Cực Hạn Phòng Ngự Chi Tổ Hợp Thuẫn (thượng)


Người đăng: ༺❦Շā ༒❤Շîểʊ☂༒Sî❤ᵐᶜ༻

Cần phải đáp đặt trước trại phía trước khế ước? Một chỗ hạ lôi đài số bảy bên
trong căn phòng Hồng Y Nhân hướng Chu Duy Thanh ba người hỏi.

Thanh âm của người áo đỏ này thật sự quái dị, căn bản không giống nhân loại,
trầm thấp, khàn khàn, mang theo vài phần vặn vẹo. Để ý một chút thì Duy Thanh
lập tức bừng tỉnh, người áo đỏ này rõ ràng là cố ý biến đổi thanh âm. Hơn nữa
còn bịt kín mặt, hiển nhiên là không muốn bị người ta nhìn thấy chân tướng.
Như vậy xem ra, người này ở thế giới bên ngoài hẳn là có một thân phận khác,
nếu không thì chẳng cần phải che dấu như thế làm gì. Đối với người ở Địa hạ
lôi đài này, Chu Duy Thanh càng lúc càng cảm thấy hứng thú.

Dĩ nhiên, quan tâm là một chuyện, chạy đi tìm hiểu lại là chuyện khác. Hắn
không phải là kẻ thiếu não, dư hơi đi tra xét những nhân vật thần bí mà ngay
cả kẻ có tu vi thượng vị Thiên Tông cũng bị xử lý như thường. Huống chi, với
hắn mà nói, chuyện trọng yếu nhất bây giờ chính là thắng trận đổ ước trước mắt
cái đã.

Gian nan lắm mới thắng được Vân Ly, thu về một Ngưng Hình Sư làm thủ hạ, nếu
trận chiến này lại thua đi, chẳng khác nào dã tràng xe cát, mà ngay cả bản
thân cũng phải bồi theo.


  • Có! Chúng ta cần viết giao kèo!

Lâm Thiên Ngao trầm giọng nói.


  • Mời!

Vừa nói, người áo đỏ vừa lấy ra một tờ giấy trắng, để lên cái bàn bên cạnh.
Lâm Thiên Ngao tiến tới trước, sảng khoái vung bút viết một bản giao kèo thật
nhanh. Nội dung giống như lúc nãy đã nói với Chu Duy Thanh và Vân Ly vậy. Sau
khi kiểm tra xong, Chu Duy Thanh, Vân Ly, Lâm Thiên Ngao ba người cùng đọc và
ký tên mình vào dưới bản khế ước.

Người áo đỏ nhìn qua nội dung khế ước rồi trầm giọng:


  • Các người có thể bắt đầu rồi!

Lúc này, Chu Duy Thanh mới bắt đầu quan sát Lôi đài số bảy!

Lôi đài thật ra là một căn phòng thật lớn, bên trong hết sức rộng rãi, đèn
đuốc sáng rực, từ trên nóc phòng có một luồng sáng trắng chói lọi chiếu xuống
bốn phía, nhìn không thấy được nó xuất phát từ chỗ nào. Lôi đài hình tròn,
trên mặt đất loang lổ vệt máu thâm xì, nhưng lại hết sức bằng phẳng, nền và
vách tường lập lòe ánh sáng lạnh lẽo của kim khí.

Đường kính của căn phòng khoảng chừng ba mươi thân ngựa, nếu coi đây là lôi
đài, thì cái lôi đài này thật sự rất lớn.

Lâm Thiên Ngao đi đến trung tâm Lôi đài thì đứng lại, hai chân gã khẽ xoạc
rộng bằng vai, nhất thời khí thế toàn thân phát sinh biến hóa nghiêng trời
lệch đất. Có cảm giác như lúc này gã và lôi đài hoàn toàn hòa vào một thể.
Giống như một bức tượng điêu khắc được đúc bằng kim loại chứ không phải là con
người. Hai tròng mắt vốn thu liễm thâm thúy bây giờ đã lấp lánh tinh quang.


