Người đăng: ༺❦Շā ༒❤Շîểʊ☂༒Sî❤ᵐᶜ༻
"Không thả, viện trưởng muốn đuổi ta đi, ta buông ra liền bị đuổi ra khỏi cửa.
Chu Duy Thanh mười phần cố chấp càng thêm ôm chặt, gia hỏa này khí lực vốn là
lớn, huống chi, loại này tiện nghi, nhiều chiếm một giây đồng hồ cũng là tốt
a!
"Mau buông ta ra, không đuổi ngươi đi, thật không phải là muốn đuổi ngươi
đi."Lấy Thải Thải như vậy nữ cường nhân toàn tính, lúc này cũng thiếu chút
khóc lên, gia hỏa này cậy mạnh quá lớn, ôm chính mình bốc lên, hơn nữa hắn nắm
chặt cánh tay thời điểm, còn không biết là cố ý, vô tình hướng lên xê dịch, đã
đụng phải cái mông của mình.
"Thật?" Chu Duy Thanh ngẩng đầu, hai tay còn không có ý định buông ra, vẻ mặt
vô tội nhìn lên Thải Thải.
"Đương nhiên là thật, mau buông ra." Thải Thải đau khổ nở nụ cười, khuôn mặt
đỏ rực đã sắp chảy ra nước rồi.
Chu Duy Thanh mặc dù trong lòng còn lưu luyến buồn bực nuốt nước miếng, nhưng
vẫn phải thả ra, lỡ may ép nàng ta nóng nảy, hắn cũng thật sợ Thải Thải liều
lĩnh tát một cái nát óc hắn mất.
Chu Duy Thanh buông hai cánh tay ra, chật vật từ trên mặt đất bò dậy, biết
điều nói: "Đa tạ viện trưởng."
Hắn vừa buông lỏng hai cánh tay, Thải Thải chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra
ngã lùi về phía sau một bước, vô lực dựa trên bàn làm việc mới không còn ngã
xuống.
"Ngươi, ngươi..."Thải Thải chỉ vào hắn, trong lúc nhất thời đã không biết nên
nói gì cho phải. Nàng thật sự muốn quất hắn một bữa, nhưng tựa hồ hắn chỉ vì
không muốn rời khỏi học viện mà lộ ra chân tình. Mình ôm một bụng nộ khí lại
không thể phát tác. Địa phương bị hắn ôm kia lúc này có hơi đau đớn, ghê tởm
nhất chính là trên mũi tên này còn dính hai dòng máu mũi, bộ áo bào giáo sư
của mình cũng bị lây một ít.
"Lỗ mũi ngươi xảy ra chuyện gì thế kia?" Thải Thải tức giận hỏi.
Chu Duy Thanh vẻ mặt vô tội ngẩng đầu, nói: "Mới vừa rồi đụng trên đùi ngài, ở
nơi đó..." Vừa nói hắn vừa chỉ chỉ vào bắp đùi Thải Thải, còn có ý tiến lên sờ
một cái.
"Ngươi đứng đó cho ta, còn dám đụng ta, ta sẽ giết ngươi." Thải Thải hô hấp rõ
ràng không đều nổi, lảo đảo lùi hai bước trở lại sau bàn của mình ngồi xuống,
tách tầm mắt Chu Duy Thanh với bắp đùi của mình, trong lòng lúc này mới hơi an
ổn vài phần.
Trong lòng Chu Duy Thanh thoải mái một trận, Thải Thải viện trưởng này dường
như đầy đặn hơn mấy phần so với Minh Hoa nha. Nếu như Thượng Quan Băng Nhi là
một nụ hoa chưa nở, Minh Hoa chính là đóa hoa đang nở, thì Thải Thải viện
trưởng chính là hoa tươi đã nở rộ hoàn toàn, một quả trái cây hoàn toàn thành
thục. Một ôm mới vừa rồi cũng làm cho Chu Duy Thanh theo đó nhớ lại Tiêu Như
Sắt, hai năm không thấy Như Sắt tỷ tỷ của mình hẳn cũng đã trổ mã tốt như vậy
chứ nhỉ? Hắc hắc.
Sau cơn kinh hoảng ngắn ngủi, cảm xúc Thải Thải đã được vững vàng áp xuống,
chỉ có điều cảm xúc ôn hòa lúc trước với Chu Duy Thanh đã không còn sót lại
chút gì, lạnh lùng nói: "Chu Duy Thanh, học viện không phải muốn khai trừ
ngươi, mà vì bảo vệ ngươi nên mới phái ngươi rời khỏi học viện thi hành một
nhiệm vụ. Thời gian đại khái chừng ba tháng, sau ba tháng ngươi sẽ trở lại học
viện bình thường."
"Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?" Chu Duy Thanh nghi hoặc hỏi Thải Thải.
Thải Thải nói: "Đây là một nhiệm vụ vinh quang, nếu như ngươi có thể lập công
trong đó, vậy thì đừng nói đến mười mấy quý tộc kia tới tìm ngươi phiền toái,
coi như ngươi lỡ trêu chọc bệ hạ, ta cũng có thể gánh vác thay cho ngươi.
Ngươi nghe nói qua năm đại Thánh Địa chưa?"
Chu Duy Thanh mờ mịt lắc đầu "Cái gì là năm đại Thánh Địa?"
Thải Thải nói: "Năm đại Thánh Địa ý chỉ Đệ năm thế lực cường đại nhất đại lục.
Bao gồm có đông vực đệ nhất cốc danh xưng là Hữu Tình Cốc, có nam lãnh thổ đệ
nhất ngục danh xưng là Huyết Hồng Ngục, có tây vực đệ nhất tà danh xưng là
Thiên Tà Giáo cùng với bắc lãnh thổ đệ nhất sơn, Tuyết Thần Sơn. Hơn nữa trung
lãnh thổ đệ nhất cung Hạo Miễu Cung, được gọi là năm đại Thánh Địa.
Năm đại Thánh Địa đều có Thiên Châu Sư cực kỳ cường đại trấn giữ, hơn nữa
Thiên Châu Sư của bọn họ cũng có chỗ đặc sắc riêng. Trong đó, thực lực mạnh
nhất chính là Hạo Miễu Cung và Tuyết Thần Sơn.
Thực lực Tuyết Thần Sơn vô cùng mạnh mẽ, chỉ bằng vào bản thân cũng đủ để đối
kháng với Thiên Tà Giáo, Huyết Hồng Ngục, Hữu Tình Cốc. Chỉ có điều năm đại
Thánh Địa thích làm theo ý mình, thường ngày không tiếp xúc quá nhiều mà thôi.
Mà Hạo Miễu Cung thì luôn luôn giữ vững trung lập, không dễ dàng đi gây
chuyện, trấn giữ ở Thiên Châu Đảo ở trên không trung cho đệ nhất cường quốc
Trung Thiên đế quốc. Cũng chính vì có Hạo Miễu Cung trấn áp mới làm cho Tuyết
Thần Sơn không dám dễ dàng tuyên bố ủng hộ Vạn Thú đế quốc phát động chiến
tranh."
"Chờ một chút, viện trưởng, ngài đang nói gì? Thiên Châu Đảo ở trên không
trung?" Chu Duy Thanh giật mình hỏi.
Thải Thải gật đầu, nói: "Có thể nói là như vậy, thật ra cũng cũng không phải
thật sự bay trên không trung. Mà đó là một ngọn núi, một ngọn núi hết sức kỳ
dị, cao chừng 5000m, cắm thẳng vào trong mây, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn,
nhưng mà chính giữa ngọn núi này lại trống không, chỉ có mười sáu cột đá hình
trụ chống đỡ toàn bộ đỉnh núi cao 5000m này, toàn bộ đỉnh núi đều ở trên mây
mù, giống như là trôi lơ lửng ở trên không trung vậy, vì vậy nó được gọi là
đảo, sau lại mệnh danh là Thiên Châu Đảo."
"Cái gọi là năm đại Thánh Địa thật ra là bọn họ tự mệnh danh cho mình, bọn họ
chính là năm thế lực sở hữu Thiên Châu Sư nhiều nhất và mạnh nhất. Ở trên đại
lục này đều có địa vị siêu nhiên."
Chu Duy Thanh tò mò hỏi: "Chẳng lẽ năm đại Thánh Địa này lại có thể đối kháng
được với quốc gia?"
