Người đăng: minh2642001
“Ta tự sáng tạo ra thần công này. Sau khi khơi thông ngũ huyệt phát hiện ra
diệu dụng này, từ đó suy luận, cứ hoàn thành ngũ huyệt nhất thiên xong sẽ làm
Bất Tử Thần Cương tiến hóa. Nếu như thành công đột phá tầng thứ hai, thì đem
diệu dụng ghi chép lại. Như không thể thì để người đến sau tự mình lĩnh ngộ
lấy. Tầng áo nghĩa Bất Tử Thần Cương nói đến không tiến tất lùi. Cho dù người
không tu luyện, khí xoáy cũng sẽ hình thành, hấp thu thiên địa nguyên khí cho
mình sử dụng. Người luyện Bất Tử Thần Công luôn luôn trong tình trạng liên tục
phải thông huyệt, không còn đường khác. Cho dù người không điều khiển, Bất Tử
Thần Công cũng sẽ tự động hộ thể.”
Nhìn hết phần ghi lại trên tấm da dê, Chu Duy Thanh sửng sốt nửa ngày, mới
mắng ra một câu: “Trời ạ! Con mẹ nó, ngươi vương bát đản tu luyện đến huyệt
thứ mười một đã chết không phải muốn hại người sao? Bên trong quy tắc chung
như thế nào lại không viết rõ ràng là cái này không thể gián đoạn? Cái gì mà
chó má Bất Tử Thần Cương thật sự là rắm chó không kêu. Chính mình cũng chưa
luyện thành, vẫn còn ghi lại hại người sao. Quả thực chính là cái não tàn." Kỳ
thật hắn cũng đổ oan cho người sáng tạo Bất Tử Thần Công, quy tắc chung tuy
rằng chưa nói “luyện thì không có thể dừng" nhưng là nói qua " không phải ôm
tâm tư nhất định phải chết thì không thể luyện”. Trên thực tế trong lòng Chu
Duy Thanh cũng sợ hãi. Hắn sở dĩ có thể thành công quán thông năm huyệt cũng
không phải bởi vì thiên phú bản thân cao mà hoàn toàn là nhờ cái hắc châu kia
bảo hộ cho hắn. Trời biết cái hắc châu này còn có thể bảo hộ bao lâu. Hơn nữa,
sự thống khổ trong lúc thông huyệt cũng làm hắn sợ hãi.
Sau một hồi bực tức, Chu Duy Thanh quyết định thử xem này cái gọi là Bất Tử
Thần Cương có tác dụng gì. Cẩn thận lấy mũi tên thật đâm vào tay mình, dần dần
sức cứ tăng lên một chút một, nhất thời tình huống kỳ dị xuất hiện.
Thời điểm mới vừa bắt đầu, còn không có cảm giác rõ ràng, nhưng khi hắn tăng
lực, Chu Duy Thanh phát hiện, khí xoáy tụ tại năm đại tử huyệt đã được khơi
thông trong cơ thể mình đột nhiên gia tốc vận chuyển, bên ngoài làn da của
mình lại xuất hiện một tầng khí lưu, khi dùng lực đâm mũi tên vào tay không
ngờ lại bị dòng khí ngăn cản đẩy trượt sang bên cạnh, mà hắn một chút cảm giác
đều không có. “Quả nhiên có điểm chỗ tốt. Chính là không biết có thể chịu được
bao nhiêu lực.”
Lúc này, hắn không tu luyện, chỉ thử nghiệm cường độ của Bất Tử Thần Cương.
Trải qua thí nghiệm không ngừng, Chu Duy Thanh phát hiện cường độ của Bất Tử
Thần Cương này đúng là không kém, hơn nữa cùng lực lượng Thiên ực của hắn có
quan hệ, thừa nhận công kích càng lớn, Thiên lực tiêu hao cũng lại càng lớn,
mà một khi công kích vượt qua một phạm trù nhất định, cái Bất Tử Thần Cương
này cũng có thể triệt tiêu một bộ phận lực công kích.
Ước chừng là khi lực lượng công kích hắn vượt qua ba phần thiên lực của hắn.