  • Nhị vị, mời!
    Lâm Thiên Ngao khẽ quát lên một tiếng. Có thể thấy được, da thịt ẩn dấu bên
    dưới lớp quần áo kia càng lúc càng vồng lên to hơn, tràn đầy lực lượng cùng
    cảm giác áp bách, khiến cho người khác hít thở có chút không thông.

Vân Ly nhìn Chu Duy Thanh, ánh mắt toát ra vẻ thăm dò. Chu Duy Thanh chau lông
mày lại:


  • Ngươi thử trước đi!

Đúng lúc này người áo đỏ cũng lạnh lùng nói:


  • Khi các người bắt đầu công kích, trận đánh cuộc này lập tức được tính. Thời
    gian sẽ là một nén nhang!

Vừa nói, trong tay y đã xuất hiện một cây nhang, không biết lấy ra từ lúc nào.

Vân Ly hít sâu một hơi, sải bước đi ra, trên hai bàn tay Ý, Thể song châu đồng
thời lóe sáng. Kim Lục Miêu Nhãn, Long Thạch Phỉ Thúy phát ra vô số tia sáng
long lanh như ngọc, chân phải dùng sức đạp trên mặt đất một cái, cả người bắn
đi giống như mũi tên rời khỏi trường cung, bởi vì tốc độ cực nhanh, thân thể
liền mang theo tiếng gió rít gào thật lớn.


  • Khai mở…!

Lâm Thiên Ngao khẽ quát một tiếng, chỉ thấy tay trái gã đột nhiên giơ lên, năm
viên Thể châu Hoàng Kim đồng thời bắn ra hào quang sáng rực, Hoàng Kim tượng
trưng cho cứng rắn, và cũng chính là phòng ngự. Viên Thể châu Hoàng Kim thứ
nhất trong nháy mắt đã hóa thành một đạo lưu quang rồi ngưng kết thành hình.

Đó là một tấm thuẫn, một trang bị Ngưng Hình mà Chu Duy Thanh vô cùng muốn có.
Tấm thuẫn này hình tròn, đường kính ước chừng một thước năm tấc. Bề mặt thuẫn
bài không trang trí hoa hòe, ngay ở giữa tấm thuẫn có một lỗ trống chưa được
khảm nạm.

Thể châu của Vân Ly là Long Thạch Phỉ Thúy, đại biểu cho tốc độ, cho nên cơ hồ
thân hình vừa lóe lên… tức thì đã xuất hiện trước mặt Lâm Thiên Ngao. Ý châu
Kim Lục Miêu Nhãn bên tay trái y chợt lóe sáng, hữu quyền đã hóa thành một
quầng sáng bạc đường kính một thước, ngân quang nồng đậm. Với tốc độ đó, cứ
nghĩ y sẽ vọt tới chính diện Lâm Thiên Ngao, nhưng đột nhiên thân hình chợt
lóe, đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu gã, hung hăng tống xuống.

Chu Duy Thanh đã sớm không còn là tay mơ như trước đây, hắn lập tức nhận ra
Vân Ly lúc này đang thi triển kỹ năng Không Gian Hệ.

Quầng sáng mà y ngưng tụ trên hữu quyền, được gọi là Không Gian Áp Súc Pháo,
một kỹ năng công kích tương đối mạnh mẽ. Chỉ riêng về lực công kích mà nói,
thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều so với những kỹ năng Thất Tinh khác. Khuyết
điểm duy nhất của nó là chỉ có thể sử dụng trong cận chiến mà thôi. Nhưng bản
thân Vân Ly lại phối hợp với tốc độ của Thể châu khiến cho tổ hợp này càng
tăng thêm sức mạnh. Vân Ly lựa chọn loại kỹ năng như vậy là hết sức xuất sắc
không nghi ngờ gì nữa.

Thiên lực Tứ châu quán chú nồng hậu vào bên trong Không Gian Áp Súc Pháo, như
là một cự thạch nặng ngàn cân trong nháy mắt nổ tung. Tác dụng của bản thân kỹ
năng này là trong nháy mắt nén hơi, sinh ra lực lượng bạo tạc cường đại, lực
chấn động cực mạnh, lực phá hoại toàn diện.

