Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
Sức mạnh của Cuồng thú là không thể nghi ngờ. Nghi ngờ được sao, khi những
sinh vật đó đã có thể vượt qua những sự ma luyện kinh khiếp với cường độ không
thua gì thiên kiếp mà tồn tại ở Cuồng Bạo Thâm Hải ? Không, chỉ với những chữ
tồn-tại-ở-Cuồng-Bạo-Thâm-Hải là đã quá đủ để khẳng định cho sức mạnh của chúng
rồi.
Sự cuồng loạn của Cuồng thú, khẳng định cũng không thể nghi ngờ. Bởi vì tên
của chúng là Cuồng thú, bởi vì nơi chúng sống là Cuồng Bạo Thâm Hải.
Còn gì đáng sợ hơn khi phải đứng trước sức mạnh cũng như sự cuồng loạn của một
con Cuồng thú ?
Câu trả lời chính là khi phải đứng trước ba con Cuồng thú…
“Hống !!! Hống !!! Hống !!!!”
Ba con Cuồng thú đồng loạt ngẩng cao đầu, thân hình to lớn đồ sộ cực tốc phóng
về phía đám người Kì Lân tộc, hai mắt long lên sòng sọc với những vằn máu đỏ
ngập tràn nộ ý. Giá trị tồn tại của một con Cuồng thú ở Cuồng Bạo Thâm Hải
chính là lãnh địa của chúng. Chạm đến giá trị tồn tại ấy, thì phải CHẾT !!!
Con Cuồng thú đi đầu, thân hình nhỉnh hơn một chút so với hai con còn lại, khi
đang trên đà lao đến thì đột nhiên chúi đầu xuống dưới, chỉ trong chớp mắt đã
biến mất không tăm tích vào lớp sương mù dày đặc quanh năm ngày tháng bao phủ
mặt biển. Liền ngay sau đó, hai con Cuồng thú phía sau cũng tách nhau ra, chia
thành hai hướng nhanh như thiểm điện phóng tới đám người Kì Lân tộc, thân hình
đồ sộ lấp lánh những đạo quang mang.
Kị sĩ ngồi trên lưng Hồng sắc Kì Lân chừng như là người đứng đầu, vừa nhìn
thấy ba con Cuồng thú tách nhau ra đã tức thì phát lệnh, ứng biến cực kì thần
tốc. Đám Kì Lân tộc này có lẽ đã được huấn luyện hết sức kĩ lưỡng, mệnh lệnh
vừa ra liền lập tức được thực hiện, chia nhau phóng đi, không những thế còn
giữ được cự li hợp lí, bất cứ lúc nào cũng có thể hỗ trợ cho nhau.
“Hống !!”
Con Cuồng thú bên tay phải cuống nộ gầm lên một tiếng, quang mang quanh người
tức thì tụ tập lại thành hai đạo lôi điện sáng chói, không phóng ra mà lại
mang theo chúng như vũ khí, bổ tới ba con Kì Lân đang lao tới, điên cuồng chém
loạn.
Ba con Kì Lân cũng làm sao chịu kém, đối thủ vừa đến đã tức thì phân thành ba
hướng chia nhau công kích, đều là dùng nhục thể tấn công. Một chọi ba, nhưng
con Cuồng thú khẳng định không hề sợ hãi, chỉ biết lấy cứng chọi cứng, cứ điên
cuồng bổ vào Lục sắc Kì Lân, nhừng như nhận ra cô ả với hai đạo thiểm điện
trên tay mình có phần cố kị.
Phía bên kia, Băng Lân Vương, Hắc Ám Lân Vương, Thanh Âm Lân Vương cũng đã
chạm trán với con Cuồng thú cánh trái. Không như con trước, con Cuồng thú này
vừa mới tới nơi đã há miệng nhả ra đạo đạo thiểm điện, phối hợp với đôi cánh
cứng như sắt thép cùng bộ móng vuốt sắc lẻm điên cuồng công kích đối thủ, cơ
hồ không để cho ba con Kì Lân có cơ hội phản công.
Ngược lại, đám bốn con Kì lân ở giữa vẫn đứng yên bất động, bởi vì đối thủ của
chúng vẫn chưa xuất hiện.
Y Nhược tĩnh lặng đứng bên Tử Vũ, khóe môi màu tím đột nhiên nhếch lên, nói
khẽ. Qua việc giao tiếp tâm linh với nàng, Tử Vũ đã biết ba con Cuồng thú hình
dáng giống dơi, đầu rồng, đuôi cá sấu kia tên gọi Biên Bức Giao Long, vốn là
ba mẹ con, thực lực mỗi con con đều không dưới Ngư Hà Ma Giác, riêng con mẹ
thì đã gần đạt đến Siêu Cấp Cuồng Thú, là một trong những thế lực khủng bố
nhất ở xung quanh hải phận của Y Nhược. Bất quá, dù là tâm linh tương thông,
thì suy nghĩ của Y Nhược vẫn là một thể độc lập so với hắn, nên đối với nhận
xét của nàng, Tử Vũ vẫn có chút mơ hồ.
Tử Vũ nhìn Y Nhược, chừng như đối với nữ nhân ngư này có chút cảm giác phải
đánh giá lại. Trong chuyện tình cảm nàng ta đích thực rất ngây thơ, cái gì
cũng không biết, nhưng về phương diện chiến đấu thì lại khác hẳn. Dẫu sao,
nàng cũng đã sống trong Cuồng Bạo Thâm Hải này tới cả ngàn năm, nếu như không
có chút thực lực, khẳng định sẽ không thể tiêu dao tự tại mà sống tới bây giờ.
Tử Vũ khẽ nói, trong lòng cũng không ngừng tính toán. Hắn đang có ý định nhờ
đám Kì Lân này mà thoát khỏi Cuồng Bạo Thâm Hải, xem ra sẽ không thể để chúng
toàn quân bị diệt được.
Trong lúc Tử Vũ cùng Y Nhược nói chuyện, trận chiến phía trước đã bắt đầu bước
vào giai đoạn kịch liệt. Đúng như Y Nhược đã nói, trong ba chiến tuyến, chỉ có
cánh trái với Lôi Lân Vương là khả dĩ có thể bình tĩnh ứng phó với con Biên
Bức Giao Long. Tuy tạm thời vẫn chưa hạ được nó, nhưng cả ba cũng không hề có
thương tổn gì lớn.
Ngược lại, đám Kì Lân bên cánh phải lại đang hết sức vất vả. Thực lực của mỗi
một con Lân Vương đều cường hãn vô bỉ, nhưng vì không biết ma thuật, thành ra
đã bị con Biên Bức Giao Long bên này dùng lôi điện thuật chiếm không ít tiện
nghi. Cũng còn may, trong chiến tuyến bên này, Băng Lân Vương Kị sĩ lại là một
Ma đạo sĩ Băng hệ, tuy không nhận được sự hỗ trợ của Băng nguyên tố trong
không gian, nhưng vẫn có thể tạo ra được Băng thuẫn, đã chắn cho đồng đội
không ít hiểm nguy.
“Hống !!!!”
Một tiếng gầm đột ngột vang lên từ giữa đám sương mù. Nãy giờ, lần khuất trong
màn sương, con Biên Bức Giao Long mẹ đã không ngừng quấy nhiễu đám Kì Lân tộc
đứng giữa với những đạo thiểm điện cường hoành vô bỉ. Hiện tại, chừng như muốn
kết thúc sớm trận đấu, nó bỗng nhiên lao ra khỏi đám sương mù, không dùng lôi
điện mà trực tiếp lấy nhục thể đối đầu với đối phương.
“Rầm !!”
Lân Vương dẫu sao vẫn là Lân Vương, tuy không biết ma pháp, nhưng so về độ
cường hãn của nhục thể thì hoàn toàn không chịu lép vế trước những con quái
thú đã được ma luyện trong Cuồng Bạo Thâm Hải này. Tung mình lên phía trước,
Hỏa Lân Vương hai móng vuốt giương ra, nhắm cái cánh bên trái của con Biên Bức
Giao Long nọ bấu chặt. Thân hình con Cuồng thú vừa hơi khựng lại vì đau đớn,
ba con Kì Lân kia đã chớp lấy thời cơ chia ra khống chế ba chi còn lại của nó,
dụng toàn lực mà kéo mạnh khiến nó tạm thời không thể di động.
Đám Kì Lân Kị sĩ cũng tuyệt đối không phải bù nhìn, chỉ chờ có thế liền bắn ra
bốn phía, đoạn đề khởi toàn thân công lực, theo một tiếng hét mà điên cuồng bổ
tới cái đầu đang rống lên từng tiếng của con Biên Bức Giao Long.
“Uỳnh !!!”
Một thanh âm kinh thiên động địa bỗng chốc vang lên, khiến cho sương mù dưới
chân chiến trường cũng phải tản mác trong một khoảnh khắc. Đúng lúc đám Kì Lân
Kị sĩ tưởng rằng một kích này sẽ chém nát được cái đầu của con Cuồng thú,
không dè nó lại đột ngột há miệng, tạo ra một quả cầu lôi điện to bằng hai
người bình thường, cương ngạnh tiếp lấy một chiêu đang chém tới.
Bốn gã Kì Lân Kị sĩ tức thì bị bắn ra bốn hướng, trên người mang theo không ít
vết thương do quả cầu lôi điện nọ khi vỡ ra thành nhiều tia sét nhỏ kích
trúng. Bất quá, mỗi một người trong số này đều là cao thủ tuyệt đỉnh, sau khi
kí kết khế ước với Lân Vương, được sự hỗ trợ từ Lân Vương, thực lực đã đạt đến
cấp Thánh, thành ra chỉ bị thương nhẹ.
“Gràooooo !!!”
Con Biên Bức Giao Long lại gào lên những tiếng kinh khiếp, dẫn phát lôi điện
bổ xuống từng đạo to như những thân đại thụ, trong phạm vi vài mươi mét đánh
tới thiên hôn địa ám. Chứng kiến từng đạo lôi điện đang bổ xuống, bốn con Lân
Vương buộc phải nhả con Cuồng thú ra, đoạn cực tốc phóng đến đám Kị sĩ của
mình để bảo hộ cho họ, dùng nhục thân mà chống đỡ lại uy lực của thiên lôi.
Hỏa Lân Vương Kị sĩ lúc này cũng đã nhận ra sai lầm của mình, liền nhảy lên
lưng Lân hét lớn:
Đám Kì Lân Kị sĩ này từ sau khi được Lân Vương nhận chủ đã phải trải qua không
ít rèn luyện cực khổ, đối với tình huống lúc này cũng thập phần minh bạch, sau
khi nghe được hai chữ “quyết tử” tức thì mắt rực hàn quang, cùng với tọa kị
của mình tiến vào cảnh giới Lân Nhân hợp nhất.
Mười một đạo ánh sáng chói lòa tức thì xuất hiện trên bầu trời Cuồng Bạo Thâm
Hải, đẩy bật ba con Biên Bức Giao Long lại một đoạn vừa phải, sau đó liền tụ
lại với nhau thành một khối thống nhất. Thế rồi, khi thứ ánh sáng ấy vụt tắt,
trên chiến trường đã không còn những cặp Kì Lân – Kị sĩ nữa, mà chỉ còn lại
những cường giả vô địch trong truyền thuyết: Kì Lân Chiến Thần và Kì Lân Ma
Thần.
Chuyện rằng tám trăm năm trước, khi mà Kì Lân tộc cùng với Ma Sư tộc, kẻ thủ
truyền kiếp của mình giao tranh kịch liệt, Ma Sư tộc đột nhiên xuất hiện một
vị tuyệt thế cường giả, tên gọi Địa Ngục Huyết Sư. Địa Ngục Huyết Sư sức mạnh
tuyệt luân, năm đó đã giết chết không biết bao nhiêu cao thủ của Kì Lân tộc,
khiến cho Kì Lân tộc trong cuộc chiến năm đó rơi vào thảm bại, toàn tộc phải
rút về Thánh địa Kì Lân Thần Đàm cố thủ. Ma Sư tộc trên đà thừa thắng, đã đánh
tới tận Thánh địa này của Kì Lân tộc, dựa vào Địa Ngục Huyết Sư sức mạnh vô
địch mà tưởng như đã tuyệt diệt một trong Ngũ đại gia tộc. Thế rồi, khi mà mọi
chuyện tưởng như đã được an bài, thì những kẻ bị Kì Lân tộc coi là phản đồ đột
nhiên xuất hiện, khiến cho tình thế chuyển biến vào phút cuối. Số là năm đó,
Kì Lân tộc cực lực bài xích mối quan hệ Kị sĩ – Tọa kị, cho rằng một Kì Lân
cao quí không thể khuất thân làm thú cưỡi cho kẻ khác. Thế nhưng, do bởi hữu
duyên, trong Kì Lân tộc vẫn có những Kì Lân chấp nhận cùng người ngoại tộc kí
kết khế ước, đã bị cả tộc bài xích, trở thành phản đồ. Chẳng ngờ, vào phút cáo
chung của Kì Lân tộc, những phản đồ đó cùng Kị sĩ của mình bỗng nhiên xuất
hiện, hợp công Địa Ngục Huyết Sư mà cứu cho Kì Lân tộc một trường hạo kiếp.
Địa Ngục Huyết Sư sức mạnh cực kì khủng bố, nhưng năm đó lại bị ba Kì Lân Kị
sĩ đánh bại, chính là nhờ một chiêu Lân Nhân hợp nhất của họ. Lân Nhân hợp
nhất, huyết nhục tương thông hòa vào một thể, lấy Kị sĩ làm trung tâm, biến
vây Kì Lân thành giáp trụ, đem nanh vuốt Kì Lân làm vũ khí, tinh thần hòa làm
một, năng lượng cộng hưởng đề thăng theo cấp số nhân, Kị sĩ là chiến binh thì
trở thành Kì Lân Chiến Thần, Kị sĩ là Ma pháp sư thì trở thành Kì Lân Ma Thần,
thực lực cường hoành đã đi vào truyền thuyết. Cũng chính từ đó, Kì Lân tộc mới
chấp nhận sự tồn tại của Kì Lân Kị sĩ, Lân hội cũng từ đó mà hình thành.
Hiện tại, mười một Lân Vương cùng với Kị sĩ của mình, chính là đã sử dụng Lân
Nhân hợp nhất, trở thành tám vị Kì Lân Chiến Thần cùng ba vị Kì Lân Ma Thần,
sức mạnh tỏa ra khiến cho cả ba con Cuồng thú cũng phải có phần e sợ.
Kì Lân Chiến Thần trong bộ lân giáp hồng sắc gào lớn bằng chất giọng trầm
hùng, đôi mắt sáng rực tựa tinh quang, dẫn đầu toàn đội mười một người mà lao
tới. Mỗi một cặp Kì Lân – Kị sĩ sau khi hợp nhất đều mang hình dáng lúc trước
của Kị sĩ, thân Kì Lân thành áo giáp, đầu Kì Lân thành mũ trụ, tâm linh tương
thông, tuy một mà hai, tuy hai mà một.
“Hống !!!”
Ba con Biên Bức Giao Long sau phút kinh sợ cũng ngay lập tức lấy lại bản tính
điên cuồng khát máu của mình, tức thì ngửa cổ rống vang, vẫy động đôi cánh
khổng lồ bay vút lên thiên không, ba cái miệng đỏ lòm há ra, rít thành từng
tiếng kì dị khó nghe.
Kì Lân Chiến Thần dẫn đầu tức thì quát vang, đoạn hai tay hướng về phía trước,
đem móng vuốt của Kì Lân huyễn hóa thành một thanh kiếm màu đỏ rực, tụ tập
năng lượng toàn thân mà chuẩn bị nghênh tiếp một đòn cường liệt sắp xuất ra
của ba con Cuồng thú.
