Tả Mạc tấn công cực kì bất ngờ, Vũ Soái hơi kinh ngạc.
Cho dù thực lực của hắn có bị hao tổn nhưng bất luận thế nào cũng không phải loại tướng giai như Tiếu Ma Qua có thể chiến thắng. Trận chiến vừa rồi còn không khiến đối phương tỉnh ngộ hay sao?
Hay là Tiếu Ma Qua cho rằng dựa vào sức của nghịch long trảo là có thể bắt được mình?
Nụ cười nở trên môi Vũ Soái, trong mắt hắn hiện lên sự coi thường và khinh bỉ. Đúng là nghịch long trảo rất lợi hại, vừa rồi bạo phát khiến hắn bị thương không nhẹ nhưng vẫn phải xét xem kẻ tới là ai. Bây giờ hắn khẳng định chắc chắn trăm phần trăm nghịch long trảo mặc dù đang ở trong tay Tiếu Ma Qua nhưng nó không hề bị thu phục.
Nếu đã không bị thu phục vậy nghịch long trảo chính là vật vô chủ!
Ánh sáng chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt hắn.
Thấy mấy người Tả Mạc nhào tới, hắn bình tĩnh không chút sợ hãi, cười một cái, bất quy vũ giới một lần nữa xuất hiện.
Dưới khí thế hung ác của nghịch long trảo, bất quy vũ giới tựa như một cõi mộng mỹ lệ mà yếu đuối. Nhưng mất đi áp chế của nghịch long trảo, bất quy vũ giới một lần nữa lại triền miên bất tận, sát cơ đạt tới cực hạn.
Mưa phùn như tơ, triền miên không dứt.
Toàn bộ sự chú ý của Vũ Soái đều đặt trên người Tiếu Ma Qua nên hắn không thấy được tử mang trong mắt A Quỷ so với vừa rồi còn nồng nặc hơn.
-----------------------------
Không ai chú ý tới.
A Quỷ vừa rồi thụ thương rất nặng, thần lực của nàng bị bất quy vũ giới áp chế, sau dó do đứng khá gần nên nàng cũng bị ảnh hưởng bởi trận chiến giữa thái dương tinh loại và nghịch long trảo.
Nhưng lúc này nàng lại như người không bị làm sao, chân trần tuyết trắng không nhiễm chút bụi trần nào.
Nàng đứng đó giống như u linh, tử mang trong mắt nồng nặc như thực chất vậy. Nếu như Tả Mạc nhìn thấy nhất định sẽ vô cùng khiếp sợ, tử mang trong mắt A Quỷ càng lúc càng sáng vô cùng yêu dị, trước nay chưa từng nồng đậm đến thế.
Vẻ mặt A Quỷ hững hờ, nàng liếc nhìn Tả Mạc, trong nháy mắt vẻ lạnh lùng trên mặt giống như băng tuyết tan chảy.
Rất nhanh nàng thôi không nhìn nữa, thần sắc lại trở nên lạnh lùng.
Chân trần lặng yên không một tiếng động dẫm lên hư không, trong nháy mắt cả người biến mất.
----------------------------
Tả Mạc không nhận ra sự biến hóa của A Quỷ, lúc này trong mắt hắn chỉ có Vũ Soái! (cmnr )
Trong lòng hắn không có chút tạp niệm nào!
Thập ô thiên giới!
Khi bầu trời một lần nữa trở nên đỏ sậm, rất nhiều người không kìm được mà ngẩng đầu nhìn, lúc trước thái dương tinh loại mở ra thập ô thiên giới với uy lực khủng khiếp khiến người ta khiếp sợ.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra thập ô thiên giới của Tả Mạc không còn uy lực như vừa rồi nữa.
Mà Vũ Soái còn ở trong đó nên tự nhiên có thể cảm nhận rất rõ, hắn càng khẳng định chỉ sợ vừa rồi tranh đấu với nghịch long trảo là một kiện chí bảo khác, mà không phải là Tiếu Ma Qua. Hiểu rõ điều này, khóe môi Vũ Soái không khỏi hiện lên vẻ cười nhạo. Nếu là thập ô thiên giới như vừa rồi thì bản thân còn đôi chút kiêng kị, bây giờ chỉ với thập ô thiên giới của tướng giai mà cũng dám láo xược trước mặt mình sao?