Hơn nữa khi hắn thiên lực tiêu hao vượt qua 1 nửa, hiệu quả của Bất Tử Thần
Cương cũng tiêu thất. Sau khi vất vả cả đêm, Chu Duy Thanh tổng kết ra một
câu: “Mẹ nó như thế nào cái gì cũng thiên lực...”
Chẳng qua, làm hắn vui mừng chính là: Bất tử thần công tầng thứ nhất hoàn
thành, tốc độ năm đại tử huyệt hấp thu tinh hoa thiên địa bổ sung thiên lực
của hắn so với trước kia tăng cường gấp đôi. Cái này khiến cho năng lực chiến
đấu của hắn kéo dài cũng theo đó mà tăng cường không ít. “Tiểu Béo, Tiểu Béo.”
Mới tờ mờ sáng, thanh âm của Thượng Quan Băng Nhi đã vang lên dồn dập.
Ngay sau đó, nàng đã từ bên ngoài vén màn cửa chui vào, nhưng cũng ngay lập
tức khuôn mặt đỏ bừng cười tươi chạy nhanh ra ngoài. “Chu Tiểu Béo, ngươi đúng
là đồ điên ở truồng, nhanh mặc quần áo vào đi.”, âm thanh của Thượng Quan Băng
Nhi tuy là xấu hổ nhưng lại vẫn bao hàm ý tứ vui mừng nồng đậm.
Chu Duy Thanh thầm nghĩ trong lòng: “Quá oan uổng a! Trần truồng đi ngủ là
thói quen sống của ta, như thế nào lại thành đồ điên cởi truồng ?” Nhanh chóng
mặc quần áo, cài lại thắt lưng “Ta mặc xong rồi, vào đi.” Vừa nói xong, hắn
cúi đầu nhìn thấy Tiểu Bạch hổ đang ngủ say trên giường. Hai chân trước của
Tiểu gia hỏa này ôm lấy cái đầu, để lộ ra cái mông nhỏ vểnh lên, bộ đáng thật
là đáng yêu. Chu Duy Thanh cười hắc hắc, vỗ mông Tiểu Bạch hổ một cái.
“Ngao” Tiểu Bạch hổ nhất thời tỉnh lại, chứng kiến vẻ mặt cười xấu xa của Chu
Duy Thanh tự nhiên hiểu được chuyện gì đã xảy ra, nhất thời khiến nó tức giận
kêu “ô, ô, ô”.
“Phì Miêu, cái mông nhỏ của ngươi xúc cảm thật không tệ, không được ngủ
nướng.” Nói xong Chu Duy Thanh nhét Tiểu Bạch hổ vào lòng ngực. Nói cũng kỳ
quái, Tiểu Bạch hổ chỉ cần vừa vào trong lồng ngực của hắn, lập tức trở nên an
tĩnh. Lúc này Thượng Quan Băng Nhi đi vào trướng, khuôn mặt tươi cười vẫn còn
đỏ bừng, làm người khác nhìn vào nhịn không được lại muốn cắn một cái.
“Tiểu Béo chết tiệt, ngươi lại khi dễ tiểu gia hỏa này có phải không?” Thượng
Quan Băng Nhi tức giận nói. Không đợi Chu Duy Thanh mở miệng, Tiểu Bạch hổ
trong lồng ngực hắn đã hướng tới Thượng Quan Băng Nhi liên tục gật đầu, bộ
dáng nước mắt lưng tròng lại khiến người trìu mến. “Lại tỷ tỷ ôm một cái.”,
Thượng Quan Băng Nhi rất muốn ôm hắn, nhưng là, Tiểu Bạch Hổ nói cái gì cũng
không chịu, kiên quyết ôm lấy ngực Chu Duy Thanh, còn cắn vào áo hắn.
Thượng Quan Băng Nhi không khỏi chán nản, “ Vật nhỏ này, hắn khi dễ ngươi như
vậy ngươi còn muốn hắn ôm.”
