Chương 333: Sát Hồn Triều


Không khí như nứt ra bởi khiếu âm, chim ngốc bay đi cực nhanh giống như một đạo thiểm điện màu xám, đâm vào sát vụ.

Trong sát vụ truyền ra một tiếng thét chói tai đầy thê lương, dạo hồng quang bị Thập Phẩm gây thương tích đột nhiên nổ tung ở trong sát vụ, hoá thành điểm điểm hồng quang. Trong hồng quang, hai mắt chim ngốc đằng đằng sát khí.

Nhưng, hình bóng của tháp nhỏ biến mất không thấy.

Trong tròng mắt của chim ngốc sát khí càng thêm dày đặc, mấy chiếc lông chim màu xám trên trán dựng đứng lên.

Thập Phẩm bay đến bên cạnh chim ngốc, sắc mặt âm trầm như nước, hắc Nguyệt Nha bay lượn vòng quanh thân hắn, sát khí nhè nhẹ như gợn sóng toả ra. Tuy rằng hắn cùng chim ngốc không hợp nhau nhưng dù sao cũng cùng một chủ, huống hồ biến cố phát sinh ngay trước mặt hắn, làm sao không khiến hắn tức giận chứ?

Không chút do dự, đôi mắt chim ngốc khẽ nhíu lại, thân hình giống cây cung, vọt tới trong sát vụ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thập Phẩm trở nên lạnh lẽo, hoá thành một đạo hắc quang biến mất trong sát vụ.

Những người khác bị kinh động dồn dập chuẩn bị xông vào sát vụ.

“Không nên đi vào!”

Thanh âm Tả Mạc từ phía sau bọn họ truyền đến, chỉ thấy Tả Mạc cố nén đau đớn, nói xong câu này liên khoanh chân ngồi xuống.

Mọi người nhìn nhau, rất nhiều người không khỏi cảm thấy lo lắng.

Tình trạng lúc này của Tả Mạc không quá tốt, tháp nhỏ là bản mạng pháp bảo của hắn, tâm thần tương thông, tháp nhỏ bị công kích hắn là người đàu tiên cảm ứng được. Hơn nữa tháp nhỏ thụ thương, lan đến Tả Mạc, hắn chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, gần như muốn chết. Hoảng hốt, hắn quyết định rất nhanh, đè nén tâm thần.

Tâm thần hô ứng với tháp nhỏ.

Thần thức Tả Mạc cũng không kém, ý chí cứng cỏi, tuy rằng nhất thời chấn động nhưng rất nhanh đã ổn định. Sau khi ổn định liên lạc với tháp nhỏ càng thêm rõ ràng.

Nhưng Tả Mạc không chút vui vẻ, ngược lại trong lòng còn cảm thấy không ổn, liên lạc giữa hắn và tháp nhỏ vẫn chưa bị mất nhưng bất luận trong lòng hắn kêu gọi như nào tháp nhỏ cũng không đáp lại. Cắn răng một cái, tâm thần Tả Mạc liền rót vào trong cơ thể tháp nhỏ.

Tâm thần xâm nhập vào trong cơ thể tháp nhỏ, Tả Mạc mới hiểu được tình hình không ổn.

Ngũ hành tinh khí bên trong tháp vận chuyển bị đình trệ, giống như ngũ sắc khí đoàn, huyền phù ở bên trong hư không. Nếu như bình thường, ngũ hành tinh khí tương sinh tương khắc lẫn nhau, lưu chuyển không ngừng, tự cấu thành nên một tiểu thế giới ngũ hành đơn giản mà thần kì.

Tả Mạc hiểu rõ, ảo diệu của ngũ hành là ở chỗ sinh diệt. Cái này sinh cái kia diệt, cái này diệt cái kia sinh. Mà ngũ hành tinh khí trong cơ thể tháp nhỏ lại ngừng lưu chuyển, điều này sao không khiến hắn thất kinh chứ?

Ngũ hành tinh khí trong cơ thể tháp nhỏ giờ đây gấp trăm lần so với lúc đầu khi Tả Mạc mua nó, số ngũ hành tinh khí khổng lồ này là do tháp nhỏ không ngừng đem các loại pháp bảo, tài liệu phân giải mà thành. Tả Mạc có thể nhìn thấy ngũ hành tuỷ do ngũ hành tinh khí sinh ra, những ngũ hành tuỷ này khi đạt tới mức nhất định sẽ sinh ra ngũ hành bổn nguyên.