Quá láo!
Đẳng cấp ma tộc sâm nghiêm, tướng giai ở trước mặt soái giai giống như con kiến hôi mà thôi.
Vũ Soái nắm trong tay hùng binh, thực lực soái giai ngạo thị quần hùng, lúc trước chỉ vì ái tài mới dung túng như thế với Tả Mạc. Nhưng giờ đây, trong lòng hắn đã nảy sinh sát ý, không còn chút ý định nhân từ nương tay nào nữa!
Thập ô thiên giới ầm ầm vận chuyển.
Một đạo kim trụ từ trên trời giáng xuống!
Kim ô chàng thành trụ!
Nụ cười trào phúng trên miệng Vũ Soái càng hiện rõ, Tiếu Ma Qua này thật không biết sống chết, còn vụng về lắm!
Một chiêu này rõ ràng không có chút uy hiếp nào đối với mình, Tiếu Ma Qua vậy mà còn dùng lại, thực sự quá buồn cười.
Thanh lý thiệt kiếm trong tay chỉ thằng lên trời, chỉ thấy mưa bụi khắp trời trong giây lát liền đảo chiều.
Vô số mưa bụi giống như cá bơi quấn lấy kim ô chàng thành trụ.
-----------------------------
“Ngu ngốc!” Khóe miệng Tả Mạc chợt hiện lên vẻ cười nhạo rồi rất nhanh biến mất, thần sắc một lần nữa lại tập trung trở lại.
Đồng dạng là kim ô chàng thành trụ, nhìn qua thì vô cùng giống lúc trước.
Mưa bụi quấn lấy kim ô chàng thành trụ, một luồng trường lực kì dị cuốn lấy kim ô chàng thành trụ, kim ô chàng thành trụ nhất thời như sa vào vũng lầy, sức mạnh bị kiềm hãm.
Trên mặt Tả Mạc không có chút kinh hoảng nào, trái lại hai mắt đột nhiên rực sáng.
Một tiếng thở dốc vang lên: “Phá!”
Ầm!
Kim ô chàng thành trụ bỗng nhiên nổ tung!
Vô số kim quang như châm như gai, trong giây lát liền khuếch tán ra bốn phương. Mưa bụi quấn trên kim ô chàng thành trụ nhất thời bốc hơi hết, những kim quang như châm kia chìm vào trong màn mưa.
Nhất thời Vũ Soái kêu lên một tiếng, cả người run lên!
Hắn vạn lần không thể ngờ tới, Tả Mạc lại có chiêu này, trên mặt không khỏi lộ vẻ vừa kinh vừa giận.
Toàn bộ quá trình thái dương tinh loại mở ra thập ô thiên giới, Tả Mạc đều tận mắt nhìn thấy, cơ hồ toàn bộ biến hóa của thập ô thiên giới hắn đều hiểu rõ. Trước đây đó là điều không thể tưởng tượng được, không ai dám nói hiểu rõ thập ô thiên giới như lòng bàn tay, ngay cả Bồ yêu và Vệ đối với thập ô thiên giới cũng không hiểu quá rõ, Tả Mạc vẫn phải tự mình tìm tòi.
Không ngờ thái dương tinh loại mượn thập ô thiên giới của mình để dùng, còn có lực lượng cao giai khiến thập ô thiên giới có nhiều loại biến hóa hơn, diễn hóa vô cùng nhuần nhuyễn, thậm chí bao gồm cả ma văn cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
Tả Mạc được hưởng lợi thật lớn.
Ma văn thập ô thiên nghi thành thục hoàn mỹ, Tả Mạc đã nhìn qua toàn bộ biến hóa của thập ô thiên giới nên biết rõ phương hướng tiến giai của nó.
Mặc dù hắn vẫn cần có thời gian mới tiêu hóa được những gì nhìn thấy nhưng không thể nghi ngờ, không có nghịch long trảo, thực lực của Tả Mạc cũng không thể trong nháy mắt tăng vọt, thoát thai hoán cốt như vậy.
Hắn cố ý dùng kim ô chàng thành trụ chính là muốn đâm cho Vũ Soái một nhát.
Khi hắn nhìn thân hình Vũ Soái run lên liền biết đã thành công rồi! Nhưng trong lòng hắn không có chút đắc ý nào, cuộc chiến vô cùng gian nan mới chỉ bắt đầu thôi!
Soái giai có thể dễ dàng giết chết sao?
Nếu đổi lại là nơi khác, thời gian khác, Tả Mạc tuyệt đối sẽ không lựa chọn hành động như tự sát thế này. Nhưng hắn biết rõ, nếu không giết chết Vũ Soái thì chờ đợi bọn họ sẽ là không ngừng truy sát chém giết. Vũ Soái không những thực lực cá nhân mạnh mẽ, còn có chiến bộ cường đại, chờ hắn hồi phục lại thì đó chính là tử kì của mọi người!
Tả Mạc quyết định rất nhanh không có chút do dự nào.
Một kích đắc thủ, tiếp tục công kích!
-----------------------------
Biệt Hàn suất lĩnh Nghiệt bộ giống như một thanh đao vô cùng sắc bén hung hãn đánh tới chiến trận của đối phương.
Sơ hở của Vũ Tiền vệ hiện lên vô cùng rõ ràng trong mắt hắn, hắn xông trận vô cùng kiên quyết. Nghiệt bộ đều là ma tộc hồn phách không đầy đủ, bọn họ không biết sợ hãi, không có bất cứ xao động tâm tình nào. Đối với mệnh lệnh của Biệt Hàn bọn họ tuyệt đối chấp hành không chút sai lệch, bọn họ chính là một cỗ máy giết chóc!
Biệt Hàn bình thường có chút hướng nội, lúc này lại như một thanh cuồng đao đang bốc cháy, vô cùng dũng mãnh thiện chiến.
Vũ Tiền vệ không ngờ tới, đối phương lại có can đảm xông trận!
Bất ngờ không kịp đề phòng nhất thời chịu thiệt thòi.
Nghiệt bộ thế như chẻ tre, tựa như một tia sét đem chiến trận của Vũ Tiền vệ đánh thành hai nửa.
Lúc này nếu từ trên trời nhìn xuống sẽ phát hiện ra một điều vô cùng rõ ràng, đường đi của Nghiệt bộ không phải là đường thẳng mà là đường quanh co ngoằn ngoèo, giống như răng cưa vậy.
Góc độ tiến công của Biệt Hàn đều vô cùng chuẩn xác, nơi họ đi qua đều là những kẻ hở mà hắn nhìn thấy từ trước!
Lúc này Vũ Tiền vệ như vừa từ trong mộng tỉnh lại.
Khi bọn họ phát hiện ra thì chiến trận dày đặc của họ đã bị đối phương sẻ làm đôi! Khắp nơi là thi thể, một bãi chiến trường bừa bộn khiến Vũ Tiền vệ xưa nay vốn kiêu ngạo giận tới tím mặt!
Từ lúc nào người ta có thể dễ dàng phá tan chiến trận của Vũ Tiền vệ vậy?
Từ lúc nào Vũ Tiền vệ bị người ta coi rẻ như vậy?
Lúc này nền tảng thâm hậu của Vũ Tiền vệ được thể hiện ra, mặc dù Vũ Soái không có ở đây nhưng một số chiến tướng tướng giai đã bắt đầu đứng ra chỉ huy chiến bộ. Mà những Vũ Tiền vệ tinh nhuệ may mắn còn sống thì nhanh chóng quay lại chiến trận. Cao thủ ở bên cạnh chiến xa nhanh chóng bay tới tiền phương hi vọng có thể giành được chút thời gian để chiến bộ có thể điều chỉnh lại.
