Chương 511: Hi Vọng


“Nghe gì chưa? Quy đảo không rời đi!”

“Bọn họ điên rồi sao? Chẳng lẽ bọn họ định chờ chết?”

“Cái gì mà chờ chết? Người ta thật sự muốn đấu một trận với ma quân đó! Đây mới là thật sự là đàn ông!”

“Nhưng bọn họ có thể chiến thắng được không? Ngươi nhìn Phong Hành môn và Lệ Thuỷ môn đi, ngay cả hai môn phái đó cũng không chống lại được. Quy đảo mặc dù lợi hại có thể lợi hại hơn Phong Hành môn và Lệ Thuỷ môn không?”

“Lợi hại hay không ta không biết nhưng ta biết một điều, tất cả mọi người đều đang chạy trốn, bọn họ lại dám ở lại chiến đấu, đây mới là đàn ông đích thực, ta rất phục! Không được, trận chiến này nhất định ta phải xem, chết cũng được!”

“Đừng điên nữa đi…” Bằng hữu của hắn cố gắng khuyên bảo.

Sự tình Quy đảo chuẩn bị chống lại ma quân, giống như một hòn đá nhỏ ném vào một nồi nước sôi, có kẻ cười nhạo, có người cười khẩy, không quan tâm cũng có nhưng vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý tới. Rất nhiều tu giả lớn lại tại Vân Hải giới đều không muốn rời khỏi Vân Hải giới, còn có những thế lực như Liêu Kỳ Xương, gia đại nghiệp lớn, khó mà rời đi được. Ngay từ lúc đầu, nhiều người thất thố kinh hoảng giống như năm bè bảy mảng nhưng rất nhanh bọn họ bình tĩnh lại, phát hiện ra thứ khiến họ không thể không vì nó mà chiến đấu.

Khi tin tức Quy đảo chuẩn bị chống lại ma quân truyền ra, bọn họ giống như tìm được người tri kỉ vậy.

Lượng lớn tu giả giống như thuỷ triều từ bốn phương tám hướng đi tới Quy đảo. Ngắn ngủi trong vòng mấy ngày, tu giả tụ tập ở khu vực gần Quy đảo đã đạt tới số lượng kinh người.

Tả Mạc phát hiện ra điều này nhất thời vô cùng đau đầu. Quy đảo ít người nhưng đều là những kẻ đã trải qua huấn luyện, chiến đấu thuần thục, chỉ đâu đánh đó, sức chiến đầu cường đại. Những tu giả nghe danh mà tới, trình độ chênh lệch không đều, hơn nữa hoàn toàn chưa từng được huấn luyện về chiến trận, nếu như đi vào chiến trường chỉ sợ làm pháo hôi cũng không ổn.

Nhưng nếu không để ý tới thì chỉ cần có người kích động, vậy sự an toàn của Quy đảo sẽ bị lung lay.

Liêu Kỳ Xương vội vàng nói: “Đảo chủ, sĩ khí cũng dùng được mà! Bây giờ mọi người tràn đầy nhiệt huyết, đảo chủ ngàn vạn lần đừng làm lạnh lòng người. Ta thấy trong đó không thiếu danh sĩ, sức mạnh lớn như vậy, chỉ cần đảo chủ tiêu hoá tốt, tin tưởng trải qua việc này, Vân Hải giới sẽ không còn ai có thể là kẻ địch của đảo chủ!”

Tả Mạc cười khổ trong lòng, hắn đã nghĩ tới việc này rồi nhưng không tiện nói với Liêu Kỳ Xương. Kẻ này đối với chiến tranh hoàn toàn không hiểu, nói cũng như không.

Hắn lâm vào trầm tư, những kẻ này đến đảo không phải hoàn toàn là việc gì quá xấu. Bản thân Quy đảo không nhỏ, nhưng nhân số còn rất ít hơn nữa tuyệt đại đa số đều là tu giả sản xuất, đội ngũ không hợp lý. Nếu muốn sống sót ở Vân Hải giới này nhất định phải có đủ tu giả chiến đấu, bằng không nếu Chu Tước doanh và Vệ Doanh gặp tổn thất, không có được bổ sung thì bọn họ sẽ càng ngày càng yếu đi.

Ngày này khe hỗn độn kia còn tồn tại thì Vân Hải giới vẫn còn là tiền tuyến.

Tả Mạc cắn răng nói: “Để bọn họ tiến vào đi!”

Ngược lại với sự kích động của Liêu Kỳ Xương, những người khác đều bình tĩnh, bọn họ biết Tả Mạc vẫn còn lời muốn nói.

Tả Mạc không khách khí nói tiếp: “Từ trong đám người này, chọn ra những kẻ có thực lực mạnh, xây dựng thành Huyền Vũ doanh. Nhưng bây giờ trình độ của họ quá kém, phải tu luyện chiến trận cho tốt. Ma Phàm, phiền phức này là do ngươi gây ra, ngươi đi làm đi.”

Nhất thời Ma Phàm cảm thấy hối hận, bắt hắn đi huấn luyện một đám gà mờ không bằng giết hắn cho rồi!

Niên Lục Lôi Bằng đứng bên lộ vẻ hả hể, mấy người này tình nguyện lao ra chiến trường giết địch cũng không đồng ý đi huấn luyện đám gà mờ này. Bọn họ rất hiểu, Chu Tước doanh làm thế nào để có được như giờ, muốn một đám gà mờ hiểu được trình độ tu luyện của Chu Tước doanh tuyệt đối không thể ngày một ngày hai mà xong được.

Thoáng nhìn thấy vẻ mặt hai người, Ma Phàm không mừng không vui hướng Tả Mạc nói: “Đại nhân, một mình ta khẳng định không đủ. Có thể cho ta chọn mấy vị huynh đệ để giúp đỡ được không?”

Lôi Bằng Niên Lục biến sắc.

Tả Mạc khoát tay, rất dứt khoát đáp ứng: “Được!”

Chuyện cứ như vậy mà được quyết định.

---------------------------

Bộ Tư Đông nhìn hoả vân lưu hà trên bầu trời Quy đảo không khỏi có chút mong đợi. Hắn thuộc nhóm tu giả đầu tiên chạy tới Quy đảo, hắn lớn lên tại Vân Hải giới, tự nhiên không cam lòng để Vân Hải giới biến thành sân sau của ma tộc. Khi hắn nghe thấy Quy đảo muốn đại chiến một trận với ma quân liền ôm hi vọng chạy tới mong có thể gia nhập Quy đảo.

Nhưng ngoài dự tính của tính của hắn là Quy đảo không lập tức thu nhận bọn họ. Đại trận hộ đảo bảo hộ kín kẽ chặt chẽ, ngoại trừ hàng ngày có tu giả ra ra vào vào thì không ai đi ra đón tiếp bọn họ.

Hắn tận mắt trông thấy xung quanh Quy đảo từ trống rỗng cho tới lúc đầy ắp người. Toàn bộ tu giả đến đây đều có cùng một mục đích, đó chính là hi vọng có thể gia nhập Quy đảo chống lại ma quân.

Nhưng, không ai để ý tới họ.

Mấy tên gia hoả nóng tính, tức giận đến mức lao vào trong trận, sau đó bị đại trận đốt thành tro, đằng sau những đám mây màu đỏ đẹp mắt kia chính là lưỡi hái tử thần.

Một màn này khiến đầu óc mọi người dần tỉnh táo lại.

Một đám tu giả điều khiển Cân Đẩu vân, gào thét trong chìm vào trong hoả vân lưu hà. Những lúc như này, Bộ Tư Đông đều cảm thấy sôi lên, Quy đảo thực “béo tới chảy mỡ”! (ý chỉ giàu có)

Có cùng cảm xúc như hắn, tiếng cảm khái hâm mộ xung quanh vang lên không dứt. Mọi người đều không phải lũ quê mùa chưa trải đời, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy đều không nhịn được mà tán thán.

Trên người là tứ phẩm trung giai Lam Phác Hàn Quang giáp, Vân Sí mờ ảo trên lưng, dưới chân là Lưu Quang Đầu hổ ủng, đầu đội Tĩnh Tâm Tuệ Khí, còn có một đoàn Cân Đảu vân!

Đó là một bộ đồ tứ phẩm đấy!

Có Vân Sí còn mang theo Cân Đẩu vân làm gì? Chỉ để khoe mẽ thôi sao?

Vô số người đỏ mắt muốn xông lên lột sạch quần áo của đám tu giả Quy đảo. Ngay từ đầu, tuy mọi người có đỏ mắt nhưng vẫn cảm thấy Quy đảo vì thực lực của thủ hạ tinh nhuệ mà đặt mua những trang phục như vậy nên không ai có ý kiến gì.

Thế lực nào lại chẳng có đội quân tinh nhuệ vài ba trăm người chứ?

Nhưng rất nhanh mọi người phát hiện ra, thì ra tiêu chuẩn phân phối của Quy đảo không hề giống thế, tất cả đám người từ bên trong đi ra đều mặc quần áo như như thế!

Vô số người lệ rơi đầy mặt, đây mới chân chính là đại gia! Vốn dĩ tâm đã như lửa nóng, giờ lại tưới dầu vào khiến nó càng bùng cháy mãnh liệt.

Bộ Tư Đông không mất bình tĩnh, hắn thoáng nhìn xung quanh, trong lòng thầm nghĩ, đến giờ Quy đảo vẫn bảo trì im hơi lặng tiếng, trong lòng bỗng sinh ra dự cảm, chỉ sợ tiến vào Quy đảo không dễ như vậy. Ý nghĩ này vừa sinh ra không làm hắn cảm thấy bực mình, trái lại còn khiến hắn tự tin thêm mấy phần. Hành động này của Quy đảo biểu hiện ra bọn họ không giống các thế lực khác.

Có lẽ, bọn họ thực sự có thể chiến thắng ma quân?

Bộ Tư Đông bị chính ý nghĩ này làm cho giật mình.

Nhưng đúng lúc này, đại trận của Quy đảo ầm ầm mở ra, hoả vân lưu hà cuồn cuồn tách ra, một đôi tu giả tầm hai trăm người xuất hiện trước mặt mọi người.

Cả người mặc toàn đồ tứ phẩm, phi kiếm giống hệt nhau, vô cùng chỉnh tề!

Kiếm tu?

Vô cùng kinh ngạc, rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, kiếm tu nhiều như thế, chẳng lẽ Quy đảo là một môn phái tu kiếm?

Không cho người ta có thời gian tiêu hoá, chỉ thấy Vân Sí trên lưng mấy tên kiếm tu kia khẽ động, ngay sau đó Vân Sí trên lưng hai trăm kiếm tu kia cùng động, cả đội ngũ liền hư không biến mất trước mắt mọi người!

Mọi người không khỏi cảm thấy hoảng sợ!

Tốc độ thật nhanh! Phối hợp vô cùng ăn ý!

“Bọn họ ở phía trên!” Có người kinh ngạc hô lên.

Mọi người nhanh chóng ngẩng đầu, chỉ thấy lúc này hai trăm kiếm tu giống như lợi kiếm vừa ra khỏi vỏ, sát ý cùng chiến ý nồng đậm chiếm cứ toàn bộ bầu trời! Bọn họ từ trên cao nhìn xuống chúng sinh, khí tức băng lãnh, im lặng khuếch tán ra!

Bỗng mọi người có ảo giác rằng bản thân đang rơi vào trong một đầm nước âm lãnh, bất luận họ giãy giụa như nào cũng làm cho tử vong tiến lại gần thêm.

Thật lợi hại…

Bộ Tư Đông thất thần, thì thào tự nói.

Bỗng, hai con ngươi của hắn co lại, thân thể run lên.

Trên bầu trời, một âm thanh băng lãnh vang lên.

“Giết!”

Hai trăm người cùng nhau quát: “Giết!”

Cả bầu trời tràn ngập sát ý, ầm ầm lao xuống, không chỗ nào không có khí tức băng lãnh, tựa như những đao phong sắc bén tràn ngập mỗi tấc không gian! Bộ Tư Đông như đặt mình trong một rừng kiếm ý, tiếng kiếm mang xé rách không khí giống như tiếng rít trong đêm khiến hắn mơ hồ mất đi sự kháng cự.

Kiếm ý hào hùng thế tới không thể đỡ, mang theo sát ý như dòng thác từ trên trời lao xuống!

Toàn bộ tu giả trước thế công cường hãn như vậy, sắc mặt đều trắng bệch, ngây ra!

Không ai dám có bất cứ động tác gì!

Chỉ sợ một động tác nhỏ sẽ khiến kiếm phong của đối phương chém tới mình.

Đám tu giả này có thói quen chiến đấu một mình, lần đầu tiên đối diện với công kích như trời long đất lở, bọn họ hoảng sợ phát hiện kinh nghiệm chiến đấu phong phú trước kia của mình chỉ là trò trẻ con! Sức mạnh cá nhân trước thế công mạnh mẽ này giống như con kiến nhỏ vậy.

Kiếm mang biến mất nơi phương xa, vang vọng lại những tiếng ngân nga, xung quanh Quy đảo là một khoảng tĩnh mịch.

Ma Phàm vô cùng hài lòng với sự thể hiện vừa rồi, nhưng nghĩ đến việc đám gia hoả này không ai dám nhúc nhích về sau lại là thủ hạ của mình, hắn cảm thấy có chút khó chịu.

Nhưng mặt hắn không chút biến đổi, trầm giọng nói: “Theo lệnh của đại nhân, tổ kiến Huyền Vũ doanh, người tự tin vào thực lực của bản thân có thể tới thử. Từ hôm nay trở đi cho tới tận khi chiến tranh, Quy đảo luôn mở cửa. Các vị, Quy đảo quy củ sâm nghiêm, giữ mình cho tốt!”

Dư uy một kiếm vừa rồi vẫn còn vang vọng, không ai dám hé răng.

Ma Phàm không nhiều lời, xoay người dẫn đội đi vào Quy đảo.

Bộ Tư Đông rất nhanh từ trong kinh hãi bình tĩnh lại, Quy đảo mở ra? Tổ kiến Huyền Vũ doanh? Nhất thời hắn cảm thấy quá vui mừng, không chút do dự bay về phía Quy đảo.

Trong lòng hắn tràn ngập lòng tin, chiến bộ của Quy đảo so với truyền thuyết càng thêm cường đại!

Hắn không biết chiến bộ như vậy có thể đánh bại ma quân hay không nhưng hắn biết rõ, có lẽ ở Vân Hải giới này chỉ có chiến bộ đó mới có khả năng đánh bại ma quân!

Trong lòng hắn rất hiếu kỳ, Quy đảo rốt cuộc có hình dạng như nào?

Trong một ngày, tin tức Quy đảo mở ra rất nhanh truyền khắp Vân Hải giới, mà một kiếm của đám Ma Phàm liền bị thổi phồng lên thành thần quỷ cũng phải tránh lui.

Kẻ cười nhạo vẫn cứ cười nhạo, người chạy trốn vẫn cố gắng tranh thủ thời gian để chạy trốn.

Chỉ có những kẻ mang hi vọng cùng chiến ý là ngày đêm cố gắng bay về phía Quy đảo!

Thế Giới Tu Chân - Chương #511