Người Đồng Hành


Người đăng: Votien

"Cảm ơn cậu đã cứu tôi, tôi tên là Littner. Còn cậu tên gì anh bạn?

Cố bé lau bụi bẩn và môi hôi trên trán, thờ phào một hơi nhẹ nhõm cảm ơn tôi.
Giờ mới để ý cô bạn này khá xinh đấy chứ. Mặt trái xoan, mắt tròn óng ánh, tóc
thắt bím hai bên rất đáng yêu, ngập đầy sức sống.

"Không có gì đâu chuyện nhỏ thôi, tôi tên là Kise. Mà cậu cũng gan thật, dám
trọc tức cả pokemon cao cấp như Arbok, lần sau đừng làm như vậy nữa, dễ bị
thương lắm đó."

Cô bé thờ giài một hơi, hai tay xoắn lại.

"Cái đó có phải do tôi cố ý đâu, chỉ là chẳng may thôi mà, ai biết được Arbok
lại tham như vậy."

Rồi đột nhiên.

"Cậu là một trainer tập sự phải không? Nhìn cậu có vẻ là một trainer giỏi? Cậu
đến từ thị trấn nào vậy? Tôi đến từ thị trấn Well."

Tôi bị bất ngờ trước sự kích động của Littner, mặt cô bé sát lại gần tôi, đôi
mắt của cô bé còn hiện lên hai ngôi sao vàng sáng chói.

Tôi quẹt giọt môi hôi hoảng hốt, cần thận đẩy Littner ra xa chút, gượng gào
trả lời.

"Tôi đến từ thị trấn Rive, bạn làm sao vậy? Có chuyện gì cần tôi giúp sao? Nếu
vó thể tôi sẽ giúp."

"Cho tôi đi theo cậu được không?"

Nếu đây mà là truyện tranh thì có lẽ tôi đã xuật hiện dấu hỏi to đùng trên
đầu. Lúc đó khuôn mặt tôi nghệch ra không hiểu. Gần, quá gần. Thơm, quá thơm.
Ực.

Trong lúc tôi đang làm mặt ngơ thì Littner lại nói tiếp.

"Hazz, cậu thấy đấy, tôi là một nhà nghiên cứu pokemon tập sự, từ nhỏ tôi đã
rất thích quan sát các loài pokemon, nghiên cứu về tập tính của chúng. Cậu đã
bao giờ quan sát thật kĩ một con Rattata ăn hạt dẻ chưa? Hình ảnh đó rất thú
vị, khi ăn Rattata sẽ giữ đồ ăn bằng hai chân rồi dùng hai chiếc răng cửa sắc
bén để xử lý, có thể cắn vỡ lớp vỏ hoặc cắt nhỏ miếng ăn. Tất cả chỉ bằng hai
chiếc răng cửa, cậu có biết răng của loài Rattata có thể cắn đứt cả dây điện
cỡ nhỏ và vừa không? Thật đáng kinh ngạc với một loài pokemon nhỏ con như vậy.
Cậu là trainer, đã bao giờ thấy loài Charmander chiên đấu chưa? Hôm qua tôi có
xem một trận..."

Đôi mắt của Littner sáng lên khi nói về cảnh Rattata ăn mà tôi chẳng thấy có
gì đặc biệt. Còn Charmander chiến đấu, mấy ngày trước tôi có khiêu chiến với
một trainer khác sử dụng Charmander, công nhận là nó khá tuyệt. Chiêu phun lửa
rất mạnh.

Tôi ngại ngùng ho một tiếng kết thúc Littner nhải nhải.

"À, ơ ừm, nói chung tôi là một nhà nghiên cứu pokemon, nhưng cậu biết đấy kiến
thức về pokemon thì tôi có rất nhiều, cả cách chăm sóc pokemon nữa nhưng tôi
không biết cách huấn luyện pokemon hay chiến đấu, pokemon đầu tiên của tôi là
Oddish nó còn chưa được đánh một trận nào, tôi chỉ chơi đùa với nó thôi."

Littner còn lấy poke ball thả ra một con Metapod.

"Đây cậu xem, từ lúc đi lữu hành đến giờ tôi chỉ thu phục được một con
Metapod, mà cũng là do vô tình thu phục được. Mấy lần vì mải quan sát pokemon
mà tôi bị bọn chúng đuổi đánh. Đã không ít lần tự làm mình nguy hiểm. Vậy lên
tôi cần một người đồng hành, một trainer giỏi bảo vệ để có thể tiếp tục nghiên
cứu pokemon."

Vừa nói đôi mắt của Littner như sắp chảy nước mắt, rất đáng thương. Nói đùa
chứ, làm gì có thằng con trai nào chịu được cảnh này, tôi đỏ mặt ngãi đầu nói.

"Chỉ là đi lữu hành chung thôi mà, càng đông cang vui. Bạn cứ đi cùng tôi, yên
tâm đi tôi sẽ bảo vệ bạn."

"Thật không cảm ơn cậu nha."

Littner nhảy lên ôm lấy tôi. Nhưng tôi còn chưa kịp cảm nhận được gì thì
Littner đã biến đâu mất.

"Đúng rồi, Pidgeotto vừa nãy chiến đấu bị thương, cậu gọi nó ra để tớ trị
thương cho nó."

Từ lúc nào Littner đã lấy ra đống thuốc men, băng gạc chờ đợi tôi thả
Pidgeotto. Tại sao tôi lại có cảm giác Littner như bị tăng động vậy? Thật khó
hiểu.

Thấy đôi mắt lấp lãnh của Littner rất muốn trị thương cho pokemon, tôi không
thể từ chối được, đành thả Pidgeotto chỉ bị thương nhẹ ra cho Littner quấn
băng quanh người nó. Thật xin lỗi Pidgeotto.

Mt. Moon, bên trong đường hầm, sau một khoảng thời ngắn đi chung, tôi và
Littner đã bắt gặp một đàn Geodude nhỏ. Geodude chính là loài pokemon mà anh
Anzu, chủ Gym Virindian đã sử dụng để đánh với tôi.

Tôi bị Littner lôi kéo, nấp vào sau tảng đá để cô ấy có thể tập trung quan sát
một buổi luyện sức của loài Geodude, hoặc loái cách khác chính là đấm nhau.
Đúng thật là chúng tự đấm nhau.

Những con Geodude trong đàn tự ghép cặp với nhau và dùng chính nắm đấm đá của
mình đấm vào cơ thể đối phương. Hình ảnh này phải nói thế nào nhỉ? Thật lực
lưỡng cũng có chút hung bạo.

Littner sau khi chụp vài bức ảnh cận cảnh bằng pokedex, cậu ấy lại tiếp tục
lấy bút chì, tẩy, tập giấy A4 bắt đầu phác thảo một số cá thể Geodude. Thế này
biết bao giờ mới xong đây. Tự nhiên tôi thấy hơi hối hận khi đi cùng Littner.

"Kise, nếu cậu muốn thu phục một con Geodude thì cậu lên chọn con ngoài cùng
bên trái, cái con mà đen hơn những con bình thường ý, nó sẽ không làm cậu thất
vọng đâu."

Tôi nhìn Geodude mà Littner chỉ, ngoài việc nó đen hơn những Geodude trong đàn
thì tôi không thấy được điểm nào đặc biệt cả.

"Tại sao?"

Littner tiếp tục vẽ vừa giải thích cho tôi. Vẽ rất đẹp, cơ bắp tay chuẩn đến
từng cm.

"Geodude đó không chỉ khác biệt về màu xắc cơ thể, mà nó còn khác biệt về cả
sức phòng thủ. Nếu cậu để ý kĩ sẽ thấy khi Geodude đối diện đánh vào cơ thể
Geodude đen sẽ phát ra tiếng ồn nhỏ và trầm hơn hẳn. Điều này chứng tỏ con
Geodude đen có một sức phòng thủ nổi trội hơn hẳn những cá thể trong bầy. Chưa
kể Geodude bình thường chỉ cao 0.41m nặng 20kg, riêng con Geodude đen kia nặng
ít nhất 29kg, cao trên 0.6 m, vượt trội hơn hẳn."

Ồ, thật thế sao? Để tôi xem đã... quả nhiên là vậy. Tôi đã suy nghĩ lại, đi
với Littner là sự lựa chọn hết sức đúng đắn. Đi với một nhà nghiên cứu, chuyên
quan sát pokemon sẽ giúp ích cho tôi rất nhiều trong tương lai.

Littner lại nói tiếp.

"Nếu như bình thường chắc chắn tớ sẽ khẳng định Geodude đen là con đầu đàn.
Chỉ tiếc trong đàn này còn xuất hiện con Geodude ở bên phải. Cơ thể của nó chỉ
kém Geodude đen có 1kg, chiều cao cũng kém hơn nhưng cơ bắp tay lại rất to,
chứng tỏ sức tấn công phải rất đáng gờm. Cậu nhìn xem, cả bầy chỉ có duy nhất
Geodude tay to luyện tập một mình. Nó ở rất gần bầy đàn lên không thể là kẻ cô
độc được. Chắc chắn là do sức tấn công của nó quá mạnh, mạnh đến mức những con
trong bầy không thể chịu được. Không biết con Geodude đen và Geodude tay to tý
nữa có va chạm không nhỉ? Thật háo hức chờ xem."

Woa. Lại còn thế nữa, thế giới pokemon thật là thú vị, thú vị hơn tôi tưởng
rất nhiều.

Nếu không phải tôi đã có bốn pokemon, tính cả quả trứng sắp nở thì là năm thì
tôi đã bắt thêm một con Geodude đặc biệt. Thôi giời huấn luyện đã vất lại còn
thêm một con nữa thì tôi không chịu được. Đành phải để dịp khác vậy.

Ps: các bác nghĩ vùng Kanto lên bắt mấy pokemon là đủ?


Thế Giới Pokemon: Cuộc Hành Trình Của Kise - Chương #21