Virindian Gym, Khởi Bước Trên Con Đường Nhà Vô Địch.


Người đăng: Votien

Trên đường đi tôi kết bạn với Yuno, cười cười nói nói, chỉ chốc lát đã tới
Virindian City.

Nhưng mà có gì đó không ổn? Lối vào Virindian City đang được cảnh sát kiểm
soát. Không lẽ đã có chuyện gì sảy ra trong thành phố sao?

"Dừng lại, kẻ khả nghi không cho phép đi vào thành phố, mau đưa giấy tờ tùy
thân để chung tôi kiểm tra."

Hai bọn tôi vừa đi tới lối vào, một cảnh sát đã đi ra chắn đường, ngăn không
cho đi qua.

"Chúng em không phải người xấu, em là nhà nghiên cứu pokemon tập sự còn cậu ấy
là trainer mới."

Yuno lập tức biện giải. Cô ấy có vẻ hơi cuống trong hoản cảnh này. Chắc là do
mặt chú cảnh sát lạnh quá đây mà. Tôi thì cảm thấy bình thường, chỉ là kiểm
tra thận phận thôi mà, có gì đâu mà phải sợ?

"Hãy trình giấy căn cước của các em, chỉ là một cuộc kiêm tra thôi không sao
đâu."

Chú cảnh sát thấy Yuno luống cuống liền hạ giọng xuống.

"Vâng, đây ạ.", Yuno đưa pokedex cho chú cảnh sát. Đối với trainer hay bất kì
ngành nào liên quan tới pokemon thì pokedex chính giấy căn cước tốt nhất mà
bạn có. Tôi cũng đem pokedex của mình đưa cho chú cảnh sát.

Chú cảnh sát làm vài thao tác lướt lướt, chấm chấm, trên pokedex một lúc liền
trả lại cho chúng tôi, kèm theo lời nói.

"Được rồi, các em có thể đi vào thành phố, nếu như có vấn đề gì xin hãy báo
cho lực lượng chức năng."

"Vâng. Mà có chuyện gì sảy ra vậy chú cảnh sát."

"Chỉ để đề phòng băng nhóm tội phạm thôi, không có chuyện gì đâu."

Vào thành phố, tôi thì đến trung tâm pokemon trước, còn Yuno thì tới cửa hàng
xe đap. Nhưng mà tôi nghĩ cái xe đạp của cô ấy hết hi vọng chửa sữa rồi, nhìn
nó không khác nào đống sát vụn.

Tôi đem Pidgey cùng Cubone thu vào Pokeball, phải thu pokemon về poke ball thì
mới được phục hồi ở trung tâm pokemon. Tôi đưa cả hai poke ball cho y tá Joy.

"Chị y tá Joy, pokemon của em nhờ chị chặm sóc hộ."

"Không thành vấn đề, xin hãy đợi một lúc."

Y tá Joy mỉm cười nhận lấy pokeball, rồi đưa cho Chansey ở bên cạnh mang vào
trong phòng hồi sức.

Bạn có ngạc nhiên khi hai cô y ta ở hai trung tâm pokemon đều được gọi là Joy?
Trong khi hai người chẳng có liên quan gì tới nhau, ngoại hình cũng rất khác
biệt.

Thức ra thì đó chỉ là một cách gọi chung của những nữ y ta ở vùng Kanto mà
thôi.

Cái tên y tá Joy bắt nguồn từ một bộ phim truyền hình dài tập cách đây đã rất
nhiều năm về trước. Do đoàn làm phim thiếu kinh phí lên các cô y tá trong phim
đều do một người đóng và chỉ dùng một cái tên là y tá Joy. Về sau bộ phim trở
lên nổi tiếng nhưng đạo diễn vẫn không thay đổi cách gọi y ta Joy, thành ra
mọi người lại thích gọi như vậy.

Đến bây giờ không hiểu sao cách gọi đấy lại trở thành cách gọi chính thức
những nữ y tá ngoài đời thực. Các chị cảnh sát được gọi là Jenny cũng là
trường hợp tương tự như vậy.

Trong lúc chờ đợi thì tôi sẽ gọi điện hỏi thăm về gia đình. Chắc mẹ đang mong
lắm đây. Mặt Trời sắp xuống núi mất tiêu rồi. Một ngày làm trainer đã sắp kết
thúc.

Tít tít tít .... cạch.

"Con chào mẹ."

"Kise, sao giờ mới gọi điện cho mẹ, con đi tới đâu rồi?"

"Dạ con vừa mới tới Virindian City, đang ở pokemon trung tâm. Mẹ con chọn
Cubone làm người bạn đồng hành của mình. trên đường con có thu phục thêm một
con Pidgey."

"Cubone? Một pokemon hiếm đấy, còn cần phải chăm sóc tốt cho nó, cả Pidgey
nữa, không được thiên vị ai cả."

"Vâng, con sẽ chăm sóc tốt cho pokemon của mình.

"Mẹ tý nữa con sẽ khiêu chiến Gym, còn cần lời khuyên của mẹ."

