Người đăng: AlexMercer
"Bịch, bịch, bịch" Nghe tiếng bước chân từ xa vọng lại, Alex hơi bất ngờ nhìn
về con đường cách đây 10m thì thấy một bóng người đang chạy tới.
"Còn có người sống sao?" Alex thì thầm nói, sau đó Alex cong người lại, bỗng
nhiên những tế bào, da thịt của cậu nhúc nhích, những khúc xương đâm xuyên qua
thịt và nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể cậu, sau đó các tế bào lại bao trùm
lên khúc xương, nó cứ diễn ra khoảng 4-5 lần. Một lúc sau, đứng thẳng người
dậy, lúc này cậu không còn trong hình dáng của một con Monster nữa mà đã trở
lại hình dáng lúc đầu của mình.
Đây là khả năng của Alex, cậu có thể thay đổi tế bào, xương sống hay bất cứ cơ
quan gì trên cơ thể để có thể cải trang thành một người khác. Nhưng cải trang
cũng chỉ là cải trang thôi, vẫn không thể phủ nhận rằng cậu trở thành một con
Monster. Việc thay đổi tế bào, các khúc xương trong cơ thể cũng dẫn tới sức
mạnh của mình bị giảm đáng kể, từ tốc độ 20 Mach giảm xuống còn 5 Mach, các
siêu giác quan cũng giảm xuống, siêu sức mạnh, mọi thứ ngoại trừ cái thể lực
vô hạn của cậu và Blue Fire, Silver Flash ra.
Alex biến thành một tia chớp bạc và biến mất tại chỗ, 1s sau thì quay trở lại
vị trí cậu, trên người cậu là một bộ áo vest thắt Caravat trắng đen kẻ sọc,
trên sóng mũi thì đeo một chiếc mắt kính màu đen, nhìn có vẻ giống các thành
phần tri thức, nhưng với chiều cao hơn 1m9, và cơ bắp hiện rõ nếu như bỏ chiếc
áo khoác đen ở ngoài thì chẳng ai nghĩ cậu là một thanh niên tri thức cả. Việc
biến đổi ban cho cậu một cơ bắp gần như là hoàn mĩ, không phồng to như mấy vận
động viên bên nước ngoài mà cân đối theo tỉ lệ vàng, với chiếc áo sơ mi trắng
bó sát thì hiện rõ các đường cong cơ bắp. Alex đeo tai phone dây lên, bật một
bản nhạc, hai tay bỏ vào túi quần và nhảy từ sân thượng xuống.
Khi cách đất 5cm thì chân đạp nhẹ vào không khí, một luồng khí hình tròn trong
suốt lan tỏa ra và cả thân thể Alex nhẹ nhàng tiếp đất. Cậu đứng đó nhìn về
phương hướng của bóng đen kia, một lúc sau thì cậu thấy một tên mặc một bồ đỏ
bó sát cả người và trùm luôn cái đầu, sau lưng đeo hai thanh Katana, chiếc mặt
nạ chỉ có hai mắt màu là màu trắng, từ trên xuống toàn một màu đỏ, không, còn
có màu đen nữa, những mảnh giáp đen cũng được ráp vào bộ áo bó màu đỏ đó.
"Cái thằng quái dị này là thằng nào?" Alex hơi cúi đầu xoa xoa cằm nhưng mắt
vẫn nhìn thẳng về cái thằng quái dị kia. Khoảng một phút sau, dường như cái
thằng kia thấy được Alex vội vàng chạy tới và mở miệng nói một tràng, không
ngừng nghỉ chút nào " Hey, chào người anh em, anh có biết đây là đâu không
hả......Ờm, nhìn cái mặt anh có vẻ là không biết, không biết tại sao tôi lại
tới được chỗ này nữa, tôi lạc chỗ này suốt mấy tháng rồi, và nơi này không có
bất kì ai cả, cứ như là tận thế vậy, anh nghĩ tôi nói có đúng không, ở chỗ này
chả có một chút gì gọi là thức ăn cả, chỉ toàn thức ăn thiu thôi, tôi phải
nhịn đói đấy, anh có nghe rõ không, là nhịn đói đấy, OMG, cả đời tôi chưa nhịn
đói lâu như vậy, suốt vài tháng tôi chưa được ăn cái gì cả, mà sao nhìn cái
mặt anh còn tỉnh bơ vậy, à mà khoan, nhìn anh có vẻ khỏe mạnh, anh có thức ăn
à, anh có thể cho tôi vài món được không.... Tôi biết là thức ăn rất quý hiếm,
nhưng mà ít nhất anh cũng chia sẻ một chút đồ ăn cho người cùng cảnh ngộ với
anh chứ, nếu như mà anh cần tiền đấy, tôi có thể đưa cho anh.." Nói xong cái
thằng này, còn sờ sờ cái quần trong khi cái quần của thằng này chả có cái túi
nào, sờ một hồi sau đó ngẩng đầu lên nhìn Alex nói tiếp
"OMG, tôi không có tiền rồi, mà không sao, tôi có 2 thanh Katana ở sau lưng
này, tôi có thể đưa cho anh, anh đừng có khinh thường nó, nó hiếm lắm đấy, tôi
phải bỏ ra một số tiền lớn mới có thể có được nó đấy" Thằng này vừa nói còn
vừa rút thanh Katana ra vuốt ve, nhìn dị vãi.
Alex nâng mắt kính lên, nhìn thằng này có vẻ định nói tiếp, cậu bật max volume
nghe nhạc, sau đó biến thành tia chớp bạc biến mất rồi trở lại, trên tay thì
đang cầm một cái ghế salong, cậu ngả người ngồi xuống, vừa nhìn cái thằng này
nói xàm, là nhìn, không phải nghe, vừa nghe nhạc, cái này mới gọi là nghe.
Cái thằng mặc áo đỏ bó sát đang nói không ngừng nghỉ thì bỗng thấy người trước
mặt biến thành tia chớp bạc biến mất rồi quay trở lại, trên tay còn cầm một
cái ghế salong, cái thằng này trố mắt ra nhìn, hai tay che má lại, hét lên
"OMG, anh vừa làm cái gì thế, có phải anh vừa biến thành một tia chớp đúng
không, hay là tôi nhìn nhầm nhỉ, không thể nào, sao có thể nhìn nhầm được, này
anh làm sao thế, có thể dạy tôi không, mặc dù tôi có thể Teleport nhưng không
có Cool boy như anh, nhìn cái năng lực cool phết" Vừa nói còn vừa đi lòng vòng
xung quanh Alex, tay thì sờ chỗ nay, lúc thì sờ chỗ khác.
Alex nhìn cái cách thằng này nói chuyện với cái bộ đồ đỏ bó sát đó, thì trong
não cậu hiện ra một cái tên "Deadpool". Alex tránh cái tay của thằng cha dị
này ra, đứng dậy nhìn từ trên xuống dưới một hồi sau đó mở miệng nói với giọng
điệu nghi ngờ " Captain Deadpool?"
Nghe được cái tên như vậy, thằng cha dị này ngẩng đầu lên, sau đó tới sát
khuôn mặt cậu, mắt to mắt nhỏ nhìn cậu " Thế quái nào mà anh mà biết cái tên
đó thế, mà khoan, bỏ chữ "Captain" đi, nghe bựa vãi"
"Mày đã vốn bựa rồi mà còn sợ bựa nữa à" Alex khóe miêng nhếch lên, khinh
khinh cười một cái, thầm nghĩ.
"Mà khoan, tại sao chúng ta lại bàn về cái tên nhỉ?" Deadpool nghĩ một chút
rồi nói
"Nãy giờ có bàn mẹ gì đâu, tự mình mày nói đấy chứ" Khóe mắt Alex hơi co giật,
thầm nghĩ trong đầu.
"Trở lại chuyện chính đi nào, anh có thể cho tui vài món ăn được không, tôi
đói lắm rồi, anh có biết cái cảm giác đó không hả, nó giống như.....mà giống
cái gì nhỉ, thôi kệ mẹ nó đi, nói chung tôi đưa anh 2 thanh Katana, anh đưa
tôi món ăn, OK? Công bằng đó chứ, nhìn anh không nói có nghĩa là đồng ý rồi"
Deadpool không đợi Alex trả lời, mà tự trả lời luôn, cái thằng cha này đúng là
bựa.
Alex không đợi Deadpool nói tiếp liền mở miệng chen ngang, nếu như cứ tiếp tục
để thằng này nói, có ngày tai của cậu bị điếc mất, nói nhảm quá nhiều đi, đã
nhảm mà còn xàm " Khoan đã, tốt nhất là chú đừng nói nữa, anh nghe mà điên cả
đầu, cái mỏ của chú không thể nào câm một chút hả?"
"Cái này cũng là một vấn đề khó khăn, nhiều người đã từng nói vậy rồi, nhưng
có vẻ nó chả có tác dụng mẹ gì?" Deadpool vừa nói vừa xoa cằm, mặt nghiêm túc
vờ lờ ra, cứ như chuyện gì quan trọng lắm vậy, bựa đến thế là cùng.
Alex nghiêng đầu lên nghĩ một chút rồi xoay lại nói với Deadpool "Này, chú có
thể để anh đâm chút vài nhát được không, một nhát một món ăn, ok, công bằng
đấy chứ" Vừa nói, Alex nhe răng là cười rực rõ, nhìn có chút nham hiểm giống
ác quỷ vậy.
Nhìn cái nụ cười đầy nham hiểm của Alex, Deadpool đưa mặt sát gần Alex, mắt to
mắt nhỏ đánh giá Alex từ trên xuống, xoa xoa cằm, khuôn mặt đầy nghiêm túc,
nghĩ " Nhìn thằng này có vẻ nham hiểm, có nên đồng ý không nhỉ, nhưng mà giờ
đói quá đi, mặc dù nhịn đói cũng không chết, nhưng đói vẫn là đói, vẫn phải ăn
chứ, thôi đồng ý đi" Nghĩ một hồi, Deadpool quyết tâm, xoay mặt nhìn Alex với
cái nhìn đầy nghiêm túc, khuôn mặt cứ như quyết tử, quyết hi sinh ấy, nhìn bựa
vãi lone.
"Trời đụ, có khả năng tái tạo gần như là bất tử mà nhìn cái mặt cứ như đi chết
ấy, cha nó ra, đúng là cái thằng max bựa trong Marvel" Alex cúi đầy, tay đỡ
chán, cảm thấy trình độ bựa của chú này càng ngày càng khó đỡ, giờ thì Alex
hơi hiểu được cái cảm giác của mấy cha bên Marvel khi gặp mặt thằng này.
Nhưng mà điều này cũng không có chả ảnh hưởng đến cái tâm trạng muốn đâm
Deadpool vài nhát thậm chí là vài chục nhát để xem tốc độ tái tạo của thằng
này với mình cái nào nhanh hơn. Alex hơi lòe chưa đến 0.000001s rồi bình
thường, trên tay còn cầm theo một thanh dao cắt trái cây. Deadpool nhìn vào mà
cứ tưởng Alex biết Magic ấy chứ, đang định mở cái mồm lắm chiêu ra hỏi thì bị
Alex từ trên găm thẳng một dao vào quả tim.
Deadpool cúi đầu nhìn ngực mình sau đó ngẩng đầu nhìn Alex, sau đó lại cúi đầu
rồi ngẩng đầu, lặp đi lặp lại vài lần như thế rồi mở miệng nói " Có cần phải
bất ngờ như vậy không hả?"
Alex không trả lời Deadpool mà rút dao ra, rồi cắt phăng cái đầu của Deadpool
để khỏi phải nghe cái mồm nhiều chuyện đó. Cả thân hình Deadpool ngả xuống,
Alex cầm lấy dao đâm từng nhát từng nhát vào nhiều chỗ, rồi ngồi xem vết
thương tái tạo, lúc cái đầu của Deadpool đang mọc lại thì bị Alex cắt tiếp lần
2, sau đó thì Alex chuyển sang lóc thịt trên cơ thể Deadpool. Cứ như thế không
ngừng nghỉ trong suốt 3 ngày trời.
Rốt cuộc Alex cũng không chơi trò này nữa vì một trò chơi hoài cũng chán,
nhưng Alex cũng đã rút ra một kết luận, khả năng tái tạo của Deadpool nhanh và
mạnh hơn Greene nhiều lần. Có lần Alex băm cả cơ thể của Deadpool chỉ còn chừa
lại cánh tay nhưng chỉ trong 1 ngày thì đã tái tạo lại như cũ. Nói tóm lại khả
năng tái tạo của Deadpool chỉ thua Alex về mặt tốc độ, còn bao nhiêu thì có vẻ
là ngang nhau.
Một ngày sau đó, cơ thể của Deadpool hồi phục lại như cũ, Deadpool mở mắt ra,
lộn người đứng dậy, gãi gãi đầu nhìn xung quanh, đầu óc hiện giờ của thằng cha
này còn có chút lộn xộn nên không thể nhớ ngay được. Deadpool quay người sang
bên phải thì thấy Alex đang ngồi đọc một quyển sách, còn đeo tai phone nữa,
thấy Alex, đầu của Deadpool nhanh chóng chỉnh lại. Mặc dù trong đầu của
Deadpool vốn đã lộn xộn và quá loạn, nhưng bản thân Deadpool vẫn có thể lấy
nhân cách vốn có của mình làm chủ được, nên vẫn có thể chỉnh lại ký ức.
Deadpool nhanh chóng phóng tới Alex, nắm lấy cổ áo Alex kéo lên "Fuck you
bitch, con chó, rõ ràng mày nói đâm tao vài nhát nhưng tại sao mày lại băm
thây tao ra hả, nói mau, fuck you, nói mau, không thôi bố bắn bỏ bu mày đấy"
Alex đẩy tay Deadpool ra chỉnh lại cổ áo rồi nói " Mày kiếm bộ quần áo khác
mặt vào đi, nhìn cái cơ thể của mày tao thấy tởm vờ lờ ra, nhất là cái mặt còn
tởm hơn cả tao, nhìn mà tao muốn tự sát thay mày đấy, chả hiểu sao mày sống
được tới bây giờ, mày che cái mặt ngay lập tức gì tao"
Deadpool nghe vậy mới chú ý tới, anh ta nhìn xuống cơ thể mình một chút, rồi
nhanh chóng che bộ phận sinh dục lại, khép chặt chân lủi thủi chạy đi.
Alex cũng không để ý tiếp tục đọc sách, đây là thú vui duy nhất của cậu mà cậu
có thể làm được trong suốt 2 năm trở lại đây, hiện giờ, trong đầu cậu chứa hơn
vài triệu quyển sách và có thể mô phòng thành một tòa lâu đài tư duy như
Sherlock Holmes chứa đựng những quyển sách đó, lúc cần thì lấy ra mà nhớ lại.
Phải khoảng hơn vài tiếng sau, Deadpool mới quay lại với bộ đồ đỏ bó sát như
cũ. Nhìn cái bộ đồ đỏ này, Alex hơi bất ngờ nói "Trời đụ, bộ mày rãnh tới nỗi
bỏ thời gian ra đi may bộ đồ đó hả, mày kết bộ này như thế à"
"Kệ mẹ tao" Deadpool cầm lấy thanh Katana từ dưới đất lên đeo trên lưng rồi
quay lại nói với Alex. Xong rồi thằng cha này lại tới ngồi trên ghế salong,
tiếp đến lại nói một tràng những câu chuyện max nhảm, đặc biệt còn nhấn mạnh
cái vụ thức ăn, nhưng trả lời cho câu hỏi đó là " Tao đéo có, tao chém cho vui
vậy thôi, mày nghĩ cái thời tận thế này thì đào đâu ra thức ăn, nếu mày hỏi
tại sao tao còn sống được thì tao xin trả lời cho mày biết, tao đéo bao giờ
đói hết nên tao đéo cần thức ăn và tao giống mày, tao sống như vậy từ lúc đó
tời giờ đấy, 2 năm rồi mà tao vẫn sống bình thường đấy thôi"
" Tch" Deadpool nghe vậy hơi chậc lưỡi một cái, sau đó nhìn mặt trời đang
xuống tiếp tục nói nhảm thêm một tràng. Ánh mặt trời hoàng hôn chiếu xuống,
tạo thành khung cảnh max kỳ lạ, một thanh niên mặc áo vest mặt lạnh, đeo tai
phone nghe nhạc, đọc sách, một thằng với bộ đồ bó quái dị lúc nào cũng nói mà
không bao giờ dừng trong khi thanh niên bên cạnh chẳng bao giờ nghe.