Người đăng: nhanlamtacpro
Thứ đầu tiên đập vào mắt Toshiro sau khi cậu thức tỉnh là mười mấy khuôn mặt
rất đáng sợ.
Sững sờ đến mức không thể hét toáng lên, Toshiro cảm giác thân thể của mình và
cười khổ. Nguyên Ngọc sau khi đến thế giới OnePiece đã khóa lại gần hết các
năng lực của cậu, làm trong người cậu trở nên trống rỗng, dường như hơi bất
ngờ trước cử động của Toshiro, mấy tên này mới hét toáng lên:
Cha! Cha! Tên nhóc này thức dậy rồi này.
Kurarara..
Một tiếng cười kỳ quái, ít nhất trên đời này Toshiro chỉ biết một người có
điệu cười như vậy.
Râu Trắng Edward Newgate, ‘Người đàn ông mạnh nhất thế giới’, ‘ Kẻ có khả năng
hủy diệt thế giới’, ‘ Hải tặc Vương giả’,…
Nếu muốn nói hết tất cả các danh hiệu mà ngoại giới đặt cho Râu Trắng, có lẽ
phải mất cả ngày, nhưng điều đó là hoàn toàn xứng đáng, bởi vì một lý do đơn
giản, sức mạnh của Râu Trắng được cả thế giới công nhận.
Râu Trắng là người sở hữu năng lực “ Chấn động “ nhưng trước khi đạt đến mức
độ như ông hiện giờ, tên của nó là “ Rung “.
Đúng vậy, Râu Trắng đã phát triển một năng lực có thể nói gần như cùi bắp, à
không, không có Trái Ác Quỷ yếu, chỉ có Năng Lực Giả yếu, thứ mà ông đã làm
được là đưa một Trái Ác Quỷ hệ siêu nhân tầm thường trở thành Trái Ác Quỷ mạnh
nhất, đứng cùng với người mạnh nhất, ngay cả những nhân vật được cho là bí ẩn
nhất OnePiece hiện tại, Gorosei hay Roger, cũng đều ngại đối công với Râu
Trắng, vậy là có thể hiểu nhân vật này mạnh đến nhường nào, một sức mạnh có
thể chấn nát không khí, vỡ tan lòng đất ngàn mét dưới biển, thậm chí rung động
không gian, có thể một quyền phá tan một hòn đảo, nếu đặt tại thế giới Naruto,
đây đã là nhân vật có thể sánh ngang với Siêu Ảnh đỉnh cao cấp độ.
Một bóng người sừng sững hiện ra trước mặt Toshiro, dù là cự nhân khi ở cạnh
nam nhân này có lẽ cũng cảm thấy nhỏ bé.
Khác hẳn với tưởng tượng của Toshiro, Râu Trắng càng giống một ông già hiền
lành, tuy có chút vô sỉ. Cậu không trả lời, dùng đôi mắt bạc nhìn Râu Trắng,
một ánh nhìn tỏ vẻ đồng ý.
Kurarara.!! Các con ta, mở tiệc rượu đón chào thành viên mới nào.!!
Này Marco, sao ngươi dám đưa rượu cho thằng bé uống!! – Đây là tiếng của
Jozu, đội trưởng đội hai.
Này, là Saatchi kia mà – Marco tỏ vẻ tức giận, tay lại chỉ về hướng tên đội
trưởng đội bốn đang trốn về phòng bếp.
Cái tên nhà ngươi!! Đến đây đánh một chầu, khốn kiếp !! – Một tên hải tặc
đã say hét lên.
Dù rất ồn ào nhưng Toshiro cũng rất thích, một cảm giác giống như là nhà,
nhưng cậu vẫn cảm giác được sự âm u trong một góc tối khác, Marshall D. Teach.
Teach, một kẻ phản diện trong nguyên tác, một hải tặc đúng nghĩa, tham sống sợ
chết, hám danh lợi, bỉ ổi và bẩn thỉu..
Nhưng bây giờ hắn vẫn chưa lộ ra nanh vuốt của mình, và một đứa trẻ như
Toshiro thậm chí còn không có tư cách đấu với hắn, nên nhớ sau vài năm, hắn đã
có thể gây tổn thương cho ‘ Haki mạnh nhất ‘ Xuân tóc đỏ.
Nhắm mắt, phong bế thính giác và khứu giác, Toshiro chậm rãi chìm vào giấc
ngủ.
Nháy mắt, đã qua năm năm.
Một cậu bé đang đứng ở đầu một chiếc thuyền khổng lồ, không ngừng chống đẩy.
Nếu là chống đẩy bình thường, cũng không có gì đặc biệc, điều đáng nói là trên
lưng cậu còn có một đống tạ, nặng đến mức làm cho đầu tàu chìm xuống.
