Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
“Ì oạp…”
Tử Vũ hiện tại có thể khẳng định, tiếng “ì oạp” này tuyệt đối không phải do Y
Nhược phát ra. Quái quỉ thật, đây là lần đầu tiên trong đời Tử Vũ lâm vào tình
cảnh hồ đồ thế này, đến tung tích của đối phương cũng không nhận thấy, thật
khiến hắn cảm thấy khó chịu hết sức.
Bất quá, khó chịu thì khó chịu, nhưng hắn sẽ tuyệt không vì thế mà mất bình
tĩnh. Mất bình tĩnh ư ? Ở cái địa phương khủng bố này, điều đó thì khác gì với
việc tự tử chứ ?
Trong lúc hoang mang không thể định rõ phương hướng của địch nhân, Tử Vũ cuối
cùng cũng nhớ ra một chiêu thức mà lâu nay hắn không dùng tới. Sau một tiếng
“khai”, cặp mắt màu tím của Tử Vũ bỗng nhiên trở nên long lanh ma mị, chính là
thông qua xác chết của các sinh vật xung quanh vùng biển này để điều tra tung
tích của địch nhân. Tử Nhãn vừa khai, trong lòng Tử Vũ tức thì rúng động.Vùng
biển này, đến nửa cái xác sinh vật cũng tuyệt không tìm thấy.
“Bùng”
Đúng lúc hắn thu hồi lại Tử Nhãn, một thanh âm chấn động đột ngột vang lên từ
ngay dưới chân. Nhanh nhẹn chao thân, hắn chỉ kịp thấy thủy hoa tung tóe, cùng
lúc với một thân hình dài ngoằng phóng vút lên từ dưới mặt nước, điên cuồng bổ
về phía hắn.
Nhìn tốc độ cường đại của đối phương, Tử Vũ lập tức đoán được công thế của nó
tuyệt không bình thường, liền bố trí tầng tầng lớp lớp Ám Võng ngay trước mặt
mình. Dùng loại Ám Võng cao cấp ma pháp này để cố định kẻ đang lao tới thì
khẳng định phí công, nhưng chắc chắn có thể khiến nó giảm tốc.
Con quái vật không ngờ hung mãnh dị thường, dù bị tầng tầng lớp lớp Ám Võng
ngăn chặn vẫn có thể đột phá, ngửa cổ hống lên một tiếng, đồng thời phun ra
một cột cước khổng lồ màu lam hướng về phía Tử Vũ. Mẹ kiếp, thật không ngờ con
quái vật này lại biết sử dụng ma pháp.
Tinh hà năng lượng bên trong thể nội Tử Vũ tức thì phong cuồng chuyển thành
quang hệ nguyên tố ma pháp, đoạn theo lời chú của dã, hình thành một phiến
quang lăng thuẫn ngăn cản đạo lam thủy của con quái vật. Không như Hắc ám hệ
ma pháp vốn đã qua nghiên cứu lâu dài, Tử Vũ tuy có được quang hệ ma pháp cao
cấp bẩm sinh nhờ dòng máu Thần tộc, nhưng vẫn phải thông qua chú ngữ mới có
thể sử dụng.
Con quái vật ngửa cổ gầm vang, thân hình đột nhiên bành trướng, chỉ trong chớp
mắt đã to gấp vài lần khi mới xuất hiện. Lúc này, Tử Vũ mới có thể nhìn kĩ
hình dạng của nó, chỉ thấy nó thân hình dài ngoắng như rắn, riêng cái đầu lại
là một sự lai tạp giữa cá và tôm, ngoài ra trước trán còn mọc ra bốn cái sừng
thẳng nhọn hướng về bốn phía hết sức kì dị. Đứng trước thân hình to lớn đến
mức khủng bố của con quái thú, cả người Tử Vũ cũng chưa bằng một phần tư cái
đầu của nó, thật khiến người ta nhìn vào có cảm giác gà con trước hàm rắn hổ,
chênh lệch đến hết mức.
Thân hình to lớn dị thường của con quái thú được bao phủ bởi một lớp vây giống
như vây cá, trên mỗi cái vây lại mọc ra một cái gai dài tựa một thanh kiếm
ngắn. Kì dị hơn là, trên đầu mỗi cái gai đó, hiện đang xuất hiện một thủy cầu
nhỏ, không ngừng ngưng tụ thủy hệ ma pháp nguyên tố trong không gian. Nhìn vào
tốc độ ngưng tụ ma pháp đó, Tử Vũ chỉ e có là Thánh cấp ma pháp sư thủy hệ
cũng phải cúi đầu chào thua.