"Con trai, hãy lấy quyển sổ ghi chép ra, đây là kinh nghiệm quy báu mà mẹ đã
đúc kết từ những chuyến đi của mình....

---

Virindian City, Virindian Gym, đến lúc rồi, lần khiêu chiến Gym đầu tiên của
tôi. Cả Pidgey và Cubone đã khỏe mạnh. Tôi đã sẵn sàng cho cuộc chiến đầu tiên
của mình.

"Kise, cậu tính khiêu chiến Gym Leader à?"

Hóa ra là Yuno gọi tôi, chiếc xe đạp của cô ấy biến đâu mất, không lẽ không
sửa được à?

"Xe đạp của câu đâu Yuno?"

"Đứng nhắc đến nữa, mà hãy trả lời câu hỏi của tơ."

Nhìn cái vẻ mặt u ám thế kia là biết không thể sửa được rồi. Tôi gãi đầu, bị
một cô gái u ám nhìn thật ngượng ngịu.

"Đúng vậy, mình tính khiêu chiến Virindian Gym, dù sao trời cũng chưa tối
hẳn."

"Mình có thể đi vào cùng cậu được chứ? Mình muốn được xem một trận đấu pokemon
tận mắt, nó sẽ giúp ích nhiều cho nghiên cứu của tớ."

"Được thôi, sao lại không?"

Tôi cũng với Yuno đẩy cửa vào.

"Có ai không, tôi muốn khiêu chiên Gym Virindian."

"Lại có người đến khiêu chiến, những người trẻ tuổi thật dồi dào sức sống."

Một tiếng nói đột ngột vang lên, đèn pha bốn góc được bật sáng để lộ một sân
thi đấu pokemon ở chính giữa và những hàng ghế khán đài xung quanh.

Một anh trai da đen, đầu cạo trọc lốc bước ra sân thi đấu cùng với một người
trọng tài.

"Xin chào người khiêu chiến, ta là Anzu, chủ Gym Virindian, còn cậu tên là
gì?"

"Chào anh, em là Kise đến từ thị trấn Rive, hôm nay em tới muốn khiêu chiến
Gym Virindian."

Tôi quá hồi hộp, tim đập không kiểm soát được rồi. Bình tĩnh lại nào, phải
bình tĩnh nếu không sẽ không có cơ hội chiến thắng. Mẹ bảo trong mọi trường
hợp bình tĩnh là cái quan trọng nhất. Mất bình tĩnh trong trận đấu thì đã nắm
chắc phần thua trong tay.

“Vậy Kise, chúng ta bắt đâu luôn chứ?"

Trọng tài đã bước vào trí đọc quy tắc Gym.

“Trận đấu giữa người khiên chiến Kise với Leader Gym Virindian– Anzu. Đây là
trận đấu pokemon 2 vs 2. Trong lúc thi đấu không thể thay đổi pokemon cho đến
khi một trong hai pokemon mất khả năng chiến đấu. Cả hai vào vị trí sẵn sàng!”

Tôi và Anzu bước vào khu vực chỉ đạo ở hai đầu sân thi đấu. Chờ đợi trọng tài
thổi còi bắt đầu.

Anzu từ trên đai lưng lấy ra một quả Poké Ball, ném ra phần sân bên mình.

Từ quả cầu hiện ra một con chuột có bộ lông xù màu nâu, nổi bất nhất là hai
cái răng cửa to, trên dưới trắng tinh sắc như dao cạo.

Một con Raticate, thể tiếng hóa của Rattata. Tôi sử dụng pokedex. Một pokemon
đã tiến hóa, trấn đầu này.... tôi có hơi run.

Pokedex: 'Raticate là thể tiến hóa của Rattata, Raticate là một pokemon khá
bạo lực. Nó thường gặm tất cả những gì mà nó có thể gặm. Những chiếc răng của
nó khỏe đến nỗi có thể gặm được cả tưởng bê tông. Khi bị tấn công nó đứng lên
bằng hai chân sau, giương nanh và kêu inh tai để hù dọa đối phương.'

Raticate bạo lực hơn rất nhiều người họ hàng Rattata của nó. Để xem so với
Cubone thì thế nào.

"Ra đi Cubone, ta chọn ngươi."

Cubone xuất hiện, nó chĩa đầy gậy của mình vào đối thủ để chuẩn bị tinh thần
chiến đấu. Có người bảo Cubone là một chiến binh bẩm sinh. Tôi đã thấy cơ sở
để chứng minh điều đó. Trong tiếng kêu của

Cubone không có sợ hãi, không có hồi hộp, chỉ có sự hưng phấn trước một trận
đấu.

"Kara

Raticate không chịu yếu kém, nó xù lông lên đe dọa đối thủ. Nhìn Raticate lúc
này, sao đột nhiên tôi thấy nó to lớn quá vậy. Lau giọt mồ hôi trên trán.

Lần này tôi sẽ phối hợp với Cubone, để nó có thể tỏa sáng trên sân đấu.

"Trận chiến được bắt đầu."


Thế Giới Pokemon: Cuộc Hành Trình Của Kise - Chương #9