Pidgey Tham Ăn


Người đăng: Votien

Ra khỏi trung tâm pokemon tôi đi vào nhánh đường Route 1, đường đất, con đường
bị loài người đi nhiều đến mức trở thành một con đường mòn bằng phẳng, cỏ dại
mọc ở dọc theo con đường cũng những cành cây cao. Khắp nơi có thể thấy được
Rattata, Pidgey những loài pokemon rất phổ biến vì số lượng lớn cá thể trong
tự nhiên. Tự nhiên tôi lại nổi hứng muốn dùng pokedex.

Pokedex: Pidgey loài pokemon thường thấy trong rừng rậm. Khi bị tấn công chúng
thường đập cánh hoặc vuốt xuống đất để tung cát bụi che mắt kẻ thù bảo vệ bản
thân chứ hiếm khi nào chúng đánh trả.

Pokedex: Rattata loài pokemon thường thấy ở nhiều nơi. Chúng tấn công chủ yếu
bằng răng, cắn bất kì kẻ thù nào. Tuy nhỏ nhưng chúng rất nhanh nhẹn. Cặp răng
cửa của Rattata phát triển liên tục trong suốt phần đời. Nếu trainer không cho
nó đồ để mài răng, Rattata sẽ gặm chân bàn, cửa gỗ hay những thứ tương tự như
vậy.

Rất chi tiết, pokedex đang được cải tiến qua từng thế hệ làm cho bộ nhớ của nó
ngày càng lớn, càng nhiều chức năng hơn.

Một chiếc pokedex ngày nay chưa đựng thông tin nhiều gập ba lần lúc pokedex
mới được sản xuất và tinh năng thì vượt trội hơn rất nhiều lần. Mẹ tôi từng kể
pokedex thời của bà chỉ có thể miêu tả được vài ba dòng tóm tắt pokemon cơ
bản. Và chỉ có thể chưa được giọng nói giới thiệu của hơn mười loài, còn lại
sẽ hiển thị chữ, mà tinh năng ngoài xem thông tin ra thì không còn cái khác.

Bây giờ thì nào là chụp ảnh, nào là giấy chưng nhận, nào là xếp hạng... quá
tân tiến. Sức mạnh khoa học rất ghê gớm.

"Ra đi nào, Cubone."

Tôi quyết định dừng lại một chút, tôi còn chưa làm quen với người bạn mới của
mình, mà cũng gần trưa rồi cẳm trại ở đây nấu thức ăn không phải một ý tưởng
tồi, thuận tiện có thể thu phục thêm một con Pidgey hoặc một con Spearow. Cả
hai đều là pokemon hệ bay, chúng sẽ rất có lợi khi tấn công những pokemon bên
dưới mặt đất.

Con Cubone rất dễ thương. Chỉ cao chưa đến đầu gôi của tôi, Cubone nhìn giống
một chú khủng long nhồi bông màu nâu đeo chiếc mặt nạ xương sọ hóa trang. Nó
còn có cái đuôi ngắn tũn nhỏ xinh nữa kia. Thật đáng yêu.

Cubone xoay xoay cây gậy xương của mình, nó vui vẻ quát to một tiếng ôm lấy
chân tôi. Hâu hết starter pokemon hay pokemon thay thế đều rất nghe lời
trainer.

"Rất vui được làm quen Cubone, chung ta sẽ cùng cố gắng trở thành bậc thấy
huấn luyện pokemon nhé."

"kara, kara!" Cubone gật gật đầu, nó đậy cây gậy xương của mình xuống đất để
thể hiện quyết tâm. Thật đáng yêu, tôi phải chụp ảnh lại mới được. Rất may
pokedex có chức năng chụp ảnh. Đây là một tính năng mới được phát triển gần
đây.

Tạch. Cubone, pokemon đầu tiên của tôi. Thật đáng yêu.

"Cubone, chúng ta bây giờ nghỉ ngơi trước, chờ chút nữa ta sẽ cho người ăn
ngon."

"kara!"

Muốn làm quen với ai đó thì trước tiên phải thỏa mãn cái dạ dày của họ đã. Tôi
lấy đô nghề trong ba lô xuống bắt đầu làm bữa trưa, cho Cubone ăn thật thỏa
mãn như vậy nó sẽ càng tin tưởng vào tôi hơn.

Tôi có làm sẵn thứ ăn khô từ ở nhà đi nhưng mà ở Route 1 cũng có không ít các
loại quả mọng, tôi sẽ hái chúng để chế biến thức ăn nóng cho cả mình và
Cubone. Khẩu vị của pokemon hệ đất vẫn có điểm giống người.

Tôi sẽ dùng một ít quả Oran, Pecha, Chesto, Cheri rửa sạch thái nhỏ cho vào
nồi ninh dừ cùng với khoai tây, cà rôt, hạt sen và phần không thể thiếu chính
là thịt.

Dĩ nhiên đây không phải là thịt pokemon, ai lại đi ăn thịt pokemon cơ chứ.
Những miếng thịt này là hàng nhân tạo tôi mua ở của hàng gần trung tâm pokemon
lúc nãy.

Cho thêm một nhánh cỏ đắng tạo vị, muối, và các loại gia vị khác và ninh trong
vòng bốn mươi năm phút là đã có một bữa ăn ngon lành.

