Người đăng: minh2642001
“Ngày mai cho các ngươi một lần tham gia nhiệm vụ. Trong biểu hiện quá trình
này chính là khảo nghiệm của các ngươi.” Vừa nghe Hoa Phong nói đến đây Chu
Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi cùng im lặng gật đầu.
“Chờ một chút, Tiểu Duy, chẳng lẽ vấn đề kinh mạch bế tắc của người đã được
giải quyết ? Ngươi có thể tu luyện thiên lực rồi? Mới chỉ có hơn một năm không
gặp mà thân thể tiểu tử ngươi đã trưởng thành hơn nhiều rồi ah!” Mộc Ân vẻ mặt
kinh ngạc nói. Hắn biết rõ thân thể, tuổi tác, tình huống thân thể của Chu Duy
Thanh bởi vậy hắn mới không thể tin được Chu Duy Thanh như thế nào đã trở
thành một Thiên Châu sư.
Chu Duy Thanh có chút bất mãn nói : “Lão sư, ban đầu người cũng không nói một
tiếng đã đi, đồ đệ ngươi cũng không chỉ giải quyết mỗi vấn đề kinh mạch bị bế
tắc đơn giản như vậy đâu, ngươi xem.” Vừa nói Chu Duy Thanh giơ tay phải,
thiên lực tại huyệt Thái Uyên phát ra, bản mạng châu Băng Chủng Phỉ Thúy lặng
lẽ xuất hiện trên cổ tay phải, quang mang chớp động cùng năng lượng Thể Châu
tinh thuần hiện ra trước mặt mọi người.
Mộc Ân chớp chớp đôi mắt nhỏ, đừng nhìn vào vẻ măt bỉ ổi của lão, nhưng nhãn
lực cũng không ai bằng, nếu không cũng không thể nào có được biệt hiêu Thần
nhãn vô lại. Băng Chủng Phỉ Thúy không hề có một chút tạp chất nào nhanh chóng
hiện lên trước mặt hắn, nhất thời làm cho Mộc Ân có chút dại ra.
Ánh mắt của La Khắc Địch hướng tới cánh tay trái của Chu Duy Thanh, nhưng đã
có kinh nghiệm trước đó, ống tay áo của Chu Duy Thanh che kín cả cổ tay trái
không lộ chút nào ra ngoài.
Trong mắt Hoa Phong rõ ràng hiện lên một đạo quang mang kích động, ánh mắt
nhìn về Chu Duy Thanh hết sức nhu hòa, trong mắt còn toát ra mấy phần mê võng
cùng nhớ lại, tựa hồ như nhớ ra cái gì đó.
“Không thể nào a! Mới hơn một năm cho dù ngươi giải quyết được vấn đề kinh
mạch bế tắc nhưng cũng không thể nào nhanh như vậy thức tỉnh được bản mạng
châu. Tiểu tử ngươi không phải giả mạo a .” Vừa nói Mộc Ân đã tiến về phía Chu
Duy Thanh dùng tay nhéo trên mặt hắn.
Chu Duy Thanh dương dương đắc ý nói : “Ghen tỵ a, ghen tỵ a. Ta đẹp trai như
vậy, anh tuấn như vậy, vậy ai có thể giả mạo ta đây? Cha ta tính tình thế nào
ngươi lại không rõ sao, hắn chưa bao giờ làm việc thiên tư. Nếu không phải bản
mạng châu của ta đã thức tỉnh ,trở thành Thiên Châu sư thì hắn như thế nào có
thể cho ta cùng Băng nhi tới Thiên Cung doanh? Lão sư, ta lại giới thiệu cho
ngươi, đây là lão bà của ta Thượng Quan Băng Nhi, Thiên Cung đế quốc đệ nhất
mỹ nữ, hắc hắc.”
Thượng Quan Băng Nhi liếc mắt nhìn hắn một cái nhưng không có phản bác. Có lẽ
là bởi vì trước sau gặp phải “Lưu manh” cùng “ Vô lại” làm cho nội tâm nàng có
chút không ổn, càng cần Chu Tiểu Béo mang đến cảm giác an toàn cho nàng sao.
