Người đăng: Votien
Sáng ngày hôm sau tôi thu dọn đồ đạc, tạm biệt chỉ y tá Joy, rời khỏi thành
phố Virindian, mục tiêu hiện tại là phải đến Pewter City để khiêu chiến Pewter
Gym trong vòng hai ngày tới, chỉ tiếc là Yuno không có ý định đi với tôi, cô
ấy đã có hẹn với người khác. Thế là lại phải cô đơn rồi, bao giờ tôi mới có
bạnh đồng hành như người ta nhỉ?
Để có thể hoàn thành mục tiêu hiện tại thì tôi phải đi qua Virindian Forest,
là một khu rừng nguyên sinh lớn nhất Kanto, được xếp vào vùng được bảo tồn cấp
1 của liên minh Kanto.
Rừng Virindian là mái nhà của rất nhiều loài pokemon, đa dạng về chủng loại,
phong phú về hình thái. Một nơi tập chung trên 60% loài pokemon bản địa ở
Kanto.
Thậm chí khu rừng còn tồn những loài pokemon đến từ vùng đất khác định cư. Cho
lên rừng Virindian là nơi thu hút một lượng lớn trainer cả trong và ngoài khu
vực. Không nói quá khi bảo rừng Virindian là nơi thu hút trainer ngoại khu lớn
nhất Kanto.
Cho lên để đảm bảo hệ sinh thái khu rừng, liên minh ohair làm việc khá là vất
vả.
Nhất là những trainer tập sự như tôi, những cậu bé rất hay tò mò. Tôi sẽ không
chỉ đi qua rừng Virindian mà không bắt lấy một pokemon.
Ít nhất cũng phải truy tìm một vài con pokemon để thêm vào bộ sưu tập. Nếu bắt
gặp được một con Scyther thì càng tốt.
Trình vì lý do đấy mà để đảm bảo hệ sinh thái khu rừng, liên minh Kanto phải
làm việc rất vất vả trong việc tuyên truyền và bảo tồn rừng Virindian.
Dọc theo đường mòn, tôi thấy không ít loài pokemon như Caterpie, Weedle,
Pidgey, Spearow, Venonat, Oddish,Nidoran, Rattata... quả nhiên là khu rừng lớn
nhất Kanto có khác, có quá nhiều loài pokemon, thấm chí là cả đàn beedrill hay
Butterfree bay qua bay lại trong khu rừng.
Tôi chưa bao giờ thấy một đàn Butterfree nào lớn như vậy. Nếu bọn chúng mà
chịu bay về ở thị trấn Rive thì tốt. Cả hai loài đều là pokemon có ích cho
nông trại
Butterfree không chỉ đẹp, mà còn có tác dụng thụ phấn cho các loài cây ăn quả.
Ở nhà, mẹ tôi cũng có nuôi ba con Butterfree để thu phấn cho khu vườn nhỏ của
mình. Còn ở nông trại bác Haro thì có cả đàn.
Beedrill nhìn thì có vẻ tàn bạo nhưng cử chúng đi làm bảo vệ không phải một ý
tôi đâu, chúng sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao trong bất kì hoàn cảnh
thời tiết nào. Những hộ vệ đáng tin cậy.
Hiện tại đang là giữa trưa, tôi đang nghỉ ngơi cạnh một con suối nhỏ, đốt lửa
cắm trại làm đồ ăn, tiện thể cho pokemon ra ngoài hít thở không khí trong
lành, pokemon ở trong pokeball nhiều là không tốt, để tránh pokemon bị stress
thì lên cho pokemon ra ngoài nhiều hơn.
Hôm nay tôi nấu món súp rau củ và ăn salad hoa quả rừng, cả Pidgey và Cubone
đều thích món này.
Tôi còn phải lau chìu quả trứng của chị Miya tặng, bôi kem giữ ấm cho quả
trứng rồi đặt vào lồng ấp. Không biết sẽ nở ra loài pokemon nào nhỉ? Thật hiếu
kì.
Vừa ăn tôi vừa xem lại những bức ảnh mà mình vừa chụp lúc nãy. Khu rừng này
quả nhiên rất thú vị, chỉ đi dạo có một buổi sáng thôi mà tôi đã bắt gặp không
biết bao nhiêu pokemon, chủ yếu vẫn là hệ công trùng và hệ cỏ, những loài
pokemon chiếm phần lớn trong rừng rậm.
Tôi đã bắt gặp một bầy Bellossom tụ tập xung quanh một cái hồ ca hát nhảy múa,
Cubone đã cố lại gần như bị chúng đuổi đi, không thèm để ý. Thật tội nghiệp,
chắc là do cái mũ sọ của nó quá đáng sợ.