Tôi múc một bát đầy món hầm thịt rau củ ngon lành cho Cubone và cho mình một
bát. Chỗ này đủ cho bọn tôi lo tới tối và vẫn còn thưa kha khá. Mà món này chỉ
ngon khi ăn nóng. Để không phí phạm tí nữa tôi sẽ cho pokemon hoang dã ăn phần
dư.

"Kara kara!" Cubone kêu một tiếng tức giận, nghe có vẻ nó đang bị làm phiền.

"chuyện gì vậy Cubone?"

"kara kara kara!"

Cubone chỉ vào con Pidgey đang bay lượn gần đó kêu lên tức giận. Hóa ra là con
Pidgey bay đến ăn vụng, bị Cubone dùng gậy xương xua đuổi. Là một con pokemon
tham ăn, như vậy cũng tốt, liền nhân cơ hội này thu phục nó luôn. Tôi đang
muốn một pokemon hệ bay cơ mà.

"Cubone, ngươi biết sử dụng chiêu Bonemerang không?"

"kara!"

Cubone dùng hành động để trả lời câu hỏi của tôi, nó ném cây gậy xương của
mình trên tay như một chiếc bonerang xoay tròn trên bầy trời.

Tốc độ chiêu thức khá nhanh, ở một khoảng cách gần như thế này, với tình trạng
bất ngờ, Pidgey không thể tránh né được

"Poo."

Pidgey từ không trung ngã rơi xuống đất. Tôi chớp lấy cơ hội ném quả cầu
Pokeball. Đột nhiên Pidgey kêu to một tiếng, lại bay lên, sử dụng chiêu Gust,
quạt ra một cơn gió mạnh thổi bay pokeball về lại chỗ tôi.

Một pokemon rất không tệ, thể lực của Pidgey rất tốt. Chúng chiêu Bonemerang
trực diện mà vẫn bay lên được, điều này không nhiều pokemon hoang dã nhỏ có
thể làm được.

"Như vậy thì Cubone tiếp cận nó, tiếp tục sử dụng chiêu Bonemerang."

Chiếc gậy xương đã quay về chỗ cũ, Cubone tiến lại gần hơn nữa sử dụng tiếp
một lần chiêu Bonemerang. Như đã biết từ trước, Pidgey lần này đã dễ dàng
tránh thoát được chiếc bonemerang xương quay vòng vòng. Một miếng không thể
dùng hai lần.

Cài này cũng đành chịu thôi, Cubone hết chiêu thức tấn công tầm xa rồi. Đây
cũng là điểm yếu lớn của pokemon hệ sắt, đá và đất. Chúng có rất ít chiêu tấn
công tầm xa, và đa phần số chiêu thức đó rất khó học.

Cubone đã làm rất tốt khi ở cấp độ yếu như vậy đã có tuyệt chiêu Bonemerang,
một chiêu tấn công tầm xa có uy lực lớn. Và lại nó có thể nhân đôi sát thương.

Tôi đã săn sàng cầm pokeball trên tay, Pidgey có thể né được lần một nhưng nó
đâu thể né được lần hai. Bonemerang quay về đập trúng ngay phần gáy Pidgey,
lại một lần nữa nó rơi xuống đất và lần này Pidgey không thể thoát được.

Poke ball nhấp nháy màu đỏ, quả cầu lắc lư hai lần 'đinh' một tiếng rồi dừng
hẳn lại. Pidgey đã được thu phục thành công, tôi nở nụ cười hài lòng.

"Ra đi, Pidgey."

Tôi chữa khỏi vết thương của Pidgey. Trận chiến vừa nãy nó bị thương cũng
không nhẹ. Ăn hai chiêu Bonemerang của Cubone cũng không dễ tiêu như vậy.

Vậy mà Pidgey còn không thèm để ý tới tôi, người vừa thu phục và chữ trị cho
nó.

Ngay khi vừa được thả ra, Pidgey chạy thẳng đến đồ ăn, cái đầu mổ liên hồi, ăn
đến mức chả nhìn thấy mặt mũi đâu.

Tôi xám mặt, nhìn Cubone ăn, rất từ tốn rất vui vẻ thưởng thức đồ ăn đâu giống
như con Pidgey quỷ chết đói này.

Mà thôi kệ, vui là được, nếu Pidgey thích thì kệ nó đi, về sau huấn luyện nó
tốt một chút, để nó tiến hóa thành một con Pidgeot lông tóc đẹp đẽ như của bác
Haro.

Ăn xong cơm trưa, bọn tôi nghỉ ngơi một lúc. Cubone thì ôm gậy ngủ. Pidgey vác
cái bụng to tròn của mình bay lên cành cây. Còn tôi mang nốt chỗ đồ ăn dư cho
bọn pokemon hoang dã. Rồi thu dọn đồ đạc, rửa bát đũa sach sẽ phơi cho ráo
nước để tý nữa còn đi tiếp.

Có lẽ tôi lên chụp một bức ảnh tự sướng với cả hai pokemon của mình.

Tách. Giấc ngủ trưa của chúng tôi.

Một bức ảnh đẹp, tôi sẽ gửi về cho mẹ và chị Miya khi đến trung tâm pokemon kế
tiếp.


Thế Giới Pokemon: Cuộc Hành Trình Của Kise - Chương #7