Người đăng: AlexMercer
Đêm 12h, Trung tâm đảo Manhattan.
Alex mặc trên mình một chiếc áo khoác trùm kín đầu, che đi khuôn mặt, sau đó
băng vào một cửa hàng quần áo.
Bước vào trong, cậu nhìn xung quanh tất cả một lượt rồi đi tới lấy một chiếc
áo sơ mi trắng, quần jean đen, một đôi giày đen bóng cùng với một chiếc áo
khoác màu xám đen rồi đi vào phòng thay đồ.
Một lúc sau, cậu bước ra, một đường đi thẳng tới cửa ra. Lúc này nhân viên
quầy bán nhìn thấy cậu mặc bộ đồ và không trả tiền, cô ta vội vàng đi tới
trước mặt cậu ngăn cản "Xin lỗi, anh có thể trả tiền quần áo được không vậy?"
Alex ngẩng đầu nhìn cô ta, đôi mắt như chiếc lưỡi hái tử thần sắc bén như muốn
đâm xuyên qua tim cô ta. Cô nhân viên cảm thấy dựng cả tóc gáy, lùi lại một
bước "Ánh mắt gì thế này?"
Mặc dù cảm thấy sợ hãi nhưng vẫn cố gắng kìm nén nỗi sợ đứng trước Alex, dù
vậy nhưng vẫn không dám đối mặt với cậu ta. Alex nhìn chằm chằm cô nhân viên
một chút, rồi từ trong túi quần móc ra một xấp tiền mặt đưa trước mặt cô ta
"Cầm, rồi biến đi"
Cô nhân viên hơi sửng sốt nhưng sau đó thì vội vàng cầm lấy tiền và né qua một
bên. Alex bước ra ngoài, nhưng vừa ra khỏi cửa thì
"Xíu" Tiếng xé gió vang lên, một quả tên lửa từ trên đầu cậu lao tới. Alex thả
người lộn ngược ra sau vài vòng, né tránh quả tên lửa.
"Ầm" Quả tên lửa kích nổ, phá hủy mọi thứ xung quanh. Alex xoay người lao đi
như một tia chớp đen, cậu chạy tới một tòa nhà cao tầng, nhìn lên trên sau đó
thì đạp thẳng vào bức tường của tòa nhà chạy thẳng một mạch lên sân thượng,
vừa chạy Alex vừa nhìn xung quanh, lúc này bên trái và bên phải đều có một
chiếc trực thăng quân đội đang kèm cặp cậu và không giây phút nào là không nổ
súng về phía cậu. Alex chạy chéo qua né tránh những viên đạn và lao thẳng về
phía trực thăng bên trái.
"Ầm" Alex đạp thật mạnh vào khung tường tòa nhà gây ra tiếng bạo tạc, mượn lực
bay thẳng về phía chiếc máy bay, Alex hơi ngửa người về sau, co đầu gối lại và
giọng thẳng cửa kính trực thăng
"Beng, leng keng" Tiếng cửa kình vang lên, Alex phóng người nhảy vào chiếc
trực thăng, hai ngón tay như hai mũi tên đâm xuyên qua nhãn cầu của tên lính,
một tay khác cầm lây miếng kính sắc nhọn bên đâm thủng cổ họng của hắn, sau đó
cậu đạp mạnh vào đầu trực thăng, lộn người rớt xuống đất.
"Ầm" Alex tiếp đất gây ra tiếng nổ kinh hoàng, xung quanh bán kính 10m xuất
hiện một cái lỗ sâu nửa mét cùng với đó những là những vết nứt nẻ của mặt
đường.
Sau đó, cậu ta chạy tới môt cái cây, bay lên cao chụp lấy cành cây kéo cả cây
xuống rồi thả ra, cả cái cây mang theo cả người bắn thẳng lên trời, lao về
phía chiếc trực thăng thứ 2. Trên không trung Alex co người lại, nắm đấm mang
theo kình lực bá đạo đấm bể cửa kính của chiếc trực thăng, thế đi không giảm,
nắm đấm đục xuyên qua đầu của tên lính. Alex rút tay ra, thả người nhảy ra
khỏi trực thăng và rơi xuống đât. Nhưng lần này không có tiếng nổ gì cả, cả
người Alex nhẹ nhàng tiếp đất mà không gây ra một tiếng động, thân thể của cậu
đang nhanh chóng học cách kiểm soát sức mạnh của mình và điều khiển nó, việc
này giúp cho cậu có thể phát huy 100% Power mà không cần phải tốn thể lực
nhiều, chỉ cần biết cách dùng sức đúng chỗ là được.
Hai chiếc trực thăng không người lái lao nhanh xuống đất và gây ra tiếng nổ,
cả hai chìm trong biển lửa. Alex đang định chạy đi thì cảm thấy một cơn đau
nhức của cơ thể, cậu hơi nhăn mày nhìn xuống ngực cậu, nơi đó đang chảy máu
đầm đìa "Chưa hồi phục hoàn toàn sao?" Đúng thế, loại năng lực này hiện tại
chỉ có thể giúp cậu không chế vết thương và từ từ hồi phục chứ không thể nào
nhanh hồi phục hoàn toàn được, việc cậu sử dụng sức mạnh cơ bắp quá nhiều làm
cho vết thương bị nứt ra.
Cậu che vết thương và nhanh chóng chạy vào một con hẻm nhỏ và dựa vào tường
ngã xuống nghỉ ngơi.
"Bịch bịch" Đúng lúc này một tiếng bước chân vang lên, Alex từ từ đứng dậy,
ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, dưới đáy mắt lướt qua một bóng hình đầu
lâu đen của tử thần. Điều này cậu không hề biết, nhưng dù có biết thì cũng
không quan tâm, việc bây giờ là phải nhanh chóng giải quyết những phiền phức
này.
Lúc này, một tên lính bước vào con hẻm, thấy Alex, hắn tay ngay lập tức nả
súng không suy nghĩ. Con ngươi Alex hơi co lại, bỗng những viên đạn trong mắt
của cậu ta chậm lại gấp 100 lần, đây là một năng lực khác của Alex, ánh mắt
của cậu có thể quay chậm những vật khác với tốc độ gấp 100 lần.
Cậu né tránh những viên đạn, bước một bước, bỗng thân hình cậu biến thành hàng
loạt tàn ảnh và xuất hiện trước mắt của tên lính, nấm đấm giáng thẳng vào đầu
của tên linh và đục thủng đầu của hắn. Cậu rút tay ra đang định rời đi thì
bỗng lúc này dị biến phát sanh, những sợi xúc tu đen đỏ trong cơ thể cậu nhanh
chóng bay ra và đâm xuyên qua xác tên lính, hấp thụ nó vào trong cơ thể cậu.
Cậu chưa kịp phản ứng thì nó đã đưa vào trong cơ thể cậu, đúng lúc này cậu
phát hiện cơ thể mình đang nhanh chóng hồi phục và một điều nữa, không biết
sao cậu có cảm giác mình có thể biến đổi cơ thể mình giống như tên lính này cả
về trang phục.
Ngay lúc này một tên lính từ bên ngoài đi vào, Alex nhanh chóng biến đổi thân
thể của mình, những sợi xúc tu nhúc nhích trông cơ thể cậu, bao trùm lấy và
biến cậu thành tên lính.
Một tên lính khác bước vào thấy cậu, nhanh chóng tới gần nói "Hey, mày ở đây
làm gì thế, có phát hiện gì không?"
"Không có gì, ở đây không có ai hết" Alex trả lời
"Mẹ kiếp, cái thằng chó này không biết chạy đi đâu" Tên lính mở miệng chửi
rủa.
Alex đi từ từ ra đằng sau tên lính, khuôn mặt băng giá đầy sát khí, nhân lúc
tên lính không để phòng, nắm ngón tay chụm lại thành dao thọc một phát từ đằng
sau vào
"Phập" Không một chút cản trở, cả cánh tay đâm xuyên qua cột sống, thọc ra tới
bụng, những mảnh nội tạng còn động trên tay nhiễu xuống dưới đất, tên lính
không thể tin được quay lại nhìn Alex. Lúc này Alex trở lại thành hình dáng
cũ, ánh mắt lạnh giá nhìn tên lính, lúc này cả người toát ra những sợi xúc tu
bao quanh lấy tên lính vào hấp thu vào trong cơ thể cậu, giúp vết thương của
cậu nhanh chóng hồi phục. Nhưng vào đúng lúc này, dị biến phát sinh, một luồng
ký ức không biết từ đâu tràn vào trong não cậu.