“Ô ô...”, Tiểu Bạch hổ nhô đầu ra liếc Thượng Quan Băng Nhi, rồi lại vùi đầu
vào lòng ngực Chu Duy Thanh. Chu Duy Thanh rất là đắc ý, “Băng nhi, thấy
không, mị lực của bản thiếu gia nhân thú cũng bị mê hoặc. Hắc hắc.” Thượng
Quan Băng Nhi tức giận hừ một tiếng. nàng là thật rất thích con Tiểu Bạch hổ
này nhưng cũng không có biện pháp.
“Tiểu Béo, tu vi thiên lực của ta tăng lên .” Thượng Quan Băng Nhi nhớ lại mục
đích tìm đến Chu Tiểu Béo, nhất thời vẻ mặt vui vẻ nói. Chu Duy Thanh lập tức
tiếp lời nói: “Thiên lực tăng lên là chuyện tốt a! Không hổ là đệ nhất thiên
tài mỹ nữ của Thiên Cung đế quốc chúng ta, cùng ta, đệ nhất thiên tài đại soái
ca quả thực chính là tuyệt phối.”
Thượng Quan Băng Nhi đưa tay nắm trên véo mặt hắn “Ngươi da mặt thật dày.”
Đang nắm thì nàng mới ý thức được động tác của mình tựa hồ có chút quá mức
thân thiết, cười đỏ bừng mặt vội vàng buông lỏng tay ra. Nhưng ai ngờ gia hỏa
này lại nắm tay áp vào mặt bên kia luôn “Băng nhi, cũng xoa bóp bên này, để
hai bên cân bằng.”
“ Phi. Đừng náo loạn, người ta nói với người chuyện nghiêm túc. Thiên lực của
ta trực tiếp từ đệ bát trọng tăng lên tới đệ thập trọng.” Thượng Quan Băng Nhi
nói ra nhất thời khiến Chu Duy Thanh hoảng sợ. Chu Duy Thanh giật mình nói:
“Một lần tăng lên hai trọng? Băng nhi, ngươi không phải thiên tài, đơn giản
chính là quái tài.”
Thượng Quan Băng Nhi lắc lắc đầu, nói: “Đây đều là bởi vì ngươi. Ngày đó, thời
điểm ta muốn giúp ngươi che lại huyệt Dũng Tuyền, từ trong cơ thể ngươi lại
phóng ra đại lượng lớn Phong hệ Thiên lực rót vào trong cơ thể ta, sau đó ta
đã hôn mê . Sau khi trở về, tới lúc tu luyện ta mới phát hiện Thiên lực của
mình đã gia tăng rất nhiều, tuy rằng vẫn chưa ổn định nhưng ta có thể khẳng
định tu vi thiên lực của ta đã đột phá đến đệ thập trọng. Tiểu Béo, đây đều là
công lao của kỹ năng thôn phệ kia của ngươi.”
Chu Duy Thanh cười khổ nói: “Đừng nói nữa, cái kỹ năng thôn phệ kia sử dụng
không có gì tốt. Hôm đó thôn phệ năng lượng của Thảo Nguyên Thiên Lang nhiều
lắm, suýt nữa làm cơ thể của ta nổ tung, căn bản là hấp thu không được nhiều
như vậy. Hơn nữa, đêm qua ta đã thử lại, trong tình huống bình thường, kỹ năng
thôn phệ này căn bản là không dùng được. Nói cách khác, rất có thể là chỉ tại
thời điểm bị tà ma biến mới có thể sử dụng kỹ năng thôn phệ này. Mà ở thời
điểm tà ma biến, ta lại không thể khống chế chính mình, kỹ năng này không yếu.
Nhưng khiến ta tức chết là, nếu nhỡ thôn phế quá nhiều, tới khi kết thúc tà ma
biến, cơ thể của ta chẳng phải là chống đỡ không được mà nổ tung sao? Hơn nữa,
trời biết khi nào thì mới lại xuất hiện tà ma biến.”
“Kỹ năng này lại không thể khống chế.” Thượng Quan Băng Nhi trầm tư một lát
rồi nói: “Tiểu Béo, ta nghĩ thấy kỳ thật đây là chuyện tốt.” “Chuyện tốt? Vì
cái gì?” Chu Duy Thanh tò mò hỏi, đồng thời cũng lặng lẽ xích lại gần nàng,
thân thể hai người đã sắp chạm nhau.
