Chương 746: Thần Binh


Năm năm trôi qua, Mạc Vân Hải không hề mở rộng thêm nữa. Cả đạo phòng tuyến đầy rẫy cấm chế bao bọc xung quanh Mạc Vân Hải, đồng thời cũng cách li với thế giới bên ngoài, nhưng chính vì vậy cũng khiến cho Mạc Vân Hải càng trở nên thần bí trong mắt mọi người.

Không mấy ai biết rõ trình độ phát triển của Mạc Vân Hải đến mức nào.

Đại tiệc Huyền Không tự đã giằng co trong suốt hai năm trời, nhưng đối với Mạc Vân Hải thì bữa đại tiệc đó thực tế chỉ gói gọn trong vòng sáu tháng. Hơn nữa, tình hình cả thiên hạ trong năm năm vừa qua rất êm ả, cũng giúp cho Mạc Vân Hải có thêm nhiều thời gian hơn, nếu tính kỹ thời gian chênh lệch thì Mạc Vân Hải có tới sáu năm lẻ sáu tháng được phát triển trong bình yên, nhiều hơn một năm sáu tháng so với các thế lực khác.

Trong thời gian sáu năm rưỡi đó, mỗi ngày Mạc Vân Hải đều tiến bộ thần tốc.

Do Tả Mạc đã sớm cấp cho những thành viên trung tâm Mạc Vân Hải bản chỉnh lí Thần quyết dùng để tu luyện Thần lực, nên khiến cho trình độ Thần lực của Mạc Vân Hải vượt xa hơn so với những thế lực khác.

Dựa vào những tâm đắc trong tu luyện Thần lực của Tả Mạc, mà toàn bộ Mạc Vân Hải được huy động, nhằm chỉnh lí và phát triển những tâm đắc đó thành Mạc Vân Thần quyết, nhờ có thời gian dài tìm hiểu nên mọi người vô cùng thuần thục. Mạc Vân Thần quyết là thành quả từ việc Tả Mạc tìm hiểu Thái dương Thần quyết, Thanh đằng Thần quyết, Lam Thần quyết, và Bất tử Thần quyết vốn có nền tảng từ Bất Tử Thần Phạt.

Tuy Mạc Vân Thần quyết vẫn lấy tu luyện ba lực làm cơ sở, nhưng nhờ có Bồ Vệ Tàng kinh các nên bọn họ đã tìm ra phương pháp bổ cứu cho hai lực còn lại.

So với hai đại phái như Côn Luân và Thiên Hoàn, Mạc Vân Hải không có tu giả đạt tu vi tới Phản Hư kỳ, lúc trước rõ ràng đây là điều thua kém trầm trọng, nhưng hiện tại đã trở thành một ưu thế cực lớn cho Mạc Vân Hải (DG: Tu giả có tu vi từ Phản Hư kỳ trở lên nếu tu luyện Thần lực sẽ không có tác dụng lớn).

Ngoài những điều trên, trình độ hiểu biết về Phù văn và Ma văn của Kim Ô doanh cũng phát triển vượt xa ngoại giới. Ngoại trừ Thần văn còn trong giai đoạn tìm hiểu thì những Ma văn, Yêu hạch và Phù văn đều được Kim Ô doanh nắm bắt tương đối thuần thục, thậm chí bọn họ còn sáng tạo ra Tuyên văn rồi phối hợp với cách tu luyện Thần quyết để tạo ra một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới.

Đồng thời từ đó sinh ra hai chi chiến bộ mới toanh đáng gờm, đó là Vệ Doanh và Nghiệt bộ.

Tuy nhiên thành tựu của Kim Ô doanh cũng không chỉ có thế, thật sự khiến cho người sáng lập như Tả Mạc đây cũng hoàn toàn không ngờ tới Kim Ô Doanh lại có thể phát triển đến thế này.

Xung quanh Kim Ô Vân đảo được phòng vệ chặt chẽ, từng con Vân kỵ hung hãn, với hình dạng kì dị và uy mãnh liên tục đáp xuống Vân đảo.

