Kangaskhan Con


Người đăng: Votien

Nhà chúng tôi mở một gian bán thức ăn pokemon tự nhiên cùng dược phẩm giá rẻ,
từ khi tôi học cách chăm sóc pokemon thì trong tiệm lại tăng thêm một vài loại
thuốc trị thương dạng mỡ, còn có một số tôi tự điều chế thuốc bổ cho pokemon.

Dĩ nhiên dang tiếng cửa hàng thì của mẹ, thuốc của bà làm tốt hơn của tôi
nhiều, xa gần nghe tiếng, việc làm ăn buôn bán cũng không tệ, đầy đủ nuôi hai
đứa con ăn học tới lớn.

Hàng ngày tôi dậy rất sơm, đúng năm giờ sáng rời giường, vệ sinh răng mặt, ăn
sáng xong tôi sẽ phụ mẹ làm thuốc, thức ăn pokemon để học thêm kinh nghiệm.

Đến mười giờ mang theo Bulbasaur đi lên núi hái thuốc hoặc dạo chơi, đôi lúc
tôi sẽ chơi đùa với các pokemon, hầu hết chúng đã từng được tôi cứu giúp hoặc
những pokemon nhỏ thích thú với thức ăn pokemon đang nấu. Tiện thể huấn luyện
Magikarp dựa vào một số cách của mẹ đã học được trong chuyến hành trình của
mình. Học tập kinh nghiệm từ người lớn luôn luôn tốt.

Giữa trưa thì ăn hộp cơm từ nhà mang theo, xế chiều khoảng 17 giờ về đến nhà,
đấm lưng xoa bóp cho mẹ, xong thì đi tắm rửa xem tivi chờ cơm tối. Dạo gần đây
tôi có hay xem chương trình 'thế giới pokemon ở quanh ta'. Một chương trình
rất thú vị nói về cuộc sống cuộc sống của các loài pokemon.

Cơm nước xong xuôi tôi sẽ sửa xoạn lại thảo dược hái được hôm nay, làm bước sơ
chế như rửa sạch, phơi khô... tùy theo loại thuốc, số quá dư sẽ được cho vào
tủ lạnh để lần khác dùng. Xong thì giúp mẹ đóng cửa tiệm.

Đây chính là một ngày sinh hoạt của tôi, đơn giản, bình thường và cũng rất vui
vì có pokemon làm bạn. Hôm nay cũng như mọi hôm, cùng mẹ chào hỏi, ra ngoài
huấn luyện. Như thường ngày, tôi đi gặp Magikarp ở chỗ thác nước.

Hôm nay tôi sẽ thử nấu một khẩu phần ăn pokemon hệ cỏ mới theo công thức trong
cuốn sổ mà mẹ đưa cho tôi. Bulbasaur sẽ tự thân luyện tập tăng cường sức mạnh
kỹ năng cùng tốc độ, chình độ của tôi còn chưa đủ sức huấn luyện pokemon cấp
cao như vậy.

Nhìn chiêu Razor Leaf kìa, những chiếc lá phi đao lướt trên mặt cỏ mới tuyệt
làm sao. Uy lực cũng rất mạnh, chỉ là lá cây mà cắt còn ngọt hơn dao. Cả chiêu
Vine Whip nữa, tôi vừa thấy Bulbasaur đập vỡ những tảng đá bằng hai chiếc roi
mây nhìn có vẻ mỏng manh.

Tôi không nghĩ có loài pokemon nào ở trên núi này có thể đánh bại được
Bulbasaur, quả nhiên là pokemon đáng tin cậy của mẹ. Bà đã từng kể có một thời
gian chỉ dùng Bulbasaur để thách đấu gym.

Magikarp vẫn tiếp tục khiêu chiến thác nước. Nó cố gắng bơi ngược dòng mà lên,
cho dù có bị đẩy xuống hàng vạn, hàng trăm lần đi nữa, đặc điểm chung của loài
này là vậy, 'có lẽ khi Magikarp vượt qua thác nước cũng là lúc vượt qua chính
bản thân để tiến hóa thành Gyarados hùng mạnh'.