Không nghi ngờ chút nào, bộ dạng của người này vô cùng đắc ý rất đáng ăn đòn,
nhưng chuyện hắn Thiên Châu thức càng làm ba vị thành viên của Thiên Cung
doanh khiếp sợ. Phải biết rằng trước đó cả Thiên Cung đế quốc chỉ có hai vị
Thiên Châu sư, một người là Chu đại nguyên soái, người còn lại trẻ tuổi đệ
nhất thiên tài Thượng Quan Băng Nhi. Thêm một Thiên Châu sư đối với đại đế
quốc có lẽ không là gì, nhưng đối với Thiên Cung đế quốc nhỏ nhoi mà nói điều
đó có thể là điều quan trọng thay đổi cả cục diện quốc gia. Hơn nữa còn liên
quan đến sự phát triển của quốc gia trong mấy thập niên tiếp theo. Có thể nói
nếu như không có Bát châu Thiên Châu sư Chu đại nguyên soái trấn giữ, cùng với
sự uy hiếp của Thiên Cung doanh thì chỉ sợ Thiên Cung đế quốc đã sớm bị diệt
quốc.
La Khắc Địch nhìn về phía Mộc Ân: “Lão vô lại, cái này của hắn quả thật là Thể
Châu, mới vừa rồi ta kiểm nghiểm thực lực, hắn còn ngưng hình một cây cung bắn
về phía ta. Cây cung kia quả thực có uy lực không nhỏ”
Hoa Phong nói: “Đi thôi, chúng ta vào phòng nghị sự nói chuyện. Lưu Manh,
ngươi nhanh đem Bối tháp cùng Pháo đài tới đây luôn.” Vừa nói hắn vừa đi tới
bên cạnh Chu Duy Thanh, vỗ vỗ lên vai hắn rồi hướng một ngôi nhà gỗ nhỏ mà đi
tới.
Mọi người theo hắn đi vào gian nhà gỗ, bên trong hầu như trống giỗng chỉ có
một chiếc bàn dài chung quanh còn có thêm một vòng ghế. rất rõ ràng đây chính
là địa phương nghị sự của các cường giả Thiên Cung doanh. Hoa Phong ngồi xuống
vị trí chính giữa, La Khắc Địch cũng vừa dẫn theo Bối tháp Hàn Mạch cùng Pháo
Đài Cao Sinh tới đây. “Lão Đại” Hàn Mạch cùng Cao Sinh đồng thời hướng Hoa
Phong kêu lên. Hoa Phong mỉm cười nói: “ Tất cả mọi người cùng ngỗi xuống đi.”
Mọi người đều tự tìm chỗ ngỗi xuống, Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi
cũng ngồi cùng một chỗ.
Hoa Phong nhìn Chu Duy Thanh với ánh mắt nhu hòa nói: “ Ta giới thiệu với tất
cả mọi người hai người này theo thứ tự là Thiên Cung đế quốc đệ nhất trẻ tuổi
thiên tài Thượng Quan Băng Nhi, lần trước Chu đại nguyễn soái tới đây đã nói
qua, đem nàng gia nhập Thiên Cung doanh chúng ta tiếp nhận huấn luyện chừng
hai năm. Về phần vị trẻ tuổi này, hắn là nhi tử độc nhất của Chu đại nguyên
soái, Chu Duy Thanh. Trước kia hắn đã học qua Mộc Ân hai năm sinh tồn. Bởi vì
bản mạng châu của hắn thức tỉnh, trở thành vị Thiên Châu sư thứ ba của nước
ta. Vì vậy, lần này hắn cũng gia nhập Thiên Cung doanh cùng Băng nhi cô nương
đồng thời tiếp nhận huấn luyện của chúng ta. Băng nhi cô nương là Thiên Châu
sư có Phong Hệ Ý Châu sư thêm thuộc tính nhanh nhẹn của Thể Châu, mà ta cũng
là Phong Hệ Ý Châu sư, Băng nhi cô nương, ngươi nguyện ý bái ta làm thầy sao?”