Từ xa nhìn lại, có thể đoán ra được đây là con tàu của băng hải tặc mạnh nhất
hiện tại, tàu MobyDick.
Khối nặng dĩ nhiên làm cho tàu trịch xuống, đó đã là một điều không tưởng,
nhưng lại gần, người ta thậm chí có thể không tin vào mắt mình.
Dưới đống tạ khổng lồ ấy dĩ nhiên là một cậu bé, nhìn vóc dáng chỉ chừng tám
tuổi. Đó chính là Toshiro nhân vật chính của chúng ta, năm nay vừa tròn năm
tuổi.
Phía thân tàu, đó là thân ảnh của mấy người đầy phấn khích, miệng đếm : 9870,
9871, 9872…
Đó dĩ nhiên là những thuyền viên trên tàu MobyDick.
Đầu vàng hình dứa, trọc hai bên, mặc áo sơ mi tím, là Phượng Hoàng Marco.
Thân mặc một bộ giáp đen đỏ xen kẻ, cơ bắp lộ ra cường tráng, búi một cái đầu
củ hành, thì là Kim Cương Jozu.
Người mặc đồ đầu bếp, bên hông là một thanh kiếm dài, thì là Saatchi.
Và một lượng lớn các thành viên khác, như Vista, Squard,…
Ngồi phía sau tất cả là một người đàn ông cao lớn, ngắm nhìn phía trước như
một vị vua. Không ai khác ngoài thuyền trưởng Edward Newgate.
Hôm nay là một ngày khá đặc biệt, Toshiro đề nghị Râu Trắng đưa lại cho mình
thanh kiếm mà Roger tìm thấy tại Raphtel, ngay bên cạnh Toshiro.
Tiếng hoan hô vang lên từ khắp phía, không có gì bất ngờ khi Toshiro thành
công, tên nhóc này khi ba tuổi đã thức tỉnh thành công haki, thì việc vác khối
lượng nửa hòn đảo mà hít đất 10000 lần cũng chẳng gây cho ai bất ngờ gì.
Râu Trắng đứng dậy, xoay lưng lại nói, bọn Jozu tỏ ý muốn đi theo Râu Trắng và
Toshiro nhưng lại bị Marco ngăn cản. Làm người ở trên thuyền lâu năm nhất và
là người nắm giữ quyền hành cao nhất sau Râu Trắng, Marco dường như luôn biết
ý ông là gì.
Râu Trắng dẫn Toshiro đi qua một hành lang dài, đến phòng ông, lại bảo Toshiro
ngồi đợi một chút.
Khoảng nửa phút, một cái cánh cửa đột ngột xuất hiện trong phòng.
Là thuyền phó, The Transporter Jason Statham, một nhân vật chưa từng xuất hiện
trong One Piece.
Nếu Râu Trắng là người đàn ông mạnh mẽ nhất thế giới, thì Jason có lẽ là người
đàn ông nhanh nhất thế giới, danh tiếng này thậm chí cả Gorosei đều biết đến.
Hắn năng lực, gọi là Cánh Cửa Không Gian.
Giống như bảo bối Cánh Cửa Thần Kỳ của Doraemon vậy, tên này có thể di chuyển
đến bất kỳ đâu, đưa bất cứ người nào đến bất kỳ nơi nào trên thế giới.
Nhưng không hiểu sao về sau tên thuyền phó này lại chết, để năng lực của hắn
rơi vào tay một thành viên CP9, hình như gọi Blueno, thành một cái năng lực vô
cùng yếu.
Râu Trắng dẫn đầu bước vào.
Phía sau cánh cửa là một hành lang tăm tối cực kỳ dài.
Nhưng chỉ bước vài bước, Toshiro đã thấy mình ở trong một ngôi đền cổ đại.
Râu Trắng đứng ở phía sau, tỏ ý mình không thể bước vào.
Trước mặt Toshiro là một thanh kiếm, một thanh kiếm đẹp đến mức tột cùng.
Toshiro dường như cũng bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của thanh kiếm. Cậu bước lại gần
nó, nhưng khi sắp chạm tay vào chuôi kiếm, đôi mắt cậu trở nên thanh tỉnh trở
lại.
Toshiro đặt tay lên chuôi kiếm, rồi rút nó ra.
Bỗng dị biến xảy ra, quang hoàn chói lóa dẫn đi khắp cơ thể Toshiro, khi ánh
sáng tiêu tan, đứng đó đã là một Toshiro trưởng thành. Trong ánh mắt kinh ngạc
của Râu Trắng, cậu tra thanh kiếm vào bao, thì thầm: