Người đăng: ༺❦Շā ༒❤Շîểʊ☂༒Sî❤ᵐᶜ༻
Một đạo thứ hai ngưng hình quyển trục chế tác hoàn thành Kim Mễ theo Chu Duy
Thanh bên trong đình cầm, mấy người đều không có chú ý tới biến hóa bên này,
dù sao. Theo bọn hắn nghĩ Vân Ly mới là càng cường đại hơn Ngưng Hình Sư, bởi
vậy, bọn hắn chú ý lực cũng đều đáp xuống Vân Ly trên người, nhìn xem hắn như
là mây bay nước chảy chế luyện ngưng hình quyển trục.
Tần Phong và Thượng Quan Băng Nhi vừa thấy tốc độ khắc họa quyển trục thứ hai
khác biệt như vậy, liền lặng người đi, vẻ mặt tràn ngập ngạc nhiên. Khi bọn họ
còn chưa kịp hoàn hồn, thì Chu Duy Thanh đã mở tờ Ngưng Hình thứ ba ra, đồng
thời một đạo kim quang lóe lên, quyển trục Ngưng Hình lập tức hoàn thành.
Nói về chế tác quyển trục thì động tác vốn phải hoàn hảo và tỉ mỉ. Chu Duy
Thanh quả kém Vân Ly về mặt lưu loát sinh động, động tác của hắn lại có chút
cứng ngắc và máy móc, thế nhưng, tốc độ so với Vân Ly thì hơn nhiều lắm. Hắn
chế tác quyển trục không giống như vẽ một bức tranh đẹp, căn bản không cần nửa
phần ngưng tụ tinh thần, thuần túy như là có sẵn rồi in ra vậy, không chỉ tiết
kiệm tâm lực, mà tốc độ cũng nhanh chóng vô cùng.
Thượng Quan Băng Nhi lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn của mình lại, Tần Phong
thì hai mắt đều như muốn lồi ra ngoài! Hắn đột nhiên cảm thấy, điều kiện tuyển
người mà Chu Duy Thanh viết ở phía sau kia, tựa hồ cũng không quá khoa trương.
Lúc này trên mặt Chu Duy Thanh không có bất luận biểu tình gì, chỉ có hai con
mắt hơi hơi nheo lại, động tác, tiết tấu như hòa nhập vào nhau. Giấy Ngưng
Hình trên tay hắn không ngừng thay mới. Kim quang tượng trưng cho quyển trục
Ngưng Hình được khắc họa thành công cũng không ngừng sáng lên, càng ngày càng
dày đặc, rốt cục cũng khiến cho người khác bắt đầu chú ý tới biến hóa bên này.
Rồi lập tức, mỗi một ánh mắt chuyển sang bàn Chu Duy Thanh đều không thể dứt
ra được, cả vị lão bản Chu Trường Khê cũng không ngoại lệ.
Vân Ly đang chế tác quyển trục Bá Đạo Cung vô cùng thuận buồm xuôi gió, toàn
tâm toàn ý chế tác nên đối với ngoại giới cũng không để ý mấy, mắt thấy quyển
trục thứ hai mươi lăm cũng sắp hoàn thành! Trong lòng hắn bây giờ đang suy
nghĩ, sau này có nên tìm các Ngưng Hình Sư khác tỷ thí hay không? Bởi hắn rõ
ràng có thể cảm giác được, kĩ xảo chế tác quyển trục Ngưng Hình của mình đang
không ngừng nâng cao! Loại cảm giác này vốn đâu dễ gặp! Đương nhiên, khi tìm
Ngưng Hình Sư khác quyết đấu, hắn cũng sẽ không tiến hành đổ ước như vậy.
Sau khi hoàn thành quyển trục Ngưng Hình thứ hai mươi lăm rồi ném sang một
bên, Vân Ly mới khẽ thở phào một hơi. Hắn vốn nghĩ tốc độ của Chu Duy Thanh
vẫn chậm hơn so với hắn, nên tuyệt không sốt ruột, ngẩng đầu nhìn Chu Trường
Khê:
Ngay lúc Vân Ly ngẩng đầu lên, thì hắn cũng lập tức phát hiện không khí có
chút gì đó không đúng. Chu Trường Khê đứng sát ngay cạnh hắn vậy mà như không
nghe thấy gì, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào phía đối diện. Mà không chỉ riêng
y, tựa hồ tất cả mọi người chung quanh đều có chung biểu tình này. Trong mắt
của rất nhiều người, còn lộ ra thần sắc không thể nào tin được.
