Trở Thành Thiên Chủ Hoa Thiên Môn.


Người đăng: aihuynh

Sau khi đến Thiên Hoa Môn lão giả không muốn mọi người chú ý nên chỉ kể sự
việc xảy ra cho những trưởng lão hạch tâm, những người đặc biệt thân tín. Lão
là thánh thượng tông chủ (tông chủ đời trước) cũng là phụ thân của tông chủ
hiện tại. Với thể chất tiên thiên ngũ hành chi luân và có thiên uy ẩn chứa
trong cơ thể của mình, không như nhưng đứa trẻ khác 3 tuổi chỉ ăn chơi không
suy nghĩ gì, cậu đã bắt đầu Tụ hồn. Năm 4 tuổi cậu là Tụ hồn ngũ tinh, lên năm
tuổi cậu bước vào tụ hồn cửu tinh đỉnh phong, sang sáu tuổi cậu bắt đầu trở
thành võ giả chính thức tấn thăng luyện thể, sang năm 7 tuổi cũng chính là
khi những đứa trẻ khác mới bắt đầu luyện võ Tụ hồn thì cậu đã trở thành luyện
thể thất tinh. Phải nói là thiên phú của cậu quá kinh người tiến bộ cực nhanh.

- Hây hây hây, Phong Long Vũ..... Cửu tiên diệt....

ầm ầm ầm mỗi một chiêu thức qua đi là lại có hàng trăm cái cây bi oanh nổ,
nhưng đây lại do một đứa trẻ tầm sáu bảy tuổi làm nói ra ai lại tin chứ nhưng
đây chính là sự thật, người này cũng chính là Thiên Nguyệt đang luyện võ. lúc
này từ xa đang có một cái bóng bay tới tốc độ nhanh kinh khủng có khi người ta
còn chẳng nhìn thấy đây là cái bóng căn bản không biết gì, vừa nãy nói là từ
xa nhưng chỉ bước một bước đã đến trước mặt của Thiên Nguyệt. Đây là một hắc y
nhân thân hình vạm vỡ và kinh ngạc chính là tu vi của hắc y nhân này là Linh
Vương hơn nữa còn là bát trọng hậu kì đỉnh phong.

- Tham kiến thiếu chủ !

Phải biết rằng tu vi của người này là Linh Vương mà lại cung kính hành lễ với
một luyện thể thất tinh sợ rằng nói ra sẽ làm cho mọi người bật cười nhưng đây
chính là sự thật.

- Ưm ngươi là...? Thiên nguyệt nhìn người kia nhíu mày

- Thiếu chủ ta là Trường Phong người của hắc sát đội, phụng lệnh Tông chủ đến
hộ tống thiếu chủ về hôm nay là ngày thiếu chủ đăng vị làm Thiên chủ.

- A ! ta cũng quên mất được rồi trở về thôi.

Thiên nguyệt khoác bên ngoài áo choàng màu đen sau đó kéo mũ lên trùm lại che
lấp đi gương mặt, loại áo choàng này cũng không phải là tầm thường được làm từ
tơ của Hắc Chu Hỏa (loài yêu thú này khi sinh ra đã là nguyên tướng khi trưởng
thành lại là Linh Vương đỉnh phong dùng làm áo choàng phải nói quá xa xỉ)

Hai người bắt đầu lên đường, nói là là lên đường nhưng chỉ hai hô hấp đã đến
trước Hoa Thiên Môn.

- Đứng lại ! người đến là ai không biết đây là Hoa Thiên Môn sao không có
phép tắc ngang nhiên lại dám xông thẳng vào.

Trước cổng có một đám hộ vệ tu vi huyễn sư đang canh gác thấy có người bay vào
quát lên.Trường phong không quan tâm tiếp tục bay về phía trước đến chỗ nam
trung niên hạ xuống, đám hộ vệ thấy vây đuổi theo

- Lớn mật ! đây là Hoa Thiên Môn không phải là nơi để ngươi đến diễu võ dương
oai. Tên đầu lĩnh trong đám hộ vệ quát lên nhưng lại không giám xông về phía
trước đùa sao hắn cũng chỉ là huyễn sư nhưng lại nhìn không thấu tu vi của đối
phương hắn có ngông cuồng cũng không đến mức liều lĩnh, cũng tốt là tên kia
ngu ngốc lại dám chạy đến chỗ của chấp sự, hừ đó chính là chấp sự tu vi nguyên
tướng là nguyên tướng đó ngươi biết không đúng là không biết tự lượng sức mình
tên hộ về nói thầm trong bụng.

Trung niên kia đang muốn ra tay thì mới giật mình nhìn về phía ngực bên trái
của hắc y nhân thầm đổ mồi hôi lạnh, nói đùa ư tiêu chí đó là của hắc ám đội,
trên ngực trái của đối phương có tiêu chí của cây phi tiêu. Ở Hoa Thiên Môn
mỗi một chi đội đều có tiêu chí của riêng mình vì họ luôn không ao giờ lộ mặt,
mà mỗi người trong chi đội đều là cùng cấp vô địch. Thành viên trong hắc ám
đội ai đều không phải linh vương hừ đùa sao hắn chỉ là một nguyên tướng nhỏ bé
dù có nghìn người như hắn gộp lại cũng không đỡ nổi một chiêu. Hắn lắp bắp trả
lời:

- Đại nhân, bớt giận bọn thủ vệ đó mới gia nhập không biết quy củ mong ngài
đại nhân đại lượng tha cho bọn chúng.

Cũng đúng mỗi một người được vao tông môn bọn họ ai đều không phải mắt cao hơn
đầu huênh hoang cơ chứ.

- Hừ phí lời chậm trễ thời gian của thiếu chủ. hắc y nhân sầm mặt xuống hôm
nay là ngày của thiếu chủ đăng vị bọn cẩu nô tài này dám ở đây cản đường '

người của bố phía nhất thời tĩnh lặng đặc biệt là tên thủ lĩnh kia đổ mồ hôi
lạnh đùa gì chứ đó là chấp sự đại nhân a hắn còn kêu người ta là đại nhân vậy
mình tính là thứ gì chứ hắn quỳ xuống khóc không ra nước mắt

- Đại nhân tha mạng tha mạng là tiểu nhân có mắt không tròng.

hắc y nhân lười quan tâm quay lưng lại

- Thiếu chủ chúng ta đ...? chưa nói hết lời thì hắn đã không thấy Thiên
Nguyệt đâu hắn túc giận mắng lên

- Hừ các ngươi dám làm chậm trễ thời gian của thiếu chủ các người không muốn
sống nữa ! sát khí từ người hắc y nhân bạo phát ra xung quanh lập tức quỳ
xuống những người thục lực hơi thấp thì liên tục hộc máu cũng cò may hắn không
hạ sát nếu không những người này đã chết hết chứ không phải chỉ quỳ xuống rồi
hộc máu

- Còn không mau đi tìm thiếu chủ Hừ

- Đại..đại nhân thiếu chủ mà người nói có hình dáng ra sao ?

- Mặc áp choàng đen phủ kín gương mặt!

mọi người bắt đầu chia ra tìm Thiên Nguyệt, bên phía Thiên nguyệt thì..

- Tiểu tử, áo choàng của ngươi trông rất đẹp bổn thiếu muốn nó mau đưa đây
sau đó làm tiểu đệ của ta, ta sẽ tha cho cái mạng nhỏ của ngươi !


Thiên Giả Nguyệt Vương - Chương #1