Người đăng: AlexMercer
Buổi chiều tràn trên đảo Manhatta.
Trên các tòa nhà cao tầng bỗng nhiên xuất hiện một tia chớp màu đen xoẹt qua
rồi biến mất, cứ như thế lặp đi lặp lại trên những tòa nhà khác và lao đi theo
một phương hướng nhất định. Tia chớp đen này không phải ai khác chính là Alex.
Tốc độ hiện tại của cậu đạt tới 5 Mach, tức là tốc độ cực siêu thanh,1 Mach
bằng 343m/s, 343m/s là con số tượng trưng cho vận tốc âm thanh, thật ra thì
con số này chưa chắc là đúng, bởi vì vận tốc âm thanh còn phụ thuộc vào nhiều
yếu tố khác để có thể thay đôi, nhưng mà cứ cho là 343m/s là vận tốc âm thanh
đi, thì tốc độ 5 Mach của Alex tức là đạt tới 1715m/s. Một tốc độ thật đáng
kinh ngạc, đến cả bản thân cậu cũng chả hiểu tại sao mình lại đạt được tốc độ
kinh khủng.
Tia chớp đen xoẹt qua từng con phố, băng qua các tòa nhà cao tầng và dừng lại
tại trung tâm đảo Manhattan trên sân thượng một tòa nhà cao nhất. Tại sao lại
dừng chân ở đây, đơn giản thôi, bởi vì ở phía dưới những con đường tồn tại
những con Monster đang săn giết từng người dân ở đây, những tên Walkers đi như
Zombie vậy, trên mặt đường tràn đầy những sợi xúc tu đen đỏ bao phủ, những quả
bóng cùng màu như cục mủ vậy, tràn đầy đường và các tòa nhà cao tầng khác.
Alex bẻ cổ một cái, khóe miệng nhếch lên cười, thả người nhảy xuống phía dưới.
"Ầm" Bụi bay mù mịt, lan tỏa và dần dần tan biến mất, một cái hố sâu khổng lồ
khoảng 3m xuất hiện. Alex từ trung tâm cái hố đi lên nhìn những cái đám
Walkers một lượt, sau đó chắp 2 tay lại rồi bẻ ra phía trước
"Rốp rốp rắc rắc"
"Grrrrr, grào" Đang định làm một chút việc thì bỗng một tiếng gầm rú từ phía
trên vang lên, Alex ngẩng đầu lên thì ập vào mắt là một con Monster khổng lồ
với làn da đỏ nhạt, nhìn cứ như bị nung trong lò vậy, nó giống như con Licker
trong Resident Evil nhưng có đều là to hơn thôi và không bị mù, cũng không có
cái lưỡi thè dài ra.
Nhìn thấy cái con này lao tới mình, Alex lao thẳng tới đón nó, nắm ngón tay mở
ra chụp lấy đầu của con Monster và bóp thật chặt vào.
"Ầm" Cái đầu bị bóp nát ra thành mảnh vụn, những tia máu thịt và não văng đầy
khuôn mặt của Alex, lúc này những tia xúc tủ trong cơ thể cậu lao ra và hấp
thụ lấy cái xác còn lại của Monster vào trong cơ thể cậu.
Một lúc sau, những tế bào và sợi xúc tu bên hai cánh tay của cậu bỗng nhúc
nhích, các sợi xúc tu quấn chặt lấy tay cậu, vài giây sau, cả hai cánh tay cậu
bị biến dạng, hai cánh tay trở lên to hơn với đầy gai nhọn xung quanh cánh
tay, đặc biệt là những ngón tay, biến thành những lưỡi dao sắt bén, ánh nắng
chiếu vào làm lóe lên những luồng sáng lạnh giá.
"Claws Model sao?" Alex giơ tay nhìn hai cánh tay của mình, những chiếc móng
vuốt dài sắc nhọn cùng với những chiếc gai đen bao trùm cánh tay cậu làm cho
cậu như biến thành một cỗ máy Monster vậy.
"Ừm, nhìn cũng có chút ngầu đấy chứ?" Alex hơi nhếch khóe miệng cười một chút
sau đó lại trở lại khuôn mặt băng giá của mình. Alex bước lên một bước, bỗng
nhiên cả thân hình cậu biến thành một tia chớp đen và lao vào đám quái vật.
Mọi thứ xung quanh trong mắt cậu kể cả những hạt bụi đều chậm lại mặc dù cậu
chưa phát động năng lực bí ẩn kia của cậu, từ khi thân thể cậu dung hợp hoàn
thành mặc dù chưa phải hoàn hảo nhưng điều này đã khiến cho tốc độ của cậu
được nhanh lên gấp 5 lần và có tộc độ cực siêu thanh như bây giờ ( 5 Mach trở
lên được gọi là cực siêu thanh).