Ngay khi có được bí pháp nuôi dưỡng của tam tộc, Thuần Vu Thành đã say mê bỏ ra không ít công sức, liên tục cải biến, nên cuối cùng cũng nuôi dưỡng ra một chủng loại mới có đặc tính hỗn hợp của ma kỵ, linh thú và yêu thú nhưng thực lực cường đại hơn so với ba loại kia, đó chính là Vân kỵ.

Vân kỵ có một đặc điểm rất đặc thù, đó chính là trong cơ thể nó có ba thú đan nên nghiễm nhiên bản thân Vân kỵ có được cơ sở của ba lực. Nhưng vì số lượng có giới hạn lên chỉ có những thành viên trọng tâm chiếm vị trí quan trọng mới được phân phát. Quả thật Vân kỵ ở Mạc Vân Hải cũng chính là tượng trưng cho thân phận cao quý của người cưỡi nó.

Trên Kim Ô Vân đảo này hiếm khi thấy các đại nhân vật tập trung lại một chỗ, chính vì vậy khi thấy một đám Vân kỵ hạ xuống lập tức khiến cho các đệ tử trên đảo náo loạn lên cả, tuy vô cùng hiếu kì nhưng không ai dám hỏi lời nào, bởi vì trên Kim Ô Vân đảo này có rất nhiều hạng mục cần phải bảo mật.

Lúc này lực lượng cao tầng của Mạc Vân Hải đều tập trung không thiếu một ai.

Khi tất cả đều đến đông đủ, bọn họ dưới sự dẫn dắt của hai đại sư biến mất trong cấm chế.

Ở phía trong cấm chế, ánh mắt mọi người đều tập trung lên hai bộ áo giáp đang lặng lẽ trôi nổi trước mặt bọn họ. Một bộ có màu đỏ tươi như ngọn lửa bùng cháy, một bộ khác có màu trắng sáng như hạt sương.

Vẻ mặt hai đại sư phụ hiện lên nét tự hào, trong giọng nói lạnh nhạt của đại sư phụ Tôn Bảo chứa đầy vẻ tin tưởng: "Đây chính là hai bộ Thần binh cụ trang".

Thần binh cụ trang!

Ầm...!

Trong đầu mọi người như có tiếng nổ lớn, không ai dám nghĩ tới Kim Ô doanh lại có thể luyện chế được Thần binh cụ trang.

Thời điểm Tả Mạc luyện chế ra 'Thiên sứ cụ trang' đã trôi qua bảy năm. Trong suốt thời gian bảy năm này có quá nhiều biến đổi, một trong số đó chính là Thần binh. Một năm trước, đầu tiên Côn Luân tuyên bố thanh Thần binh thứ nhất chính thức ra đời và lấy tên là 'Can Tương', một tháng sau đến Thiên Hoàn công bố thanh Thần binh có tên là 'Chức Nữ toa', tiếp đó Thần binh 'Phù Ly hỏa' của Tây Huyền cũng xuất hiện.

Thế nhưng cả hai bộ Thần binh của Mạc Vân Hải đều sử dụng danh xưng mà Tả Mạc đã sử dụng lúc trước, đó chính là 'cụ trang', và hầu hết cũng đều được luyện chế thành những bộ Thần binh áo giáp, thậm chí dù cho Côn Luân luôn có tôn chỉ lấy kiếm làm chủ đạo cũng không ngoại lệ. Nguyên nhân chính là, sau một thời gian nghiên cứu mọi người chợt phát hiện ra kết cấu theo dạng bao bọc toàn thân có thể trợ giúp kích phát Thần lực, không những thế còn gia tăng khả năng khống chế Thần lực rất dễ dàng.

Mọi người đều hy vọng Tả Mạc sẽ luyện chế ra một bộ Thần binh hoàn chỉnh, thế nhưng không ai có thể ngờ đến chính Kim Ô doanh lại có thể luyện chế ra trước.