Tôi nhớ là đã nghe được câu đó trên tivi, cũng chả biết đúng hay không, nhưng
mà trong chương trình 'thế giới pokemon quanh ta' có một tập quay cảnh đàn
Magikarp vượt thác. Nó rất nhiều con Magikarp đã vượt thác thành công nhưng
không phải tất cả số đó đều tiến hóa thành Gyarados, trong khi đó có một số
con liên túc thất bại thì lại có thể tiến hóa.

Theo như giáo sư pokemon nổi tiếng Oak thì pokemon tiến hóa liên quan tới
nhiều mặt không chỉ dựa vào sự cố gắng mà còn có cảm súc, có lẽ cảm súc của
những con Magikarp vượt thác thành công không mạnh bằng những con thất bại lên
không thể tiến hóa. Nhưng quan niệm này vẫn chưa được công nhận, kể cả giáo sư
Oak cũng nói đây là một giải thuyệt chưa chứng minh được vì để quan sát cảm
súc của pokemon gần như là không thể.

"Rura rura."

Tôi nhìn Magikarp mải suy nghĩ thì có một con pokemom thân màu tím chỉ cao có
vài chục cm, phần đình đầu có màu đen với cặp mắt to tròn, xuất hiện tại trước
mặt tôi, dõ dàng đây là một con Kangaskhan con, tại sao nó lại xuất hiện ở
đây.

Tôi gãi gãi đầu: "Kangaskhan làm sao ngươi lại ở đây một mình, mẹ ngươi đâu?
Cũng không có bị thương, chắc ngươi lạc mất mẹ phải không?."

" Ru ra ru ru ra..."

"Rất tiếc ta không hiểu tiếng pokemon, Bulbasaur, ngươi thử giao tiếp với
Kangaskhan còn xem sao?"

"Dane dane daane."

"Ru ra ru raaa rua..."

"Dane?"

"Bulbasaur ngươi cũng không hiểu à? Chắc là do nó còn là đứa bé? Thôi thì cứ
kệ nó đi. Cho ngươi ăn, qua bên kia chơi đi Kangaskhan con, Bulbasaur đang
luyện tập chiến đấu, ở đây rất nguy hiểm, cẩn thận khônh bị thương, hãy đi tìm
mẹ của ngươi."

Tôi đưa cho nó một lọ mật hoa Bulbasaur, một loại mật ngọt rất bổ dưỡng được
tiết ra vào mùa xuân và mùa hè bởi cái nụ trên lưng Bulbasaur, mẹ tôi thường
dùng mật này cho vào một số loại thuốc đắng để dễ uống hơn.

Do Kangaskhan còn non, hệ tiêu hóa của nó không được tốt, không nên cho ăn
thức ăn cứng, bình thường ở tuổi này Kangaskhan con sẽ được mẹ cho uống sứa và
cũng không bao giờ chúng tách ra khỏi mẹ, ít nhất phải hai tháng nữa mới được
con mẹ cho ra khỏi túi đùa nghịch.

Loài Kangaskhan khi trưởng thành thực sự rất mạnh, mạnh mẽ ngang với cả loài
Nidoking hay Machoke, Những loài nổi tiếng với sức mạnh thể chất đáng kinh
khủng.

Nhưng tôi không có ý định thu phục nó, tôi tôn trọng khái niêm lên làm theo
khả năng của mình, một con Kangaskhan vẫn còn quá sức, chưa kể tới chuyện chăm
chóc con non chưa bao giờ là chuyện đơn giản.

Một trainer giỏi không phải cứ thu phục hết hết các loài pokemon là tốt. Sức
người dù sao cũng có hạn, không một ai có thể đảm bảo mình sẽ bồi dưỡng tốt
tất cả pokemon đã từng thu phục.

Pokemon bị đánh bại rồi bị thu phục, tất nhiên sẽ tùy theo trainer bố trí, nếu
như không thể bồi dưỡng và huấn luyện nó tốt, thu phục xong liền ném qua một
bên, thì thật bất công cho nó. Cho nên tôi mới không sử dụng những pokemon của
mẹ đi bắt pokemon vô tội vạ. Cho dù đó là một con Kangaskhan vừa hiếm vừa
mạnh.


Thế Giới Pokemon: Cuộc Hành Trình Của Kise - Chương #2