Thần Bí Hắc Y Thiếu Nữ (hạ)


Người đăng: ༺❦Շā ༒❤Շîểʊ☂༒Sî❤ᵐᶜ༻

Bởi vì, bọn hắn đều thấy rõ ràng, tại thút thít Hắc Y Thiếu Nữ cổ tay cổ tay,
sáu khỏa tinh màu đỏ Thể Châu quang hoa lấp lánh, cùng nàng tự thân trang phục
màu đen đan xen thành thú.

Thể Châu bên trong, hồng phỉ đại biểu là cân đối, thuần túy hồng phỉ đại biểu
là Thiên Châu Sư thân phận, đám người vạn vạn cũng không nghĩ tới, trước mắt
này nhìn qua bất quá mười sáu mười bảy tuổi thiếu nữ, lại có này so với bọn
hắn mỗi người đều mạnh hơn tu vi. Sáu châu, thượng vị Thiên Tôn. Huống chi,
vừa rồi nàng kia phảng phất hóa thân hắc vụ thông thường kỹ năng, biểu hiện ra
nàng Ý Châu chí ít cũng có được hắc ám loại này thượng vị thuộc tính tồn tại.

Sự xuất hiện bất thường của thiếu nữ nhất định sẽ còn sinh ra không ít việc
lạ, báo động về một mối nguy mãnh liệt dâng lên trong lòng mọi người, Lâm
Thiên Ngao lập tức quát vang:


  • Ô Nha mau quay lại!

Theo tiếng quát của Lâm Thiên Ngao, mặc dù cả thể xác và tinh thần ai nấy đều
vô cùng mệt nhưng vẫn cố gắng trấn định, cấp tốc tập trung lại cùng một chỗ
rồi che chắn trước cửa động. Ô Nha tuy vẫn không cam lòng, nhưng đành oán giận
mà nhảy lùi lại, bảo vệ vị trí của mình bên hông đội hình.

Trong chớp mắt, Hắc Y thiếu nữ còn đang ủy khuất xụ mặt đột nhiên buột miệng
cười lanh lảnh rồi nhìn về phía mọi người:


  • Làm gì mà sát khí đằng đằng như vậy, bộ người ta đáng sợ như vậy sao?

Vừa nói thiếu nữ vừa nhẹ nhàng tiến đến, thân thể như lướt đi trên mặt đất,
chỉ trong sát na đã tới trước mặt Lâm Thiên Ngao. Ngọc chưởng trắng nõn thon
dài nhanh như chớp vươn ra rồi vỗ nhẹ vào ngực gã.

Không hề nghi ngờ gì nữa, Hắc y thiếu nữ này là địch chứ không là bạn. Và cũng
chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng ta đã đoán được thủ lĩnh của chiến
đội Phỉ Lệ chính là Lâm Thiên Ngao.

Một luồng sáng vàng rực lóe lên, Lâm Thiên Ngao nãy giờ luôn chú tâm phòng bị
đã lập tức phóng xuất tổ hợp Ngũ châu Ngưng hình thuẫn, nhưng so với ba ngày
trước, tổ hợp Ngưng hình thuẫn của gã đã ảm đạm hơn rất nhiều. Liên tục chiến
đấu như thế, Thiên lực làm sao có thể duy trì mạnh mẽ mãi được? Dù lúc này
tinh thần chiến đấu của Lâm Thiên Ngao có lên cao tới đâu, thì thời điểm này
tối đa gã cũng chỉ có thể thi triển được khoảng năm thành công lực mà thôi.

Một tiếng nổ rền rĩ chát chúa vang lên, một chưởng nhìn rất đơn giản nhưng
không ngờ đã lưu lại trên tổ hợp Ngũ châu Ngưng hình thuẫn cực kỳ rắn chắc của
Lâm Thiên Ngao một vệt bàn tay xám xịt sắc nét. Thân thể Lâm Thiên Ngao chấn
động dữ dội, đồng thời chợt cảm thấy một luồng khí cực kì lạnh lẽo và tà ác
đột ngột xuyên thấu qua lớp phòng ngự của mình mà thấm vào da thịt. Nếu không
nhờ tổ hợp Ngũ châu Ngưng hình thuẫn hóa giải gần hết lực công kích thì chỉ
một kích này thôi cũng đủ làm cho trái tim của gã nổ vụn ra mà chết.

