Chiến Lực Đại Hội Ngày Thứ Nhất-lên Sàn


Người đăng: nhokcondamdang

“Chiến lực đại hội bắt đầu” Âm thanh vừa rứt có thể đã có người phi thân lên
đài nhận thách đấu. Cũng dễ hiểu thôi, những người lên đài đầu tiên thực lực
có thể không được cao, cũng biết vậy nên muốn lên đài sớm chút. Có thể những
kẻ có thực lực cao hơn liền là đến cuối mới lên đài chọn đối thủ mạnh. Cũng âu
phần là do cao ngạo hoặc tự tin với thực lực của mình.

“Văn Thuần, tán tu, địa đan cảnh tầng sáu, không biết vị huynh đài có hứng thú
có thể xin lĩnh giáo”

“ Thạch Dương, Thạch tộc, địa đan cảnh tầng sáu xin lên lĩnh giáo” Đáp lại rồi
là một thạch nhân. Đúng cơ thể hắn là đá . Cường có thể cũng không có bất ngờ.
Cường cũng biết rồi thế giới này dị tộc tộc này có thể là rất nhiều. Nên việc
một thạch nhân có thể không để hắn bất ngờ gì cả.

Bước trên đài cao hai người bắt đầu phi thân hướng phía đối phương mà xuất
kích. Cường cũng là chăm chú nhìn xem chiến đấu. Đây cũng không là lần đầu hắn
nhìn thấy đánh nhau như vậy. Nhưng hắn cũng không là thiện chiến gì cả. Cứ thế
mà diễn ra hết lượt này lại đến lượt khác lên võ đài tỉ thí.

“Khương Đại nghĩa, Võ viện, Thiên đan cảnh tầng một, không biết vị huynh đệ
kia có thể chỉ giáo”Lên đài rồi một trang đại hán cao lớn muốn khiêu chiến một
người. Có thể khiêu chiến không ai khác lại là Cường. Đây rồi một kẻ có thể
không ưa qua Cường cộng với muốn chứng thực thân thể của Cường có đúng như
nói. Võ trường tất cả mọi người nhìn về phía Cường ánh mắt dò xét.

“Trời ạ tên kia đại nghĩa a ha ha. Tên kia nhưng cũng mới là Khái mạch không
thành lại bị một thiên đan cảnh khiêu chiến a, Đúng là đại nghĩa a ha ha.” Có
người không nhịn được cười phá lên đạo.

“Có thể mọi người không biết, Vị huynh đệ này nhưng là không có tu luyện qua
thân thể đã có thể so với rồi địa đan cảnh cực hạn. nay có thể ta khiêu chiến
muốn thỉnh giáo qua mà thôi” Thấy bốn phía cười nhạo hắn cũng là ức nhưng ôn
tồn giải thích. Ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Cường.

“Ồ” Bốn phía mọi người không hay ồ lên kinh ngạc lại càng chú ý đến Cường mà
dò xét. Có một số thì nhưng là cười nhạt

“Nguyễn Văn Cường xin được Đại nghĩa huynh chỉ giáo” Cũng là bất ngờ vì mình
bị khiêu chiến nhưng hắn cũng muốn lên đài kiểm tra xem thực lực bây giờ ra
sao.

“Cương huynh cẩn thân a” Võ Thanh Di cúng là một câu lo lắng nói . Có thể Lẽ
ra giờ đây nàng là sư tỉ nhưng vẫn gọi cường là huynh cũng do cường lớn hơn
nàng cũng là ân nhân cứu giúp a.

“Cường sư đệ nhưng là bình thường có thể so đấu với yêu thú Địa đan cảnh cao
giai rồi, lại thêm hai năm vận dụng được cả linh khí có lên giao thủ cũng là
có vốn giao thủ.” Võ Thanh Vỹ cũng không lo lắng đạo.

“Hắn cũng đẹp trai quá ha” Vài nữ bên dưới rồi thấy cường cũng cùng nhau nói.
Điều này có thể để trên đài Khương Đại nghĩa cũng càng âm trầm lạnh lùng ánh
mắt nhìn Cường.

“Có thể ! Ngươi ra tay đi. Có thể ta không lấy mạnh ức yếu không có kịp ra
tay” Khương Đại Nghĩa thấy rồi cường lên đài cũng vui vẻ không khỏi đỡ phí
công phu khiêu khích. Tự tin đạo

“Tôt” Cũng không nhảm gì nhiều. Chân đạp hướng Khương Đại Nghĩa phi thân Vung
ra nắm đấm. Cú đẩm có thể là sử dụng hết thảy mà hắn hiện tại hắn có. Một đấm
vung ra hướng phía ngực Khương Đại Nghĩa mà vung.