“Lục Nhi, hỗ trợ cho ta !”
Tử Vũ hai tay bắt ấn, quyết định dùng đến thứ ma pháp duy nhất nằm ngoài Hắc
Ám hệ và Quang hệ mà hắn từng học được từ những bí phổ trong Bí Tịch các,
chính là Mộc hệ Chung cực Ma pháp: Xuyên Tâm Thiên Lâm.
Đúng lúc Lục Nhi theo lời Tử Vũ giúp hắn ngưng tự tinh hà năng lượng trở thành
Mộc hệ ma pháp, con quái thú đột ngột rướn mình gầm vang một tiếng. Tức thì,
ngàn vạn những quả cầu nhỏ trên vây của nó trong một chớp mắt bùng nổ thành
hàng vạn những tia nước nhỏ, giống như cuồng phong bạo vũ cuốn về phía Tử Vũ.
“Xuy !!!”
Tử Vũ tâm niệm nhất động, Ám Tuyền nằm trên cánh tay tức thì trùm lên cả người
hắn như một chiếc áo choàng, che lấy phần lớn đám thủy tiễn bắn tới. Chỉ là,
số lượng thủy tiễn quá lớn, năng lượng hàm chứa bên trong lại không hề nhỏ,
mỗi một mũi đều đạt đến sức mạnh của trung cấp ma pháp. Hàng vạn vạn trung cấp
ma pháp tiễn điên cuồng bắn tới, dù Tử Vũ có được Ám Tuyển hỗ trợ, nếu như
lãnh trọn thì đảm bảo nửa cái mạng cũng chẳng còn.
Tử Vũ bên trong vẫn ngưng tụ Mộc hệ ma pháp, thân thể tức thì như một bóng ma,
sử dụng thứ thân pháp thần tốc nhất nhanh nhẹn áp sát phần bụng của con quái
thú. Những mũi thủy tiễn của con thú như thể có mắt, không ngờ có thể đảo
hướng đuổi theo hắn, đồng thời đám gai gần đó cũng đột ngột phóng ra, hệt như
phi kiếm bổ vào Tử Vũ.
Quái quỉ thật, khả năng điều khiển ma pháp của con quái thú điên cuồng này
không ngờ còn tinh vi xảo diệu hơn cả con người.
Con quái thú chừng như đang vờn Tử Vũ, thân thể vẫn dựng đứng như một khúc gỗ
lớn, chỉ sử dụng ma pháp và gai nhọn điên cuồng truy đuổi theo hắn, đã để lại
trên người hắn không ít vết thương.
Bất quá, Tử Vũ tuyệt đối không phải là một thứ mà bất cứ ai hay cái gì có thể
coi làm đối tượng để vờn qua vờn lại.
Mộc hệ ma pháp trong người đã hội tụ đủ, Tử Vũ vốn đang lượn quanh thân thể to
lớn đồ sộ của con quái thú để né đòn đột nhiên ngừng lại, hai tay phát xuất
lục mang nhu hòa, nhanh như chảo chớp áp vào thân thể con thú.
“Vèo !!!”
Tử Vũ còn chưa chạm đến da thịt nó, đám vây ở đó đã như có mắt, vun vút phóng
về phía hắn. Lần này, Tử Vũ không hề có ý định tránh né, Ám Tuyển vốn đang bao
sát cơ thể hắn đột ngột bung ra thành một tấm lưới hắc sắc, chỉ trong chớp mắt
đã thôn phệ toàn bộ những mũi gai nọ.
Gầm lên một tiếng vang trời, Tử Vũ áp sát hai tay vào thân thể con thú, khiến
cho lam quang nhu hòa đột ngột đại thịnh. Lúc này, chừng như đã nhận ra sự bất
thường, con quái thú mới rống lên những tiếng kinh thiên, thân hình điên cuồng
loạn chuyển, cái đuôi vốn luôn chìm trong nước vung lên, quật mạnh vào thân
hình Tử Vũ.
“Hự !!”
Thân thể Tử Vũ vốn cường hãn vô bỉ, dính một chiêu này không ngờ cũng phải gãy
mất mấy rẻ xương sườn. Từ khi được sinh ra đến giờ, đây có lẽ là lần bị ngoại
thương nghiêm trọng nhất của hắn.
Con quái thú nhìn thấy thân thể của Tử Vũ bị dính một chiêu văng ra xa, liền
điên cuồng phóng tới, cái miệng đỏ lòm như chậu máu há ra rộng ngoác, khẳng
định chỉ cần một nhát là có thể nuốt hắn vào bụng.