Nhưng dù như thế, đòn tấn công của thiếu nữ áo đen đã khiến Lâm Thiên Ngao
phải chấn thương, cổ họng gã chợt ngọt lịm rồi không nhịn được mà há mồm phụt
ra một búng máu tươi. Búng máu này vừa phun ra bên ngoài liền biến thành một
màn sương lạnh, rồi ngưng tụ thành một khối băng lớn rơi thẳng xuống mặt đất.
Lâm Thiên Ngao đã phải hộc máu, mới miễn cưỡng hóa giải được một chưởng từ
thiếu nữ áo đen.


  • Ô?
    Thấy đòn đánh của mình không đắc thủ, trong mắt thiếu nữ áo đen thoáng hiện
    một tia kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, nàng ta đã lại hóa thành một luồng khói
    đen lặng lẽ tan biến, bởi Ô Kim Đồ Thần Phủ của Ô Nha đã xẹt tới ngay tức
    khắc, đồng thời một cái lồng ánh sáng màu vàng không biết từ nơi nào xuất hiện
    đã bao phủ lấy toàn bộ thân thể của thiếu nữ áo đen.

Mọi người lúc này đều đã thấy được, thuộc tính của thiếu nữ này nhất định có
liên quan đến Hắc ám, mà đối phó với thuộc tính Hắc ám thì không gì tốt hơn
Quang minh hệ. Có điều năng lực của thiếu nữ áo đen thật sự quá mạnh mẽ, chưa
kể đến việc nàng còn có kỹ năng Vụ hóa để tránh né những công kích vật lý. Kỹ
năng này ít nhất phải Thác ấn từ Thiên thú trên Vương cấp mới có thể. Mà chỉ
riêng việc nàng công kích bằng một loại Thiên lực vô cùng kì lạ thôi cũng đã
khiến mọi người vô cùng rúng động.

Bỗng nhiên hắc quang bùng lên, lồng ánh màu vàng mặc dù vẫn bao phủ xung quanh
nhưng chỉ trong nháy mắt đã hóa thành vô số những điểm sáng li ti, rồi lập tức
bị hắc quang cắn nuốt.

Thiếu nữ áo đen cất giọng lanh lảnh như chuông bạc:


  • Chỉ bằng chút xíu Quang minh lực này mà không biết xấu hổ, dám khoe khoang
    trước mặt ta sao? Các ngươi chết hết đi!

Vừa nói thân thể của nàng ta vừa biến hóa một cách quỷ dị để né qua một chiêu
công kích vô thanh vô tức của Tiêu Viêm. Khi thiếu nữ áo đen hạ thân xuống thì
cũng đã đến sát bên người Túy Bảo, tung ra một chưởng vỗ xuống đầu Túy Bảo.

Nàng ta vừa đánh xuống, ai nấy đều kinh hoảng. Bởi ngay cả Lâm Thiên Ngao với
lực phòng ngự kiên cố như vậy mà đối chọi một chưởng với nàng còn muốn trọng
thương, thì một chiêu này nếu thật sự đánh trúng, chỉ sợ Túy Bảo sẽ lập tức
chết bất đắc kỳ tử.

Nhưng vào lúc này, Túy Bảo cũng đã kịp thời phát huy toàn bộ thực lực của một
Thiên châu sư Ngũ châu. Từ lúc y dùng Quang minh lực công kích thiếu nữ áo
đen, liền dự đoán bản thân rất có thể sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của đối
phương. Vì dù gì, Quang minh đối với Hắc ám lúc nào cũng có tính sát thương
lớn nhất. Bởi vậy mặc dù thể trạng hiện tại không phải là tốt nhất, nhưng Túy
Bảo cũng đã chuẩn bị xong từ lâu.

Nên ngay khi thiếu nữ từ trên trời giáng xuống, thân thể Túy Bảo liền xoay
tròn một vòng, tất cả trang bị Ngưng hình đột nhiên thu lại. Y chắp hai tay ở
trước ngực, rồi bung mạnh ra ngoài. Nhất thời, một luồng kim quang cực kì chói
lọi cuồn cuộn theo song chưởng của y phóng vụt ra ngoài, hóa thành một quầng
sáng màu vàng kim bao phủ xung quanh thân thể.