“Cái gì”Khương Đại nghĩa tâm tình vẫn chưa để ý đến Cường. Sau khắc Cường Xuất
thủ ấy khuôn mặt vặn vẹo trầm xuống. Cú đấm đến cũng quá nhanh đi hắn cảm giác
được nguy hiểm. Nhưng không kịp tránh nữa rồi. Chỉ Đưa hai tay chặn lại cú
đấm.

“Ầm” “…” Khương Đại nghĩa thân thể chấn động bay vọt rơi khỏi võ đài. Thân thể
hung hăng nện trên đất phun ra một hộc máu lớn. Hai tay trước ngực vặn vẹo ứa
máu gãy đi rồi.

Cả Võ trường tĩnh lặng chỉ còn tiếng rên rỉ của Khương Đại nghĩa đang nằm dưới
mặt đất. Ngay cả Võ Nguyên Viện Chủ cũng là như thế sững sờ. Đây cũng là một
cái khai mạch cảnh sức lực à. Một đấm đi ra một cái Thiên Đan cảnh trọng
thương nằm đất. Hắn Thừa có thể nhìn ra rồi một cú kia là toàn lực của Cường
nhưng vẫn kinh ngạc đến ngây người.

Ngay cả cường hắn cũng không thể ngờ được vậy mà mạnh như vậy cũng sững sờ
đứng trên sàn đấu.

“Ư ư” “A” Tiếng rên rỉ của Khương Đại nghĩa cũng dần đánh tỉnh mọi người.Cả Võ
trường cũng sôi trào không thể tin được. Vương Hạo cùng Đông Doanh hai người
vẫn là luôn dưỡng thần ở dưới nay cũng là khó tin nhin thanh niên trên đài.

“Khương sư huynh không sao chứ” Đi ra rồi một vài đệ tử hướng tới Khương Đại
nghĩa mang hắn đi chưa thương .“ Mau đưa Khương sư huynh chữa thương”

“Nguyễn Văn Cường ngươi tại sao ra tay năng như vậy có phải muốn giết người
hay không, Khương sư huynh có thế với ngươi không thù không oán a” Có kẻ cũng
không để như vậy nhân cơ hội có thể đẩy tội cũng là có thể.

“Ta có thể đảm bảo cho hắn là không cố ý như vậy” Tên kia đệ tử vẫn muốn nói
thêm vài câu họa vào đầu Cường có thể đây rồi giọng nói phát ra. Đúng là Viện
Chủ Võ Nguyên mở miệng. Nói đoạn để đại hội tiếp tục.

Các trưởng lão của Phượng Cung cùng Ma thiên giáo chú ý rồi Cường có thể mấy
người phi thường muốn biết kẻ này làm sao mà không tu luyện qua lại có thân
thể như vậy. Nhưng cũng là để ý thôi tất cả không có gì chẳng nhẽ tu luyện vào
thân thể của hắn cũng tiếp tục nghịch thiên mà tăng lên vài cấp độ không bằng.
Với cả họ nghe rồi hai năm không khai mạch thành công, thiên phú thường thường
không gây nổi chú ý.

Đại hội tiếp tục diễn gia một vài đệ tử Thiên Đan cảnh tầng hai cũng tới tầng
bốn lên khiêu chiến Cương. Nhưng có thể Cường càng đánh càng thành thục đánh
bại tới rồi cũng là sử dụng chiến kĩ lần lượt đánh bại các vị khiêu chiến.

Rồi đến một vị Thiên Đan cảnh tầng năm tiếp cận tầng sáu lên đài khiêu chiến.
Cả hai đánh với nhau rất lâu sau, Sức lực ngang nhau nhưng cuối cùng Cường
vẫn là bị đánh bại bởi cách phối hợp chiến kĩ hay nói là kinh nghiêm chiến
đấu.

“Ta thiếu kinh nghiệm chiến đấu a, có lẽ cần rèn luyện nhiều mới được”Bược
xuống Võ đài hướng về hàng ghế cạnh Võ Thanh Vỹ cùng Võ Thanh Di tọa rồi lại
tiếp tục quan sát Võ đài tiếp tục chiến đấu. Cư thế một ngày qua đi. Vương
Hạo, Đông Doanh, Phượng Quân,Ma Huyết tử có thể không có ra tay vẫn là ngồi
điều tức bên dưới.Chiến lực đại hội ngày thứ nhất đi qua.

Truyện sáng tác mong mọi người cho xin ít lời bình.
Truyện đầu tay nên văn không được dài mong mọi người thông cảm
Nếu thấy hay cmt cho xin 5* Kim Phiếu làm động lực !!


Thiên Cấp Yêu Nghiệt - Chương #6