Tiến Hóa. Hình Dáng Monster


Người đăng: AlexMercer

P/s : Chương này không dành cho những người không thích hành xác máu me.

Greene đứng dậy, hít sâu môt hơi để lấy lại bình tĩnh, sau đó cô ta nhìn Alex
nói "Rốt cuộc cậu là cái quái gì vậy hả?"

Alex không trả lời Greene, mà đạp lên một bước, cả thân hình biến thành một
tia chớp đen đi xuyên qua người của Greene, lúc dừng lại trên tay cậu đang nắm
một quả tim còn đang đập, còn trên thân thể của Greene xuất hiện một cái lỗ
ngay chỗ vị trí của quả tim. Greene nhìn xuống vị trí quả tim của mình sau đó
quay ra đằng sau nhìn Alex, nhưng vừa mới quay đầu lại thì một tia chớp đen
lại xoẹt qua, đi xuyên người cô, lần này thì cả một cánh tay của cậu bị chặt
đứt ra.

Alex không đợi Greene làm gì, chỉ đi xuyên qua người của Greene liên tục và
cắt từng bộ phận của cô ta sau đó thì hấp thu những bộ phận đó, cái này là do
những tia xúc tu trong cơ thể cậu tự động làm, không phải bản thân của cậu
làm.

Từ trên nhìn xuống thì thấy một tia chớp đen cứ liên tục đi xuyên qua người
một cô gái và từng bộ phận của cô gái đó cứ đứt ra rồi mọc lại, điều này xảy
ra liên tục trong 3 tiếng đồng hồ, mỗi khi cô ta muốn chạy thì tia chớp đen
lại chặt đứt chân cô ta và bị những tia xúc tu kéo vào trong tia chớp.

Bản thân của Alex cũng không biết tại sao mình lại làm gì, chỉ là có chút
thích thú cái việc chặt đứt từng bộ phận của người khác mà thôi, nhìn có chút
đã mắt, mỗi khi cậu cắt từng bộ phận của Greene thì cậu lại càng cảm thấy máu
đang sôi trào và càng lúc càng tăng, điều này làm cho cậu càng thêm thích thú.
Cắt đứt và giết những con Monster kia không thể khiến cậu có cảm giác như vậy
bởi vì bọn chúng không phải là người, mặc dù Greene cũng đã không còn là con
người nữa nhưng cô ta lại mang cơ thể của một con người.

Một lúc sau, Alex dừng lại nhìn cơ thể của Greene bị chặt đứt ra từng khúc và
đang hồi phục lại. Alex bước một bước, tất cả mọi vật trong tầm nhìn của cậu
bị chậm lại, tất nhiên là không phải là do năng lực mới đạt được của cậu chỉ
là tốc độ quá nhanh làm ảnh hưởng tầm nhìn của cậu thôi. Alex đi tới người của
Greene, từ trong túi quần lấy ra một con dao bị sứt mẻ đầy đủ, sau đó cậu cúi
người xuống, cầm dao lóc từng miếng thịt của Greene, mỗi khi lóc một miếng cậu
lại dừng lại và nhìn xem phản ứng của cô ta. Trên trán của Greene tràn đầy mồ
hôi, mắt trợn to lên, miệng mở to hết cỡ, muốn hét lên mà bị cậu ngay lập tức
cắt đứt lưỡi. Sau đó lại dùng siêu tốc độ lóc từng miếng thịt của cô ta, từ
tay đến chân, cứ lóc từng miếng từng miếng một. Phần kích thích nhất đối với
cậu tất nhiên là lóc thịt phần từ ngực xuống rồi, lóc miếng thịt phần bụng ra,
cậu có thể thấy cơ quan nội tạng như gan, tụy, ruột, lóc thịt phần ngực ra cậu
thấy quả tim cô ta hồi phục và đang đập.

Và mọi thứ diễn ra như thế cho đến sáng hôm sau, lúc này Greene khuôn mặt
không chút động đậy, con mắt đen tối vô hồn, không sức sống, từng dòng nước
bọt từ khóe miệng cô ta chảy ra. Nhìn thấy tình trạng như vậy, Alex mất hứng
thú, đứng dậy. Từ việc lóc từng miếng thịt của một con người ra, cậu đã biết
rõ từng cơ quan, gân, thần kinh, mọi thứ trên thân thể con người đến từng chi
tiết, điều này có thể giúp cậu giết người mà không cần dùng nhiều sức, chỉ cần
cắt đúng vị trí chết người trên cơ thể họ thì cũng đủ giết họ rồi.