Nét kinh ngạc lại tiếp tục bộc lộ trên mặt thiếu nữ áo đen nhưng một chưởng
của nàng vẫn không hề dừng lại, mà vỗ thẳng vào bàn tay của Túy Bảo. Cũng ngay
trong lúc này đó, quầng sáng vàng kim từ trên người Túy Bảo đã trong nháy mắt
khuếch tán ra, trùm lấy Hắc y thiếu nữ cùng tất cả mọi người.
Bên phía Lâm Thiên Ngao chỉ cảm thấy toàn thân vừa đắm chìm trong vầng kim
quang thì một luồng khí ấm áp mà nhu hòa đặc thù của Quang minh lực đã tràn
vào cơ thể, khiến tinh thần được xoa dịu không ít, thể lực tựa hồ khôi phục
được vài phần và Thiên lực cũng ngưng tụ thêm khá nhiều.

Kim quang vừa chạm vào thân thể của thiếu nữ đã khiến nàng ta phải thoáng
khựng lại một chút, lực công kích của một chưởng kia cũng bị suy yếu đi vài
phần. Nhưng dù như vậy, Túy Bảo vẫn phải hự lên một tiếng đau đớn, rồi toàn
thân giống như một quả cầu thịt bắn tung lên không trung hơn ba mươi mét, đụng
thật mạnh vào cây cối trong rừng.

Kỹ năng mà Túy Bảo vừa thi triển gọi là Quang Diệu Thiên. Chính là kỹ năng vừa
mới Thác ấn từ khỏa Ý châu thứ năm của y. Bản thân nó là một loại kỹ năng phụ
trợ, một khi phóng thích kỹ năng này, có thể trong một thời gian ngắn ngủi làm
cho khả năng phòng ngự của bản thân tăng lên gấp ba lần. Nó cũng có thể dùng
để ngăn cản cường lực công kích của địch nhân, đồng thời ở phạm vi nhất định,
tiến hành tăng thêm thực lực cho đồng đội xung quanh mình. Khiến cho những
công kích của bọn họ trong thời gian ngắn có thể mang thêm thuộc Quang minh.
Kỹ năng này cũng có cả khả năng trị liệu cùng với khôi phục rất hiệu quả, mặc
dù không bằng với Sinh Mệnh hệ, nhưng ít nhiều gì cũng có thể giúp ích một
chút trong tình huống bất ngờ.

Còn kỹ năng Quang Diệu Thiên khi đối mặt với Thiên châu sư Hắc ám, liền có tác
dụng công kích. Quang ám tương khắc lẫn nhau, đó cũng là nguyên nhân vì sao
Túy Bảo có thể miễn cưỡng ngăn cản được một kích của Hắc y thiếu nữ. Nhưng cho
dù như thế y cũng bị đánh bay thẳng vào vào rừng, hộc máu tươi thành dòng, rồi
liều mạng dùng Quang minh Thiên lực vận hành khắp cơ thể để hóa giải hàn khí
dày dặc, miễn cưỡng giữ được tánh mạng nhưng lại mất đi năng lực tái chiến.

Lục châu đáng sợ như vậy sao? Không hẳn, cái đáng sợ không phải tu vi Lục châu
mà chính là bản thân của thiếu nữ áo đen. Chỉ trong hai lần đối chiến ngắn
ngủi, Lâm Thiên Ngao đã phần nào đoán được thiếu nữ này không chỉ có mỗi Hắc
ám hệ. Bởi nếu đơn thuần Hắc ám thì làm sao nàng ta lại có được sức mạnh cường
đại cùng lực xuyên thấu và tà khí khủng khiếp đến như vậy?

Hắc y thiếu nữ vẫn không hề vội vã, tuy hai lần công kích đều không thể giết
được ai tựa hồ đã làm cho nàng có chút bất mãn, đứng yên một chỗ mà chu cái
miệng nhỏ nhắn lên, lẩm bẩm:


  • Quả nhiên có chút bản sự, chả trách có thể giết được nhiều Thiên thú như
    vậy. Đáng tiếc, thực lực của các người bây giờ đến năm thành cũng chưa tới,
    nếu không hẳn là ta sẽ phải tốn một phen công phu rồi!

Vừa lúc đó, trong chiến đội Phỉ Lệ lại có hai người chợt động thân. Những tia
sáng vàng rực mang theo khí tức trầm trọng của Lâm Thiên Ngao bùng lên. Vệt
tay của thiếu nữ áo đen trên tổ hợp Ngũ châu Ngưng hình thuẫn chậm rãi biến
mất. Bề mặt thuẫn được khảm năm viên Ý châu tỏa hào quang lóng lánh, kết hợp
với kỹ năng Trọng giáp vừa phóng thích, đã làm cho tấm thuẫn thật lớn của gã
lúc này lại dày lên một tầng, càng lúc càng nặng thêm.

Cùng bùng phát với Lâm Thiên Ngao còn có một người nữa chính là Tiêu Viêm.
Trong Phỉ Lệ Chiến Đội, y là người trầm mặc ít nói nhất, và cách nhìn của Chu
Duy Thanh, trừ Lâm Thiên Ngao thì y mới là kẻ nguy hiểm nhất. Tại giây phút
sinh tử kề cận, y rốt cuộc đã bộc lộ toàn bộ thực lực của mình.

Cùng với một tiếng hét lớn của Tiêu Viêm, pháp trượng Hỏa hệ trong tay y lại
một lần nữa hóa thành Thể Châu, và ngay sau đó, một cảnh tượng thần kỳ bỗng
xuất hiện! Năm khỏa Thể châu cùng năm khỏa Ý châu bay vụt ra khỏi cổ tay, Thể
châu xoay tròn bên ngoài, Ý châu lại cuộn vào bên trong.
Một quầng lửa đỏ rực từ nơi đó phụt ra, sắc mặt Tiểu Viêm trong nháy mắt trở
nên tái nhợt, hai tay trước ngực bày ra một thủ thế kỳ dị. Ngay sau đó y há
miệng phun ra một ngọn lửa sáng trắng cực kỳ quỉ dị.

Hắc y thiếu nữ kinh ngạc trợn mắt:


  • Oa, muốn liều mạng sao! Sinh Mệnh Hỏa Diễm, Lưỡng Châu Thiên Vũ. Xem ra
    người ta thật đã xem thường các ngươi. Không ngờ có kẻ lại dám thi triển loại
    kỹ năng này.

Tuy vậy nàng ta lại không hề tỏ ra nóng nảy hay vội vã tấn công Lâm Thiên
Ngao, mà ngược lại nhẹ nhàng mà bay lên, lơ lửng cách mặt đất khoảng hai mét,
giương mắt tò mò nhìn Tiểu Viêm phía sau Lâm Thiên Ngao.

Dưới quầng sáng rực rỡ dày đặc những tinh thể màu đỏ, sắc diện Tiểu Viêm lại
càng trở nên khó coi, da mặt y từ tái nhợt dần dần chuyển thành khô vàng như
sáp rồi xanh mét. Mà phía trước hắn, ánh sáng của ngọn lửa càng lúc càng mạnh.
Đột nhiên, Tiểu Viêm hét thật lớn, năm khỏa Ý châu và năm khỏa Thể châu vốn
đang tạo thành tinh thể cực lớn đỏ rực như mặt trời kia đột nhiên bay lên.
Ngay sau đó, một tiếng phượng gáy vang dội cả khu rừng. Ngọn lửa phừng ra tạo
thành một quả cầu đường kính hơn ba mét, từ trong biển hỏa diễm chói chang đó,
một con Phượng Hoàng Lửa rực rỡ từ từ ngưng kết!

Tiểu Viêm giơ tay chỉ về phía Hắc y thiếu nữ sau đó hộc máu té quị xuống.

Hỏa Phượng Hoàng giương cánh vỗ mạnh trên không trung, ngửa cổ cất tiếng gáy
càng lúc càng thanh thúy rồi lao thẳng đến chỗ thiếu nữ áo đen. Nhiệt độ trong
không khí nhanh chóng tăng nhanh khiến không gian trong vòng trăm mét cũng dập
dờn như gợn sóng.

Vẻ mặt thiếu nữ áo đen rốt cục cũng phải trở nên ngưng trọng, chỉ thấy hai
cánh tay nàng ta cùng lúc nâng lên, nơi tay phải không biết từ khi nào đã có
thêm một thanh đoản kiếm màu xám dài chưa tới một thước. Một luồng sáng màu
đen, một luồng sáng màu xám đồng thời phóng lên, thân thể của thiếu nữ phiêu
dật bất định như một làn khói, lao thẳng vào Hỏa Phượng Hoàng.


Thiên Châu Biến - Chương #222