"Thật ra chúng ta đã sớm cân nhắc đến việc luyện chế Thần binh, vì hiện tại những tư liệu luyện chế Thần binh của chúng ta đã vượt xa kẻ khác, nhưng do vẫn còn vướng mắc một vấn đề trọng yếu đó là Thần binh thuộc loại nào, chính vì vậy chúng ta đã xin ý kiến của Đại nhân và quyết định luyện chế Thần binh thuộc loại Chiến tướng Thần binh cụ trang!"

"Chiến tướng Thần binh cụ trang..."

Đáp án này đã nằm ngoài dự liệu của mọi người, khiến ánh mắt của Công Tôn Sai và Biệt Hàn chợt rực sáng.

Đúng lúc này Tả Mạc lên tiếng: “Đúng vậy, chúng ta có thể đạt được những thành tựu như hiện tại chủ yếu dựa vào lợi thế của hai vị Đỉnh cấp Chiến tướng. Cho nên, chúng ta phải ưu tiên luyện chế Chiến tướng Thần binh trước, hiện nay Thần lực đã được phổ cập không ngừng, từ một số ít tu luyện lúc đầu, đến nay đại đa số mọi người đều tu luyện Thần lực. Trong khoảng thời gian tới tình hình các chiến bộ cũng sẽ thay đổi, toàn bộ các binh sĩ trong chiến bộ đều là người có Thần lực, cũng đồng nghĩa với hình thức chiến tranh cũng sẽ thay đổi theo, hiện tại chúng ta phải đột phá ở phương diện này mới có thể chân chính vượt lên trước mọi người".

Nét mặt mọi người trở lên đăm chiêu suy nghĩ, rất nhiều người cũng lặng lẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nhất là những Chiến tướng kia bọn họ càng hiểu biết sâu sắc đối với phương diện chiến bộ đó.

"Bộ cụ trang màu bạc này có tên 'Khuynh Thành' là của Công Tôn đại nhân".

Khuôn mặt đang tươi cười rạng rỡ của Công Tôn Sai đột nhiên cứng đờ ra, những người khác len lén đưa tay che miệng lại và ráng dằn lòng để đừng cười ra tiếng, song da thịt trên mặt bọn họ không ngừng co dãn liên tục.

Lúc này Đại sư Tôn Bảo sợ bị liên lụy vội vàng bổ xung thêm: "Cái tên này là do Đại nhân đã tự mình đặt tên đấy".

Ngay lập tức đến lượt khuôn mặt của Tả mạc cũng cứng đờ ra, trong bụng không ngừng chửi rủa tên Đại sư Tôn Bảo này, rồi bất chợt trên mặt nở ra nụ cười ngượng ngùng: "Sư đệ à, cái tên nghe cũng hay đấy chứ, ‘Nhất tiếu khuynh thành’ có nghĩa là vừa cười thôi đã đánh chiếm được thành trì, đệ xem oai phong cỡ nào chứ! Thật ra... nếu không phải...ừm ừm..., ta cảm thấy cái tên 'Nhất tiếu khuynh giới' lại càng tốt hơn nữa, đệ nghĩ thử xem vừa cười vừa đánh hạ một giới lận đấy...Ha ha ha ha..."

Vừa thốt ra xong câu cuối cùng, Tả Mạc giả vờ cất lên một tràng cười dài, tức thì khuôn mặt mọi người xung quanh trở lên vô cùng thống khổ, ai nấy cũng đều phải dùng cả hai tay để liều mạng che chặt miệng lại, nên khiến cho hàng loạt khuôn mặt vặn vẹo một cách kỳ dị. Ngay lúc này mà đắc tội lộ liễu với Tiểu nương Đại nhân, thì hãy đón chờ một tương lai đen tối không còn chút ánh sáng đi.

Khóe miệng Công Tôn Sai nở ra nụ cười mỉm, coi như không có việc gì xảy ra rồi nói: "Ừm,... cái tên này nghe cũng được".