Alex từ trong túi quần lấy ra một cái khăn trắng lau máu trên tay cậu, cậu
nhìn từ trên xuống cơ thể của Greene rồi cúi đầu sát mặt cô ta, khuôn mặt đầy
băng giá và không có một chút cái gì gọi là tình người, cơ mặt như bị đông
cứng lại, giống một co robot, chỉ có nụ cười đầy kinh tởm và đang sợ, cười
ngoắc đến mang tai, cười mở hết cỡ miệng, những chiếc răng trắng lóe sáng dưới
ánh sáng của bình minh, Alex nói "Cảm ơn bà, nhờ bà mà tôi đã có thể có một
tiết sinh học đầy sinh động đến thế, cảm ơn, thật đấy, rất chân thành"

Nói xong, Alex ngẩng đầu lên, đứng thẳng người, nụ cười tắt đi chưa đến 1s,
cách thay đổi cảm xúc, khuôn mặt nhanh như vậy khiến cho ai cũng phải kinh
hoàng và tràn đầy nỗi sợ. Hai cánh tay cậu lúc này trở nên to lên khoảng 30cm,
với một lớp giáp màu bạc bao trùm cả cánh tay cậu. "Hammerfist Model" việc cậu
hấp thu từng miếng thịt của cô ta đã khiến cho cậu có đầy đủ tất cả skill của
"Alex" trong game.

Alex giơ nắm đấm lên thật cao, khuôn mặt đầy bình tĩnh và không một chút gì
gọi là thương tiếc, chỉ có sự băng giá của một tảng băng dày, Alex mở miệng
nói "Giờ thì bà chết đi, yên tâm đi, lúc bà chết bà sẽ không phải là một thứ
vô dụng, rất có tác dụng đấy, bà sẽ giúp tôi kết hợp hoàn mỹ với Virus và tiến
hóa hoàn thành" Mặc dù nói vậy nhưng chính bản thân cậu cũng không biết làm
như vậy có tác dụng hay không, nhưng thử rồi sẽ biết.

Alex đập mạnh xuống khuôn mặt của Greene.

"Ầm" Cả mặt sàn trên sân thượng nứt ra làm đôi

"Ầm"

"Ầm" Những tiếng nổ kinh hoàng lan rộng ra xung quanh, Alex đập từng cú từng
cú một đập cho đến khi mà sàn nhà hết chịu nổi mới thôi, lúc này cả người
Greene chỉ còn lại những mảnh nội tạng, cục thịt, và những vụn xương văng đầy
khắp nơi.

Alex đứng dậy, những tia xúc tu nhanh chóng hấp thụ lại tất cả các tế bào của
Greene, từng giọt, từng giọt tế bào bị cơ thể của Alex hấp thu. Alex ngồi
xuống mặt đất, mặc kệ việc hấp thu của virus, cũng không lo lắng cái gì, giờ
lỡ làm rồi thì làm luôn chứ sao giờ, có sửa được nữa đâu, Alex bật một bản
nhạc mới ra nghe tiếp, từ nãy đến giờ, cậu chưa hề bỏ tai phone ra khỏi tai.
Alex nhắm mắt, vừa nghe nhạc vừa ngủ.

"Ầm" Bỗng nhiên một tia sét từ trên trời vang lên, Alex mở mắt ra nhìn bầu
trời, sau đó lại tiếp tục ngủ, những tia xúc tu vẫn đang nhanh chóng hấp thu
lại tế bào của Greene.

"Ầm"

"Ầm"

Những tia sấm chớp đập liên hồi, sau đó là một trận mưa to đổ xuống, nhưng tia
chớp vẫn không ngừng lại vẫn cứ vang lên liên tục. Nghe tiếng sét Alex không
tài nào ngủ được, cậu đứng dậy vươn vai một cái thì bỗng nhiên một tia chớp
giáng thẳng xuống người cậu. Alex không kịp phản ứng, chỉ thấy tia chớp xanh
lao thẳng về phía mình và đánh thẳng vào đỉnh đầu của cậu

"Ầm" Một tiếng nổ rung trời, phá hủy cả tòa nhà, khiến cả tòa nhà bị sập
xuống, bụi bay mù mịt. Một lát sau, bụi tan hết, sâu bên trong cái đống đổ nát
này thì thấy Alex đang nằm dưới mặt đất với những tia sét màu xanh lâu lâu
hiện lên trên cơ thể của cậu. Alex chống tay đứng dậy, lắc lắc đầu, cậu cảm
thấy rất choáng, đầu óc quay cuồng, lúc này thì những tia xúc tu cũng thu về
cơ thể cậu. Cậu vội vàng chạy thẳng về nhà, cả thân hình biến thành một tia
chớp đen và lao thẳng về một hướng. Nhưng cậu không hề để ý rằng, những tia
xúc tu lúc thu vào trong cơ thể cậu hay xoẹt qua nhiều tia chớp màu xanh
dương.

Trong một căn nhà cách đây khoảng 100km từ nơi Alex tính tới, lúc này cửa
phòng căn nhà bị bật tung ra ngoài, một tia chớp đen xuất hiện và lao thẳng
tới giường, chăn giường bung lên và hạ xuống, nhìn vào thì thấy một thiếu niên
đang nằm bên trong, cả người cậu ta lại như một con tôm khô vậy. Không sai đây
chính là Alex, hiện tại Alex cảm thấy đầu mình như bị một mũi khoan đâm xuyên
vào vậy, đau kinh khủng, sau đó thì một cảm giác càng đau đớn hơn từ bên trong
cơ thể cậu, cứ như đang bị lóc từng miếng thịt vậy, những tia sét màu xanh
xuất hiện và di chuyển liên tục xung quanh cậu.

Alex đau đến bất tỉnh, trong lúc bất tỉnh, cậu không hề biết, bên trong cơ thể
cậu những tia sét màu xanh chạy trong các tế bào, cấu trúc ADN của cậu, các
cấu trúc gen liên tục bị vỡ ra, sau đó thì được ghép lại bằng những cấu trúc
khác biệt màu đen đỏ cùng với những tia sét, nhưng màu của tia sét lại bị biến
đổi thành màu đỏ đen, lâu lâu chạy xoẹt qua những cấu trúc gen, tế bào. Đúng
lúc này, dị biến lại phát sinh, tế bào của cậu xuất hiện những dòng virus khác
nhau và lao nhanh đến những cấu trúc gen, phá hủy cấu trúc ban đầu và càng
ngay càng lan tỏa, phá hủy từng tế bào của cậu. Bỗng nhiên một nguồn năng
lượng khác màu đen tràn vào nhanh chóng kiểm soát nó và chữa trị từng tế bào,
đây chính là Ki của cậu, cơ thể cậu bị tàn phá và Ki đã phát huy tác dụng của
nó, sự kiềm chế những virus tạo cơ hội cho những cấu trúc ADN màu đen đỏ nhanh
chóng lắp vào. Sự việc cứ diễn như thế liên tục trong vòng 1 tháng, xung quanh
người Alex từ những tia sét màu xanh biến thành những tia sét màu đen đỏ.

----------------------------------Đường phân
cách------------------------------------------

Một tháng sau, trong một căn phòng tại một khu chung cư nhỏ, một người đang
nằm trên chiếc giường, xung quanh cậu ta liên tục xuất hiện những tia chớp màu
đen đỏ, trán của cậu ta tràn đầy mồ hôi, các cánh tay, cơ bắp của cậu ta lúc
thì phồng lên như một quả bóng lúc thì xẹp lên lộ ra cả xướng, bên trong da
của cậu, gân nổi và phồng to lên như những sợi dây, nhúc nhích bên trong cậu.
Alex đã phải chịu đựng điều này liên tục không ngừng nghỉ trong suốt 1 tháng
và cậu liên tục bất tỉnh. Nếu việc này cứ tiếp tục thì cơ thể của cậu sẽ nhanh
chóng bị phá hủy mất, luồng Ki khổng lồ trong cơ thể cậu sắp cạn rồi, nếu như
cạn thì cậu sẽ chết mất.

Khoảng 1 tiếng sau, rốt cuộc thì Ki cũng đạt tới giới hạn của nó, mất đi sự
kiềm chế, những tế bào virus nhanh chóng tấn công cơ thể cậu, mạch máu cùng
với tế bào vỡ ra, các cấu trúc ADN cũng bị biến dạng. Từ từ, virus lan ra cả
cơ thể cậu, bên ngoài, cả người Alex tràn đầy máu và thân thể nhanh chóng xẹp
lại và gần như biến thành một bộ xương. Đúng lúc này, thì một luồng ánh sáng
màu vàng từ trong đầu cậu xuất hiện và bao trùm lấy cơ thể cậu. Alex bị đưa
lên cao, những luồng sáng xâm nhập vào trong cơ thể cậu, nhanh chóng ngăn chặn
lấy virus đang cố gắng tàn phá cậu, không những như thế, nó còn đưa virus kết
hợp với các cấu trúc ADN, những tia sáng vàng cũng xâm nhập vào đó, lúc này
tất cả cấu trúc ADN đều biến thành màu đỏ vàng đang xen, các tia chớp bao
quanh cấu trúc ADN cũng dần chuyển sang màu bạc sáng. Tất cả diễn ra chỉ trong
vài tiếng đồng hồ.