Thải Thải khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Làm sao có thể? Nhân lực cuối cùng
luôn có hạn, coi như là cường giả Thiên Thần Cấp tu vi mười hai châu cũng
không thể bằng vào lực lượng một người chống lại một nước, bọn họ mặc dù không
thể chống lại lực lượng một quốc gia, nhưng lại là tuyệt thế cường giả có khả
năng ở trong vạn quân lấy thủ cấp Thượng tướng như lấy đồ trong túi. Vì vậy,
coi như là hoàng thất các quốc gia cũng không muốn đi đắc tội năm đại Thánh
Địa này.
Đồng thời, bản thân năm đại Thánh Địa phần lớn đều có mấy phần quan hệ với
quốc gia, lúc cần thiết cũng sẽ ra sức bảo vệ đất nước. Trong đó rõ ràng nhất
chính là Vạn Thú đế quốc, Tuyết Thần Sơn ở trong Vạn Thú đế quốc được gọi trực
tiếp là Thần Sơn, sơn chủ Tuyết Thần Sơn thậm chí có thể quyết định thay đổi
ngôi vị hoàng đế của Vạn Thú đế quốc. Tuyết Thần Sơn cùng với ba đại Thánh Địa
khác là địch, mà Hạo Miễu Cung lại luôn giữ vững trung lập, thủy chung vẫn duy
trì một tình trạng thăng bằng vi diệu cho năm đại đế quốc."
Chu Duy Thanh trong mắt đột nhiên toát ra mấy phần hoảng sợ "Viện trưởng, ngài
cặn kẽ giới thiệu cho ta đây về lai lịch năm đại Thánh Địa, nhiệm vụ lần này
không phải là có liên quan tới bọn họ chứ hả? Ta chỉ là một nhân vật nhỏ có tu
vi ba châu mà thôi, loại tràng diện to như thế này…"
Thải Thải tức giận nói: "Ngươi nghĩ cũng đẹp quá, ngươi tính là thứ gì mà có
thể đặt lên bàn cân với năm đại Thánh Địa? Nhiệm vụ lần này của ngươi quả thật
có liên quan tới năm đại Thánh Địa, ta chỉ báo trước một vài tình huống của
bọn họ để tránh cho đến lúc đó ngươi làm mất mặt học viện thôi."
Chu Duy Thanh lúc này ngược lại có chút ngạc nhiên, từ giọng nói Thải Thải mà
xem, nhiệm vụ lần này cũng không tính là khó khăn, nhưng mà có liên quan với
năm đại Thánh Địa, lặng lẽ đi tiếp xúc với nhiều cường giả như vậy chẳng lẽ
không có gặp nguy hiểm sao?
"Viện trưởng, nhiệm vụ lần này đến tột cùng là làm cái gì? Ngài cũng tiết lộ
cho ta một ít đi chứ, để cho trong lòng ta có sự chuẩn bị mà."
Thải Thải nói: "Ở trong năm đại Thánh Địa, mặc dù Tuyết Thần Sơn có thực lực
chống lại Hạo Miễu Cung, nhưng mà địa vị của nó vẫn thủy chung không có cách
nào so sánh với Hạo Miễu Cung ở trên Thiên Châu Đảo. Chuyện này là vì Thiên
Châu Đảo không chỉ là địa phương của Hạo Miễu Cung, mà còn là Thánh Địa của
tất cả Thiên Châu Sư. Ở trên Thiên Châu Đảo có rất nhiều dược liệu thiên tài
địa bảo cùng với khoáng vật, những món đồ này toàn là thứ mà Ngưng Hình Sư các
ngươi luôn mơ ước. Có thể nói tâm của mọi Ngưng Hình Sư đều hướng về Thiên
Châu Đảo, bởi vì chỉ có nơi đó bọn họ mới có khả năng tiến thêm một bước.
Chu Duy Thanh ánh mắt sáng choang nói: "Nói như vậy, Hạo Miễu Cung chẳng phải
là chiêu dụ được rất nhiều Ngưng Hình Sư đẳng cấp cao sao?"