Trong lòng Thượng Quan Băng Nhi lúc này đều nghĩ tới tu luyện, cũng không có
chú ý tới động tác của Chu Duy Thanh, nói: “Ông trời rất là công bằng. Sau khi
ngươi chiếm được cái Hắc châu nghịch thiên kia kỳ thật cũng đã bị đủ loại chế
ước, nếu không phải vận khí tốt, kỳ thật ngươi đã chết rồi. Bản Bất Tử Thần
Công của ngươi cũng vậy, tác dụng cường đại luôn luôn kèm theo nguy cơ cường
đại. Theo như ta đọc sách, hiệu quả tà ma biến so với tà ma biến của ngươi, ta
thấy không quá giống nhau. Bởi vì, tất cả ví dụ tà ma biến trong sách, không
có cái nào có thể bảo trì thanh tỉnh giống như ngươi. Theo đạo lý mà nói, tại
đoạn thời gian đó ngươi đáng lý phải trực tiếp giết ta. Hơn nữa căn bản không
có khả năng tỉnh táo lại nhanh như vậy. Tối thiểu phải ngủ say vài ngày. Hơn
nữa sau khi tà ma biến thường lệ sẽ bị suy yếu. Nhưng ngươi có suy yếu sao?
Chẳng những không có, ngược lại Thiên lực lại đột phá, đạt tới Thiên tinh lực
đệ ngũ trọng. Bởi vậy, ta nghĩ tà ma biến của ngươi không giống người thường,
cũng không phải chỉ đơn giản là biến hóa, có lẽ là có thể khống chế?”
Nghe xong lời của nàng, Chu Duy Thanh không khỏi đột nhiên động tâm. Lúc ấy,
hắn đã cảm nhận sâu sắc được chính mình ở trạng thái tà ma biến cường đại ra
sao. Cường độ thân thể gia tăng ít nhất gấp ba, cảm giác cũng đồng dạng tăng
cường gấp ba, tốc độ điều động các loại thuộc tính năng lực tăng cường gấp
hai. Còn có thể sử dụng kỹ năng Thôn Phệ của Tà ác thuộc tính, nhanh chóng
thôn phệ lực lượng địch nhân để chính mình tạm thời sử dụng. Không hề nghi
ngờ, ở loại trạng thái này, nếu đối mặt thiên thú, bằng vào khí tức áp chế,
hắn đã có thực lực khiêu chiến Tôn cấp thiên thú có tu vi Hạ vị. Nếu đối mặt
ngự châu sư, cho dù đối phương cũng là Thiên châu sư, nếu Hai châu cấp bậc
giống Thượng Quan Băng Nhi, chính mình cũng không sợ.
Thượng Quan Băng Nhi nói tiếp: “Ngươi hiện tại cũng nên nghĩ nhiều, thuận thế
mà làm thôi. Cố gắng tu luyện Thiên lực mới là chính đạo. Trước mắt, lực lượng
Hắc châu có lẽ vẫn có thể phụ trợ ngươi tu luyện Bất Tử Thần Công. Trọng yếu
vẫn là tăng lên thiên lực. Lần này vận khí chúng ta tốt, mấy ngày nay ta chuẩn
bị tập trung tinh thần tu luyện, trước tiên củng cố lại hai trọng thiên lực
vừa tăng lên rồi nói sau. Ngươi cũng đã đột phá đến thứ năm trọng, cố gắng
lên. Ta đi đây.” Chu Duy Thanh nói: “Nhanh như vậy đã đi a! Băng nhi, ngươi
xem, ngày hôm qua ta cũng giúp ngươi đi báo thù, có phải là thưởng cho ta một
chút.” Thượng Quan Băng Nhi nghiêm mặt nhìn hắn, hỏi “Ngươi muốn thưởng cho
cái gì?”.
Chu Duy Thanh cười hắc hắc, ánh mắt rõ ràng trở nên dâm đãng, “Ôm một cái đi!
Hôn nhẹ một cái đi! Cả hai đều được. Nếu có thể sờ sờ vậy thì càng tốt.”