Vân Ly sầm mặt, liền nhìn sang phía đối diện, vừa lúc thấy một đạo kim quang
lóe lên. Chu Duy Thanh đã tiếp tục hoàn thành một quyển trục Ngưng Hình, vung
tay ném sang một bên. Không chỉ như vậy, Vân Ly còn thấy rõ ràng, quyển trục
đó được ném vào chỗ một đám quyển trục còn to gấp đôi đám của hắn.
Không có khả năng! Đây chính là ý niệm đầu tiên trong đầu Vân Ly. Hắn suýt nữa
té nhào, thế nhưng ngay lập tức hắn đã thấy được thủ đoạn chế tác quyển trục
Ngưng Hình của Chu Duy Thanh.
Động tác rập khuôn, đường nét ngòi bút không nửa phần thay đổi, thế nhưng, lại
khiến Vân Ly mắt như dại đi! Chu Duy Thanh dụng Ngưng Hình Bút nhanh như thiểm
điện, chỉ trong khoảng mười lần hô hấp, lại một đạo kim quang sáng ngời, lại
hoàn thành một quyển trục mới.
Vân Ly đứng phắt dậy, đi tới cạnh Chu Duy Thanh, hắn không tin được, không thể
nào tin tốc độ chế tác quyển trục Ngưng Hình của Chu Duy Thanh lại có thể
nhanh như vậy được. Mặc dù quyển trục mà bọn họ chế tác chỉ là Ngưng Hình
trung cấp, nhưng kể cả Ngưng Hình Sư cấp Tông Sư quyết cũng không có khả năng
nhanh như vậy?! Điều này hoàn toàn đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn. Phải
biết rằng, hắn có đến mười sáu năm lịch lãm, kinh nghiệm không phải là không
phong phú?
Chu Duy Thanh vẫn tiếp tục chế tác, lúc này đây Vân Ly đã thấy rõ, động tác
của hắn cực nhanh, nhưng thập phần xảo diệu, mặc dù không tạo ra cảm giác tự
nhiên tùy ý, lưu thủy hành vân, nhưng sự thật vẫn là sự thật, hắn vẫn đang
khắc họa hết sức thành công.
Cho dù không muốn tin, nhưng sự thực lại sờ sờ trước mắt, tinh thần Vân Ly vốn
đã tiêu hao không ít, bây giờ lại chịu đả kích này khiến hắn cảm giác đại não
mình như tê bại. Hắn chỉ bám lấy hy vọng, những chuyện kia không phải là thật,
là do hắn mệt mỏi mà tưởng tượng ra thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác, sự
việc rành rành ra như thế, đã khiến hắn không còn lời nào để nói. Hắn đột
nhiên nghĩ đến một điều, trận đổ ước này, có thể là quyết định sai lầm nhất
trong cả cuộc đời.
Người thanh niên kia dùng một thủ pháp chế tác quyển trục Ngưng Hình mà hắn
lần đầu tiên nhìn thấy. Và cũng chỉ có hai chữ đủ để hắn hình dung, là “biến
thái”!
Chu Duy Thanh khắc họa như một cái máy, tự nhiên không tiêu hao bao nhiêu tinh
thần, hắn cũng biết Vân Ly đi tới trước mặt, bất giấc ngẩng đầu lên nhìn y mỉm
cười.
Một phút đồng hồ sáu cái, đó cũng là cực hạn của Chu Duy Thanh, từ lúc khắc
họa xong tờ thứ nhất cho đến tờ cuối cùng bây giờ, tổng cộng cũng chỉ mất hai
giờ.
Nhẹ nhàng đặt Ngưng Hình Bút xuống, cảm thụ sự yên lặng kỳ lạ chung quanh một
chút, Chu Duy Thanh mới đem mấy tờ giấy Ngưng Hình sửa sang sắp xếp lại chỉnh
tề, rồi ngẩng đầu nhìn Vân Ly, trong mắt của hắn tràn ngập ý cười:
Vân Ly căn bản chưa có trở lại bàn của mình, hắn vẫn chỉ có hai mươi lăm quyển
trục mà thôi. Giờ khắc này, sắc mặt của hắn đã tái nhợt đi, ánh mắt nhìn Chu
Duy Thanh càng thêm cổ quái, miệng mấp máy mấy lần rồi vẫn không nói được,
song quyền nắm chặt. Một lát sau, mới chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí.
