Nhìn Trộm Bị Phát Hiện


Người đăng: Thong_Thien

Cho đến trong cơ thể khí tức bất ổn thì Quảng Mục mới thu hồi tâm tình, đang
muốn tu luyện tiếp, thì từng trận hương khí ngào ngạt mùi thơm truyền vào mũi
, hắn ngẩng đầu hít sâu một cái, lập tức muốn bay bổng cửu trọng thiên đồng
dạng, nhịn không được đi theo !.

Đến một lúc, hắn phát hiện một cái bờ rào bên trong bụi cỏ, cảm nhận từng
luồng khí hương ngào ngạt từ bên trong bốc ra, Quảng Mục mắt lóe lên, tìm
một gốc cây âm thầm quan sát bốn phía !.

Đợi đến một lúc phát hiện không có người về sau, Quảng Mục không khỏi nhíu
mày, từng bước từng bước nhẹ nhàng bước đến, không tiếng động vượt qua hàng
rào, âm thầm cảnh giác bốn phía, cuối cùng tiếp cận bụi cỏ !.

Do dự một chút, đưa tay vén lên bụi cỏ . . . đang muốn biến sắc, hắn liền
phát hiện trước mắt hắn là một bức tường !.

Cảm nhận sau bức tường này bí ẩn về sau, Quảng Mục cắn răng kiên định, sát
na trèo lên !.

Khi nhìn qua bức tường một khắc, một cỗ hương thơm so với lúc trước, còn
muốn bạo liệt, ầm ầm đập vào mặt Quảng Mục, hắn hít một hơi thật sâu, đè
xuống tâm tình chấn động, liếc mắt nhìn xung quanh !!.

Bốn phía là một hồ nước, không ... chính xác là một ao nước, ao nước này bốc
khói, tản ra từng tia ấm áp hơi nước, những hơi nước này cùng mùi thơm lan
tỏa khi nãy đồng dạng, có thể bốn phía hơi nước nồng đậm, làm Quảng Mục hắn
khó quan sát cực kỳ.

'' Đây rốt cục là nơi nào, mơ hồ ... có lẽ nó là một ao tắm nhỏ !'' Quảng Mục
cảm thấy có chút không ổn, xung quanh địa hình khó thấy, đang muốn nhảy vào
quan sát, nhưng hắn nghĩ lại không thích hợp thời điểm.

. . . Quan sát cẩn thận bốn phía về sau, hắn thấy một chỗ có một khoảng không
gian rốt cục không mờ mịt, Quảng Mục từ từ lẻn tới quan sát !.

'' Quả nhiên là một ao nhỏ đi tắm, nhưng tại sao ở đây không có người ''
Quảng Mục thần sắc khác lạ, nội tâm hắn cũng khó bình tĩnh quan sát.

Một lúc về sau, hắn cũng như cư không lỗ mãng nhảy vào, mà ở bên ngoài quan
sát, nhưng vẫn không thấy một bóng người !.

'' Chẳng lẽ thật không có người '' Quảng Mục nhìn sắc trời bình minh dạng sáng
, sau đó lại nhìn cơ thể toàn thân mồ hôi ướt át bốc mùi, nhịn không được mắt
lóe quang mang liên tục.

'' Hản là không có người '' Quảng Mục nội tâm chắc chắn về sau, do dự một
chút, cuối cùng vọt tường tiến vào, đáy lòng âm thầm cảnh giác bốn phía ,
cuối cùng xác định vẫn không có người nào, cảm thấy thời gian không nhiều ,
trực tiếp cởi y phục nhảy ầm một cái vào ao nước.

Khi nhảy vào sát na, hắn lập tức liền hập xuống, ngâm mình vào trong ao nước
, được một lúc không nhịn được, nổi mặt lên trên, khuôn mặt hắn hưởng thụ vô
cùng, thần thái sảng khoái, khoát hoạt trời xanh.

'' Haizz ... đúng là thật lâu không quay về với ký ức '' Quảng Mục trên mặt
thầm cảm thán, đối với lúc trước từng làm quan phủ thời gian, những đãi ngộ
này đối với hắn như đi ăn cơm bữa, nhưng theo tạp dịch vị trí về sau, suốt
ngày toàn thân đổ nước, lạnh lẽo vô cùng.

'' Nơi tốt a '' Cảm thụ ao nước này so với chính mình trước đó quan phụ ao ,
hoàn toàn khác biệt, nhịn không được sinh ra một chút tò mò chủ nhân nơi này
là ai.

'' Chẳng lẻ không có chủ ao tắm '' Quảng Mục đáy lòng chờ mong, như vậy một
nơi thần tiên khoái hoạt nếu như của mình, tuyệt đối rất tốt sự tình.

Hắn bơi ngã mình một chút, thỉnh thoảng nhìn lên sắc trời, cảm thấy không
còn sớm về sau, đang muốn rời đi, hắn lập tức đáy lòng giật mình, chỉ nghe
đến từng tiếng yểu điệu vang lên.

'' Sư muội, nữa tháng tới là thí luyện tông môn, ngươi phải chắc xuất một
danh ngạch a '' Một tiếng mềm mại thanh âm vang lên, bên trong còn có cỗ vũ
càng nhiều.

'' Sư tỷ, muội muội nhất định sẽ có danh ngạch tấn thăng đệ tự chính thức. ''
Tiếng nói này thanh thảnh thanh âm, không nghi nghờ là một nữ tử.

'' Muội a, cũng không nên khinh địch như vậy, lần này hai núi thí luyện ,
nhưng cũng chỉ có sáu người vị trí đầu mà thôi '' Nữ tử sư tỷ nói.

...

Một bên Quảng Mục khẩn trương đã từ lâu, tất cả nằm ngoài dự liệu của hắn ,
núp mình toàn thân trong nước, chỉ lòi lên cái mũi cùng cặp mắt, cảnh giác
vô cùng nhìn hai nữ tử đang đi đến !.

'' Trời ạ, đây cũng không phải quá chuẩn dáng đi '' Quảng Mục cật lực nuốt
một ngụm nước bọt, trong mắt hắn lửa nóng hiện lên, thầm nghĩ đến phầm nhân
cùng thân thiên cách nhau xa như vậy.

Xuất hiện trong mắt hắn, đó là hai thân ảnh làn da trắng mịn, da thịt mềm
mại uyển chuyển, mỗi người tướng mạo đều thanh tú mỹ lệ, theo Quảng Mục hắn
thấy nữ tử sư tỷ, mang theo ấn tượng nhất đối với !.

Làn da trắng trẻo hồng hào, hai cặp đùi thon dài thướt tha, eo thon dáng nhỏ
huyền nữ, mái tóc xanh mượt óng ả như thảm lụa trời xanh, đôi mắt không khác
Phượng Hoàng thần thánh, khuôn mặt kiều diễm khuynh thành, đặc biệt là hai
bộ ngực lớn co giản theo từng bước đi, xung mãn long trời lỡ đất, ở trung
tâm cặp ngực, hồng hào chi tâm, tỏa ra từng trận xuân quang, chấn nhiếp
Quảng Mục.

'' Cái này . . . ta có thể dựa vào bản thân ưu tú đi tiếp cận . . . '' Quảng
Mục hắn căn bản không thể nhịn, hai mặt lửa nóng quang mang bắn tới lại gần.

'' Không được, có gái bên cạnh, hắn là lúc trước hạ chiến thư '' Hắn nháy
mắt ổn định tâm tình, nghĩ đến đối phương lúc trước cặp mắt âm độc nhịn mình
, còn dùng đến máu viết hạ chiến thư, nội tâm hoảng sợ không thôi.

'' ưm, sư muội, ao tắm này cũng không tồi a '' sát na bước xuống là nữ tử sư
tỷ, cảm nhận xung quanh làn nước vô cùng ấm áp về sau, nhìn về phía Lãm
Nguyệt tán thưởng một câu.

'' Không tốt '' Núp một bên, Quảng Mục cơ thể hắn có run, có thể làm cho bốn
phía mặt nước nỗi lên trần trận sóng gợn, trông mãnh liệt vô cùng, nhưng hắn
không thể kiểm soát cơ thể, não hải một bên cấp tốc vận chuyển.

'' a, muội nhìn, ở bên kia sóng gợn truyền qua, chắc chắn linh động khu vực
, chúng ta qua xem '' Nữ tử sư tỷ một mặt hiếu kỳ đi tới, bốn phía sương khói
hơi nước mù mít, căn bản nàng nhìn không tới, mà chỉ có ghé mắt vào mặt nước
, làn sương mỏng, mới có thể thấy đồng dạng.

Nhìn đến nữ tử sư tỷ thế mà hùng hổ tò mò, Quảng Mục sắc mặt đại biến, trên
trán đại lượng mồ hôi lạnh chảy dòng, nội tâm kêu than không tốt rung trời !.

'' Sư tỷ, ở bên đi, muội đây '' Một tiếng hơi có chói tai, không ra nam
cũng không ra nữ vang lên.

Nữ tử sư tỷ cùng Nguyệt Lãm bên cạnh giật mình một cái, không tự chủ hét lên
một tiếng, lùi lại phía sau !.

'' Hứa Thanh, là muội ... sao '' Nguyệt Lãm thần sắc âm trầm, có thể bốn
phía sương mù, không thể nhìn thấy.

'' Sư tỷ, chính là ta '' Quảng Mục mắt lóe, sắc mặt hắn vẫn âm tình bất định
như trước, đáy lòng kêu khổ không thôi.

'' Không, ngươi là ai, giọng nói này không phải của Hứa Thanh '' Nguyệt Lãm
càng phát âm trầm, nội tâm nguy cơ càng phát mãnh liệt đến cực hạn.

'' Ta ... muội sáng nay thức dậy bị đau họng, nên giọng nói có chút khó nghe
'' Quảng Mục nội tâm cực kỳ kinh nghi bất định, não hải như muốn nổ tung suy
nghĩ đồng dạng.

'' Đáng chết, tại sao lại là lúc này, các ngươi muốn tắm thì làm sao không
tắm sớm một chút !... giờ phải làm sao '' Quảng Mục sầu mi khổ kiếm, trong
lòng mắng chủi không ngừng.

Bầu không khí nhất thời kiềm chế đến cực hạn, Quảng Mục hắn nói như vậy để
Nguyệt Lãm một chút buông lỏng, nhưng có thể bên cạnh nữ tử sư tỷ, sắc mặt
càng thêm âm trầm, đang muốn một chưởng đánh tan sương khí, bỗng nhiên vang
lên một tiếng oanh minh phía trái.

Sát na oanh minh vang lên, hai nữ tử đã mặc quần áo từ lâu, không để ý bên
trong ao tắm, toàn lực chạy đến oanh minh nơi chỗ.

Mà cũng một sát na này, Quảng Mục cơ hồ hắn không suy nghĩ, lập tức vọt lên
đại địa, nhanh chóng mặt quần áo lại, thầm nghĩ chính mình Âm Dương Chi Lực
quả nhiên không tồi, cực tốc chuẩn bị đạo tẩu, nhưng khi hắn chuẩn bị đào
tẩu, hai nữ tử hướng xa nhanh tróng quay lại, một chưởng vỗ ra, bốn phía
sương mù tán loạn.

'' Là ngươi ... '' Tiếng nói vang lên, không ai khác là Nguyệt Lãm, nhìn
thấy thân ảnh này về sau, Nguyệt Lãm thần sắc dữ tợn hét lên, bên cạnh nữ tử
sư tỷ cũng thẹn quá hóa giận.

'' Dâm tặc, ngươi muốn chết '' Lập tức hai đạo thể công ầm ầm đánh tới, mang
theo vô thượng sát khí cùng lửa giận đánh về phía Quảng Mục.

'' Khốn kiếp, ta bị phát hiện '' Quảng Mục sắc mặt đại biến, cảm nhận bốn
phía sát khí ngập trời, đáy lòng hắn cũng kinh hãi lên, đặc biệt cảm nhận
được trong đạo thể công của nử tử sư tỷ kia, Quảng Mục con ngươi co rụt.

'' Luyện Khí tầng 6, mạnh như vậy, thế mà ở tạp dịch dạo chơi ''

Không kịp nghĩ nhiều, không lo được bại lộ hay không, thể nội hắn điên cuồng
vận chuyển, toàn bộ khí tức, toàn bộ linh lực, thậm chí toàn bộ âm dương
chi lực, còn có nhục thân nhanh trong ngưng tu thành một chưởng.

'' Thông Thiên Ấn ''

Trên bờ tường đánh xuống, một bàn tay chưởng ấn huyễn hóa mà ra, trắng đen
âm dương, mang theo hủy diệt chi nộ phá không đánh tới.

'' không tốt, người này cổ quái, lùi lại mau '' Nữ tử sư tỷ biến sắc, cảm
nhận bên trong chưởng ấn lực lượng cuồng bạo, hơn nữa còn rất quỷ dị, nội
tâm sinh ra bất an mãnh liệt, sát na lùi lại phía xa

Oanh một tiếng, không nhìn phát sinh sự việc, Quảng Mục hắn cảm thấy chính
mình chống đỡ như vậy thể công, cực kỳ chật vật miễn cưỡng.

'' Ta không cố ý nhìn trộm '' Quảng Mục sắc mặt tái xanh, lưu lại một câu về
sau, dùng tốc độ nhanh nhất chạy mất.


Thiên Địa Vô Nhai - Chương #17