Mặc dù ngữ khí của Lâm Thiên Ngao lúc trước không quá kiêu ngạo, nhưng cái
cách gã để mặc cho hai người công kích đã hoàn toàn chọc giận Vân Ly. Nhất là
mới rồi chính y đã bị Chu Duy Thanh đánh bại, trong lòng vẫn còn ấm ức, cho
nên vừa xông lên, đã dốc toàn lực mà xuất thủ.

Ngoại trừ chú ý đến công kích của Vân Ly ra, Chu Duy Thanh đại bộ phận tinh
thần đều tập trung vào Lâm Thiên Ngao.

Ở thời khắc Vân Ly bắt đầu tấn công, Lâm Thiên Ngao cũng vòng tay trái ra sau
lưng, hiển nhiên, đây là gã tự trói buộc một cánh tay. Có điều, tự trói tay
nhưng không có nghĩa là Châu kỹ của gã không thể sử dụng!

Trước tốc độ cùng sự thay đổi phương hướng công kích đột ngột của Vân Ly, Lâm
Thiên Ngao ứng phó hết sức đơn giản, cánh tay nhấc lên, nâng tấm thuẫn che
chắn đỉnh đầu. Chu Duy Thanh lập tức nhìn thấy, một quầng sáng vàng đậm chợt
từ trên tấm thuẫn tỏa ra ra, nơi lỗ trống chưa khảm nạm gì, cũng đã xuất hiện
một viên kim cương tỏa ánh sáng vàng rực. Đây chính là Thổ Chúc Sinh Kim của
Thiên Châu Sư đã khảm vào Ý châu Kim Chúc.

Oanh một tiếng, Không Gian Áp Súc Pháo đã hung hăng kích xuống tấm thuẫn trong
tay Lâm Thiên Ngao. Thân thể Vân Ly ngay lập tức bị lực phản chấn bắn ngược
lên không. Mà Lâm Thiên Ngao vẫn như cũ đứng yên không chút xê xích, thậm chí
cả thần sắc trên mặt cũng chẳng xuất hiện một chút biến hóa.

Người áo đỏ trông coi lôi đài số bảy không biết từ lúc nào đã đốt nén nhang
trong tay. Trận đánh cuộc này, sát na lúc song phương va chạm đã được bắt đầu.

Vân Ly mượn lực thân thể lộn ngược trên không trung, rồi ngoặc mình chuyển
thân, cả người bay lên nóc phòng, chỉ thấy khỏa Thể châu Long Thạch Phỉ Thúy
thứ nhất chợt lóe sáng, trên tay y liền xuất hiện một thanh trùy nhọn hoắc.
Đây là vũ khí Ngưng Hình của Vân Ly.

Nhìn đến đây, Chu Duy Thanh không khỏi nhíu mày. Bởi khi thấy vũ khí của y,
hắn lập tức nghĩ đến một vấn đề.

Vân Ly và hắn đều có bản thiết kế Ngưng Hình Sáo Trang cấp Truyền Kỳ, dưới
tình huống như vậy … nếu bảo Vân Ly không có chút thèm muốn đối với Truyền Kỳ
Sáo Trang là tuyệt đối nói xạo. Mà như vậy, Vân Ly với bốn khỏa Thể châu quyết
không thể nào Ngưng Hình toàn bộ. Tối đa cũng chỉ hai khỏa được Ngưng Hình mà
thôi. Y nhất định phải để dành cơ hội Ngưng Hình lại thật nhiều, thì sau này
mới có hi vọng luyện chế thành công Truyền Kỳ Sáo Trang…

Dốc ngược thân hình xuống, Vân Ly bắt đầu tấn công lần thứ hai. Lần này, tốc
độ của y đã nhanh hơn trước nhiều, bốn khỏa Kim Lục Miêu Nhãn nơi tay trái
không ngờ đồng thời sáng lên ba khỏa, ngân quang nồng đậm đem cả người y bao
bọc vào trong.

Trùy hình nhọn hoắc ở trong tay Vân Ly đã hoàn toàn biến thành màu bạc, không
khí xung quanh thân thể cũng kịch liệt vặn vẹo.

