Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ
Bá Long Tông sân lớn trước cửa đại điện, thiếu thiên thân thể linh động, quyền
phong phát ra những tiếng vù vù. Đột nhiên thiếu niên ánh mắt thay đổi, phát
ra một cái uy áp kinh người khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi.
Thiếu niên thân thể tựa như rồng hô hấp, hai tay đánh ra long chưởng đem một
tảng đá lớn đánh cho nát thành ngàn mảnh bay tứ tung.
"Bá Long Thập Nhị Chưởng cuối cùng cũng luyện đến viên mãn"
Long Thiên đứng lau mồ hôi, trong lòng có chút vui mừng. Bá Long Thập Nhị
Chưởng ngoài phần chưởng lực ra còn có ba phần khác, phần thứ nhất là Long
Thể. Long Thể tức là cải biến thân thể, thay tủy hoán cốt, thân thể giống như
rồng, từng nhịp hô hấp đều giống như rồng hô hấp. Bá Long Thập Nhị Chưởng là
một bộ Phong Hệ công pháp nên cải biến thân thể, hấp thu một lượng lớn linh
khí vào trong cơ thể trước khi xuất đòn giống như đặc tính của loài rồng, linh
khí bên ngoài bị hút vào cơ thể sẽ chuyển hóa thành phong hệ công pháp theo
như người thi triển mà hình thành chưởng lực.
Phần thứ hai là Long Giáp Hộ Thể, linh khí phát ra bên ngoài thân thể hình
thành một lớp long vẩy vô hình kiên cố giống như một lớp giáp bảo vệ vậy. Phần
thứ ba là Long Uy, linh khí cải tạo tinh thần, phát tiết long uy ra hai mắt
tạo ra một cỗ uy áp đáng sợ, khiến người khác phải cảm thấy tinh thần sợ hãi.
Ngoài ra Long Uy còn có một cái công dụng khác, đó là tạo ra một cỗ áp lực vô
cùng lớn, khiến cho người đối diện bị một cỗ khí tức ngàn cân ép xuống.
Long Thiên tu luyện Bá Long Thập Nhị Chưởng đã lâu như vậy, đến nay mới có thể
luyện đến viên mãn. Tuy nhiên tốc độ tu luyện của hắn ở trong Long Gia lịch sử
chỉ đứng sau mười người mà thôi. Tốc độ tu luyện Bá Long Thập Nhị Chưởng đứng
trên Long Thiên, trong Long Gia đều là những tuyệt thế cao thủ. Tuy rằng những
người đó chỉ có hai người là đột phá được Nguyên Thần Cảnh là Nhân Kỳ và Long
Thiên Hàn, thế nhưng những người còn lại cũng là cường giả mạnh nhất nhì đại
lục, hoàn toàn không thể xem thường.
Linh khí bên trong tông môn đột ngột tăng lên gấp mấy lần, Long Thiên trong
lòng biết rằng nhiệm vụ giao phó cho Vương Đông và Lăng Thiên Hàn đã hoàn
thành. Thời gian tiếp theo Long Thiên phải chuẩn bị thu thập thêm đệ tử và
trưởng lão
"Long Thiên, hôm nay ta muốn thỉnh giáo ngươi một chút hy vọng ngươi đáp ứng"
Lâm Phụng Nhi thân mặc võ phục màu đỏ, tay trái cầm trường kiếm màu, đốc kiếm
và bao kiếm màu đỏ. Long Thiên đang lau mồ hôi, thấy Lâm Phụng Nhi nói vậy
cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên. Lâm Phụng Nhi dù sao cảnh giới cũng là cao
hơn Long Thiên một chút, nếu như cùng nàng giao đấu, Long Thiên sử dụng Phật
Nộ Băng Liên cũng có thể miễn cưỡng đánh hòa thế nhưng đây dù sao cũng chỉ là
một trận đấu mang tính học hỏi, hắn cũng không định sử dụng tuyệt chiêu dẫn
đến lưỡng bại câu thương.
Long Thiên không nói gì, hắn chỉ khẽ gật đầu một cái coi như chấp nhận thách
đấu của Lâm Phụng Nhi. Lâm Phụng Nhi trường kiếm xuất ra, lưỡi kiếm lóa sáng,
vụt một cái đã chém tới, muốn đem cái đầu của Long Thiên cắt lìa ra khỏi cổ.
Long Thiên ưỡn người ra phía sau may mắn tránh được đường kiếm của Lâm Phụng
Nhi.
Lâm Phụng Nhi chiêu thứ nhất xuất ra bị Long Thiên tránh được, ngay lập tức
nàng xuất ra chiêu thứ hai. Kiếm pháp của Lâm Phụng biến hóa khôn lường, lấy
công làm thủ, liên tiếp khiến Long Thiên tránh né khó khăn. Long Thiên biết
tình hình nếu cứ như hiện giờ duy trì, hắn không sớm thì muộn sẽ bại dưới tay
Lâm Phụng Nhi.
Long Thiên toàn thân giống như rồng hô hấp, Linh Giáp Hộ Thể hiện ra bao bọc
bảo vệ toàn thân Long Thiên. Long Thiên không chỉ khởi động hai phần này, đến
cả Long Uy cũng thi triển ra. Lâm Phụng Nhi mặc dù đã nhận ra những biến đổi
trên thân thể Long Thiên, đặc biệt là đôi mắt của hắn, thế nhưng nàng vẫn tấn
công không ngưng nghỉ, liên tiếp chọn những chỗ hiểm cùng sơ hở của Long Thiên
đánh tới.
Long Thiên chờ kiếm của Lâm Phụng Nhi chém tới, hắn một tay giơ ra đỡ đường
kiếm, tay còn lại đánh ra long chưởng nhằm bụng Lâm Phụng Nhi Đánh tới. Lâm
Phụng Nhi thấy long chưởng đánh tới, nàng vội vàng xoay người sang một bên một
bên tránh né. "Ngao", long chưởng bay sượt qua người Lâm Phụng Nhi, đem võ
phục của nàng từ vị trí bên dưới song phong đầy đặn đến hông xé tan để lộ ra
một vùng da thịt trắng nõn.
Lâm Phụng Nhi hừ lạnh một tiếng, liên tiếp thối lui về sau bảy bước, trường
kiếm trong tay vẽ ra một đường kiếm khí hình cung bay về phía Long Thiên. Long
Thiên tay trái vừa rồi đỡ một đường kiếm của Lâm Phụng Nhi, phần linh giáp bị
chém nứt một ít. Đối diện với đường kiếm của Lâm Phụng Nhi, Long Nhiên nhảy
bật lên không trung dễ dàng tránh được, đồng thời liên tiếp đánh ra năm cái
long chưởng.
"Ngao!!!", long ngâm vang lên, Lâm Phụng Nhi thân thủ linh động dễ dàng tránh
được cả năm cái long chưởng. Lâm Phụng Nhi truyền linh khí vào trong trường
kiếm, linh khí cùng trường kiếm hợp nhất hóa thành hỏa diễm, lưỡi kiếm nhìn
giống như đang bị bốc cháy. Lâm Phụng Nhi hỏa kiếm trong tay chém tới, Long
Thiên vận động linh khí ngưng thành hình kiếm, linh khí băng hóa hóa thành một
thanh băng kiếm tuyệt đẹp.
Công pháp này của Long Thiên là tự sáng kỹ năng, ngưng tụ linh khí thành hình.
Lâm Phụng Nhi nhìn thấy băng kiếm lông mày hơi chau lại, tuy rằng có chút ấn
tượng thế nhưng Băng đấu Hỏa, trận này nàng phần thắng nắm chắc trong tay.
Long Thiên cũng không muốn Lâm Phụng Nhi ở thế chủ động mãi, hắn cũng lao vọt
về phía Lâm Phụng Nhi, đồng thời thi triển cõ kỹ Nhất Hóa Vạn Kiếm.
Hỏa Kiếm trong tay Lâm Phụng Nhi, hỏa diễm đột ngột tăng cường gấp bội, nàng
hừ lạnh một cái, tay vung kiếm đánh ra một chưởng lực hình quả cầu lửa. Long
Thiên dùng băng kiếm chém quả cầu lửa bay tới thành hai nửa, tiếp tục lao về
phía Lâm Phụng Nhi. "Keng...keng...", những tiếng va chạm vang lên, kiếm pháp
của Lâm Phụng Nhi hoàn toàn khiến cho Long Thiên bị lép vế.
Long Thiên vốn không muốn rơi vào thế thủ nhưng kiếm pháp của Lâm Phụng Nhi
lại quá ảo diệu, khiến cho hắn không có cách nào tấn công mà buộc phải trở về
trạng thái phòng thủ. Kiếm pháp mà Lâm Phụng Nhi sử dụng là Thiên Giai Cao Cấp
Võ Kỹ được tổ tiên nàng truyền lại, trong một ngàn năm nàng là người duy nhất
luyện được. Long Thiên mặc dù trước đây được Lăng Thiên Hàn dạy sử dụng kiếm,
đến nay đã đạt đến một trình độ sử dụng kiếm vô cùng thuần thục thế nhưng
trước kiếm pháp của Lâm Phụng Nhi, toàn bộ những gì Long Thiên trước đây ngày
đêm khổ luyện mà thành đều là trò trẻ con.
Long Thiên liên tiếp bị Lâm Phụng Nhi bức lui về sau, cái này cũng thật khó
trách hắn. Long Thiên xưa nay dùng quyền và dùng công pháp vẫn luôn tốt hơn
dùng kiếm, nay lại đối mặt với bộ công pháp nổi tiếng đại lục Bất Bại Thập
Kiếm. Bất Bại Thập Kiếm, tên cũng như ý nghĩa, là bộ kiếm pháp bất khả chiến
bại, phàm là người luyện thành bộ kiếm pháp này đều không mạnh nhất thì cũng
mạnh nhì đại lục.
Bất Bại Thập Kiếm mà Lâm Phụng Nhi đem ra thi triển thực chất vẫn còn rất
nhiều thiếu sót, tuy là nhiều thiếu sót nhưng đem ra sử dụng trong giao chiến
bản thân cũng vẫn luôn chiếm thế thượng phong. Long Thiên liên tiếp bị dồn ép,
hắn trong lòng cũng có chút khó chịu. Long Uy thi triển tạo ra một cái uy áp
trong phạm vi bán kính năm mươi mét toàn bộ sẽ cảm thấy giống như có một quả
núi nặng ngàn cân đè lên.
Lâm Phụng Nhi chống mũi kiếm xuống đất, toàn thân cố gắng trụ vững. Long Thiên
cứ ngỡ thắng bại rốt cuộc đã phân, còn đang định thu hồi uy áp thì đột nhiên
tay phải Lâm Phụng Nhi xuất ra một thanh kiếm màu vàng, đốc kiếm cùng bao kiếm
có màu trắng. Thanh trường kiếm mà nàng xuất ra là thanh Thần Khí mà nàng lúc
nào cũng mang theo người.
Khi nãy Lâm Phụng Nhi còn chưa dùng tới Thần Khí đã bức Long Thiên không có
cách nào phản công, nay nàng lại xuất ra Thần Khí, Long Thiên xem ra trận này
khó thắng. Lâm Phụng Nhi thần khí trong tay, toàn thân hỏa diễm cường đại hơn
trước gấp trăm lần. Lâm Phụng Nhi hét lên một tiếng
"Phá cho ta! Phượng Hoảng Thăng Thiên!"
Từ hỏa diễm bao bọc thân thể Lâm Phụng Nhi hình thành một con phượng hoàng lao
vọt lên trời. Phượng hoàng được hình thành từ hỏa diễm này hấp thu linh khí
trong thiên địa nguyên khí mà ngày càng cường đại, kích thước cũng to hơn. Đạt
đến độ cao nhất định, phượng hoàng hai cánh giang ra kêu lên một tiếng phát ra
một luồng sóng âm lan tỏa toàn phạm vi bán kính ba trăm mét, đem long uy của
Long Thiên phá nát.
Thanh thần khí của Lâm Phụng Nhi có tên là Hoàng Diễm Kiếm, nguyên do của tên
gọi này là bởi vì sau khi linh khí của người dùng kiếm hòa nhập vào trong
kiếm, lưỡi kiếm sẽ phát hỏa diễm màu vàng. Linh khí trong thân thể cùng kiếm
hợp nhất, cái này gọi là Người Kiếm Hợp Nhất. Trong trạng thái người kiếm hợp
nhất, hỏa diễm của người dùng kiếm cũng sẽ chuyển sang màu vàng.
Không phải là bất kỳ binh khí nào cũng có thể Người Kiếm Hợp Nhất, mà chỉ có
những thanh kiếm từ Thánh Khí trở lên mới có thể người kiếm hợp nhất. Hơn nữa
người sử dụng và kiếm phải có cùng hệ thuộc tính, ví dụ như Lâm Phụng Nhi
thuần sử dụng công pháp hỏa hệ, Hoàng Diễm Kiếm cũng có thuộc tính hỏa hệ, thế
nên cả hai mới có thể thực hiện người kiếm hợp nhất.
Long Thiên có chút bất ngờ, Lâm Phụng Nhi không ngờ lại nghiêm túc đến vậy.
Long Thiên hai mắt đầy sát khí, thần thái băng lãnh tựa như tử thần, bộ dạng
nghiêm túc lạ thường. Nếu như Lâm Phụng Nhi chịu dừng lại thì Long Thiên cũng
không nghiêm túc đến mức này, hắn nói
"Nếu như ngươi đã nghiêm túc như vậy, thì ta cũng sẽ nghiêm túc"
"Ngaooo!!", Hắc Đế Bá Vương Long từ trong tinh linh điện bay đến, hai chân ôm
một thanh hắc kiếm. Hắc kiếm này chính là Thần Khí, là trấn tông chi bảo của
Bá Long Tông, Trảm Long Kiếm. Nếu như Lâm Phụng Nhi đã muốn so tài một cách
nghiêm túc, vậy thì Long Thiên cũng sẽ nghiêm túc tiếp đãi nàng.
Long Thiên nhận lấy Trảm Long Kiếm từ Hắc Đế Bá Vương Long, lưỡi gươm vừa mới
tuốt ra đã khiến cho bầu không khí bị nhấn chìm trong sát khí, những người
trong phạm vi bán kính một trăm mét đều cảm thấy vô cùng khó thở. Cái cảm giác
này thật giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt cổ mình lại, người nào cảnh
giới càng thấp càng bị ảnh hưởng mạnh mẽ.
Thần Khí đấu với Thần Khí, Trảm Long Kiếm đấu với Hoàng Diễm Kiếm. Long Thiên
thân thủ khẽ động, chỉ trong chớp mắt đã hoàn toàn biến mất. Lâm Phụng Nhi hừ
lạnh một cái, chỉ trong chớp mắt cũng đã biến mất. "Keng", "Ầm!!", một tiếng
kim loại va chạm vang lên, Long Thiên cùng Lâm Phụng Nhi hai bên đọ lực, đem
khí lực ra xem kẻ nào mạnh hơn.
Hai thanh thần khí va chạm phát động ra hai luồng khí lực đối đầu nhau, một
bên màu đỏ của Lâm Phụng Nhi, một bên màu trắng của Long Thiên. Hai luồng khí
lực này vô cùng cường đại, đem vạn vật xung quanh trong bán kính năm mươi mét
đều thổi bay toàn bộ. Lâm Phụng Nhi chợt nhận ra, Long Thiên khí lực so với
mình là ngang nhau. Lâm Phụng Nhi lông mày chau lại, nàng là Đấu Vương Tiền Kỳ
cảnh giới, Long Thiên rõ ràng lúc trước chỉ là Đấu Tông Hậu Kỳ Đỉnh Phong làm
sao có thể cùng nàng khí lực ngang nhau được.
Long Thiên cười tà một cái, cả hai đều lui về sau. Lâm Phụng Nhi không giấu
nổi tò mò, nàng hỏi
"Long Thiên, không phải mới hôm qua ngươi chỉ là Đấu Tông Hậu Kỳ Đỉnh Phong
cảnh giới hay sao? Làm sao lại có thể cùng Đấu Vương Tiền Kỳ cảnh giới như ta
ngang bằng khí lực?"
"Thật là ngại quá, đêm hôm qua ta đã đột phá Đấu Vương Tiền Kỳ Cảnh giới nên
mới như vậy" - Long Thiên cười
"Đột phá Đấu Vương Tiền Kỳ cảnh giới thì đã sao? Ta dù sao cũng là đột phá sớm
hơn ngươi nên thực lực vẫn là mạnh hơn ngươi"
Lâm Phụng Nhi hai tay ngưng tụ hoàng sắc hỏa diễm thành hình một con phượng
hoàng. Long Thiên có cảm giác bất an, hắn dùng thần giao cách cảm nói Hắc Đế
Bá Vương Long tạo ra một cái kết giới bảo vệ xung quanh. Long Thiên hai tay,
mỗi tay ngưng tụ ra một đóa băng sen, sau đó hai tay đặt sát vào nhau, hai đóa
băng sen cùng nhau hợp lại thành một, kích cỡ to ra. Lâm Phụng Nhi miệng thốt
ra
"Thiên Giai Cao Cấp Công Pháp - Phượng Hoàng Bạo Nộ!"
"Thiên Giai Cao Cấp Công Pháp - Phật Nộ Băng Liên Trung Hình!"
.
.
.
P/s: Đừng quên ấn "Cảm ơn" ở cuối chương, vì nó miễn phí mà ^^