Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân.


Người đăng: ♔︵๖ۣۜŤɦїêɳღ

_Đến cùng với Hạc tông chủ có những ai?

Một giọng nữ nhẹ nhàng mà dịu dàng cất lên khiến lòng nam nhân nào cũng phải
run lên sinh ra dục hỏa. Giọng nói này phát ra từ nữ tử đang nằm tại trên
giường, vên ngoài giường có vải mỏng làm rèm thả xuống che đi cảnh sắc trong
giường.

Giọng nói này vốn là của Lưu Thiên Hương thế nhưng hiện tại người nói lại
không phải là nàng mà là Mạc Thần.

Cao Trung nhân làm việc với Lưu Thiên Hương đã nhiều năm, giọng nói của Mạc
Thần giống với Lưu Thiên Hương như đúc đến khiến lão cũng phải thật sâu kinh
ngạc. Lão vội vàng đáp

_Lưu hội chủ, lần này đến đây đi cùng với Hạc tông chủ còn có Phong Quân là
đương nhiệm phó tông chủ Thiên Hạc Tông. Ngoài hai vị này ra, còn có năm vị
trưởng lão cũng tới.

Mạc Thần trong đầu suy nghĩ một hồi, một người là tông chủ một người là phó
tông chủ lần này đến đây nhất định là Thiên Hạc Tông đã triệt để sinh nghi,
lần này tới là muốn thăm dò vài chuyện cũng là muốn bức Lưu Thiên Hương gả cho
Hạc Vân.

Hạc Vân này xem ra đã cảm nhận được biến đổi bất thường của Thăng Long Thương
Hội nên muốn sớm thúc đẩy hôn sự. Hahaha….! Hạc Vân kia có chết cũng không ngờ
tới Lưu Thiên Hương đã sớm gả cho ta rồi. Dám có ý định với nữ nhân của ta
thật đúng là sợ bản thân sống quá thọ!

Mạc Thần trên miệng nở nụ cười tà dị nhưng đầy mị hoặc, hắn đã có đối sách tốt
hơn triệt để tiêu diệt Thiên Hạc Tông.

Không để Mạc Thần đợi lâu, nửa canh giờ sau Hạc Vân cùng Phong Quân dẫn theo
năm vị trưởng lão đã tiến đến gian phòng lớn nhất ở tầng cao nhất thương hội.

Cao Trung Nhân đứng tại một bên giường, bảy người Thiên Hạc Tông ngồi theo một
hàng ngang đối diện với chiếc giường Mạc Thần đang nằm. Cao Trung Nhân cung
kính nói

_Các vị thật ngại quá, hội chủ của chúng ta đang mắc phải một căn bệnh lạ có
thể truyền nhiễm nên hôm nay không thể ra đón tiếp các vị được, mong các vị
lượng thứ cho!

Hạc Vân cùng đám người Thiên Hạc Tông hừ lạnh một tiếng nhưng cũng không có
nói gì. Một lúc sau Hạc Vân cất tiếng nói

_Thăng Long thương hội không ngờ trong ngân khố lại vẫn còn một số tiền lớn
như vậy thế nhưng việc thu mua giao dịch với Viêm gia là vi phạm luật ngầm của
Kiếm Phong Thành cho nên không thể không áp dụng hình phạt lên thương hội các
ngươi.

Viêm gia trước đây vốn là đại gia tộc ủng hộ Ngạo Thiên Tông, sau khi Ngạo
Thiên Tông bị diệt thì trở thành cái gai trong mắt Linh Kiếm Tông. Thiên Hạc
Tông lại là tông môn phụ thuộc Linh Kiếm Tông cho nên ban hành luật ngầm tại
Kiếm Phong Thành chính là không ai được phép giao dịch bất cứ thứ gì với Viêm
gia.

Cao Trung Nhân bộ dáng có chút hoảng sợ, vội vàng hỏi

_Hình phạt của Thiên Hạc Tông là gì?

_Phạt đóng thuế gấp ba lần trong 3 năm.

Hạc Vân vừa nói dứt câu Cao Trung Nhân lập tức hai chân khụy xuống đất, mặt
mũi tái nhợt. Thăng Long thương hội vốn bao nhiêu năm nay kinh doanh vô cùng
kém, nếu như hiện tại bắt đóng thuế gấp ba lần trong ba năm chẳng phải giết
người không dao hay sao?

Hạc Vân thấy biểu hiện này của hắn thì cười thầm, nhàn nhã nói tiếp

_Tuy nhiên hình phạt lần này ta có thể miễn nếu như Lưu Hội Trưởng trở thành
người của ta. Không những không phạt mà ta còn sẽ giúp Thăng Long thương hội
trở thành thương hội lớn nhất ở Kiếm Phong Thành này.

_Trở thành thương hội lớn nhất tại Kiếm Phong Thành quả là một điều kiện hấp
dẫn, đáng tiếc tiểu nữ đã có người trong lòng hơn nữa người này địa vị trong
Thiên Hạc Tông cũng không kém chút nào, chỉ cần người đó nguyện ý ta liền xuất
giá theo người đó.

Mạc Thần vén một bên rèm lụa ra để lộ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế khiến bảy
người kia như bị hớp hồn, vì sao thế gian lại có nữ nhân đẹp đến vậy?

Cả bảy người lập tức vận công áp chế cảm xúc của bản thân cũng như dục hỏa
trong người xuống, mỗi người đều ho khan vài tiếng rồi lấy lại bình tĩnh.