Trong mắt Thải Thải toát ra một tia bất đắc dĩ, nói: "Dùng chữ “rất nhiều” đâu
có thể hình dung nổi. Ngưng Hình Sư cấp đại sư trở lên trên toàn bộ đại lục,
sợ rằng có hơn một nửa đều ở trong Hạo Miễu Cung.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao địa vị của nó siêu nhiên như thế. Thiên Châu
Đảo có thứ ba bảo bối, thứ nhất chính là bản thân các Ngưng Hình Sư, sau khi
đạt đến tầng thứ đại sư thì có quyền mang theo một gã Truy Tùy Giả đi lên
Thiên Châu Đảo, hơn nữa còn đạt được hậu đãi vô cùng, có thể dùng Ngưng Hình
quyển trục do mình chế luyện đổi lấy các loại tài nguyên có trên Thiên Châu
Đảo. Chế luyện Ngưng Hình quyển trục cao đẳng là thủ đoạn của Ngưng Hình đại
sư, mà tài liệu cao cấp quý hiếm lại là thứ mà những đại sư đó cần phải có khi
thăng cấp, ngươi suy nghĩ một chút đi, có bao nhiêu người có thể không bị
Thiên Châu Đảo hấp dẫn?
Hơn nữa, sức thu hút lớn nhất của Hạo Miễu Cung chính là bọn họ tuyệt không
hạn chế tự do của những Ngưng Hình Sư này, nếu muốn rời khỏi tùy thời đều có
thể đi. Vì vậy, ở trong thế giới Ngưng Hình Sư, Hạo Miễu Cung có thể nói là
hậu đài vững chắc cho bọn họ, cũng là địa phương mà tất cả Ngưng Hình Sư sùng
bái.
Chỉ cần một điểm này đã làm cho bốn đại Thánh Địa khác không dám đắc tội Hạo
Miễu Cung rồi, bởi vì chỉ có ở Thiên Châu Đảo mới có thể dễ dàng mua được
Ngưng Hình quyển trục cấp đại sư trở lên. Mà ta lần này giao cho ngươi đi làm
nhiệm vụ có liên quan đến phương pháp lên trên Thiên Châu Đảo."
"Biện pháp đi lên Thiên Châu Đảo có hai cái, một là nhận được mệnh lệnh đặc
biệt cho phép tiến vào Thiên Châu Đảo, tình huống như thế rất ít khi phát
sinh, bình thường chỉ có Thiên Châu Sư tu vi thượng vị Thiên Tông trở lên mới
nhận được đãi ngộ như vậy. Một loại phương pháp khác, cũng là duy nhất có thể
giúp cho Thiên Châu Sư cấp bậc thấp, thậm chí là Ngự Châu Sư tiến vào Thiên
Châu Đảo chính là Thiên Châu Đại Tái mỗi ba năm một lần."
Chu Duy Thanh nghi ngờ hỏi: "Thiên Châu Đại Tái?"
Thải Thải gật đầu, nói: "Thời điểm diễn ra Thiên Châu Đại Tái, chính là lúc
Thiên Châu Đảo để cho các quốc gia trên danh sách tham dự có thể tiến vào
Thiên Châu Đảo. Yêu cầu lấy quốc gia làm đơn vị tham gia trận đấu, hơn nữa
người tham gia trận đấu phải thích hợp hai điều kiện. Thứ nhất, không thể vượt
qua ba mươi tuổi, thứ hai, phải là học viên ở trong một học viện nào đó. Trên
toàn bộ đại lục, tính cả Vạn Thú đế quốc thì tổng cộng có mười mấy quốc gia,
chân chính cường đại chỉ có một vài nước mà thôi. Mà Thiên Châu Đảo yêu cầu
một điều, phàm là bốn quốc gia tham dự tranh tài có thể tiến vào hàng tứ cường
là có thể nhận được một tấm lệnh bài do Thiên Châu Đảo tặng, dựa vào tấm lệnh
bài này sẽ có quyền đi lên Thiên Châu Đảo ba lần. Đồng thời, những thí sinh
của bốn quốc gia đó đi lên Thiên Châu Đảo tiến hành trận chung kết lại không
tính ở trong ba lần đó. Hơn nữa, chỗ tốt lớn nhất của Thiên Châu Lệnh chính là
không cần biết tên thật, nói cách khác, người nào cầm lấy nó cũng có thể đi
lên Thiên Châu Đảo." a!