Thần sắc Lâm Thiên Ngao rốt cục cũng xuất hiện một chút biến hóa!
- Song Trọng Áp Súc!?

Đúng vậy, lúc này Vân Ly đã đồng thời sử dụng một lúc ba kỹ năng Không Gian
hệ, chính là Song Trọng Áp Súc. Không Gian Áp Súc Pháo lần thứ hai phóng
thích, nhưng lần này, nó được kỹ năng Không Gian hệ là Song Trọng Áp Súc phụ
trợ nén vào bên trong trùy hình nhọn hoắc kia. Tên ba loại kỹ năng mà Vân Ly
sử dụng cùng một lúc kia gọi là Không Bạo Thôi Tiến.

Không Bạo Thôi Tiến là một loại kỹ năng phụ trợ cực kỳ mạnh mẽ, nó có thể điều
động không khí trong nháy mắt nổ mạnh, làm cho lực đẩy của người sử dụng cường
đại hơn, khiến tốc độ trong nháy mắt tăng nhanh lên. Đồng thời làm cho người
sử dụng có khả năng điều động lực lượng của không gian tăng thêm ba mươi phần
trăm. Bất luận là dùng để công kích hay chạy trốn, cũng vô cùng thần hiệu.

Phải biết rằng, tu vi hiện giờ của Vân Ly là Tứ châu, y tổng cộng chỉ có thể
Thác Ấn được bốn loại kỹ năng Không Gian hệ, dưới tình huống như thế mà còn
lựa chọn hai kỹ năng phụ trợ, thì có thể biết hai loại này nhất định là chỗ
dựa cốt yếu. Ngay khi thấy y dùng hai kỹ năng này, Chu Duy Thanh liền âm thầm
thán phục.

Bất luận là Song Trọng Áp Súc hay là Không Bạo Thôi Tiến, cũng đều là kỹ năng
cường lực cấp bậc Thất Tinh.

Dưới tình huống được phụ trợ, lực công kích của Vân Ly có thể nói là đã tăng
đến cực hạn. Trận đánh cuộc chỉ mới bắt đầu, nhưng y không hề giữ lại chút lực
lượng nào mà đem toàn bộ phát huy. Hẳn là y muốn kết thúc sớm trận cá cược
này, đồng thời cũng có ý định đánh cho Lâm Thiên Ngao trở tay không kịp.


  • Hây a!…

Lâm Thiên Ngao thét lớn một tiếng, vẫn như cũ chỉ dùng một tay, hai chân vững
chải xoạc rộng đứng đó. Nhưng, trên tay phải gã đã bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Chỉ thấy hai luồng sáng vàng rực chợt bừng lên, tấm thuẫn lập tức đã có những
thay đổi rất lớn!

Vốn đường kính tấm thuẫn là hình tròn một thước năm tấc, thế nhưng lúc này đã
lục tục biến hình. Khi hai luồng sáng vàng rực kia chiếu vào, chiều rộng biến
thành hai thước, chiều dài tăng thêm năm thước, phần thân dưới dài ra tiêu
biểu cho hình dáng một tấm cự thuẫn đặc thù, một tam giác bén nhọn.

Ngay khi thấy một màn như vậy, bất luận là người trong trận như Vân Ly, hay
người đang quan sát Chu Duy Thanh, toàn thân liền chấn động. Hai người đều là
Ngưng Hình Sư, dĩ nhiên hiểu được điều này có ý nghĩa như thế nào.

Khi hai luồng sáng vàng rực kia dung nhập vào bên trong tấm thuẫn, toàn bộ đều
được truyền tới Thể châu trên tay phải Lâm Thiên Ngao. Nói cách khác, gã hiện
tại đã dùng tới hai kỹ năng Ngưng Hình. Mà hai kỹ năng Ngưng Hình này không
phải để tạo ra một trang bị đơn độc riêng lẻ, mà đồng thời cùng tác dụng lên
tấm thuẫn đang che chắn trước mặt gã, đem cả ba loại trang bị Ngưng Hình hợp
lại với nhau, tạo ra một loại trang bị Ngưng Hình hoàn toàn mới.


Thiên Châu Biến - Chương #194