Ngưng Hình Sư Tùy Tùng (hạ)


Người đăng: ༺❦Շā ༒❤Շîểʊ☂༒Sî❤ᵐᶜ༻

Chu Duy Thanh trong lòng khẽ nhúc nhích, nói:
- Số lượng Truy Tùy Giả mà Ngưng Hình Sư chiêu mộ có hạn chế hay không?

Người trung niên nói:


  • Cái này thì không, nhưng mà, Truy Tùy Giả cùng Nhật Thường Khai Tiêu (người
    lo việc chi tiêu cho Ngưng Hình Sư) đều là một bộ phận của Ngưng Hình Sư, vì
    thế cũng có áp lực lớn riêng mình. Có rất ít Ngưng Hình Sư chiêu mộ quá năm
    Truy Tùy Giả, bởi như thế thì Truy Tùy Giả của bọn họ cũng không mạnh mẽ gì
    cho cam. Còn đối với những Ngưng Hình Tông Sư thì Truy Tùy Giả của họ có thể
    là cường giả cấp Thiên Tông, những Ngự Châu Sư bình thường không lọt vào mắt
    của họ được. Ta đoán đại sư Vân Ly hẳn là có việc gấp, nếu không với tiềm lực
    của hắn, cũng sẽ không chiêu mộ Ngự Châu Sư bình thường làm Truy Tùy Giả như
    vậy.

Chu Duy Thanh liếc nhìn Thượng Quan Băng Nhi, lẩm bẩm:


  • Như vậy cũng được sao? Con bà nó, lần này lỗ nặng rồi.

Sớm biết như vậy thì hắn tội gì ở trong lớp lo lắng tiền bạc cho tất cả mọi
người? Cứ trực tiếp chiêu thu một lượng lớn Truy Tùy Giả có phải hay hơn
không? Mặc dù hiện tại hắn chỉ là Ngưng Hình Sư trung cấp, nhưng tiến lên
Ngưng Hình Sư cao cấp cũng chỉ là vấn đề thời gian. Hơn nữa, tốc độ luyện chế
quyển trục Ngưng Hình của hắn vượt xa những Ngưng Hình Sư bình thường khác, đủ
để trả kinh phí cho lực lượng Truy Tùy Giả không nhỏ.


  • Lỗ cái gì vậy?

Người trung niên hơi nghi ngờ nhìn Chu Duy Thanh.

Chu Duy Thanh nói:


  • Đại ca này, mỗi cửa hàng đều có thể bày quầy chiêu mộ Truy Tùy Giả hay sao?

Người trung niên gật đầu:


  • Đúng! Đây vốn là chiêu bài cực tốt để làm ăn mà. Đương nhiên ai ai cũng
    muốn mình có thể được Ngưng Hình Sư chọn trúng a.

Tròng mắt Chu Duy Thanh xoay tròn, nói:


  • Vậy ta đây cũng muốn tìm một nhà.

Nói xong, hắn liền kéo Thượng Quan Băng Nhi rời đi.


  • Từ từ… Tiểu huynh đệ từ từ đã, ngươi nói vậy là có ý gì?

Người trung niên có chút kinh ngạc nhìn Chu Duy Thanh:


  • Chẳng lẽ ngươi cũng là một Ngưng Hình Sư sao? Muốn thu nhận Truy Tùy Giả ư?

Chu Duy Thanh cười hắc hắc:


  • Sao? Không giống à?

Người trung niên hơi nhíu mày nói:
- Quả thật không giống, nhìn tiểu huynh đệ nhiều lắm hai mươi tuổi là cùng.
Ta đã nói với ngươi rồi, một Ngưng Hình Sư học đồ muốn chiêu thu Truy Tùy Giả
thì không có ai nguyện ý đi theo đâu. Bởi vì ai mà biết thành tựu trong tương
lai của ngươi như thế nào? Chỉ khi đạt đến Ngưng Hình Sư trung cấp thì ngươi
mới có tư cách chiêu thu Truy Tùy Giả. Ngưng Hình Sư càng trẻ cộng với cấp bậc
càng cao thì càng dễ chiêu thu được những Truy Tùy Giả xuất sắc.

Chu Duy Thanh ưỡn ngực lên, nói:


  • Ta đây chính là Ngưng Hình Sư trung cấp, ai quy định trẻ tuổi thì không thể
    trở thành Ngưng Hình Sư chứ? Đại ca, ngươi đừng lôi kéo ta nữa, ta phải chọn
    cửa hàng để bày quầy đây, nếu không các Thiên Châu Sư ưu tú sẽ bị người ta
    đoạt hết mất.

Người trung niên ngẩn ngơ:


  • Ngươi thật sự là Ngưng Hình Sư trung cấp?

Bởi trong trí nhớ của hắn, chưa từng thấy qua một vị Ngưng Hình Sư trung cấp
nào trẻ tuổi đến vậy.

Chu Duy Thanh nói:


  • Dĩ nhiên!

Người trung niên nói:


  • Vậy ngươi đi theo ta…

Vừa nói hắn vừa xoay người bước đi, dẫn theo Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng
Nhi tới một cửa hàng có số hiệu bảy mươi bảy.


  • Tiểu huynh đệ, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi thật sự là Ngưng Hình Sư
    trung cấp chứ? Ngươi đừng có đùa giỡn với ta à! Nếu không mặt mũi ta sẽ mất
    hết đó...

Chu Duy Thanh nhìn thoáng qua cái cửa hàng số bảy mươi bảy:


  • Đại ca, cửa hàng này là của ngươi sao?

Người trung niên gật đầu, cười khổ nói:


  • Cũng không đúng lắm, dù sao việc làm ăn mấy bữa nay đều bị cửa hàng số bảy
    mươi sáu đoạt hết rồi. Nếu như ngươi thật sự là Ngưng Hình Sư trung cấp thì
    quá tốt, sau này ngươi cần gì thì cứ tới cửa hàng của ta, bảo đảm, khi mua đồ
    ở đây nhất định ta sẽ có giá ưu đãi cho ngươi, cũng chính là giá ưu đãi dành
    cho hội viên cao cấp!

Chu Duy Thanh cười hắc hắc, nói:


  • Được, vậy thì cứ tới chỗ của đại ca đi. Nhưng trước tiên, ta cũng muốn có
    một cái bàn, hoành phi thì nhờ đại ca viết, à, đại ca cho ta thêm một cái bảng
    để viết lời chiêu thu nữa.

Người trung niên gật đầu, nói:


  • Việc này dễ thôi, ta sẽ đi chuẩn bị ngay bây giờ. Nhưng chúng ta làm quen
    lại cái đã, ta tên Tần Phong, ngươi cứ gọi ta một tiếng Tần đại ca là được
    rồi.
    Chu Duy Thanh nói:


  • Ta tên là Chu Duy Thanh, huynh trực tiếp gọi tên ta là được rồi. Tần đại
    ca, phiền huynh đi chuẩn bị ít đồ được không?


Tần Phong nhìn Chu Duy Thanh một cái thật sâu, trong lòng hắn có chút thấp
thỏm, vạn nhất người trẻ tuổi trước mắt này lừa gạt mình thì mặt mũi của mình
sẽ mất đi hết. Nhưng áp lực với hắn bây giờ cũng vô cùng lớn, bởi trong khoảng
thời gian gần đây, cửa hiệu số bảy mươi sáu vì có sự ủng hộ của Ngưng Hình Sư
cao cấp Vân Ly khiến cho việc làm ăn cực kỳ náo nhiệt. Cửa hàng của hắn lại
cạnh tranh ngay bên cạnh, nên buôn bán vô cùng ảm đạm, gần một tháng rồi mà
chưa có tới mười vụ làm ăn. Phải biết rằng giá thuê nhà ở khu trung tâm vô
cùng đắt đỏ, mà cửa hàng số bảy mươi bảy của hắn lại là một trong những cửa
hàng lớn nhất, giá thuê mỗi tháng vô cùng kinh người, nếu cứ tiếp tục như vậy
có lẽ hắn sẽ phải đóng cửa mất thôi.

Chu Duy Thanh tự nhiên nhìn thấu sự do dự trong mắt hắn, khẽ mỉm cười. Đồng
thời giơ hai tay lên, Thiên lực khẽ vận, Thiên Châu liền được phóng thích ra
ngoài.

Trên tay phải của hắn có ba viên Thể châu Băng Chủng Phỉ Thúy, tay trái có ba
viên Ý châu Kim Lục Miêu Nhãn đã thay hình đổi dạng, đồng loạt xuất hiện trước
mặt Tần Phong.


  • Thiên Sư thượng vị, Thiên Châu Sư thuộc tính Không gian, như vậy đã có tư
    cách là Ngưng Hình Sư trung cấp rồi chứ?

Chu Duy Thanh cười hì hì.