Còn cả hai con beedrill đang đánh nhau, không biết có phải chúng đang tranh
dành lãnh thổ hay bạn tình nhỉ?
Một vài bé Butterfree thụ phấn cho những bông hoa xinh đẹp... rất nhiều hành
động thường ngày của các loài pokemon. Một album ảnh tuyệt đẹp. Tôi up lên
mạng biết đâu lại nổi tiếng thì sao?
Nếu bạn hỏi tôi tại sao đi trong rừng rậm như vậy lại không bị lạc? Thì tôi
xin trả lời luôn là do các con đường mòn. Chả biết từ bao giờ ngay trong khu
rừng nguyên sinh Virindian Forest lại tồn tại các con đường mòn xuyên rừng.
Bạn chỉ việc đi thẳng về phía trước, men theo một đường mòn nhất định là sẽ ra
khỏi khu rừng, còn ra bằng đường nào thì chưa biết được.
Nếu bắt gặp những biển chỉ đường đến thành phố lớn xung quanh khu rừng thì
không đáng lo. Như Gold City, Coast City hay Pewter City, ở đó sẽ có gym luôn
cho các trainer khiêu chiến.
Còn chẳng may đi vào những con đường mòn dẫn đến các thị trấn nhỏ thì mệt đấy,
bạn sẽ phải mất thêm một khoảng thời gian kha khá để tìm đường đến thành phố.
Sau khi nghỉ trưa xong tôi tính sẽ huấn luyện tiếp cho Pidgey và Cubone. Từ
lúc bắt đầu cuộc hành trình tới giờ tôi chưa cho bọn chúng một bài huấn luyện
đàng hoàng nào cả. Thật là một trainer thất bại.
Tôi chuẩn bị cho hai pokemon luyện tập chiêu thức theo kinh nghiệm của mẹ đã
truyền dạy thì đột nhiên một bóng đen nhảy ra trước mặt, chĩa một thanh katana
vế phía tôi.
Vì sao tôi vẫn giữ được khuôn mặt bình tĩnh? Vì cậu ta chỉ chỉ đang mặc một bộ
giáp sammurai đồ chơi, còn in cả tên hãng đồ chơi Niten trên ngực nữa kìa.
Còn thanh katana chắc làm bằng gỗ sơn trắng.
"Anh bạn không ai dạy cậu chĩa kiếm vào người khác là hành động rất xấu? Mà
trơi đang rất nóng, cậu mặc thế kia không thấy mệt mỏi à?."
Cậu ta cất kiếm gỗ đi và nói một cách hùng hồn.
"Tôi là võ sĩ rừng Virindian, tên là Hyuga, nhìn cậu có vẻ là một trainer
mạnh, tôi muốn quyết đấu với cậu."
"Võ sĩ? Quyết đấu, được thôi, tôi tên là Kise, tôi sẽ quyết đấu với cậu, nhưng
với một điều kiện."
"Điều kiện gì? Không lẽ cậu muốn cá cược tiền?"
"Không phải, Hyuga, cậu có vẻ hiểu rất dõ về khu rừng này, sau trận đấu có thể
chỉ cho tôi vài chỗ có pokemon mạnh được không? Tôi muốn thu phục vài con."
"Tưởng gì chuyện đó không thành vấn đề, chúng ta sẽ đánh hai trận chứ?."
Trong lòng bắt đầu hưng phấn rồi đấy. Đây là lần đầu tiên tôi được quyết đấu
với trainer khác.
"Được thôi, để xem nào... tôi sẽ dùng Cubone còn cậu?"
"Karaaa."
Tôi ngồi xuống vỗ vai Cubone, nó cũng thích chiến đấu, khác hẳn với con Pidgey
tham ăn kia, đến giờ vẫn còn mổ đĩa salad hoa quả.
"Cubone sao? Nó là một pokemon hiếm đấy. Như vậy, tôi sẽ sử dụng...... Pinsir,
ra sân nào, người bạn của tôi!"
Sau khi chọn lựa đống pokemon trong túi, cậu ta đã quyết định thả ra sân một
con pokemon hệ côn trùng được bao bọc bởi lớp vỏ giáp màu nâu, nó có một cái
miệng hình bầu dục với những chiếc răng trắng tinh, trên đầu có một đôi sừng
như một cái gọng kìm sắc nhọn có thể nghiền nát mọi thứ. Trên bề mặt của sừng
có những gai nhọn nhô ra nhìn rất đáng sợ.
"Rosu."
Hành động đầu tiên của tôi là...
Pokedex: Rất khỏe mạnh, Pinsir có thể kẹp một đối thủ nặng gấp đôi người nó
bằng sừng và nhấc lên dễ dàng. Cặp sừng đủ mạnh để bẻ nát khúc gỗ lớn. Nếu
Pinsir không thể nghiến nát đối thủ bằng cặp sừng thì nó sẽ quật qua lại cho
đến khi đối thủ mất khả năng thi đấu. Pinsir không thể di chuyển khi lạnh, vì
vậy chúng sống ở những nơi ấm áp. Pinsir trốn sâu trong rừng vào mùa đông.
"Cậu tấn công trước Kise."
"Vậy thì cảm ơn, Cubone, Bone Club."
"Pinsir dùng Harden phòng thủ."
"Rosuuuu."
Cubone xông thẳng về phía trước, dùng gậy xương đập thẳng vào người Pinsir vừa
nổi lên một tầng bóng loáng, chỉ có điều nó không có tác dụng. Gần như không
gây sát thương được luôn.
"Pinsir, dùng Vital Throw phản công đi."
"Cubone mau lùi lại."
Rất tiếc là đã chậm, tôi đã quá sai lầm khi ra một đòn tấn công sơ hở như vậy.
Rất may Cubone chỉ bé bằng một phần ba Pinsir lên nó không thể cúi xuống dùng
đôi sừng chắc khỏe kia kẹp được. Nếu không trận này tôi đã thua.
"Rosu."
Pinsir dùng cánh tay dài ngoành của mình bắt lấy người Cubone và ném nó bay ra
thật xa. Một chiêu rất đau, nhất là với pokemon nhỏ con như Cubone, cú nèm
càng thêm hiệu quả.
"Không sao chứ Cubone."
"Karara."
"Tốt lắm, sử dụng Bonemerang đi nào Cubone."
"Pinsir dùng Revenge phản công."
Pinsir sử dụng chiếc sừng cứng như đá của nó tiếp lấy chiếc gậy xương đang
xoay tròn tên không trung vào đánh bay nó về chỗ cũ. Lại một đòn tấn công vô
tác dụng khác. Thất khó chịu.
"Tiến lên Pinsir cho cậu ta biết sự lợi hại của chúng ta đi, Double Hit!"
Hyuga hét thật to, cậu ta muốn kết thúc trận đấu này sớm. Tôi sẽ cho cậu ta
biết, tôi phải người dễ bị đánh bại.
"Cubone, tránh đi, dùng Bone Club đánh lại đối thủ."
Cubone nhờ vào thân thể bé nhỏ và linh hoạt của mình, xê dịch cơ thể né tránh
hai đòn đánh tay của Pinsir, đồng thời còn dùng gậy bổ một phát mạnh trên lưng
Pinsir.
Pinsir có lực phòng ngự rất mạnh nhưng tốc độ thì yếu kém hơn rất nhiều. Sau
vài lần tấn công thất bại, còn bị Cubone nhờ vào thân thể bé nhỏ né tránh và
phản công lại vài lần mới có dấu hiệu lảo đảo.
Hyuga vội vàng thay đổi chiến thuật.
"Pinsir, sử dụng Bug Buzz."
Tôi không biết đó là chiêu gì, nhưng tôi cảm thấy không ổn muốn ra lệnh cho
Cubone quay lại nhưng đã quá muộn.
Đột nhiên Pinsir kêu lên, từ miệng của nó khuếch tán ra nhiều tầng sóng âm màu
đỏ. Khi sóng âm đó chạm tới Cubone đã làm nó phải kêu lên đau đớn. Kể cả tôi
cũng vậy. Thật đáng ghét, như thế có một đàn bọ kêu vo ve ngay trong tai tôi.
Và nhân cơ hội đó, Pinsir dứt điểm Cubone bằng chiêu Double Hit. Đôi tay của
Pinsir sáng lên màu xanh lam, nó đánh hai lần vào cơ thể Cubone, đập bay
pokemon của tôi về ngay dươi chân.
Đây là một thất bại. Thất bại đầu tiên của tôi. Thú thật tôi thấy thật khó
chịu, cực kì khó chịu khi để thua.
Trận thua này cũng là do những sai lầm của tôi chứ không phải do đối thủ quá
mạnh. Cả trận đấu tôi đã đưa ra những chỉ lệnh ngốc nghếch để cho Cubone phải
chịu quá nhiều sát thương, mới dẫn đến bị dứt điểm nhanh như vậy.
Tôi thu Cubone về quả cầu pokemon.
"Cubone xin lỗi cậu, cậu đã làm rất tốt hãy nghĩ ngơi đi."