Biết được ba con quái thú vốn không cần ngâm niệm cũng có thể dùng được lôi hệ
ma pháp, nay lại thấy chúng sử dụng Long Ngữ để hội tụ năng lượng, đám Kì Lân
tộc còn lại làm sao không biết một đòn này đáng sợ thế nào, cũng lập tức huy
động vũ khí, mang sức mạnh toàn thân của mình ra mà chuẩn bị cho một chiêu tối
hậu.
“HỐNG !!!!”
Ba con quái thú vốn đang chụm đầu vào làm một đột nhiên rống lớn, từ trong
họng nhả ra ba quả cầu lôi điện to lớn dị thường. Vừa mới xuất hiện, ba quả
cầu nọ tức thì xoắn xuýt lại với nhau, đoạn đột ngột bành trướng, đem thân thể
khổng lồ của chủ nhân chúng bao lại, hình thành một quả cầu chói sáng diện
tích khổng lồ, lơ lửng trên trung hệt như một vầng trăng làm bằng lôi điện.
“HỐNG !!!!”
Theo một tiếng gầm kinh khiếp, quả cầu đột ngột vỡ tan thành vô vàn đạo lôi
điện, điên cuồng bổ xuống đám Kì Lân tộc bên dưới. Đứng trước hàng vạn đạo
thiên lôi kích cỡ nhỏ nhưng uy lực cực lớn, Lôi Lân Chiến Thần vốn luôn tĩnh
lặng cũng liền cực tốc phóng lên phía trước, trong một tích tắc hai tay kết
thành trăm đạo thủ ấn đoạn đột ngột hét lên. Tức thì, từ mi tâm của vị Chiến
Thần này liền xuất hiện một vầng ánh sáng. Vầng ánh sáng ấy cứ lớn dần, trong
chớp mắt tạo thành một quả cầu ngân sắc, bao bọc đám Kì Lân tộc vào giữa,
cương ngạnh đỡ lấy từng đạo thiểm điện.
Năng lực đặc biệt của Lân Vương quả nhiên phi phàm, những đạo thiểm điện hung
mãnh là thế, đến khi chạm vào quả cầu ngân sắc đều tan biến không một vết
tích. Bất quá, số lượng của những đạo thiểm điện ấy lại lên đến hàng vạn,
thành ra sau một quá trình tranh đấu, quang cầu ngân sắc cũng dần dần nhỏ lại,
đến cuối cùng là tiêu biến vào hư vô khi đạo thiểm điện cuối cùng giáng trúng.
Đến lúc này, Lôi Lân Chiến Thần mới hạ thân xuống, khuôn mặt tái nhợt vì mất
sức, phải được Thủy Lân Ma Thần đứng bên cạnh đỡ lấy mới có thể miễn cưỡng
đứng thẳng. Trải qua một trường hạo kiếp, cuối cùng toàn bộ cũng bình an vô
sự, nhưng trong mắt mười một vị Chiến Thần Ma Thần của Kì Lân tộc tuyệt đối
không có một tia vui mừng.
Thậm chí, khi nhìn vào mắt họ lúc này, người ta còn có thể nhận ra một sự kinh
hãi.
Trước mặt họ, ba con Biên Bức Giao Long đã biến mất.
Nói cho chính xác hơn, chúng không biến mất, mà là hợp nhất thành một.
Biên Bức Lôi Long.
“Hống !!!”
Con Biên Bức Lôi Long ba đầu gầm vang một tiếng, thân thể ngân sắc tán phát ra
đạo đạo lôi điện, sáu con mắt nhìn chằm chặp vào những kẻ đang đứng bên dưới.
Là ánh mắt của kẻ đi săn khi nhìn thấy con mồi.
Đoạn, nó quẫy đuôi lao xuống.
“Rầm !!!”
Con Biên Bức Lôi Long đột ngột khựng lại giữa thinh không, cái đầu ở giữa bị
lật ngược về phía sau sau một âm thanh chấn động. Lặng yên đứng trước nó như
thể vừa mới xuất hiện từ trong hư vô, Tử Vũ ngẩng cao đầu, tay phải nắm chặt
Ám Tuyển đang ở dạng kiếm hướng về phía trước.