Mỗi một điểm ngũ hành bổn nguyên là dị thường trân quý, cũng cường đại dị thường.

Ngũ hành tinh khí trong cơ thể tháp nhỏ rất dư thừa, đó là chưa kể ngũ hành tuỷ cũng có một số nhất định, nhưng ngũ hành bổn nguyên con chưa sinh ra.

Tả Mạc hít sâu một hơi, trên đầu năm đoàn ngũ hành tinh khí vô cùng khổng lồ, hắn căn bản vô lực thôi động. Tuy rằng hắn la fchủ nhân nhưng cho tới nay đều để bản thân tháp nhỏ khống chế ngũ hành tinh khí lưu chuyển.

Chỉ có khiến tháp nhỏ khôi phục lại mới là biện pháp hữu hiệu nhất.

Nhưng hắn bây giờ vẫn chưa rõ tháp nhỏ rốt cuộc bị cái gì gây thương tích. Hắn có thể cảm thụ được tồn tịa của tháp nhỏ, có thể đi vào trong cơ thể tháp nhỏ nhưng không cách nào giao tiếp được với tâm thần tháp nhỏ.

Bỗng nhiên, Bồ yêu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tả Mạc.

“Là sát hồn.” Bồ yêu nhìn chằm chằm vào năm đoàn ngũ hành tinh khí trong không trung, thản nhiên nói: “Ngũ hành tháp cực kì có linh tính, sát hồn không thể mê hoặc được.”

“Sát hồn?” Tả Mạc không có thời gian hỏi tại sao Bồ yêu lại đi ra, vội vàng hòi: “Có quan hệ gì với sát hồn thú không?”

“Sát hồn do sát vụ sinh ra, dần dần sinh ra một chút linh tính yếu ớt. Đến khi linh tinh của nó càng mạnh sẽ luyện hoá sát khí thành sát hồn thú.” Bồ yêu thu hồi ánh mắt, ngữ khí ngưng trọng nói: “Sát hồn đối với pháp bảo có linh tinh, tài liệu đặc biệt yêu thích. Chúng có thể ăn mòn từng chút linh tinh để làm của riêng, do đó có thể nhanh chóng tiến giai thành sát hồn thú.”

Ánh mắt Tả Mạc trở nên lạnh lẽo.

“Chúng nó bình thường đều hỗ trợ nhau, cũng chém giết lẫn nhau, cướp đoạt linh tính của đối phương, do đó không ngừng trở nên cường đại. Không những sát hồn như vậy mà cả sát hồn thú cũng thế.” Bồ yêu nhắc nhở hắn: “Ngươi phải cẩn thận, phiến sát vụ này phạm vi rất to lớn, ta chưa bao giờ gặp qua. Chỉ sợ số lượng sát hồn đạt đến con số kinh người.”

Bồ yêu vừa dứt lời, sắc mặt Tả Mạc đột nhiên biến đổi.

Bởi vì hắn thấy được ba đạo hồng quang.

Tả Mạc lần đầu tiên trông thấy thứ gọi là sát hồn, chúng nó giống như một đoàn vụ khí, bao lấy toàn thân là một tầng sát vụ đỏ như máu, xa xa nhìn lại giống như một hồng trùng đang uốn lượn di chuyển, dài ngắn không đồng nhất, dài có nửa thước mà ngắn thì chỉ hơn tấc.

Khí tức hung lệ huỷ diệt giống như cửu u âm phong tràn ngập trong không trung mỗi một tấc không gian.

Tả Mạc có thể cảm thụ được bản năng nguyên thuỷ cùng sự hung ác độc địa và giết chóc toát ra từ khí tức của sát hồn.

Đột nhiên, Tả Mạc nhớ tới lúc ở Vô Không sơn, một khoảng thời gian dùng “Canh Kim Quyết” để diệt trừ trùng linh cốc. Khí tức của những trùng kia đương nhiên không thể so sánh được với sát hồn nhưng mà khi đó bản thân hắn cũng không có cường đại như bây giờ.