Thôi xong rồi, xong rồi..., chuyến này đắc tội với Công Tôn sư đệ chắc.

Trên trán Tả Mạc không ngừng chảy mồ hôi lạnh ngắt.

Đại sư Cát Vĩ thấy vậy phản ứng cực nhanh, tìm cách đánh lạc hướng đi chú ý của bọn họ: "Còn bộ cụ trang màu đỏ này có tên là 'Túng Hỏa Phạm' (DG: Kẻ phóng hỏa) là bộ cụ trang dành riêng cho Biệt Hàn đại nhân".

Khuôn mặt của Biệt Hàn không biểu hiện gì, hắn chỉ quay sang ngó chằm chằm Tả Mạc, khiến toàn bộ lông tóc trên người Tả Mạc dựng đứng cả lên.

Trong lòng Biệt Hàn thầm cay cú, hắn quá biết rõ ý tứ của Đại nhân mà, dù sao thì ở ngọn chủ phong của Huyền Không Tự hắn chỉ ném có một mồi lửa mà thôi. Lại nhớ đến thời gian bị Đại nhân lừa dụ lúc trước, rõ ràng chính miệng hắn đã nói với Đại nhân rằng muốn phóng hỏa thiêu hủy Huyền Không tự kia mà, thật là càng nghĩ càng cảm thấy sao mình lúc đó quá dại dột đi.

Việc Biệt Hàn phóng hỏa thiêu hủy ngọn chủ phong của Huyền Không Tự, ngoại trừ Tả Mạc và Công Tôn Sai ra thì chẳng ai biết được.

Thế nhưng những người khác đối với cái tên 'Túng Hỏa Phạm' lại khen ngợi không dứt, mặc khác bình thường con người Biệt Hàn tuy quái gở, khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lẽo nhưng khi vào trận chiến thì bùng phát lên như ngọn lửa, đem tất cả những thứ cản trở giữa đường đập tan thành từng mảnh nhỏ, vì thế rất hợp với cái tên 'Kẻ phóng hỏa' đó.

"Cái tên rất hợp" khuôn mặt của Biệt Hàn không chút biểu lộ nhưng trong lời nói lại tỏa ra hàn khí bức người.

Hai vị Đại sư thấy vậy bèn đưa tay lên trán lau đi mồ hôi lạnh, nói thật bọn họ cũng không hưởng ứng hai cái tên này lắm, nếu không phải Đại nhân tự mình đặt tên thì chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý.

"Ừm...!" Tả Mạc làm ra vẻ muốn kết thúc tại đây, bèn lên tiếng: "Hy vọng mọi người phối hợp tốt với Công Tôn Sai đại nhân và Biệt Hàn đại nhân, để nhanh chóng làm quen và sớm thành thục chiến thuật mới này".

Công Tôn Sai mỉm cười, còn Biệt Hàn vẫn không chút biểu lộ.

Tất cả Chiến tướng khác nghe thế lập tức da dầu tê dại, trong lòng thầm than bất ổn, trên mặt ai nấy đều tràn ngập vẻ bi phẩn mà khóc không ra nước mắt, vì sao việc này do một tay Đại nhân bới ra nay lại bắt bọn họ thu dọn chứ. Vì sao...

Vừa nói dứt lời, bàn chân Tả Mạc như được bôi mỡ tức khắc nhanh chóng chuồn mất.

*

* *

Khung cảnh về đêm thật yên tĩnh, trên trời từng vì sao nhấp nháy.

Tả Mạc nằm trên mái nhà, bên cạnh có một bầu rượu, đầu gối lên cánh tay, mắt nhìn lên bầu trời đến xuất thần, A Quỷ yên lặng ngồi bên cạnh hắn giống như bảy năm về trước.

Nhưng Tả Mạc biết rõ hiện tại đã khác biệt bao nhiêu so với bảy năm về trước, lúc này toàn bộ thế giới đã hoàn toàn thay đổi.