Ta thua. Mặc dù ta không biết ngươi làm cách nào, nhưng ta đã thua! Có thể
nói cho ta biết được không? Ngươi làm như thế nào vậy? Lấy hiểu biết của vài
chục năm làm Ngưng Hình Sư, ta chưa bao giờ thấy ai có tốc độ chế tác nhanh
như ngươi! Cái này đã vượt ra khỏi nhận thức thông thường rồi!
Chu Duy Thanh mỉm cười:
Nhận thức thông thường vị tất lúc nào cũng đúng! Nếu như ta cho ngươi biết
đây là thiên phú, ngươi có tin không?
Vân Ly không chút do dự đích nói:
Vân Ly vừa dứt lời, xung quanh đã ồ lên náo động. Đám người bu đen bu đỏ xem
cuộc chiến cũng đã sực tỉnh, ánh mắt bọn họ nhìn Chu Duy Thanh tràn ngập nóng
bỏng. Vốn chỗ này lúc đầu đứng xem chỉ khoảng hai đến ba mươi người mà thôi,
nhưng hiện tại đã hơn sáu mươi người chen chúc. Phải biết rằng, có thể vào
Trung Tâm Ngự Phẩm, tuyệt đại đa số đều là Ngự Châu Sư, mỗi người đều phải
đóng phí hội viên cực kỳ đắt đỏ. Mà một đám đông như vậy tụ tập trước một cửa
hàng, là điều không hề bình thường chút nào. Nhưng mỗi người ở đây đều cảm
thấy chuyến đi này không tệ, không chỉ được xem hai Ngưng Hình Sư đối chiến,
mà còn được chứng kiến một kỳ tích Ngưng Hình ra đời. Đến lúc hai chữ Thần Sư
theo miệng Vân Ly thốt ra, đã khiến vài tên Ngự Châu Sư trẻ tuổi trở nên vô
cùng háo hức. Bởi nếu như có thể trở thành tùy tùng của một Thần Sư, thì tuyệt
đối không phải là sỉ nhục gì, mà là vô hạn vinh quang. Điểm này, dù bất cứ nơi
đâu trên đại lục, cũng đều chung một ý nghĩ như vậy.
Nghe Vân Ly nói xong, Chu Duy Thanh cười ha ha:
Vân Ly thở sâu, trong mắt bắn ra chiến ý trước giờ chưa từng có, trầm giọng:
Chu Duy Thanh gật đầu:
- Vậy mới thống khoái, chúng ta cứ hoàn thành đổ ước trước, sau này sẽ có cơ
hội giao lưu. Trận thứ hai, ta muốn cùng với ngươi so một chút năng lực chế
tác.
Tròng mắt Vân Ly bỗng nhiên đảo ngược:
Vân Ly hoàn toàn minh bạch ý tứ của Chu Duy Thanh khi hắn ra đề mục này. Hầu
như trên người mỗi một Ngưng Hình Sư đều có vài bản thiết kế mà bản thân không
làm sao chế tác được, những bản thiết kế này phần lớn là tuyệt chiêu của sư
môn, cũng chính là mục tiêu bọn hắn theo đuổi! Bản thiết kế phẩm chất càng
cao, càng khó chế tác. Vì thế không hề nghi ngờ gì, khả năng hoàn thành nó
thấp đến thảm thương, thậm chí cả Ngưng Hình Dịch cũng chưa chắc đã chế tạo ra
được.
Vân Ly hít một hơi thật sâu, ánh mắt lấp lánh thần quang khiến Chu Duy Thanh
đột nhiên giật thót mình. Bởi vì, hắn thấy được trong mắt Vân Ly có sự tự tin
không gì sánh được. Hỏng rồi, đừng nói là trong tay người này cũng có bản
thiết kế Ngưng Hình Sáo Trang trong truyền thuyết đó nha. Chu Duy Thanh âm
thầm thầm nghĩ, nếu như vậy, hắn quả thật rất xui xẻo. Đáng ra, loại tình
huống này không nên xuất hiện mới đúng chứ!? Bởi đề mục của trận thứ ba là đến
lượt Vân Ly ra rồi! Bất quá, Chu Duy Thanh cũng rất nhanh bình tĩnh, cùng lắm
thì liều mạng thủ hòa trận này. Trận thứ ba bất quá là thua đi. Thế là hoà cả
đám, xong việc!
Vân Ly trầm giọng hỏi: