Chương 471: Hành Động Hoàn Mỹ


Tiếng rít sắc nhọn như quỷ khóc sói tru, xé rách không khí.

Tiếng rít đặc biệt của ba lớp xung kích kiểu sóng khiến người ta da đầu tê dại!

Kiếm tu dày đặc như một cơn mưa tên dày đặc, trong màn xung kích đó, thế tới cực nhanh, như một tia chớp!

Điền Hoành Ba cực kỳ hoảng sợ, hắn há hốc mồm, muốn nhắc nhở mọi người điều gì đó, nhưng âm thanh còn chưa kịp phát ra, kiếm tu Quy đảo đã đánh tới trước mắt chúng!

Binh!

Linh giáp trên người một đệ tử Điền Gia ở cách hắn không xa vỡ nát thành vô số khối, kiếm mang với thế tới chưa dứt lướt qua cổ hắn, như đao tước đậu hũ, một cái đầu bay lên bầu trời!

Điền Hoành Ba còn thấy được cả vẻ kinh ngạc trên mặt đệ tử Điền gia kia!

Ba ba ba!

Chiến tu Điền gia gặp bất ngờ không kịp phòng bị, liên tiếp bị kiếm quang bắn trúng! Linh giáp cấp ba trên người chúng, dưới kiếm mang sắc bén vô song của đối phương, trở nên yếu ớt như tờ giấy, lập tức rách tan, máu tươi phun ra tại chỗ.

Chỉ trong nháy mắt đã có hơn trăm đệ tử Điền gia bị kiếm quang đánh cho tan nát!

Đội ngũ lập tức rơi vào cảnh hỗn loạn, đối phương như một thanh đao nung đỏ xẹt qua mỡ bò, vẽ lên một con đường máu rộng lớn trong đội ngũ của Điền gia!

Trong con đường máu rộng chừng hai mươi trượng này, máu thịt đệ tử Điền gia bay tứ tán, lập tức thảm tử đương trường!!

Tận mắt thấy đệ tử Điền gia chết ngay trước mặt mình, con mắt Điền Hoành Ba lập tức đỏ lên, sát ý cùng sự bạo lệ cùng bùng lên trong lồng ngực, như một ngọn lửa rực cháy!

"Giết chết bọn chúng!" Hắn như một con sư tử tức giận, dẫn đầu đánh về phía đám kiếm tu kia!

Năm kinh đam khác bên cạnh hắn đồng thời gầm lên giận dữ, theo Điền Hoành Ba xung kích về phía trước!

Trong chiến trường hỗn loạn này, sáu kim đan như sáu vầng mặt trời sáng trói, uy thế họ tỏa ra đáng sợ tới cực điểm, chỉ bằng khí thế của sáu người không ngờ lại áp đảo được kiếm tu của Quy đảo!

Đệ tử Điền Gia đồng thời hét lớn, sĩ khí chúng vừa rồi vì đám ma Phàm đột nhiên tập kích mà giảm xuống, giờ lại một lần nữa tăng lên!

Sáu kim đan như sáu mũi tên vô cùng sắc bén, đánh đâu thắng đó, các chiến tu còn lại đi theo sau họ, tụ tập thành sáu luồng nước lũ, đánh ngược về phía đám Ma Phàm!

Bọn Ma Phàm đều biến sắc, họ không ngờ đối phương lại xuất ra tới sáu kim đan! Đối với Quy đảo hiện tại mà nói, sáu kim đan cũng đủ trí mạng rồi!

Nếu nói chỉ có sáu kim đan, vậy hắn cũng chẳng sợ, bọn họ cũng đủ để mài chết sáu gã kim đan rồi! Thế nhưng, bên cạnh kim đan còn có nhiều chiến tu bình thường tới vậy, hơn nữa sáu gã kim đan này lại không sợ chết xung kích ngay đầu, tình huống lại trở nên phiền phức rồi!

Đám người Ma Phàm biết, nếu để mặc cho kim đan của đối phương xung kích như vậy, đối phương chắc chắn sẽ đánh tới điên cuồng, đến lúc đó, cho dù thắng lợi, phe mình cũng sẽ tổn thất cực nặng.

Nhưng đám người đại nhân lại không ở đây...

Ngụy Nhiên rất có khả năng giữ bình tĩnh, cho dù tình thế nguy cấp như vậy, giọng nói hắn vẫn không chút thay đổi: "Chạy vào trong! Kéo giãn cự ly với chúng!

Ai nấy đều là người thông minh, lập tức phản ứng lại, không ứng chiến mà xoay người bỏ chạy vào trong đảo!

Thấy kiếm tu Quy đảo chạy trốn, chiến tu Điền Gia sĩ khí càng tăng vọt, gào thét xông tới! Đả kích mãnh liệt vừa rồi đã bị bọn họ vứt lên tới chín tầng mây, bọn họ ai nấy sắc mặt phấn khích tới cực điểm.

Một bên điên cuồng chạy trốn, một bên điên cuồng truy sát.

Không ai chú ý tới, ngay bên dưới họ, một đôi mắt lấp lóe ánh tím cùng một con chim to mắt lộ vẻ hung ác dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào bọn họ!

Tốc độ của đám Ma Phàm cực nhanh, là đội ngũ theo chân Tả Mạc lâu nhất, chạy trốn là nội dung tu luyện của họ! Thời gian trước đây, đám kim đan Tả Mạc đều còn ở, khi gặp kim đan đều sẽ do họ giải quyết, vì vậy cơ hội cho bọn họ chính diện đối mặt với kim đan không nhiều.

Lần đầu tiên bị sáu gã kim đan đồng thời đuổi giết, bọn họ dùng mọi lực lượng có thể để điên cuồng chạy trốn!

Chỉ thấy kiếm quang của họ không ngờ còn nhanh hơn lúc xung kích vừa rồi một phần!

Chỉ có điều đối phương vẫn bám chặt lấy họ, nhất là sáu gã kim đan, khoảng cách giữa họ không ngừng thu hẹp! Sáu gã kim đan dần dần tách rời khỏi kiếm tu phía sau, nhưng chút khoảng cách đó còn chưa đủ, một khi bọn họ quay lại trả đòn, bị kim đan cuốn lấy, chiến tu phía sau sẽ lao lên như bầy sói, cắn an bọn họ thành từng mảnh nhỏ!

"Giết kim đan trước! Các bộ tản ra, dẫn bọn chúng đi vòng quanh, lôi đám pháo hôi chết tiệt kia đi!" Ma Phàm cắn răng nói.

Sự ăn ý giữa đám người lúc này mới hiển lộ, chỉ thấy toàn bộ đội ngũ như đóa hoa nở rộ, ầm ầm tản ra!

Lần này tới phiên chiến tu Điền Gia ngây ngẩn!

Đuổi ai?

Điền Hoành Ba hai mắt đầy tơ máu bám chặt lấy kẻ thủ lĩnh của đám người ở phía trước, đây là kiếm tu có tu vi cao nhất trong số những kẻ hắn thấy, hắn chắc chắn là thủ lĩnh của đám người này!

Các kim đan xung quanh do dự một chút rồi cũng cùng tiến lên theo Điền Hoành Ba. Điền Hoành ba là em trai ruột của Điền Vĩnh Thanh, bảo vệ sự an toàn cho Điền Hoành Ba là một trong những trách nhiệm của đám người họ.

Còn những đệ tử Điền gia phía sau bọn họ, thiếu người chỉ huy, đội hình lập tức toán loạn không chịu nổi, rất nhiều kẻ tốp năm tụm ba, đuổi theo những kiếm tu Quy đảo đang chạy trốn.

Bầu trời trên Quy đảo lập tức trở nên hỗn loạn.

"Ngu ngốc!" Điền Dạ không xông vào Quy đảo, nhịn không được mắng một câu.

Hắn với Điền Hoành Ba luôn không hợp nhau, trong mắt hắn, Điền Hoành Ba chỉ là kẻ lỗ mãng hữu dũng vô mưu! Khiến hắn càng thêm khó chịu là Điền Vĩnh Thanh không ngờ lại đem cả sáu kim đan đều giao cho Điền Hoành Ba! Cả chiến bộ của hắn cũng chỉ có hai kim đan, điều này khiến cho Điền Dạ vốn trước nay mắt cao hơn đỉnh đầu có mà tiếp thụ nôir.

Mắng xong, Điền Dạ lại cười nhạt, án binh bất động.

Thực tế, đánh tới giờ, đội ngũ đối phương vẫn chưa hề bị tổn hại chút nào, cục diện nhìn như hỗn loạn song chẳng qua chỉ là màn kịch giả dối do đối phương cố ý tạo thành! Đứng xem đến giờ, Điền Dạ đã có phán đoán sơ bộ.

Đây là một đội ngũ với thực lực cực kỳ hùng mạnh, sức trùng kích của chúng rất mạnh, chiến pháp thành thạo, phối hợp ăn ý! Cho dù so sánh với chiến bộ của hắn cũng tuyệt đối không kém hơn!

Nếu nói có khuyết điểm gì, vậy thì là cao thủ! Cao thủ của đội ngũ này có thể nói là chẳng thấy một ai, điều này khiến hắn có phần khó hiêur.

Điền Vĩnh Thanh không đem kế hoạch lúc trước nói cho Điền Dạ, hắn phái Điền Hoành Ba đi cũng là hy vọng hắn có thể nhân lúc này lập nhiều công lao một chút.

Nhưng mọi chuyện phát triển không hề thuận lợi như Điền Vĩnh Thanh với Điền Hoành Ba dự liệu.

Điền Dạ cũng chẳng sốt ruột, dẫu sao theo hắn thấy, Điền Hoành Ba thân là kim đan, bên cạnh còn có năm kim đan khác, chuyện an toàn chẳng thành vấn đề. Còn về phần tổ thất, Điền Dạ ngược lại lại ước Điền Hoành ba tổn thất nặng nề một chút, vậy mới thể hiện được sự lợi hại của Điền Dạ hắn!

Với trình độ của chiến bộ trước mắt, sợ rằng còn có hậu chiêu.

Tu giả sau lưng đám người Ma Phàm càng ngày càng ít, ngay cả ba gã kim đan cũng cảm thấy cứ truy đuổi như vậy chẳng sảng khoái bằng trực tiếp đánh giết vài tên địch, chuyển đi kiếm mục tiêu khác. Đám người này thực lực không cao, song khi chạy trốn lại trơn trượt lạ thường.

Trong nháy mắt, bên cạnh Điền Hoành Ba chỉ còn lại hai người.

Không ai để ý tới, các kiếm tu bay lượn đầy trời kia đang vẽ thành những hình vòng cung vô hình, phiêu hốt, quỷ dị, mà những đường vòng cung này đang cực kỳ bí mật tập trung về cùng một điểm!

Như đóa hoa vừa rồi nở rộ, lại đang nhanh chóng khép lại.

Điền Dạ đứng xa quan sát như thấy được điều gì, khẽ nhíu mày. Đột nhiên, hắn trợn tròn hai mắt, trong mắt tóa lên vẻ khiếp sợ!

Trời ạ, bọn chúng làm thế nào làm được vậy?

Từng quỹ tích phức tạp kia đều có chung một điểm kết thúc! Bọn chúng làm sao làm được như vậy giữa hoàn cảnh phức tạp ấy? Quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Song rất nhanh, sắc mặt Điền Dạ nhanh chóng biến đổi, không tốt rồi!

Điền Hoành Ba nguy rồi!

Trong tầm mắt của hắn, Điền Hoành Ba dưới sự dụ dỗ của đối phương, đang không ngừng tới gần giao điểm kia!

Điền Dạ lập tức lo lắng hẳn lên, khàn giọng nói: "Xuất kích!"

Tu giả chiến bộ Điền Dạ nghe vậy lập tức sửng sốt chẳng phải lão đại kêu chờ ở đây sao? Sao đột nhiên lại ra lệnh xuất kích! Đám Điền Hoành Ba rõ ràng đang chiếm ưu thế mà!

"Không mọc hai tai hay sao?" Điền Dạ phẫn nộ quát lớn!

Đám người lúc này mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dồn dập bay về phía Quy đảo.

Thấy Điền Hoành Ba cách giao điểm này càng lúc càng gần, trong lòng Điền Dạ cũng càng thêm lo lắng! Hắn với Điền Hoành ba tất nhiên có tranh đáu, song nếu Điền HoànH ba chết ở đây, mình lại khoanh ay đứng nhìn, vậy lúc trở về tộc sẽ phiền phức lớn mất thôi!

Người nắm quyền của Điền gia hiện giờ là Điền Vĩnh Thanh!

Khiến Điền Hoành Ba mất mặt cũng được, song nếu khiến Điền Hoành Ba mất mạng...

Nhưng, từ khi Điền Hoành ba dẫn đội phá trận, chiến bộ Điền Gia đứng ở phương xa, khi đám Điền Hoành Ba xông tới Quy đảo, chiến bộ Điền Dạ cũng chẳng tiến tới nửa bước.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Điền Dạ hy vọng dự liệu của bản thân không trở thành hiện thực.

oOo

Tốc độ của đám Ma Phàm đã tăng tới cực hạn, bên tai vang lên tiếng gào thết gần như che lấp mọi âm thanh.

Bọn họ chỉ có nước liều mạng trốn chạy!

Kim đan, đuổi theo sau họ là kim đan đấy! cho dù đám người họ đều đã bước nửa bàn chan vào cánh cửa kim đan, song khi đối mặt với tu giả kim đan chân chính, bọn họ vẫn cảm thấy áp lực như thái sơn áp đỉnh!

Cũng may, bọn họ không phải chiến đấu đơn độc...

Mỗi tấc bầu trời trên quy đảo họ đều vô cùng quen thuộc, cảnh vật lướt qua dưới chân nói cho họ vị trí hiện tại, ánh mắt họ dần sáng lên!

Tiếng gào thét vẫn vang lên bên tai như trước!

Song lúc này, lực chú ý của họ tập trung chưa từng thấy!

Một vùng đất quê mùa không thu hút lướt qua dưới chân họ, ánh mắt đám người Ma Phàm đồng thời sáng lên, linh lực toàn thân dâng trào, tốc độ đã tới cực hạn lại đột nhiên tăng thêm vài phần!

Ngay hiện giờ!

Bầu trời trước mắt đột nhiên bừng sáng!

Ánh sáng chói mắt khiến cho tầm mắt họ trắng xóa, bọn họ cố chịu ánh sáng gai mắt đó, tốc độ không giảm, tiếp tục bay về phía trước!

Một đạo kiếm mang lớn cỡ ván vửa lướt quát qua thân thể Ma Phàm đầy nguy hiểm, khiến lông tóc toàn thân hắn dựng đứng hết lên!

Đây là một tín hiệu!

Ma Phàm như đặt mình trong kiếm mang xối xả như mưa, tiếng rít của kiếm mang tràn ngập màng tai hắn! Kiếm ý lạnh lẽo lướt qua bên cạnh hắn, thân thể hắn không khỏi run rẩy!

Đây là đại kiếm mang chuyên môn đối phó mục tiêu lớn và cao thủ trong ba lớp xung kích kiểu sóng!

Mỗi luồng kiếm mang đều do ba kiếm tu hợp lực tạo thành!

Một trăm đạo kiếm mang từ bốn phương tám hướng, như con mưa xối xả dày đặc, trùng trùng điệp điệp đánh vào khu vực không tới ba trượng xung quanh Điền Hoành Ba và hai gã kim đan!

Keng!

Một trăm đạo kiếm mang kèm theo uy thế không gì sánh nổi, hung hăng va thẳng vào cùng một chỗ!

Va chạm, sụp đổ, nghiền nát, tan vỡ, nổ tung!

Ánh sáng còn chói mắt hơn vừa rồi bùng lê, tiếng gầm lớn kèm theo vô số vụn kiếm ý, nơi nó đi qua đều khiến đầu óc người ta trống rỗng, trước mắt đều như trắng xóa!

Toàn bộ chiến trường chìm vào yên lặng như đã chết!

Thế Giới Tu Chân - Chương #471