Nhờ vào hai bộ Thần binh đó khiến hắn nhớ ra vài hồi ức. Rất ít người biết được một sự thật, đó là sau khi chấm dứt thời đại viễn cổ thật ra vẫn còn lại một bộ Thần binh chân chính, cũng không phải là 'Can Tương' của Côn Luân mà là một cái tên nghe rất xa lạ... 'Quỷ'.

Nguyên lai đó là bộ Thần binh do phụ thân hắn luyện chế ra.

Và bộ Thần binh đó cũng là một trong những nguyên nhân gây ra sự sụp đổ của Tả gia.

Lúc đó tứ đại môn phái đánh thẳng đến cửa, rồi tách 'Quỷ' ra mà phân chia cho nhau, những phần của 'Quỷ' đã trở thành trọng điểm nghiên cứu của họ. Bọn họ tin tưởng có thể từ phần của ‘Quỷ’ đó mà tìm cách đột phá, bởi vì trước khi phụ thân hắn luyện chế ra 'Quỷ' thì toàn bộ Tả gia chưa ai từng tu luyện qua Thần lực cả.

Trong những mảnh kí ức bị gián đoạn của Tả mạc, có rất nhiều tin tức mà hắn từng tra được từ bí thất của phụ thân hắn. Chẳng hạn hắn biết được mẫu thân đã từng là ‘Quỷ’ của phụ thân hắn, và đó cũng là lý do mà tổ mẫu hắn không thích mẫu thân.

Nguyên nhân phụ mẫu hắn qua đời cũng là một bí ẩn, mà tổ mẫu hắn chưa bao giờ tiết lộ cho hắn biết.

Hắn chỉ biết rằng 'Quỷ' luôn được đặt ở trong nhà, dù cho hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua. Do Lão đầu từng đảm nhận trọng trách bảo vệ ‘Quỷ’ nên lĩnh ngộ được Thần lực, sau đó khiến cho bản thân lão bị tổ mẫu hắn trục xuất đến một Giới hẽo lánh. Trên thực tế, ngoại trừ Lão đầu ra vẫn còn một người đã lĩnh ngộ ra được Thần lực đó chính là tổ mẫu của hắn.

Trong khoảng thời gian tổ mẫu hắn còn sống, không ai dám tìm đến cửa gây sự cả. Hơn nữa nếu muốn trục xuất một cao thủ tu luyện Thần lực, thì ít ra cũng phải là một cao thủ Thần lực khác mới được.

Tất cả mọi việc liên quan đến phụ thân và mẫu thân hắn đều trải qua từ rất lâu rồi, hắn chỉ có thể dựa theo những mảnh kí ức bị nghiền nát đứt quãng kia mà tìm thấy vài manh mối mơ hồ, nhưng hắn biết rõ một điều chính phụ thân đã vì mẫu thân hắn mà luyện chế ra ‘Quỷ’.

Nguyên nhân đại khái là vì phụ thân hắn hiểu rằng, dù là người hay vật đi nữa cũng đều là những thứ mà bản thân ông trân trọng hết thảy, và cần phải có đủ thực lực mới bảo vệ được những thứ quý giá này.

Mấy năm nay Tả Mạc không ngừng tu luyện, bởi vì hắn biết rõ chỉ có cách càng trở nên mạnh mẽ mới có khả năng giữ lấy được những gì mình quý trọng.

Ánh mắt hắn nhìn về phía A Quỷ ẩn đượm nhu tình và ấm áp.

Ngoài A Quỷ ra, còn có toàn thể mọi người của Mạc Vân Hải đều cần hắn bảo vệ.

Có lẽ còn nhiều người ảo tưởng vì một tương lai tươi đẹp đang hiện hữu, riêng Tả Mạc biết rất rõ, đến khi chuỗi ngày êm ấm này kết thúc cũng là lúc mở ra một thời đại thương đau tràn ngập máu tanh.

Nhưng hắn hoàn toàn chẳng sợ hãi chút nào.

Thế Giới Tu Chân - Chương #746