Alex xuất hiện trước một con Walkers, móng vuốt đâm xuyên qua người nó và móc
trái tim của nó ra bóp thành mảnh thịt vụn. Sau đó lại xuất hiện trước một con
khác, máu vuốt chụm thành đao bủa từ trên xuống, chia cả con Walkers thành 2
nửa với những đường ruột còn lòi ra ngoài. Tiếp đến thân thể lại lóe lên tia
chớp đen và đi xuyên qua cả người một con Walkers khác, thân hình Alex dừng
lại và trên móng vuốt của cậu cắm một quả tim còn đang đập mặc dù là rất chậm,
chậm đến nỗi mà thật sự là không thể nhận biết luôn đấy, quá chậm.
"Ồ, trò này chơi khá vui đấy" Alex nhìn quả tim hơi nghĩ một chút, sau đó thân
hình cậu biến thành một tia chớp đen và lao đi, xuyên qua những con Walkers và
biến mất. Một lúc sau, tất cả hơn 1000 con Walkers ở trước ngực xuất hiện một
cái lỗ rộng hơn lòng bàn tay và không có quả tim trong đó, chưa hết, cả cái
đầu bỗng chốc bị phồng to lên và nổ thành một bãi máu bắn tung tóe khắp nơi.
Tất cả bị đồ sát chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Ở trung tâm công ty Gentek, trong một căn phòng thí nghiệm bị bịt kín với đầy
đủ các thiết bị hiện đại, một người phụ nữ với mái tóc vàng gần như là cạo
sạch hai bên, ở phần giữa bị buộc ra đằng sau, nhìn khuôn mặt có chút trẻ con
bị nhốt trong một cái trụ sinh học hình tròn với đầy đủ dung dịch ở bên trong
nằm ở giữa phòng thí nghiệm với những ống dẫn to tròn nối vào dưới đáy ống
trụ, xung quanh là những ánh đen màu xanh da trời chiếu vào, dưới sàn là những
cái xác của những nhà khoa học, những tia gió lạnh thổi vào làm đóng băng một
phần khu vực. Nằm trong trụ đó, người phụ nữ bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt đầy
băng giá, không tình cảm, không sức sống, giống như một người đã chết vậy, cô
ta nhìn chằm chằm vào cổng ra của căn phòng thí nghiệm, bỗng một tia chớp đen
xoẹt tới và xuất hiện trước mặt cô là một người thiếu niên khoảng 16-17 tuổi
đang nhìn chằm chằm cô với ánh mắt đầy thú vị và tò mò. Hai người nhìn chằm
chằm nhau một chút thì bỗng nhiên người thanh niên khom người ngồi xuống đất,
xếp chân lại ngẩng đầu nhin cô, nói "Elizabeth Greene?"
Thì ra người đang ngồi là Alex Mercer, cậu chạy một mạch từ công ty Gentek và
lao thẳng, khi bước vào đây cậu bị những vũ khí hiện đại với đầy đủ các loại,
nả súng về phía cậu. Nhìn những viên đạn, những tia laze, ngọn lửa, băng đủ
thứ kiểu lao về phía cậu, Alex bước 1 bước, tất cả mọi thứ xung quanh cậu bỗng
trở nên chậm lại trong mắt cậu, đây không phải là do cậu sử dụng năng lực bí
ẩn kia, chỉ là tăng tốc độ thân thể thôi và mọi thứ trong mắt cậu trở nên như
thế. Alex từ trong túi quần lấy lại một tai nghe với một cái máy phát nhạc,
bật nhạc lên và đeo tai nghe vào, sau đó cầm lấy một viện đạn và xoay ngược về
phía các vũ khí khác nhau, từng viên từng viên một, mỗi một viên đều có một
mục tiêu riêng, Alex đi bộ vòng qua những tia laze, lửa, băng, vừa đi vừa điều
chỉnh viên đạn. Một lát sau cậu đứng trước cửa phòng thí nghiệm, nói một lát
nhưng thật ra chưa đến 5 giây.
"Tách" Alex búng tay một cái
"Tạch tạch tạch, ầm ầm ầm, beng, vù, xoẹt xoẹt" Những viên đạn lao đi và nả về
phía những vũ khí khác, tiếng nổ của những vũ khí, tiếng hư hỏng máy móc gây
ra những tia lửa điện, một loạt âm thanh đủ thứ tiếng khiến Alex nghe mà nhức
cả óc. Khả năng này của cậu có vẻ như khá giống với Quicksilver trong X-men :
Days Of The Future. Nhưng mà cậu biết, mình còn chậm lắm, tốc độ của
Quicksilver trông bộ phim đó phải nói là cực kỳ khủng bố, nhưng có vẻ như
nhanh hơn cậu gấp vài lần đấy, tốc đọ của Quicksilver trong phim đó đạt đến
4091m/s, đó là tính bằng toán học, tốc độ thật sự của Quicksilver cậu cũng
không biết gì mấy, có nhiều phiên bản phim khác nhau và có vận tốc khác nhau,
nên chả biết đâu là đúng, đâu là sai.
Mà thôi Alex cũng không rãnh quan tâm đến điều này, cậu nhập mật mã để mở cửa
phòng thí nghiệm, dù sao trước đây "Alex" trong game cũng từng là một nhân vật
quan trọng trong Gentek này. Alex hóa thành một tia chớp đen và thẳng về
Elizabeth Greene.
Mọi chuyện là như thế. Quay lại chuyện chính, khi nghe Alex hỏi cô gái gật đầu
và tiếp tục nhìn chằm chằm cậu, vừa nhìn vừa nghiêng đầu qua nghiêng đầu lại
nhìn có vẻ tởm. Alex xoay đầu qua một bên, xoa xoa cằm, liếc mắt qua nhìn
Greene, lẩm bẩm nói "Cái con mụ bị câm hay sao vậy, không nói con mẹ gì cứ
nhìn chằm chằm vào mình, đúng là con mẹ điên"
Alex xoay mặt lại đang định nói thì Greene bỗng mở miệng "Cậu là Alex?". Alex
gật đầu, Greene bỗng nhiên nhíu mày lại lắc lắc đầu nói "Cậu có vẻ thay đổi
khá nhiều nhỉ, cả về khuôn mặt lẫn hình dáng".Nghe vậy thì Alex hiểu ra, đúng
thế, đây là khuôn mặt cậu lúc trước kia, hình dáng cũng vậy, cũng không phải
là mang khuôn mặt đàn ông và hình dáng của "Alex" kia trong game. Alex đứng
dậy phủi phủi quần nói "Cái này cũng đâu có liên quan gì tới bà"
Greene mặc kệ câu nói của cậu ta, cô ta nhìn tay cậu một chút rồi nói " Cậu
không phải là Virus mẫu, có vẻ cơ thể cậu đang bị Blacklight virus ăn mòn
nhỉ?"
"Sao cái gì bả cũng để ý hết vậy, đúng là rãnh thiệt" Alex xoa xoa đầu nghĩ,
sau đó cậu giở tay áo cậu ra nhìn, trên cánh tay cậu xuất hiện những đường vân
màu đen đỏ đang nổi lên như những con giun vậy, nhúc nha nhúc nhích và có xu
hướng đi về phía não bộ của cậu.
"Nhanh thế sao?" Alex hơi cau mày, virus ăn mòn nhanh hơn cậu nghĩ, có vẻ
luồng Ki trong cơ thể cậu đang làm cho nó càng ngày càng mạnh và tính ăn mòn
càng ngày càng nhanh. Alex đóng tay áo lại, ngẩng đầu nhìn Elizabeth Greene,
không nói.
"Hãy đi theo tôi, tôi sẽ giúp cậu điều khiển nó" Greene nở nụ cười nhẹ nói.
Alex không nói với bà ta mà xoa xoa cằm nghĩ "Rốt cuộc là nên giết bà ta trong
hình dáng này hay là đợi bà ta nhả ra cái con Monster như con giòi đó và giết
nó rồi giết bà ta nhỉ?" Thật ra Alex cũng không biết làm cách nào để trở về
thế giới của mình, cậu chỉ có thể thử giết Final Boss trong Prototype 1 là
Elizabeth Greene, xem thử có trở về được không, bây giờ cậu lại rơi vào một
tinh thế hơi rối, rốt cuộc là nên giết bà ta trước hay là đợi bà ta nhả cái
con kia ra rồi giết bả.
Bỗng nhiên lúc này, một giọng nói vang lên trong trí óc cậu "Giết và hấp thu
cô ta, ngay bây giờ". Đang lúc cậu hơi giật mình vì giọng nói, thì trong cơ
thể Greene bỗng xuất hiện hàng loạt những tia xúc tu màu đen đỏ lao ra, phá
hủy cả trụ thủy tinh và nhảy lên trên phá vỡ tòa nhà, chạy đi chỉ trong tích
tác, không những thế, những tia xúc tu kia còn rớt xuống chui vào những cái
xác và biến nó thành những con Hunters và lao về phía Alex. Lúc này trên tầng
nhà bỗng vang lên tiếng của Greene " Tôi sẽ chờ cậu cho tôi một câu trả lời"