Thấy trên tay Chu Duy Thanh có ba cặp Thiên Châu, đôi mắt Tần Phong nhất thời
sáng bừng! Ở thế giới Ngự Châu Sư, thực lực là lời đảm bảo cho hết thảy! Chu
Duy Thanh trẻ như vậy, mà đã đạt tới cấp Tam châu cũng đã chứng minh rất nhiều
vấn đề. Một Thiên Châu Sư sẽ không tùy tiện đi lường gạt người khác, hơn nữa
lại trong tình huống có khả năng tổn hại đến người ta như vậy.


  • Là ta đa nghi, là ta đa nghi..! Huynh đệ, xin ngươi chờ một chút, ta sẽ
    quay lại ngay.

Vừa nói, hắn vừa vội vã trở về cửa hàng của mình.

Sau khi thấy Tần Phong rời đi, Thượng Quan Băng Nhi có chút nghi hoặc nhìn Chu
Duy Thanh:


  • Chu Béo, ngươi muốn thu nạp Truy Tùy Giả làm gì? Chúng ta bây giờ đã cần
    đến họ đâu?

Chu Duy Thanh cười hắc hắc, nói:


  • Số lượng Thiên Châu Sư rất thưa thớt, nếu để người khác chiêu mộ đi một
    người thì chúng ta cũng lập tức mất đi một người. Dù sao cũng đã tới đây rồi,
    nếu có thể thu nạp thêm mấy Thiên Châu Sư nữa, thì đúng là điều kiện quá tốt
    để sau này chấn hưng đế quốc Thiên Cung của chúng ta. Băng Nhi, nàng không cần
    phải lo lắng, phu quân của nàng có thiên phú dị bẩm! Tốc độ chế tạo quyển trục
    Ngưng Hình của ta so với các Ngưng Hình Sư khác hơn nhiều lắm. Nhiều đến đâu
    thì giờ ta không nói được, nhưng nếu để trả tiền cho việc mướn hơn trăm Ngự
    Châu Sư đã Ngưng Hình, Thác Ấn, thì tuyệt đối không có vấn đề!

Thượng Quan Băng Nhi nhìn Chu Duy Thanh, ôn nhu nói:


  • Nhưng mà muội không muốn thấy huynh quá khổ cực. Chu Béo à, muội có thể cảm
    giác được áp lực lên huynh bây giờ rất lớn, nếu như có thể… hãy để muội chia
    sẻ cùng huynh!

Sắc mặt Chu Duy Thanh trầm xuống:


  • Băng Nhi, nàng cũng biết đế quốc Thiên Cung chúng ta bây giờ quả thật rất
    yếu đuối, không một ai biết đến chúng ta cả! Đi tới đế quốc Phỉ Lệ, chúng ta
    cũng chỉ được đối đãi như bình dân. Ta không biết sau này ta có thể đạt tới
    trình độ nào, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức mà mình có, để cho đế quốc Thiên
    Cung sớm ngày lớn mạnh. Cha ta từng nói, có áp lực thì mới có động cơ! Nàng
    không phải làm gì cả, chỉ cần nàng ở bên cạnh ta, để cho ta mỗi ngày có thể
    thấy được nàng, thì ta đã không có chút cảm giác mệt mỏi nào rồi.

Thượng Quan Băng Nhi nghe hắn nói xong, khẽ khàng ôm lấy cánh tay Chu Duy
Thanh, dịu dàng mỉm cười.


Hiệu suất làm việc của Tần Phong cực kỳ cao, cái bàn Chu Duy Thanh cần đã
nhanh chóng được bày biện, tấm bảng ghi thể lệ nhận người cũng đã đưa đến
trước mặt hắn. Còn về tấm hoành phi thì đang chế tạo ở phía sau, rất nhanh sẽ
được đem ra.

Lúc này, bên chỗ Vân Cách càng lúc càng có nhiều người kéo đến, dường như đã
bắt đầu việc lựa chọn rồi. Chu Duy Thanh hơi suy nghĩ một chút liền vung bút
múa may, thể lệ nhận người cứ thế đã được viết ra.

Sau khi hoành phi được chế tạo, Tần Phi liền cho hai hạ nhân treo lên. Chỉ
thấy trên đó viết: Đại sư Chu Duy Thanh, Ngưng Hình Sư trung cấp trẻ tuổi nhất
đại lục, chiêu mộ Truy Tùy Giả.

Hoành phi này viết thật ra cũng không khoa trương thổi phồng gì, ít nhất là
dựa vào những gì Tần Phong đã thấy. Nhưng sau khi hắn thấy thể lệ nhận người
do Chu Duy Thanh viết ra, không khỏi phải hít sâu một hơi, lòng thầm kêu một
tiếng, cái này mới thật quá khoa trương rồi.


  • Chiêu mộ Truy Tùy Giả, số lượng không giới hạn! Nhưng chỉ chiêu mộ Thiên
    Châu Sư cấp bậc nhị châu trở lên. Ngươi muốn có Ngưng Hình sáo trang? Muốn có
    quyển trục Ngưng Hình? Thần sư tương lai đang ở trước mặt ngươi đó! Hãy tận
    dụng thời cơ, nếu để nó trôi qua thì ngươi sẽ không bao giờ gặp nữa!

Mấy cái kia cũng dễ nói đi, nhưng hai chữ Thần Sư thì Chu Duy Thanh lại cố ý
viết thật to lên, làm cho Tần Phong có cảm giác, tiểu tử này thật sự coi Thần
Sư như rau cải trắng hay sao?

Không đợi Tần Phong há miệng khuyên hắn sửa lại, thì Chu Duy Thanh đã tự mình
hét lên:


  • Qua đây coi nhanh đi, qua nhanh đi. Thần Sư tương lai chiêu thu Truy Tùy
    Giả! Cơ hội hiếm có đang ở trước mặt các người, nếu bỏ qua cơ hội này thì nhất
    định các ngươi sẽ hối hận cả đời!

Chu Duy Thanh sau khi nói xong liền nghênh ngang ngồi sau cái bàn của mình, bộ
dạng của hắn so với vị Ngưng Hình Sư cao cấp Vân Cách còn muốn khoa trương hơn
nhiều.

Mà thật sự sau mấy tiếng hô này, đã làm cho không ít ánh mắt nhìn qua, nhưng
phần lớn chỉ nhìn cho có lệ rồi ngay lập tức quay đầu đi. Mấy chữ Thần Sư
tương lai kia tuyệt đối đã làm ra tác dụng trái ngược vô cùng mãnh liệt.


  • Ta nói Tần lão đệ này, ngươi từ nơi nào tìm được một kẻ dở hơi đến như thế!
    Chưa nói đến chuyện hắn có phải là Ngưng Hình Sư trung cấp hay không, cho dù
    là phải đi, thì hắn nghĩ Thần Sư là gì chứ? Muốn thổi da bò thì cũng phải đúng
    chỗ mà thổi chứ!

Một vị trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi đứng gần đó, đưa mắt nhìn Tần Phong
chế giễu.

Tần Phong liếc hắn một cái, hừ lạnh một tiếng:


  • Chu Trường Khuê, ngươi có thể biết trước tương lai à? Sao ngươi biết tiểu
    huynh đệ này của ta tương lai không phải là Thần Sư? Ngươi đã từng gặp ai còn
    trẻ như vậy đã là Ngưng Hình Sư trung cấp chưa? Chỉ sợ đại sư Vân Cách khi
    bằng tuổi với tiểu huynh đệ này, chưa chắc đã có tài nghệ như hắn đâu.

Tần Phong bây giờ đã vào thế cưỡi hổ, không thể xuống được nữa. Nếu như Chu
Duy Thanh đã muốn phô bày ra ngoài như vậy, thì tự nhiên hắn cũng phải ủng hộ.
Còn trung niên tên Chu Trường Khuê kia chính là lão bản của cửa hàng số bảy
mươi sáu.

Chu Trường Khuê cười ha ha:


  • Tốt, tốt! Vân Ly lão đệ, ngươi có nghe hay không. Cửa hàng đó lại có một
    thiên tài Ngưng Hình Sư hơn ngươi này.


  • Vậy sao?


Một âm thanh lạnh lùng ngạo nghễ tràn ngập sự khinh dễ vang lên, đám người
đông đúc bu xung quanh cũng tách ra một lối, nhường đường cho đại sư Vân Ly
thản nhiên bước tới...

Cầu Kim Phiếu, phiếu đề cử.

. . . Hợp thành

Chuẩn bị kết thúc 1 năm mệt mỏi, tiếp sang một năm mệt mỏi hơn nữa. Không biết
mắt mở nổi tới phút giao thừa không. . . Kính chúc bạn đọc yêu quý một năm mới
An Khang- Thịnh Vượng- Tài Lộc Sung Túc và luôn đồng hành cùng TruyenYY và
Tiểu Si.


Thiên Châu Biến - Chương #185