Thượng Quan Băng Nhi đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó, trên mặt đã
toát ra vẻ kích động. Đối với Thiên Cung doanh nàng đã nghe danh từ lâu, lúc
trước lại được chứng kiến Tiễn pháp thần hồ kỳ kỹ(Hết sức cao minh) La Khắc
Địch thể hiện, mà lúc này thân là doanh trưởng Thiên Cung doanh lại cùng thuộc
tính với nàng muốn thu nhận nàng làm đồ đệ, nàng như thế nào lại không muốn
chứ? Huống chi, ở Thiên Cung doanh nàng đã gặp tất cả năm người mà trong đó
cũng chỉ có vị doanh trưởng này nhìn qua còn giống như người bình thường …
Lập tức Thượng Quan Băng Nhi đứng dậy đi tới trước quỳ trước mặt Hoa Phong:
“Lão sư.” Vừa nói vừa hướng Hoa Phong lạy ba lạy.
Hoa Phong đợi sau khi nàng lạy xong mới đứng dậy tiến đến dìu nàng đứng lên.
“Sau này ngươi hãy đi theo ta, ta sẽ đem một thân sở học dốc túi truyền thụ
cho ngươi, ngươi là Thiên Châu sư, tin tưởng không lâu sau ngươi nhất định sẽ
vượt xa ta.”
Sau khi Thượng Quan Băng Nhi trở lại chỗ ngồi, Hoa Phong hướng Chu Duy Thanh
nói: “Chúng ta ở đây cũng không có ai cùng thuộc tính với ngươi, bản mạng
châu của người đã thức tỉnh rồi hẳn là thuộc tính Hắc Ám cùng Chu đại nguyên
soái giống nhau. Thế nên ngươi tiếp tục theo Mộc Ân học tập, ở trong Thiên
Cung doanh tuy Mộc Ân có lẽ không phải người có thực lực mạnh nhất, nhưng
cũng tuyệt đối là tài bắn cung xuất chúng nhất.” Hoa Phong vừa nói xong lời
này nhất thời nghe thấy ba tiếng hừ nhẹ của ba tên thành viên khác trong Thiên
Cung doanh.
La Khắc Địch hừ nhẹ tràn đầy ý khinh thường, Cao Sinh thì lại hàm ý khiêu
khích, mà của Hàn Mạch lại bao hàm một chút bén nhọn.
“Hừ, em gái ngươi a! So tài bắn cung các ngươi hơn được ta sao? Trong một trăm
mét cả ba người các ngươi cùng lên cũng nhất định thua.” Mộc Ân tức giận nhìn
quét qua ba người rồi ngồi xuống dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Chu Duy Thanh lạnh nhạt bàng quang, phát hiện Mộc Ân vừa nói ra một trăm mét
thì cả ba vị kia phát ra tiếng hừ lạnh lập tức thần tình thay đổi, không người
nào dám nhìn hắn.
Hoa Phong cười ha hả nói : “ Đơn giản về việc dùng cung tên mà nói, ở trên thế
giới này, trong vòng một trăm mét, Mộc Ân tuyệt đối là vô địch. Tiểu Duy, Băng
nhi, sau này ta cứ như vậy gọi các ngươi, tiện đây ta cũng giới thiệu cho các
ngươi một chút về tình huống của Thiên Cung doanh .”
“Thiên Cung doanh từ khi thành lập đến nay đã có một trăm ba mươi năm lịch sử.
Từng ba lần trợ giúp đế quốc ngăn chặn nguy cơ diệt quốc, vì vậy tám mươi sáu
năm trước, nước ta đã lấy Thiên Cung hai chữ trở thành quốc danh. Thiên Cung
doanh cũng vinh viễn tồn tại cùng đế quốc, được đế quốc xưng là Trấn Quốc thần
cung. Đời thứ nhất của Thiên Cung doanh có tất cả bảy người cho đến tận hiện
nay cũng chính là bảy người chúng ta. Các ngươi có thể coi như là đời sau
truyền thừa xuốn . Mà chúng ta bảy người cũng phân biệt được truyền thừa riêng
các kĩ năng bắn cung bất đồng, hi vọng các ngươi có thể càng thêm phát dương
quang đại.”