Huống hồ kinh nghiệm chiến đấu nhiều như vậy, Tả Mạc sao có thể bởi một chút thế này mà đã khiếp đảm kinh hoảng chứ?

Tả Mạc đang chuẩn bị thôi động “Minh Hư Dực”, đem ba sát hồn này đánh cho tán tác thì bỗng nhiên nhớ tới bản thân bây giờ chỉ là một chút ý niệm, sao có thể thôi động được “Minh Hư Dực” chứ? Nhưng hắn phản ứng cũng rất nhanh, ba dương sát cương lôi xuất hiện trong tay.

Ba ba ba.

Ba đạo dương sát cương lôi chuẩn xác đánh trúng ba sát hồn, ba sát hồn không kịp phát ra tiếng kêu liền bị đánh tan.

Tả Mạc thở dài một hơi, nguyên lai sát hồn này chỉ là cọp giấy, thanh thế đáng sợ nhưng không chịu nổi một kích.

Cho nên khi hắn thấy có sáu cái sát hồn tiến tời lập tức không chút do dự phát ra dương sát cương lôi.

Không ngừng có sát hồn tiến đến, Tả Mạc không ngừng phát động dương sát cương lôi, sau mấy chục cái sắc mặt hắn có chút khó coi.

Sát hồn không chịu nổi một kích thế nhưng bọn chúng không ngừng tiến vào bên trong tháp, con số càng ngày càng nhiều. Tả Mạc lúc này chỉ là một ý thức nhỏ, dương sát cương lôi uy lực mạnh nhưng đối với thần thức tiêu hao không ít, nếu tiếp tục như này hắn sẽ chống không được bao lâu nữa.

“Dùng tiểu yêu thuật.” Bồ yêu ở bên nhắc nhở, ung dung tự tại.

Tả Mạc run lên, nhất thời giận tím mặt: “Bồ yêu, ngươi có ý tứ gì? Khoanh tay đứng nhìn hả?”

Bồ yêu giơ tay, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Không phải ta không muốn hỗ trợ mà là không thể. Đây là bản mạng pháp bảo của ngươi, ở bên trong này trừ ngươi có thể điều động linh lực những người khác đều không thể làm được.Ta có thể đi vào đã không dễ dàng chút nào, nếu như động thủ không cần những sát hồn này, năm đại gia hoả trên kia trước tiên sẽ công kích ta.”

Ba ba ba!

Chỉ thấy từ trong năm đoàn ngũ hành tinh khí bay ra đủ loại quang mang màu sắc, những ngũ sắc quang mang này giống như kiếm mang, sắc bén dị thường, chỉ cần bắn trúng sát hồn lập tức sát hồn bị đánh tan. Trong chớp mắt, một khoảng lớn trở nên sạch sẽ.

Tả Mạc thấy thế chuyển giận thành vui, năm đoàn ngũ hành tinh khí có khả năng tự động ngăn địch, áp lực với hắn nhất thời giảm đi rất nhiều.

Bồ yêu tự nhiên minh bạch Tả Mạc nghĩ cái gì giội một gáo nước lão nói: “Đừng cao hứng quá sớm. Bên trong phiến sát vụ này số lượng sát hồn chỉ sợ so với tưởng tượng của người còn nhiều hơn.”

Quả nhiên, sát hồn tiến vào số lượng ngày càng nhiều, Tả Mạc hết hồn, sát hồn giống như thuỷ triều vậy, vô cùng vô tận. Ngũ hành tinh khí phản kích vẫn như trước, sắc bén vô cùng nhưng Tả Mạc nhìn ra, vòng tròn ngũ hành tinh khí so với vừa rồi nhỏ đi một chút.

Cứ tiếp tục như vậy…

Nhất thời Tả Mạc vô cùng lo lắng, sát hồn tiến vào phô thiên cái địa, điên cuồng đánh về phía ngũ hành tinh khí, thậm chí rất nhiều đánh về phía Tả Mạc.

Chết tiệt!

Đang lúc Tả Mạc hết đường xoay xở thì bên tai vang lên tiếng nhắc nhở của Bồ yêu: “Dùng tiểu yêu thuật.”

Giọng nói lúc này của Bồ yêu không nhàn hạ như trước mà tràn ngập lo lắng.

Trong sát vụ, một lốc xoáy huyết sắc thật lớn lặng yên hình thành. Đột nhiên sát vụ giống như tỉnh giấc, trở nên xao động bất an, vô số sát hồn từ bốn phương tám hướng tiến lại, điên cuồng tràn ra từ trong lốc xoáy. Ở giữa trung tâm của lốc xoáy, tháp nhỏ bị vô số sát hồn quay cuồng, những sát hồn này đang liều mạng chui vào bên trong tháp. Thế nhưng số lượng sát hồn thật sự quá nhiều, rất nhiều sát hồn không chui vào được.

Vố số sát hồn hình thành nên một làn sóng khủng khiếp, quang hoa chớp động thỉnh thoảng hướng phía tháp nhỏ đang ở sâu trong sát vụ bay tới.

Thanh thế lớn như thế, kinh động những sát hồn thú cường đại bên trong sát vụ, vô số ánh mắt mở ra, hung quanh như ẩn như hiện.

Chim ngốc ở bên trong sát vụ đấu đá lung tung, không biết vì sao, những sát vụ mọi người sợ như kịch độc này căn bản không thể chạm tới phạm vi ba thước xung quanh chim ngốc. Nơi nó đi qua, những sát hồn kia như gặp phải tương khắc, tránh không kịp.

Hai mắt chim ngốc ngoài hung quang phát ra còn toát ra sự lo lắng, tả xung hữu đột, nhìn khắp nơi tìm kiếm tung tích của tháp nhỏ.

Thân thể nho nhỏ của Thập Phẩm như cá gặp nước. Hắc Nguyệt Nha ở trong sát vụ phóng to lên đến mười trượng, hắc khí kéo dài ra giống như một trọng phủ hung hãn. Kì dị nhất chính là thể tích của hắc phủ thật lớn, giống như có lực hấp dẫn, sát hồn căn bản không kịp giãy dụa gì liền bị hút vào bên trong hắc phủ.

Thập Phẩm thần sắc nghiêm túc, tóc màu huyết hồng bay lên giống như một ngọn lửa.

“Tiểu yêu thuật? Loại nào?” Tả Mạc tay vẫn tiếp tục, miệng hỏi nhanh.

“Loại thứ bảy mươi sáu và loại ba trăm mười ba, dùng thác kim thức.” Bồ yêu vội vàng nói.

Bồ yêu chết tiệt!

Lúc này còn dám chơi ta sao!

Tả Mạc như muốn thổ huyết, nhưng lúc này hắn không thời gian để mắng Bồ yêu, thế cục càng ngày càng hung hiểm, có mất đầu sát hồn thiếu chút nữa có thể xông vào bên trong ngũ hành tinh khí.

Hắn cắn răng, thủ pháp biến đổi.

Loại bảy mươi sáu… Loại ba trăm mười ba…

Tả Mạc hai mắt mở trừng trừng, cắn răng một cái, tay trái giống như nước chảy mây trôi, mang theo quang ngân nhè nhẹ, tay phải như nặng ngàn cân, chậm chạp trầm trọng, không gió không âm.

Tả Mạc kiệt lực duy trì hai yêu thuật ở tay, hai loại tiểu yêu thuật này không khó nhưng đồng thời thi triển khiến hắn cảm thấy mệt nhọc cật lực vô cùng.

Mang theo quang ngân như dệt, tay trái nhanh đủ làm người ta hoa cả mắt, không có bất luận động tĩnh gì, tay phải thong thả như ốc sên bò, vậy mà sự kết hợp lạ thường đó lại đồng thời dừng ở trước ngực hắn.

… Thác Kim thức…

Tả Mạc chuyên tâm điều động toàn bộ thần thức.

Đồng thời, hai tay đan vào nhau, tay trái nhè nhẹ quang ngân, giống như nước chảy, chảy vào tay phải không có bất luận động tĩnh nào, quanh quẩn quấn quanh.

Bồ yêu huyết đồng bỗng dưng mở to!

Thế Giới Tu Chân - Chương #333