Mạc Thiên nhìn về phía Phong Quân khẽ mỉm cười duyên dáng khiến cho Phong Quân
cho dù một thân tu vi sâu bất khả trắc, tuổi tác cũng đã lớn nhưng vẫn thẹn
thùng đỏ mặt trước vẻ đẹp và nụ cười của nàng.

Thấy một màn vừa rồi tuy chỉ là thoáng qua nhưng lại khiến Hạc Vân bị thị rõ
sự không vui. Hắn không nhìn hai người liếc mắt đưa tình nữa mà chậm rãi nhấp
một ngụm trà, trong lòng thầm nghĩ “Hay cho một Phong Quân, ngoài mặt thì luôn
làm bộ lành lùng thế nhưng sau lưng lại chạy tới quyến rũ nữ nhân trong mắt
xanh của ta. Thật đáng ghét!”.

_Hừ!

Hạc Vân hừ lạnh một tiếng, cũng không che giấu sự mất hứng của bản thân mình
thế nhưng Mạc Thần không chút lưu tình trực tiếp bỏ qua hắn mà ánh mắt vẫn
hướng về phía Phong Quân, nói

_Từ lâu tiểu nữ đã ngưỡng mộ đại danh của Phong Quân phó tông chủ, trong lòng
thầm mếm đã lâu thế nhưng phó tông chủ lại luôn ở trong tông môn hiếm khi ra
ngoài cho nên tiều nữ vẫn chưa có dịp gặp mặt, nay gặp mặt quả nhiên phó tông
chủ giống như lời thiên hạ thường nói một vạn người gặp vạn người mê, tướng
mạo siêu lòng biết bao thiếu nữ.

Được đại mỹ nhân khen ngợi, Phong Quân đương nhiên sướng đến bay lên trời cao,
mặt đỏ miệng cười, tâm trí không biết đã bay cao đến nhường nào.

Mạc Thần lại làm bộ dáng buồn bã, lại nói

_Đáng tiếc tiểu nữ cho dù có lòng nhưng cũng không có duyên phận với phó tông
chủ. Thương hội của ta nhiều năm ế ẩm vốn không còn bao nhiêu khả năng duy
trì, chi phí mua dược liệu bình thường quá cao cho nên mới giao dịch với Viêm
gia thế nhưng lại vi phạm luật ngầm bị phạt ba năm đóng gấp ba lần thuế chỉ sợ
như vậy thương hội không thể trụ nổi mà phải phá sản. Thương hội lại là tâm
huyết một đời của cha ta, ta không thể nhìn nó phá sản. Nếu như Phong Quân
ngài là tông chủ vậy thì tốt rồi, tiểu nữ cũng sẽ không từ bỏ hạnh phúc cả đời
để đi theo Hạc tông chủ để cứu thương hội.

Phong Quân nếu như lúc trước đang ở trên chín tâng mây thì hiện giờ bị những
lời lẽ vừa rồi của Mạc Thần làm cho rơi xuống đất. Trong lòng hắn biến hóa dị
thường, thậm chí có vài tia sát ý.
Một lời vừa nói của Mạc Thần tuy rằng hàm chứa ý định ngầm chấp thuận gả cho
Hạc Vân thế nhưng cũng khiến cho Hạc Vân không thể cười nổi, hắn biết rõ nếu
như nữ nhân trao trái tim cho nam nhân khác vậy thì cho dù hắn chiếm được thể
xác cũng không có mấy phần vinh quang. Hơn nữa trước mặt toàn bộ năm vị trưởng
lão có mặt ở đây Lưu Thiên Hương đã nói ra là người trong mộng của nàng là phó
tông chủ Phong Quân, nếu như hắn cố ý muốn lấy nàng vậy thì cần phải diệt trừ
Phong Quân kia tránh việc Phong Quân nhân lúc hắn mất phòng bị mà cắn hắn đoạt
lại mỹ nữ.

Thoạt nhìn thì Phong Quân cùng Hạc Vân đều vẫn như cũ thế nhưng trong lòng mỗi
người đề nảy sinh ra vố số tính toán.

Mạc Thần tính chính là kế này, anh hùng tự cổ chí kim đều không qua được ải mỹ
nhân, nếu như có vậy thì cũng rất ít tuy nhiên Mạc Thần khẳng định mấy tên háo
sắc kia không thuộc diện như vậy, chắc chắn trúng kế của hắn.

Kết quả thì không khác so với những gì Mạc Thần mong đợi. Cao Trung Nhân thấy
một màn vừa rồi cũng đã hiểu đại khái ý định của Mạc Thần, lão từ đầu đến cuối
cũng chỉ là đang diễn kịch mà thôi. Đợi đến khi đám người Thiên Hạc Tông trở
về thì lão liền kéo Phong Quân lại thì thầm vài lời khóc thay Lưu Thiên Hương.

Phong Quân vỗ vỗ vai Cao Trung Nhân ý bảo lão an tâm rồi quay lại nháy mắt một
cái với Mạc Thần ở bên trong.

Mạc Thần đón nhận cái nháy mắt này thì suýt chút nôn mửa thế nhưng vẫn là cố
gắng nhịn lại ánh mắt mang đầy tình ý khẽ mỉm cười với Phong Quân.


Thiên Hạ Bá Vương Tông - Chương #18