“Thiên Cung doanh chúng ta trước kia cũng có xuất hiện Thiên Châu sư nhưng số
lượng rất ít, ban đầu Chu Đại nguyên soái vốn cũng muốn vào Thiên Cung doanh
nhưng do một số nguyên nhân vị trí của hắn bị ta thay thế. Trước mắt Thiên
Cung doanh có bảy người, ta sẽ giới thiệu sơ lược thuộc tính đặc điểm của từng
người .”
“Ta là một gã Thất châu Phong thuộc tính Ý Châu sư, Thiên Cung doanh doanh
trưởng, chịu trách nhiêm lập kế hoạch, chỉ huy cùng với tuyệt sát. Tước hiệu
của ta cũng gọi là: Tuyệt Sát.”
Khi Hoa Phong nói ra hai chữ “Tuyệt Sát” mặc dù vẻ mặt tươi cười nhưng Chu Duy
Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi vẫn cảm giác sau lưng lạnh lẽo.
Hoa Phong chuyển mắt sang hướng Mộc Ân: “Mộc Ân, Lục châu Thể Châu sư, Thể
Châu thuộc tính một nửa nhanh nhẹn, một nửa lực lượng. Chịu trách nhiệm phá
hoại, ám sát, am hiểu săn giết địch nhân, đồng thời cũng chịu trách nhiệm dịch
dung, ngụy trang. Người có khả năng quan sát cao nhất trong doanh, danh hiệu :
Thần nhãn vô lại.”
“La Khắc Địch, cấp bậc Ngũ châu Thể Châu sư, thuộc tính nghiệt quyền cùng
phối hợp ,chịu trách nhiệm điều tra, thăm dò, dụ địch, là thám báo duy nhất
trong doanh, tước hiệu Túy Lưu manh, cùng với Mộc Ân là một đôi chính là “Vô
Lưu” tổ hai người.” Mộc Ân ở bên cạnh hừ một tiếng: “Phụ trách thám báo rõ
ràng chính là thực lực kém cỏi nhất a!”
La Khắc Địch tức giận quát: “ Cái gì gọi là thực lực kém cỏi nhất ? Lão tử so
với ngươi còn sống hơn mười mấy năm đâu.” Hắn ngoài miệng nói như vậy nhưng rõ
ràng có chút ngoài mạnh trong yếu. Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi liếc
mắt nhìn nhau, cả hai người cũng cảm nhận được khiếp sợ trong lòng đối phương.
La Khắc Địch thực lực yếu nhất mà kĩ thuật bắn cung đã mạnh như vậy, thử hỏi
những người còn lại tài bắn cung còn cao đến mức nào?
Mộc Ân khinh thường bĩu môi, Hoa Phong lại tiếp tục nói : “ Hàn Mạch, cấp bậc
Lục châu Thể Châu sư, Thể Châu thuộc tính là cứng rắn cùng sức chịu đựng, am
hiểu cường lực thời gian dài, trong nhóm là đảm nhiệm nhiêm vụ đả kích đối thủ
, áp chế cùng hậu viện, tước hiệu : Tiễn tháp . Ý là hắn giống như một tiễn
tháp công kích không biết mệt mỏi.”
“Cao Sinh, cấp bậc Lục châu Ý châu sư, hỏa thuộc tính, bạo phá chuyên nghiệp,
Toàn bộ công kích thần xạ thủ, chuyên chủ công, kẻ giết chóc, tước hiêu: Pháo
đài. Trong tình huống Cao Sinh và Hàn Mạch liên thủ, có thể trong thời gian
nhất định áp chế đội quân đội bình thường có một ngàn Cung tiễn thủ.”
Hoa Phong nói : “ Còn hai thành viên khác của doanh, các nàng hiện tại đang đi
ra ngoài làm nhiệm vụ, chờ sau này gặp mặt ta sẽ giới thiệu cho các ngươi.”
Chu Duy Thanh không nhịn được hỏi : “ Doanh trưởng người nói nhiệm vụ là có ý
gì? Thi hành đế quốc nhiêm vụ sao?”