Nhưng bọn họ không hề biết, bọn họ đang phải đối diện với chiến tướng cấp bậc nào!
Khuôn mặt lạnh lùng của Biệt Hàn bỗng hiện lên nụ cười.
Hắn cảm thấy nhiệt huyết cả người đang sôi trào, chiến ý tràn ngập trong lòng hắn, hắn chỉ hận không thể ngửa đầu thét lớn một tiếng.
“Sát!”
Một tiếng gào lớn giống như sấm sét ngang trời, cắt ngang đường chân trời.
Nghiệt bộ như hổ xổ lồng!
------------------------------
Tả Mạc vô cùng kiêng kị bất quy vũ giới của Vũ Soái nên hắn lựa chọn cận chiến.
Mặc dù hắn đã hiểu rõ rất nhiều loại biến hóa của thập ô thiên giới nhưng vẫn còn chưa kịp tiêu hóa hết, hơn nữa thập ô thiên giới của tướng giai không phải là đối thủ của bất quy vũ giới soái giai, hắn không phải là thái dương tinh loại, không có lực lượng cao như vậy.
Tả Mạc thể hiện ra dáng vẻ liều mạng càng làm Vũ Soái thêm tức giận.
Vũ Soái tôn quý, không biết đã bao năm rồi không ai dám làm càn như thế trước mặt hắn, đúng là nghé con không biết sợ cọp!
Cận chiến, hắn không chút sợ hãi!
Thanh lý thiệt kiếm trong tay biến mất, không thấy hắn súc thế chút nào, cổ tay khẽ đảo, lập tức chộp về hướng Tả Mạc.
Tê!
Như độc xà lè lưỡi, một trảo ảnh thật lớn bay ra đánh về phía Tả Mạc.
Tả Mạc chỉ cảm thấy trước mặt tối đen, trảo ảnh rất lớn đã che khuất tầm mắt của hắn, kình khí kinh khủng giống như cự mãng quấn lấy hắn.
Chiến ý trong mắt Tả Mạc bốc lên, không chút né tránh, hai tay hợp lại, cả người thẳng băng.
Cả người Tả Mạc được bao phủ trong tầng ánh sáng màu vàng, khí thế kiên quyết sắc bén xông thẳng tới nghênh đón trảo ảnh của Vũ Soái!
Ti kim trùy!
Một trong mười loại biến hóa của thập ô thiên nghi.
Song phương không chút kỹ xảo va vào nhau.
Ầm!
Tả Mạc chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên phát ra quang mang vô cùng chói mắt, cả người chấn động, lực lượng phản phệ cường đại tựa như bị sét đánh không khỏi kêu lên một tiếng nhưng hai tay vẫn vững như bàn thạch, không chút buông lỏng.
Tầm mắt hắn trở nên sáng sủa hơn, hắn đã phá tan được trảo ảnh của đối phương!
Lòng tin của Tả Mạc tăng mạnh, kim quang đại thịnh, khí thế càng ngày càng sắc bén.
Hắc Kim phù binh và A Quỷ thừa dịp này lặng lẽ tiến tới gần Vũ Soái cách đó không xa.
Thế bao vây đã thành!
Trên mặt Vũ Soái không có chút kinh hoảng nào, hắn bình thản ung dung, trảo ảnh vừa mới bị phá dường như không ảnh hưởng gì tới hắn.
Hắn nhìn Tả Mạc chằm chằm rồi bỗng cười.
Ngay sau đó, Tả Mạc chỉ cảm thấy một luồng hấp lực vô cùng quỷ dị đột nhiên kéo thân hình hắn nghiêng đi.
Đây là?
Trong lòng Tả Mạc cả kinh.
“Ngươi cho là soái giai chi giới chỉ có chút năng lực kia thôi sao?”
Ba mươi trượng xung quanh Vũ Soái bỗng xuất hiện mưa phùn, trong mưa phùn rả rích, tiếng cười đầy trào phúng của Vũ Soái truyền vào tai Tả Mạc vô cùng rõ ràng.
Bất quy vũ giới!