Mặc dù chỉ là những mảnh ký ức nhưng cậu biết được là cái đám người này được
gọi là Black Watch, một nhóm đội quân tinh nhuệ được tạo ra để phòng chống các
mối đe dọa kỳ lạ và người cậu giết lúc nãy tên là Charles Perri. Cậu đã từng
là một trong những nhà khoa học nghiên cứu về một dự án virus với tên mã là
"Black Light", một loại virus mạnh mẽ và đọc hại. Kỹ năng của Mercer trong
việc thay đổi gien khiến cậu trở thành một tài sản giá trị cho Gentek nhưng
Alex Mercer cũng được coi là một mối đe dọa tiềm ẩn cho Blackwatch. Theo thời
gian, Gentek đã được Quốc hội kiểm soát và điều tra đã được đề xuất. Lo sợ sự
rò rỉ thông tin, Blackwatch đã quyết định thanh trừ tất cả, và Alex Mercer đã
trốn khỏi cuộc săn đuổi của Blackwatch, trong một lần Alex bị bắt và cậu ta đã
đập vỡ lọ thí nghiệm có chứ Blacklight virus, nó đã gây ra một cơn dich bệnh
cho cả thành phố New York biến người dân thành những Zombie, Alex bị bắn chết
và ngã xuống cả lọ thí nghiệm virus, thật không hay là cậu ta đã sống lại và
chạy ra khỏi nhà xác, thế là quân đội tiếp tục truy sát cậu. Trong mãnh vở ký
ức còn có một người phóng viên tên là Dana đã từng điều tra về Gentek và hiện
tại cô ta đang bị các tên lính Blackwatch vây bắt tại nhà
"Dana Mercer, một cái tên quen thuộc" Alex thì thầm, sau đó ngụy trang thành
Charles Perri, chạy tới khi căn hộ, nơi mà Dana đang sinh sống. Alex bước 1
bươc, 1 loạt tàn ảnh màu đen hiện ra, cả người biến mất trong căn hẻm nhỏ.
Trời bắt đầu mờ sáng, Alex chạy băng trên những tòa nhà cao tầng, để tới được
nơi ở của Dana Mercer nhanh nhất có thể. Một lúc sau, Alex xuất hiện trước một
căn hộ nhỏ, hai bên là hai tên lính gác Blackwatch, cậu đi tới chào hỏi một
tiếng "Hey, khỏe không?"
Hai tên lính gác nghe cậu nói cũng không trả lời mà vẫn đứng im như cũ. Alex
nhún vai bước vào trong tòa nhà.
"Aaaaa, buông tôi ra, các người có biết như vậy là phạm pháp không hả?"
"Mày im mồm đi, có tin tao bắn nát sọ mày không hả?"
Đứng trước cửa phòng thì Alex bỗng nghe được tiếng nói đang giận dữ của một cô
gái và tiếng đe dọa của một thằng đàn ông. Alex không vội bước vào mà từ dưới
sàn nhà nhặt lên một cây đũa, có lẽ bị đánh rớt trong lúc ăn cơm.
"Ầm" Alex đạp tung cửa ra, không đợi thằng đàn ông phản ứng, cậu phóng tới
trước người hắn, cây đũa trong tay đâm thủng cổ họng và ghim thẳng vào trong.
Tên đàn ông hai tay bưng kín cổ họng cố gắng rút cây đũa ra nhưng vô vọng, cả
người ngã xuống và chết đi.
Lúc này Alex mới có tâm trạng đánh giá mọi thứ, đây là một căn phòng khá cũ
kỹ, cái tên dưới đất là một tên lính Blackwatch, ngoài ra bên cạnh cậu là một
cô gái với mái tóc nâu cắt ngắn, khuôn mặt trên tầm trung một chút, và đang sợ
hãi nhìn cậu.
Alex không để ý tới vẻ mặt của cô ta, cậu hỏi "Cô Dana Mercer đúng không?"
Nghe vậy, Dana có chút cảnh giác nhìn cậu nhưng vẫn gật đầu. Alex thấy vậy thì
gỡ cái mũ của chiếc áo khoác ra nói " Cô có từng quen biết khuôn mặt này
không?"
Thân hình của Dana Mercer bỗng có chút run rẩy, cô ta đi tới trước mặt Alex
nói "Em còn sống sao em trai?"
"Em trai?" Alex cau mày nhìn Dana rồi nói tiếp "Tôi cần biết tất cả những gì
về tôi và cả cuộc thanh trừ diễn ra ở Gentek"
Lúc này Dana mới phát hiện cậu em trai của mình không giống lúc trước, dường
như mất trí nhớ, cô hỏi "Em mất ký ức sao?"
Alex không trả lời mà nói "Kể lại những gì cô biết về tôi"