Ngày hôm sau, Alex mở mắt ra, ngồi dậy, vươn vai một cái thật khỏe, rồi đứng
dậy. Đang định đi ra ngoài thì lúc này cậu bỗng nhớ lại cơ thể mình bị cái gì
đó tàn phá mà cậu không hề biết, điều này khiến cậu rất đau đớn, Alex nhanh
chóng kiểm tra thân thể của mình.

Alex trợn to mắt lên khi nhìn thấy cơ thể của mình, lúc này cậu không mặc quần
áo vì bị những tia sét phá tan hết rồi, cơ thể của cậu hiện giờ đều biến thành
một màu bạc sáng, cả cơ thể chứ không phải là một vị trí, cơ bụng 8 múi, cơ
ngực rắn chắt như kim cương. Alex nhanh chóng tìm một chiếc gương và soi, đập
vào mắt là một con người nhưng không phải con người, trên cơ thể cậu xuất hiện
nhữn đường văn kéo dài xuống, không phải là những đường hoa văn hoa mỹ gì đâu,
chỉ là những con đường dài kéo xuống đi khắp thân thể cậu mà thôi, đường văn
này có màu xanh đậm và nó như một tầng dung nham vậy, có thể nhìn thấy nó đang
di chuyển như những dòng dung nham chảy xuống dưới vậy. Khuôn mặt của cậu bị
biến đổi hoàn toàn, không hề có tóc chỉ là một cái đầu trọc màu bạc sáng với
những đường văn như bên dưới, con mắt không còn là tròng đen trong trắng nữa,
mà nguyên cả con mắt chứ không phải là trong thôi đâu mắt đâu biến thành một
ngọn lửa xanh bao trùm lên và rộng 5cm, rộng hơn phạm vi của một con mắt bình
thường.

Miệng của cậu không còn môi nữa mà thay vào đó là một hàm răng sắc nhọn kéo
dài cách mang tai chưa đến 7cm, tai của cậu thành biến thành hình dáng tượng
trưng của tia chớp, nó dài hơn 10cm. Alex giơ tay lên sờ khuôn mặt mình, không
thể tin nổi, nói " Tôi biến thành cái gì thế này, một con Monster sao?". Sau
đó khuôn mặt cậu biến thành giận dữ, máu cậu sôi lên, cậu thở gấp liên tục,
tim cậu đập gia tốc.

"AAAAAA" sau đó thì Alex gồng tay lên, ngửa mắt lên trời hét thật to, cả cơ
thể cậu bỗng nhiên xuất hiện những tia chớp bạc chạy liên tục trên cơ thể cậu.
Alex nhìn thẳng về phía trước, phóng thật nhanh, thân hình cậu biến thành một
tia chớp bạc đi xuyên qua tấm gương và tất cả những bức tường, lao thẳng ra
ngoài, từ trên tầng 10 tòa cao tầng, chạy thẳng xuống dưới, nơi cậu đi qua đều
để lại một đường lửa, mọi vật bị tốc độ ma sát của cậu đốt cháy thành mảnh,
cửa kiếng bị nung chảy.

Trên đường cao tốc của đảo Manhattan, một tia chớp bạc bỗng nhiên xoẹt qua,
sau đó thì mọi thứ xung quanh bị nổ tung và chìm trong biển lửa, những người
đi đường bị đốt cháy thành tro, lúc này thành đảo Manhattan chưa bị virus bùng
nổ giết hết, vẫn còn có người sống và khá là đông.

Chưa đến 0.0001s cậu đã chạy tới trung tâm New York, đi qua tất cả mọi người
cậu đều giết sạch không chừa một ai, chỉ trong chưa đến 0.0001s từ đảo
Manhattan đến trung tâm New York City, cậu đã giết hơn 1.000.000 người dân
bình thường kể cả Walkers lẫn Hunters. Giờ thì cậu muốn xông vào tổng bộ của
Blackwatch và giết sạch hết tất cả chúng nó, những kẻ đã khiến cậu bị nhiễm
virus và bắt cậu trở thành thế nào, điều này thật không đúng khi đổ thừa một
người khác, nhưng đối với những kẻ đang bị điên như Alex thì cậu nghĩ cái gì
thì đều cho là đúng.

P/s:
() cái hình dáng Monster của Alex em dựa vào cái hình đầu tiên của link này
đấy, bác vào link trên rồi đừng nhấn vào bất cứ cái video nào cả, chỉ xem cái
hình ngoài của video đứng đầu tiên, cái mà ghi chứ J-Vreview ấy, tui chỉ thấy
đổi màu sắc và con mắt thôi, còn nhiêu thì đúng hết đấy, cái này khiến cho mấy
bác dễ tưởng tượng


The Prototype Phá Tung Thế Giới - Chương #18