành
công bát khiếu cốt hải e rằng cả đời hắn khó có cơ hội thêm lần thứ hai.

Nội thương không hề nhẹ, ý thức Vạn Hoa Quân bắt đầu trở nên mơ hồ, đau đớn
cùng cực, nỗi đau này là từ lúc phụ mẫu sinh thành hắn lần đầu tiên nếm trải.

Một tay vỗ mạnh lên thiên linh cái nhằm duy trì cho bản thân mấy giây thời
gian thanh tĩnh, Vạn Hoa Quân tiếp tục ho ra máu tươi, liền nhanh chóng bắt
quyết vận hành Đàm thôn công pháp đến cực hạn, tu vị Khí Huyết viên mãn triệt
để chống ra, lập tức trên đỉnh đầu xuất hiện hai dòng hắc bạch nhị khí mơ hồ
như một cái Thái Cực ấn ký lặng lẽ vờn quanh.

Đến lúc này tầng thứ nhất của Đàm thôn công pháp đã được kích hoạt thành công,
huyệt đan điền thuận lợi khai thông toàn bộ.

Từ khiếu dương đến đan điền, nhân trung, uất trúc, tứ đại huyệt dần dần lưu
thông, sợi tơ linh lực bàng bạc lần này mãnh liệt xoắn xuýt, Đàm thôn công
pháp như một con sông lớn đầy ắp nước đổ ra bốn cửa biển, thể nội ầm ầm thanh
âm nổ vang, mũi khoan linh khí lại ngưng tụ thành hình, khác biệt với quá khứ,
không còn bàng bạc mà là một màu vàng kim chói mắt.

Vạn Hoa Quân bình tĩnh, điều động hàn khí từ thiên địa bắt đầu trùng kích vào
bên trong.

Khí âm hàn cũng không thâm nhập cốt hải mà bao vây xung quanh giống như một
cái hắc động, công phá liên tiếp, mũi khoan linh lực càng là chậm rãi ăn mòn,
trải qua lần trùng khiếu đầu tiên thất bại Vạn Hoa Quân rút ra kinh nghiệm, cổ
nhân luôn luôn đúng " Dục tốc bất đạt ".

Bao nhiêu lần công kích, cho dù tổn thất rất nhiều, nhưng khí âm hàn vẫn kiên
trì, không hề nhụt chí, thậm chí càng lúc càng hăng, điên cuồng tấn công cốt
hải.

Một lúc sau, hắc động có dấu hiệu không chịu nổi, sắp sửa bị áp lực từ cốt hải
phá vỡ, Vạn Hoa Quân không kịp suy nghĩ lập tức liền khu động thêm một phần ba
khí âm hàn trong khí hải, nháy mắt phá hủy đi khí hải.

Một cơn đau thấu tim gan ngập trời bộc phát, vào lúc khí hải bị phá hủy, linh
lực biến dị liền trôi ngược trở ra, thấm vào từng mảnh xương, thớ thịt trong
cơ thể, Vạn Hoa Quân cũng không thèm để ý tới việc đó, hắn lại điều khiển khí
âm hàn tiếp tục trùng khiếu.

Giả như thất bại cũng đồng nghĩa tu vị Huyết Khí bị phế bỏ hoàn toàn, khí hải
mất, từ nay về sau Vạn Hoa Quân vô pháp tu luyện, trở thành phế nhân, đại giới
này Vạn Hoa Quân hiển nhiên hiểu rõ.

Thời gian lâu hơn lần đầu rất nhiều, mỗi khi thấy hàn khí có dấu hiệu suy yếu,
Vạn Hoa Quân lại điều động nốt lượng khí còn thừa bên trong cơ thể.

Sau khi được bổ sung, khí âm hàn lập tức hình thành nên một dòng suối lớn, lớn
hơn hắc động lúc trước đến mấy lần.

Dòng suối xoay tròn càng lúc càng nhanh, biểu hiện cho việc trùng khiếu, thời
gian lặng lẽ trôi đi, màn đêm đã buông xuống.

Vạn Hoa Quân vẫn ngồi đó tiến hành giai đoạn cuối cùng của việc trùng khiếu,
bên cạnh hắn Thiết Ngưu lòng ngập tràn lửa nóng.

Dòng suối âm hàn trong cơ thể hắn đang chuyển động với tốc độ cực nhanh, chỉ
có thể nhìn thấy một đám tinh vân tại vị trí huyệt đan điền như đang chuyển
động một cách thong thả, nhưng trên thực tế đã vượt xa nhận thức của mắt
thường.

Mãi cho đến nửa đêm, khi khí âm hàn trong phiến thiên địa trở nên đậm đặc, lúc
này toàn bộ thân thể Vạn Hoa Quân giống như một cái hắc động, hút hết tất cả
khí âm hàn trong phạm vi mười trượng xung quanh.

Vô cùng vô tận hàn khí bị hút vào lập tức chảy tới vị trí dòng suối nơi đan
điền khiến cho dòng suối càng lúc càng lớn, cuối cùng gần như đột phá sự hạn
chế của cơ thể, đang tiếp tục bành trướng.

Vạn Hoa Quân thấy vậy trong lòng hết sức kinh hãi, muốn dừng ngay lại, nhưng
lúc này hắn chợt phát hiện ra dòng suối kia đã không còn khống chế được nữa,
chỉ có thể trơ mắt nhìn nó tiếp tục bành trướng lớn hơn.

Hiện tượng kỳ quái đang xảy ra hẳn không hề được ghi lại trong Đàm thôn công
pháp.

" Làm sao? Làm sao bây giờ! " Nội tâm xoắn xuýt, dòng suối linh lực ngày càng
trương lớn tùy thời có thể nổ tung đánh bạo cơ thể.

" Không được, không được ngừng lại! Nếu như lời Thiết Ngưu nói.. Là mệnh trời,
thì tốt.. Vạn Hoa Quân cùng trời đối chọi.. Bạo! ".

Một tiếng nổ vang từ trong cơ thể lan tràn ra tận bên ngoài khiến cho thiên
địa oanh minh, đầy trời linh khí như tinh vân nhộn nhạo xé toạc cả bức tường
hắc vụ, Thiết Ngưu đang ngồi bên cạnh Vạn Hoa Quân lúc này bị dư lực mạnh mẽ
thổi bay.


Thiên Hạ Độc Hành - Chương #5