“Bục !”
Một thanh âm rất khẽ vang lên, nhưng lại khiến cho con quái vật đang điên
cuồng lao đến phải đình thân ngừng lại. Từ nơi mà Tử Vũ chạm vào, một cái cây
nhỏ đột ngột phá nát vây giáp của con quái thú mà mọc lên, rồi nhanh chóng lớn
thành những sợi dây leo, men theo thân thể nó mà không ngừng phát triển.
“Hống !!!”
Rống lên giận dữ, đôi mắt con quái thú long lên sòng sọc nhìn về phía Tử Vũ,
đoạt lại điên cuồng phóng về phía hắn, giống như bất chấp tất cả cũng phải
nuốt cho được kẻ đang khiến nó khó chịu muốn chết này vào trong bụng vậy.
Tử Vũ vốn đang là là bay sát mặt nước, thân hình đột nhiên dừng lại, hô vang
một tiếng. Chỉ thấy đôi tay của hắn liên tục bắt ấn, tạo ra một mảng hắc khí
cuồn cuộn xoay chuyển ngay phía trước mặt. Thế rồi, một tiếng “lách cách” vang
lên, màn hắc khí tan biến, lộ ra một chiếc quan tài màu đen đang chầm chậm
khai mở.
Nguyệt Thi.
Ngay từ khi Nguyệt Thi khai mở, từ trong đó đã nhảy ra hàng chục những cỗ khôi
cốt hoặc Cương thi cường hãn, phóng về phía quái thú điên cuồng tấn công. Tất
nhiên, những cỗ Cương thi này làm sao đủ sức chống lại một con Cuồng thú có
thể tồn tại trong Cuồng Bạo Thâm Hải, nên chỉ trong vài chiêu, đã bị nó hoặc
dùng ma pháp, hoặc dùng thân thể cường hãn, đánh cho nát bét. Bất quá, chỉ cần
vài chiêu thôi, cộng với Xuyên Tâm Thiên Lâm đang không ngừng phát triển trên
cơ thể nó, cũng đủ giúp cho Tử Vũ hoàn thành câu chú dài nhất mà hắn từng sử
dụng.
Gầm lên một tiếng váng động không gian, Tử Vũ thôi động toàn thân năng lượng,
hướng về phía Nguyệt Thi làm đọng tác khai mở. Tức thì, cỗ quan tài màu đen
đột ngột phát ra những tiếng lách cách, đoạn nhanh chóng xếp lại thành một
cánh cổng hình chữ nhật, ở giữa vẫn là hình tượng một cô gái khỏa thân đang ôm
lấy một cái đầu lâu.
“Cạch !”
Cánh cửa chữ nhật từ từ phân khai thành hai nửa, chầm chậm mở ra một khoảng
không gian đen tối đậm đặc. Cái khoảng không đó cứ lớn dần, lớn dần, cho đến
khi ngừng lại, thì đã lớn hơn bề ngang của con quái thú nọ gấp vài lần.
“HỐNG !!!”
Con quái vật cũng vừa lúc xử lí xong tên cương thi cuối cùng, gầm lên một
tiếng rồi lại tiếp tục lao vút về phía Tử Vũ. Đúng vào lúc đó, từ trong bóng
tối âm ám giữa cánh cửa do Nguyệt Thi tạo thành, một cái đầu chầm chậm ló ra,
rồi một cái nữa, lại một cái nữa. Rất nhanh sau đó, chắn ngay giữa tử Vũ và
con quái thú, là một cửu thủ long đầu to lớn đồ sộ. Cử thủ long đầu đó, toàn
thân đã rữa nát, mảng còn dính chút thịt, mảng thì chỉ toàn xương, chỉ có mười
tám đôi mắt là vẫn còn ánh lên những tia sáng đen kịt quỉ dị. Cửu Thủ Cuồng
Long, là cương thi của một Thần thú thượng cấp, cũng là bộ khôi cốt hùng mạnh
nhất Trình Tưởng có được, nay đã truyền lại cho Tử Vũ.
“Tách !”
Không gian vang lên một tiếng động nhỏ, chính là do Nguyệt Thi hóa lại thành
một chiếc quan tài, đoạn nhanh chóng chìm vào khoảng tối âm u do Tử Vũ mở ra.
Lạnh lẽo đứng trên một cái đầu của Cửu Thủ Cuồng Long, Tử Vũ hai mắt hàn mang
đại thịnh nhìn vào con quái thú đang đứng trước mặt hắn, đoạn tung mình lên
không, cánh tay phất nhẹ.
“Hống ! Hống !...”
Chín cái đầu của Cửu Thủ Cuồng Long tức thì cùng lúc gầm vang, đoạn điên cuồng
lao bổ vào con quái thú. Con quái thú sau một giây ngỡ ngàng trước sự xuất
hiện đột ngột của đối thủ, cũng tức thì rống lớn rồi lao tới.
“Rầm !”
Thân hình dài ngoằng của con quái thú không ngờ xoay trở nhanh nhẹn vô cùng,
cong mình quật thẳng chiếc đuôi khổng lồ vào một cái đầu của Cửu Thủ Cuồng
Long. Lĩnh trọn một chiêu, nhưng cửu thủ long đầu này lại chẳng có vẻ gì là
ngấm đòn, cái đầu nọ tức thì ngoạm chặt lấy đuôi đối thủ, tám cái còn lại chia
ra tám hướng bổ tới, tốc độ không hề thua kém một cú quật đuôi vừa rồi.
Cửu Thủ Cuồng Long vốn là dị chủng trong muôn tộc, vốn là sự kết hợp của một
Đông Phương Thủy Long và Cửu Thủ Giao Long, tuy không được Long tộc công nhận,
nhưng sức mạnh thì tuyệt đối không hề thua kém những chủng loài mạnh nhất
trong gia tộc đứng đầu Vô Tận giới này. Hiện tại, tuy chỉ còn là một cỗ cương
thi, nhưng sức mạnh đó đã được Trình Tưởng giữ lại gần như toàn bộ, nay tranh
đấu cùng một con quái thú có thể tồn tại trong Cuồng Bạo Thâm Hải, không ngờ
cũng chỉ ngang tài ngang sức, có thể thấy thứ quái vật kia khủng bố đến mức độ
nào.
Con quái thú càng đánh lại càng cuồng nộ, nó vốn ở trong Cuồng Bạo Thâm Hải
này tung hoành chưa gặp địch thủ, không ngờ lại bị một thứ kì dị do loài người
nhỏ bé kia triệu tới đánh cho thất điên bát đảo, vây giáp rơi rụng thành từng
mảng lớn, khiến nó thành một bộ dạng thảm hại vô cùng.
Cuồng nộ gầm lên một tiếng, con quái thú đột ngột xoay chuyển thân hình thoát
khỏi Cửu Thủ Cuồng Long vốn vẫn đang bám riết lấy nó, há miệng thổi ra một
luồng thủy lưu cực mạnh, phảng phất giống như một trận sóng thần, điên cuồng
bổ tới đối phương. Cửu Thủ Cuồng Long làm sao chịu kém, chín cái đầu tức thì
chụm lại, dưới sự thôi động của Tử Vũ, vốn muốn tạo ra một quả hắc cầu khổng
lồ, không ngờ lại chỉ đạt được một phần hai kích cỡ như mong đợi, cuối cùng va
chạm với đạo thủy lưu nọ, đã bị thua thiệt không ít.
Nhìn thân hình của Cửu Thủ Cuồng Long bị đánh văng xuống nước khiến thủy hoa
bắn lên tung tóe, trong lòng Tử Vũ tức thì minh bạch nguyên do. Khốn kiếp
thật, Cuồng Bạo Thâm Hải này không ngờ tuy tràn đầy ma pháp nguyên tố, nhưng
lại không hề để cho người ta sử dụng, mà chỉ có thể sử dụng ma lực của bản
thân. Tử Vũ vốn không sử dụng ngoại lực, thành ra hắn vẫn chưa phát hiện ra
điều này kể từ khi bị chuyển dịch đến đây, hiện tại thông qua Cửu Thủ Cuồng
Long xuất chiêu, mới nhận ra được vấn đề. Xem ra, nếu như sử dụng ma thuật,
thì Cửu Thủ Cuồng Long của hắn sẽ khó mà thắng được trận này.
Con quái thú nọ dường như cũng có trí tuệ, nhận ra yếu điểm của đối phương tức
thì triệt để tận dụng, nhìn thấy Cửu Thủ Cuồng Long lao tới là lập tức phóng
ngược ra xa kéo dãn khoảng cách, đoạn sử dụng ma pháp tấn công, khiến cho Cửu
Thủ Cuồng Long chịu khổ không ngớt, lầm vào tình trạng có sức mà không dùng
được.
Bất quá, đối thủ chân chính của nó lại không phải là Cửu Thủ Cuồng Long.
Chập hai tay vào nhau, Tử Vũ ngưng thần quát lớn, tức thì khiến cho đám Xuyên
Tâm Thiên Lâm vốn luôn ngấm ngầm phát triển trên thân thể quái thú tức thì cực
tốc tăng trưởng, nhanh chóng siết chặt thân hình khổng lô của nó, khiến cho nó
đau đớn đến mức hống lên từng hồi.
Chỉ chờ có thế, Cửu Thủ Cuồng Long tức thì lao tới, ba cái đầu bên ngoài ngoạm
chặt lấy từng đoạn thân thể của con quái thú, sáu cái đầu còn lại thì chia
nhau tấn công, chỉ trong chốc lát đã khiến máu huyết của con quái thú bắn ra
tung tóe, đến mức nhuộm đỏ cả một vùng biển rộng.
Nhìn con quái thú đang từ từ lặng đi, Tử Vũ trong lòng sát tâm đại thịnh, biết
rằng nó đang ngưng tụ ma lực để tung ra một chiêu cuối cùng. Nhận ra điều đó,
nhưng Tử Vũ trong lòng vẫn không hoảng không loạn, trong tâm ý niệm khẽ
truyền, cùng với Lục Nhi hợp lực điều khiển Xuyên Tâm Thiên Lâm mọc mọc ra
hàng chục nhánh nhỏ phóng thẳng tới não bộ của con quái thú, trực tiếp bóp
nát.
“HỐNG !!!!”
Tiếng gầm cuối cùng.
Nhìn con quái thú đã chết hoàn toàn trong vòng vây của Xuyên Tâm Thiên Liên và
Cửu Thủ Cuồng Long, Tử Vũ lặng lẽ thở ra một hơi nặng nhọc, đoạn tung ra
Nguyệt Thi trực tiếp thu lấy tất cả vào trong. Trận chiến này thật sự đã khiến
hắn tốn quá nhiều sức, đặc biệt là về mặt tinh thần. Phải biết một Tử Vong Ma
pháp sư khi hiệu triệu cương thi, tuy rằng ma lực là sử dụng ma lực sẵn có của
cương thi đó, nhưng vì cương thi vốn là vật chết, nên không hề có tinh thần
lực, thành ra để tấn công, phòng thủ hay sử dụng ma pháp đều phải do tinh thần
lực của Ma pháp sư đó phát động. Đó, cũng là nguyên do mà một Tử Vong ma pháp
sư không thể sử dụng một Tử Vong Ma pháp sư khác để tăng thêm số lượng Cương
thi hiệu triệu được, mà cùng lắm chỉ giảm nhẹ gánh nặng về mặt ma lực cho mình
mà thôi.
Hiện tại, sau khi triệu ra Cửu Thủ Cuồng Long, lại phải phối hợp với Lục Nhi
để điều khiển Xuyên Tâm Thiên Liên, tinh thần lực của Tử Vũ sớm đã cạn kiệt,
chỉ e nếu không mất vài ngày tĩnh tâm thì sẽ khôgn thể hồi phục. Bất quá, hắn
biết, ở Cuồng Bạo Thâm Hải này, đừng nói vài ngày tĩnh tâm, cho dù là một giờ
một khắc yên bình cũng là điều không thể.
Chất giọng kì lạ của Y Nhược đột ngột vang lên, khiến cho Tử Vũ trong lòng
thầm than. Tuy hình dạng khác nhau, nhưng hắn đoan chắc sức mạnh của nữ tử kì
lạ này tuyệt đối không hề thua kém con quái thú nọ, nếu phải tiếp tục đấu một
trận nữa, thì có thắng được, hắn cũng sẽ bị quá tải tinh thần mà chết.
Y Nhược khóe miệng khẽ cười, đoạn trực tiếp phiêu thân lướt tới cạnh Tử Vũ,
quàng một tay của hắn lên vai mình, nói:
Tử Vũ lặng yên đế cho nàng ta dìu đi, năng lượng toàn thân không ngừng ngưng
tụ lại ở Thái Dương tinh cầu nhằm bổ sung năng lượng đã mất. Đồng thời, với sự
giúp đỡ của Lục Nhi, hắn cũng không ngừng điều dưỡng tinh thần của mình. Hắn
căn bản không thể tin ai, huống gì đây là một người mà hắn chưa từng biết.
Ám Tuyển nơi tay trái Tử Vũ không ngờ lần đầu tiên từ khi xâm nhập Cuồng Bạo
Thâm Hải lại ngừng rung động